Đạo

Q.3 - Chương 23 - Đi Thất Tinh Hải Vực.

/1071




- Tổ đội đi Thất Tinh hải vực, đều là cao thủ trên Trúc Cơ kỳ!

- Đạo hữu có nhớ, cần phải cùng nhau rời Thất Tinh hải vực, có thể gia nhập đội ngũ chúng ta, chúng ta có hai cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ áp trận, tính an toàn được đề thật cao đó.

- Một tổ mười người, chỉ thiếu một cái danh ngạch. Đạo hữu có lẽ là đã Trúc Cơ trung kỳ dỉnh phong rồi

Ngoài thành Ba Lan, mấy trăm tu sĩ, hoặc đứng riêng, hoặc đứng chia thành đội ngũ lớn nhỏ tầm hơn mười người, lúc này lại càng hỗn loạn, không ngừng là hét. Những người này phần lớn ở Trúc Cơ cảnh giới, lấy Trúc Cơ trung kỳ chiếm đa số, hậu kỳ là đám thủ lĩnh tổ đội.

Một gã thiếu niên sắc mặt vàng như nến, dáng người hơi có vẻ gầy yếu, chậm rãi từ trong thành đi ra, người này tuy diện mạo xấu xí nhưng tu vi miễn cưỡng cũng đạt được Trúc Cơ sơ kỳ, nhất thời lúc này có không ít tu sĩ hướng hắn đưa ra lời mời.

- Vị đạo hữu này, chính là muốn tìm động phủ Thất Tinh hải vực? không bằng cùng bọn ta đi vào, trong lúc đó có thể coi chừng lẫn nhau, ít nhất là độ an toàn được gia tăng.

- Đạo hữu nên là đến bên này đi, Hỏa Vân đạo hữu của chúng ta chính là đại cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ, một thân hỏa hệ thần thông cực kỳ kinh người, chính là một trong số ít cao thủ tán tu chúng ta.

Tiểu huynh đệ cùng tổ đội với chúng ta đi, mọi người thực lực không kém nhau bao nhiêu, đạt được bảo vật không cần lo bị người cướp đoạt.

Thiếu niên này niên kỷ không lớn lại có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, tuy tướng mạo xấu xí nhưng mọi người cũng không dám coi khinh. Trong giới tán tu, có thể đạt tới cảnh giới Trúc Cơ, không một ai có thể là nhân vật đơn giản, cho nên đối với nhân tài như vậy liền nhiệt tình mời chào.

Thiếu niên tự có chút ngại ngùng, ánh mắt đảo qua mọi người, cũng chưa tỏ thái độ gì.

- Ngươi. . Ngươi cùng đi với chúng ta không?

Sau lưng truyền đến tiếng hỏi yếu ớt, một nữ tử ươc chừng mười bảy mười tám tuổi, mặc dù không xuất chúng nhưng nhìn kĩ dường như rất có lực mê hoặc, nhưng tu vi bất quá khó khăn lắm mới đạt đến Luyện khí kỳ tầng bảy.

Thiếu niên xoay đầu lại, ánh mắt dừng trên người cô gái, liền nhịn không được lộ ra vẻ ngạc nhiên.

- Ta. . Tuy ta thực lực yếu một chút, nhưng ca ca ta rất lợi hại, hắn đã là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, hơn nữa chúng ta làm việc công bằng, sẽ không bởi vì có được bảo vật mà nội chiến.

Nhận thấy ánh mắt khác lạ của thiếu niên, thiếu nữ tự nhiên trướng lên đỏ bừng, đôi mắt đẹp cũng lộ ra vẻ ủy khuất, há mồm biện bạch vài câu, sau đó xoay người rời đi.

- Được rồi, ta sẽ đi cùng với các ngươi.

Sau lưng truyền đến thanh âm thản nhiên của thiếu niên.

Thiếu nữ xoay người, sắc mặt kinh hỉ, nụ cười trên mặt thật giống như toát ra một tầng huỳnh quang mị hoặc sẵn có soi dịu lòng người.

- Liễu Chử đạo hữu, cứ cho là thực lực ngươi cực mạnh, nhưng chúng ta đều là tu sĩ Trúc Cơ, nguyện ý cùng ngươi đi Thất Tinh hải vực, đó là coi trọng ngươi là người nghĩa khí, nhưng muội muội kia tu vi bất quá chỉ là cảnh giới Luyện Khí kỳ, mang nàng đi, chỉ có thể coi là gánh nặng. Đạo hữu không bằng mời nàng ở thành Ba Lan chờ một thời gian được không?

Nam tử nói chuyện chừng đã đứng tuổi, khí tức trên người nóng rực, hẳn là tu sĩ Hỏa hệ, tu vi cũng đạt tới cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ.

Người này rõ ràng có chút uy vọng, vừa nói xong liền có mấy người mở miệng nói theo.

- Hỏa Ly đạo hữu nói lời rất đúng, Liễu Chử đạo hữu, tại Thất Tinh hải vực hiện giờ không biết đã tập kết bao nhiêu nhóm tu sĩ, chỉ sợ riêng tu sĩ Nguyên Anh đã không dưới mười người. Chúng ta tiến vào chờ ở đó là nguy cơ vô cùng, đi sai nửa bước cũng nguy hiểm chết người, nếu ngươi thật sự quan tâm lệnh muội, lại càng là phải bảo nàng lưu lại.

- Đạo hữu nói lời ấy không sai, Liễu Chử đạo hữu thực sự không phải là ta làm khó dễ ngươi, đám người chúng ta không phải là lần đầu tiên hợp tác. Lúc trước săn giết động vật biển, lênh muội còn có thể miễn cưỡng đuổi kịp, nhưng tình huống lần này vô cùng nguy hiểm, tiếp tục mang nàng bên mình chính là gánh nặng đó.

- Nếu đạo hữu khăng khăng mang lệnh muội đi, ta cũng đành kiếm người khác làm tổ đội thôi.

Liễu Chử nghe vậy, lông mày nhíu chặt lại, tuy mấy người này nói đúng, nhưng để muội muội một thân một mình ở lại thành Ba Lan thì vạn lần không được.

- Tiểu muội tu vi tháp kém, từ trước đến nay thân thể gầy yếu, để nàng lưu lại một mình trong thành ta tuyệt đối không an tâm. Nếu chư vị đạo hữu nhất định không muốn, chúng ta mỗi người một ngả, tự đi vào thôi.

Đám người Hỏa Ly nghe thế biến sắc, không khỏi có chút âm trầm xuống, cũng không ai tiếp tục mở miệng. Dù sao Liễu Chử tu vi mạnh mẽ, tuy chỉ gần cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ nhưng tu sĩ hậu kỳ bình thường cũng không phải đối thủ của hắn, cùng người này hành động an toàn hơn không ít. Hơn nữa hắn làm việc từ trước đến nay, đạo nghĩa danh tiếng thật tốt, thật sự muốn cùng hắn làm thành tổ đội, trong lòng mọi người đều có chút do dự.

Vào thời khắc này tại một góc, đột nhiên truyền đến một âm thanh vui sướng của cô gái

- Ca! Ta tìm được một tiền bối Trúc Cơ cùng vào tổ đội chùng ta đi Thất Tinh hải vực, có hai người các ngươi, ta không cần ở lại rồi.

Liễu Chử nghe vậy liền xoay người lại, ánh mắt nhìn thiếu niên áo xanh bên người thiếu nữ.

- Ân, đạo hữu chuẩn bị cùng bọn ta đi vào Thất Tinh hải vực?

Liễu Chử lộ ra sắc mặt vui mừng nói

Thiếu niên nghe vậy khẽ gật đầu.

Hỏa Ly nhướng mày:

- Đạo hữu nguyện ý cùng Liễu Chử đạo hữu phụ trách an toàn của Phiên Nhiên đạo hữu? sau này nếu gặp nguy hiểm, ta sẽ tự bảo vệ mình tuyệt không ra tay giúp các ngươi.

Thiếu niên nghe vậy, sắc mặt khẽ biến, ánh mắt dừng trên người Liễu Phiên Nhiên, hơi có chút không hài lòng.

Nữ tử thấy thế, trên mặt lộ vẻ đáng thương, nhẹ nhàng nói

- Ngươi chỉ phải chịu trách nhiệm giúp ta gia nhập đội ngũ là tốt rồi, chuyện sau đó liền giao cho ta, đại ca ta giỏi lắm, ta sẽ không làm liên lụy ngươi.

Liễu Chử kia, dù chưa mở miệng, nhưng trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.

Thiếu niên nghe vậy, hơi trầm ngâm, dưới con mắt đáng thương của cô gái, cuối cùng khẽ gật đầu.

- Ta chỉ phụ trách giúp ngươi gia nhập, chuyện sau đó đừng phiền tới ta.

Thanh âm bình thản, ẩn chứa chút lãnh ý.

Liễu Phiên Nhiên nghe thế, trên mặt nhất thời lộ ra sắc mặt vui mừng, bộ dáng đáng thương kia tức khắc tiêu tán không dấu vết, đi đến trước mặt Liễu Chử, đắc ý nói:

- Ngươi yên tâm đi, có đại ca ta ở đây, không ai có thể gây thương tổn ta, không cần ngươi lo lắng bảo hộ.

Thiếu niên thấy thế mỉm cười ngây ngốc, lập tức phản ứng, chỉ sợ đủ loại bộ dáng đáng thương lúc trước cũng là nàng cố ý biểu hiện ra, tranh thủ đồng tình của hắn, hiện giờ sự tình đã đạt được, liền bày ra bộ mặt giảo hoạt.

Sau đó hắn khẽ lắc đầu, không cùng nàng so đo nữa.

Đám người Hỏa Ly tuy có ẩn ý bất mãn, những cũng không nói nhiều, mọi người an bài xong, liền độn quang đi thẳng đến Mãng Hoang hải vực.

Gần nửa ngày sau.

Mọi người ngồi trên một vật màu xanh, trên là bàn tròn lớn chừng vài trượng, kiện này là thượng phẩm linh khí Hỏa Ly xuất ra, trong giới tán tu cũng coi là bảo vật, tự nhiên dẫn tới một trận hâm mộ của mọi người. Ngay cả Liễu Chử kia cũng nhịn không được mà nhìn mấy lần, kể từ đó càng khiến trong lòng Hỏa Ly đắc ý vạn phần.

- Pháp bảo này có tên là “ Thanh Phong Ngọc Bàn”, chính là ta tại một hội trao đổi kín, lấy một quả nội đan động vật biển cấp hai hậu kỳ cùng ba trăm hạ phẩm linh thạch đổi được. Sau khi thúc động pháp lực tốc độ cực nhanh, so sánh với tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bất quá cũng chỉ kém một chút, dùng để thay tự di chuyển cực tốt.

Người này nói xong lại càng khiến mọi người âm thầm níu lưỡi không thôi.

- Động vật biển cấp hai hậu ky, ai, nếu ta đụng phải chỉ sợ là chạy trối chết là đã không tồi rồi, không nghĩ tới Hỏa Ly đạo hữu lại có thể chém giết được, thực lực như thế làm tiểu đệ bội phục không thôi.

- Không sai, xem ra thực lực Hỏa Ly đại ca hiện tại, trong Ba Lan thành chúng ta cũng tính là một trong số ít cao thủ rồi.

- Đại bộ pháp bảo! Đây chính là bảo vật xa xỉ của hàng loạt nhóm đệ tử, Hỏa Ly đạo hữu cơ duyên thật lớn nha.

Mọi ngượi sôi nổi mở miệng, khen tặng không thôi.

Liêu Phiên Nhiên kia lại càng lộ vẻ hâm mộ, đưa tay lên trên pháp bảo sờ sờ, bĩu môi nhưng không có mở miệng nói chuyện.

Liễu Chử nhìn thấy, trong lòng mỉm cười, lập tức thấp giọng nói:

- Lần này từ Thất Tinh hải vực trở về, ca ca liền mua cho ngươi một món đồ.

Liễu Phiên Nhiên nghe thế, trong mắt lộ vẻ kinh hỉ, lập tức nhíu mày, lắc đầu nói:

- Không cần, tu vi ca ca đã sắp tiến giai hậu kỳ, hiện giờ không có pháp bảo công kích thích hợp, nếu lần này có thu hoạch, vẫn là cấp cho ca ca trước để mua pháp bảo đi.

- Hơn nữa, ta thường xuyên ngây ngốc trong thành, thứ này dùng không nhiều lắm, sau này hãy nói đi.

Liễu Chử cười sủng nịnh, sờ đầu nàng nói:

- Tốt lắm, chờ lần này trở về thì mua cho ngươi một món đồ, an toàn của ngươi cũng đảm bảo thêm vài phần, ta mới yên tâm mang ngươi đi ra ngoài.

Hai người âm thanh tuy thấp nhưng khoảng cách gần như thế, tự nhiên không thể thoát khỏi lổ tai mọi người.

Hỏa Ly kia cười ngạo nghễ nói:

- Liễu Chử đạo hữu muốn mua đại bộ pháp bảo, ít nhất cũng phải ngoài trung phẩm, nếu không tốc độ quá chậm, còn không tốt hơn hết là không mua.

- Bất quá, đại bộ pháp bảo trung phẩm, giá cả cực kỳ đắt đỏ, chỉ sợ không dễ mua được a.

- Liễu Chử nghe vậy mỉm cười không tiếp lời, nhưng Liễu Phiên Nhiên lại căm tức nhìn người này một cái.

Về phần người khác, nghe thế lại càng liên tục xu nịnh, khiến Hỏa Ly rất đắc ý, ánh mắt hãnh diện tỏa rua xung quanh, đang mỉm cười nhịn không được chân mày cau lại. Thiếu niên gia nhập cuối cùng kia, từ lúc bước lên bàn tròn liền nhắm mắt điều tức mặc kệ hắn giảng giải giá trị “Thanh Phong Ngọc Bàn”, thần sắc người này không có nửa điểm biến hóa, như vậy khiến hắn không khỏi sinh ra ý khó chịu.

- Ân, vị tiểu huynh đệ này không biết phải xưng hô thế nào?

Người này khẽ cau mày, cũng cười cười mở miệng nói.

Mọi người nghe vậy, ánh mắt cũng hướng về thiếu niên, trong đó hiện ý khinh thường. Dù sao cả bọn nhìn qua, thân thể thiếu niên này vàng vọt suy nhược, chỉ sợ là đại vận may mới Trúc Cơ thành công, giáng vẻ không giống như bọn hắn một đường tinh phong huyết vũ, nhiều lần trải qua đau khổ mới được như hôm nay.

Tu si đấu pháp, tuy tu vi pháp lực là căn bản, nhưng kinh nghiệm chém giết cũng cực kỳ trọng yếu. Khí chất thiếu niên này nho nhã yếu đuối, chỉ sợ không trải qua nhiều sự tình, tự nhiên không có được chấp nhận của mọi người. Nếu tu vi không miễn cưỡng đạt tói Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ sợ bọn họ tuyệt đối không cho phép người này gia nhập.

Thiếu niên nghe vậy, chậm rãi mở hai mắt, thần săc cực kỳ bình tĩnh, nói:

- Tại hạ Lưu Vân.

Nói xong nhắm mắt không nói tiếp nữa.


/1071

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status