Nói đến đây biểu tình Đinh Hồng Lệ nghiêm túc bổ sung thêm:
- Dù Vấn Kiếm tông của ngươi bị công phá thgì Huyền Sương Thần Cung sẽ không ra tay, cho nên trong thời gian này tiểu minh chủ của ta hãy cẩn thận.
Đinh Hạo trầm ngâm gật đầu.
Đinh Hạo mơ hồ đoán được một ít nguyên nhân.
Đinh Hạo hỏi thêm:
- Đúng rồi, trừ Bắc Vực ra Nam Hoang, Tây Mạc, Đông Cương, Trung Thổ Thần Châu có phải cũng rối loạn không?
Đinh Hồng Lệ gật đầu, nói:
- Bốn đại vực còn hỗn loạn hơn Bắc Vực, Trung Thổ Thần Châu như địa ngục trần gian, sát phạt không dứt. Bởi vì bọn họ không có Đinh Hạo.
Hiếm khi mặt Đinh Hạo đỏ rần.
Hai người trò chuyện một lúc sau Đinh Hạo đứng dậy từ biệt:
- Ta đi đây.
Chiến sự bên Thanh Vân tông căng thẳng, Đinh Hạo không thể kéo dài thời gian. Nếu Huyền Sương Thần Cung không ra tay thì chỉ có thể dựa vào võ minh Bắc Vực.
Đinh Hồng Lệ nhìn chằm chằm Đinh Hạo, gật đầu.
Đinh Hạo cười cười, xoay người đi.
Đinh Hạo đi vài bước bỗng quay người, tò mò hỏi:
- Phải rồi, trong Huyền Sương Thần Phong ẩn chứa bí mật gì mà kiểm tra nghiêm ngặt đến vậy? Người đừng nói là phòng ngừa thích khách.
Đinh Hồng Lệ trừng Đinh Hạo, định nói gì đó.
Đinh Hạo vẻ mặt khó chịu cướp lời:
- Thôi, đáp án của người chắc chắn là bây giờ không thể nói.
Đinh Hạo bỗng cười gian bảo:
- Nếu ta đánh bại Nam Thiên quân đoàn Thần Đình ở Thanh Vân tông thì người có nói cho ta biết nhóm Huyền Sương Chiến thần làm việc lớn gì không? Có liên quan đến hơi thở luân hồi tại đây không?
Đinh Hồng Lệ ngẩn ngơ.
Đinh Hạo đã nghênh ngang rời đi.
Đinh Hồng Lệ cười nói:
- Tiểu tử thối, có vẻ biết nhiều điều đây.
Thanh Vân tông.
Tông môn Thanh Vân tông sừng sững ở đất Bắc Vực nhiều năm, có lịch sử rất xa xưa. Nghe nói khi Huyền Sương Thần Cung còn chưa xuất hiện thì Thanh Vân tông đã tồn tại, nhưng khi đó Thanh Vân tông không cường đại như bây giờ, chỉ là tông môn không có tiếng tăm gì.
Sau này Thanh Vân tông lục tục ra mấy nhân vật tuyệt thế kinh tài tuyệt diễm, thúc giục tuyệt học trấn tông Thanh Vân Minh Tưởng Quyển đến cực độ, uy chấn thiên hạ, Thanh Vân tông cũng lên theo. Các đời đệ tử Thanh Vân tông cố gắng, cuối cùng Thanh Vân tông trở thành tông môn võ đạo số một nhân loại Bắc Vực.
Mấy năm nay Thanh Vân tông luôn là tượng trưng của chính đạo.
Nhưng nhiều ngày qua Thanh Vân tông chìm trong không khí căng thẳng, lục tục có mấy chục nhóm ác ma dong binh đến từ Thần Ân đại lục quấy rối nhưng nguy hiểm lớn nhất chưa đến.
Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông đến từ Thần Ân đại lục đã sắp xếp xong, từ hai mặt hợp thành thế bao vây. Đại quân trăm vạn người như thủy triều cắm trại một dãy quanh Thanh Vân tông mấy ngàn dặm, liên doanh trăm dặm không thấy cuối, như hổ rình mồi.
Hai bên đã đụng độ mấy trăm lần, có thắng có thua nhưng tổng thể thì Thanh Vân tông yếu thế rõ rệt, hao tổn mấy chục cường giả thánh nhân cảnh, mấy ngàn đệ tử chết trận.
Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông đang súc thế, chuẩn bị cho đòn sấm sét.
Vị trí Thanh Vân tông phòng ngự bị co rút dần, bây giờ chỉ có trăm dặm Thanh Vân sơn mạch là phạm vi an toàn. Mấy khu vực khác cơ bản bị Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông khống chế.
May là mấy năm nay Thanh Vân tông có nhiều minh hữu, lục tục có các môn phái, thế lực, thế gia, cường giả tán tu nổi tiếng từ xa vạn dặm đến giúp đỡ, lực lượng không ngừng tăng mạnh.
Đặc biệt là mấy ngày trước võ minh Bắc Vực thành lập, minh chủ Đinh Hạo khẳng định sẽ không tiếc mọi giá quyết tử chiến với Nam Thiên quân đoàn, tuyệt đối không lùi bước. Võ đạo nhân loại toàn Bắc Vực phấn chấn tinh thần, áp lực của Thanh Vân tông giảm bớt rất nhiều.
Mấy ngày nay quanh Thanh Vân sơn mạch bình tĩnh hơn chút.
Nhưng ai đều hiểu đây là bình tĩnh ở mặt ngoài, bão tố đáng sợ ẩn bên trong. Hai bên súc thế súc lực, chuẩn bị cho chiến tranh thảm thiết nhất, đó là trận chiến quyết định thắng bại.
Ngày hôm nay.
Gió nhẹ thổi, may lững lờ trôi, nhiệt độ không khí hơi nóng.
Một luồng sáng xẹt nhanh qua hư không bay hướng Thanh Vân sơn mạch.
Là ba người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp trở về từ Huyền Sương Thần Cung.
Sau khi rời khỏi Huyền Sương Thần Cung Đinh Hạo không ngừng lại, theo Lý Y Nhược chỉ dẫn mỗi phút mỗi giây chạy đi, trước khi đại chiến bộc phát kịp đến lãnh địa Thanh Vân tông.
Lý Y Nhược tính vị trí, đề nghị:
- Theo báo cáo thì phía tây và nam Thanh Vân sơn mạch đã bị Nam Thiên quân đoàn hoàn toàn chiếm cứ, tốt nhất chúng ta vào hướng đông tránh đi người Thần Đình.
Đinh Hạo cười khổ nói:
- Không, từ hướng tây giết vào, ta muốn xuyên thủng đại doanh Thần Đình, vừa lúc tìm hiểu rõ về Nam Thiên quân đoàn.
Gần đây thực lực tăng vọt khiến Đinh Hạo càng tự tin hơn.
Chỉ cần đám cao tầng Thần Đình phương đông Đinh Đồng, Ngụy Thần Đế không ở trong Nam Thiên quân đoàn thì ít ai chặn được Đinh Hạo. Lật tung đại doanh Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông không chỉ có thể tìm hiểu địch tình mà còn tăng sĩ khí võ minh Bắc Vực trước đại chiến, một hòn đá trúng hai con chim.
Cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, chỉ mình Đinh Hạo dám làm điều này.
Vù vù vù vù vù!
Ánh sáng xẹt qua không trung.
Quanh thân Đinh Hạo lượn lờ ánh sáng trắng bảo vệ Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp lao thẳng vào khu vực bị Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông khống chế.
Phía trước có kình khí dào dạt khủng bố truyền đến.
Đinh Hạo giật mình thầm nghĩ:
- Thần Đình đã bày nhiều trận pháp minh văn ở mảnh đất này, là muốn khốn chết Thanh Vân tông sao?
Chiến tranh lớn kiểu này khác với môn phái nhỏ bình thường chém giết. Tác dụng của trận pháp rất lớn, có lúc từ mấy vạn võ giả tinh nhuệ bày trận pháp thần giai đủ giam cầm một cường giả thần cảnh. Đây chính là khác biệt của quân đội và võ giả nhàn tản.
Càng vào sâu càng cảm nhận vằn năng lượng vô hình trong không khí, nó như mạng nhện vô hình dần trói buộc ngươi, mất khả năng vùng vẫy.
Trên bầu trời phương xa có chiến hạm đen Thần Đình tuần tra.
Mặt đất cũng có trạm gác đại quân Thần Đình phương đông.
Một thần tướng giáp đen đứng ở đầu chiến hạm đen Thần Đình, từ xa hét to:
- Người tới là ai? Chẳng lẽ là dân bản xứ Vô Tận đại lục? Mau bó tay chịu trói!
Dân bản xứ cái đầu ngươi!
Lòng Đinh Hạo máy động, một kiếm ý kiếm khí bạc dài mấy trăm thước xé gió chém qua. Bốn phía lạnh lẽo, tuyết rơi lất phất, gió bắc rít gào.
Chiến hạm đen Thần Đình tuần tra chưa kịp phản ứng đã bị cắt ngay ngắn từ giữa ra hai khúc.
Vết cắt trơn nhãn như dao nhọn cắt đậu hủ non.
Thần tướng giáp đen nhanh như chớp né qua, mặt trắng bệch. Thần tướng giáp đen biết đã gặp cường giả thật sự, đang định nói gì thì vèo một tiếng, đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược đã xuyên qua, tốc độ nhanh đến khó tin.
Thần tướng giáp đen rống to:
- Kẻ địch xâm nhập, mau truyền tin!
Thần tướng giáp đen chưa dứt lời thì cơ thể chợt tách làm đôi, bùm một tiếng suối máu phun ra, chết ngay lập tức.
Thì ra vừa rồi thần tướng giáp đen không tránh khỏi một kiếm kinh thiển.
- Dù Vấn Kiếm tông của ngươi bị công phá thgì Huyền Sương Thần Cung sẽ không ra tay, cho nên trong thời gian này tiểu minh chủ của ta hãy cẩn thận.
Đinh Hạo trầm ngâm gật đầu.
Đinh Hạo mơ hồ đoán được một ít nguyên nhân.
Đinh Hạo hỏi thêm:
- Đúng rồi, trừ Bắc Vực ra Nam Hoang, Tây Mạc, Đông Cương, Trung Thổ Thần Châu có phải cũng rối loạn không?
Đinh Hồng Lệ gật đầu, nói:
- Bốn đại vực còn hỗn loạn hơn Bắc Vực, Trung Thổ Thần Châu như địa ngục trần gian, sát phạt không dứt. Bởi vì bọn họ không có Đinh Hạo.
Hiếm khi mặt Đinh Hạo đỏ rần.
Hai người trò chuyện một lúc sau Đinh Hạo đứng dậy từ biệt:
- Ta đi đây.
Chiến sự bên Thanh Vân tông căng thẳng, Đinh Hạo không thể kéo dài thời gian. Nếu Huyền Sương Thần Cung không ra tay thì chỉ có thể dựa vào võ minh Bắc Vực.
Đinh Hồng Lệ nhìn chằm chằm Đinh Hạo, gật đầu.
Đinh Hạo cười cười, xoay người đi.
Đinh Hạo đi vài bước bỗng quay người, tò mò hỏi:
- Phải rồi, trong Huyền Sương Thần Phong ẩn chứa bí mật gì mà kiểm tra nghiêm ngặt đến vậy? Người đừng nói là phòng ngừa thích khách.
Đinh Hồng Lệ trừng Đinh Hạo, định nói gì đó.
Đinh Hạo vẻ mặt khó chịu cướp lời:
- Thôi, đáp án của người chắc chắn là bây giờ không thể nói.
Đinh Hạo bỗng cười gian bảo:
- Nếu ta đánh bại Nam Thiên quân đoàn Thần Đình ở Thanh Vân tông thì người có nói cho ta biết nhóm Huyền Sương Chiến thần làm việc lớn gì không? Có liên quan đến hơi thở luân hồi tại đây không?
Đinh Hồng Lệ ngẩn ngơ.
Đinh Hạo đã nghênh ngang rời đi.
Đinh Hồng Lệ cười nói:
- Tiểu tử thối, có vẻ biết nhiều điều đây.
Thanh Vân tông.
Tông môn Thanh Vân tông sừng sững ở đất Bắc Vực nhiều năm, có lịch sử rất xa xưa. Nghe nói khi Huyền Sương Thần Cung còn chưa xuất hiện thì Thanh Vân tông đã tồn tại, nhưng khi đó Thanh Vân tông không cường đại như bây giờ, chỉ là tông môn không có tiếng tăm gì.
Sau này Thanh Vân tông lục tục ra mấy nhân vật tuyệt thế kinh tài tuyệt diễm, thúc giục tuyệt học trấn tông Thanh Vân Minh Tưởng Quyển đến cực độ, uy chấn thiên hạ, Thanh Vân tông cũng lên theo. Các đời đệ tử Thanh Vân tông cố gắng, cuối cùng Thanh Vân tông trở thành tông môn võ đạo số một nhân loại Bắc Vực.
Mấy năm nay Thanh Vân tông luôn là tượng trưng của chính đạo.
Nhưng nhiều ngày qua Thanh Vân tông chìm trong không khí căng thẳng, lục tục có mấy chục nhóm ác ma dong binh đến từ Thần Ân đại lục quấy rối nhưng nguy hiểm lớn nhất chưa đến.
Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông đến từ Thần Ân đại lục đã sắp xếp xong, từ hai mặt hợp thành thế bao vây. Đại quân trăm vạn người như thủy triều cắm trại một dãy quanh Thanh Vân tông mấy ngàn dặm, liên doanh trăm dặm không thấy cuối, như hổ rình mồi.
Hai bên đã đụng độ mấy trăm lần, có thắng có thua nhưng tổng thể thì Thanh Vân tông yếu thế rõ rệt, hao tổn mấy chục cường giả thánh nhân cảnh, mấy ngàn đệ tử chết trận.
Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông đang súc thế, chuẩn bị cho đòn sấm sét.
Vị trí Thanh Vân tông phòng ngự bị co rút dần, bây giờ chỉ có trăm dặm Thanh Vân sơn mạch là phạm vi an toàn. Mấy khu vực khác cơ bản bị Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông khống chế.
May là mấy năm nay Thanh Vân tông có nhiều minh hữu, lục tục có các môn phái, thế lực, thế gia, cường giả tán tu nổi tiếng từ xa vạn dặm đến giúp đỡ, lực lượng không ngừng tăng mạnh.
Đặc biệt là mấy ngày trước võ minh Bắc Vực thành lập, minh chủ Đinh Hạo khẳng định sẽ không tiếc mọi giá quyết tử chiến với Nam Thiên quân đoàn, tuyệt đối không lùi bước. Võ đạo nhân loại toàn Bắc Vực phấn chấn tinh thần, áp lực của Thanh Vân tông giảm bớt rất nhiều.
Mấy ngày nay quanh Thanh Vân sơn mạch bình tĩnh hơn chút.
Nhưng ai đều hiểu đây là bình tĩnh ở mặt ngoài, bão tố đáng sợ ẩn bên trong. Hai bên súc thế súc lực, chuẩn bị cho chiến tranh thảm thiết nhất, đó là trận chiến quyết định thắng bại.
Ngày hôm nay.
Gió nhẹ thổi, may lững lờ trôi, nhiệt độ không khí hơi nóng.
Một luồng sáng xẹt nhanh qua hư không bay hướng Thanh Vân sơn mạch.
Là ba người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp trở về từ Huyền Sương Thần Cung.
Sau khi rời khỏi Huyền Sương Thần Cung Đinh Hạo không ngừng lại, theo Lý Y Nhược chỉ dẫn mỗi phút mỗi giây chạy đi, trước khi đại chiến bộc phát kịp đến lãnh địa Thanh Vân tông.
Lý Y Nhược tính vị trí, đề nghị:
- Theo báo cáo thì phía tây và nam Thanh Vân sơn mạch đã bị Nam Thiên quân đoàn hoàn toàn chiếm cứ, tốt nhất chúng ta vào hướng đông tránh đi người Thần Đình.
Đinh Hạo cười khổ nói:
- Không, từ hướng tây giết vào, ta muốn xuyên thủng đại doanh Thần Đình, vừa lúc tìm hiểu rõ về Nam Thiên quân đoàn.
Gần đây thực lực tăng vọt khiến Đinh Hạo càng tự tin hơn.
Chỉ cần đám cao tầng Thần Đình phương đông Đinh Đồng, Ngụy Thần Đế không ở trong Nam Thiên quân đoàn thì ít ai chặn được Đinh Hạo. Lật tung đại doanh Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông không chỉ có thể tìm hiểu địch tình mà còn tăng sĩ khí võ minh Bắc Vực trước đại chiến, một hòn đá trúng hai con chim.
Cái gọi là kẻ tài cao gan cũng lớn, chỉ mình Đinh Hạo dám làm điều này.
Vù vù vù vù vù!
Ánh sáng xẹt qua không trung.
Quanh thân Đinh Hạo lượn lờ ánh sáng trắng bảo vệ Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp lao thẳng vào khu vực bị Nam Thiên quân đoàn Thần Đình phương đông khống chế.
Phía trước có kình khí dào dạt khủng bố truyền đến.
Đinh Hạo giật mình thầm nghĩ:
- Thần Đình đã bày nhiều trận pháp minh văn ở mảnh đất này, là muốn khốn chết Thanh Vân tông sao?
Chiến tranh lớn kiểu này khác với môn phái nhỏ bình thường chém giết. Tác dụng của trận pháp rất lớn, có lúc từ mấy vạn võ giả tinh nhuệ bày trận pháp thần giai đủ giam cầm một cường giả thần cảnh. Đây chính là khác biệt của quân đội và võ giả nhàn tản.
Càng vào sâu càng cảm nhận vằn năng lượng vô hình trong không khí, nó như mạng nhện vô hình dần trói buộc ngươi, mất khả năng vùng vẫy.
Trên bầu trời phương xa có chiến hạm đen Thần Đình tuần tra.
Mặt đất cũng có trạm gác đại quân Thần Đình phương đông.
Một thần tướng giáp đen đứng ở đầu chiến hạm đen Thần Đình, từ xa hét to:
- Người tới là ai? Chẳng lẽ là dân bản xứ Vô Tận đại lục? Mau bó tay chịu trói!
Dân bản xứ cái đầu ngươi!
Lòng Đinh Hạo máy động, một kiếm ý kiếm khí bạc dài mấy trăm thước xé gió chém qua. Bốn phía lạnh lẽo, tuyết rơi lất phất, gió bắc rít gào.
Chiến hạm đen Thần Đình tuần tra chưa kịp phản ứng đã bị cắt ngay ngắn từ giữa ra hai khúc.
Vết cắt trơn nhãn như dao nhọn cắt đậu hủ non.
Thần tướng giáp đen nhanh như chớp né qua, mặt trắng bệch. Thần tướng giáp đen biết đã gặp cường giả thật sự, đang định nói gì thì vèo một tiếng, đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược đã xuyên qua, tốc độ nhanh đến khó tin.
Thần tướng giáp đen rống to:
- Kẻ địch xâm nhập, mau truyền tin!
Thần tướng giáp đen chưa dứt lời thì cơ thể chợt tách làm đôi, bùm một tiếng suối máu phun ra, chết ngay lập tức.
Thì ra vừa rồi thần tướng giáp đen không tránh khỏi một kiếm kinh thiển.
/1595
|