" Xin lỗi thưa phu nhân, cảm phiền ngài hãy đi ra ngoài. " Chán ghét giọng nói vang lên. Bạch Trần Tinh yên lặng đứng nơi đó, ánh mắt chăm chăm nhìn về phía Lệ Hiên.
" Tôi và Lệ thượng tướng đang nói đến chuyện cơ mật. " Kiêu ngạo phó tương Lian lần nữa cất giọng. " Mà ngài, không có quyền được biết. " Chẳng qua chỉ là một công cụ sinh sản mà thôi. Có được thượng tướng phu nhân danh hào thì đã như thế nào?! Chỉ cần hắn còn ở đây, Cát Lai Á đừng gần đến gần thượng tướng đại nhân một bước.
" Ngươi đi ra ngoài đi. " Bạch Trần Tinh không để ý đến thái độ khinh thường của người này. Hắn muốn đích thân Lệ Hiên nói muốn hắn rời đi. Nam nhân hắn lạnh lùng nhìn hắn, buông một câu.
Bạch Trần Tinh gật đầu, như nhìn không thấy bộ dạng đắc ý của Lian, rời khỏi thư phòng. Cát Lai Á làm cắt ngang cuộc thảo luận của hai người, Lian hắn có chút khó chịu.
" Đại nhân, ngài khi nào mới ly hôn?! " Chuyện quan trọng đã nói xong, Lian chuyển sang đề tài khác. Lệ Hiên hắn không có tình cảm với Cát Lai Á, cái hắn cần là một người thừa kế huyết mạch của hắn.
Lian đi theo bên cạnh Lệ Hiên đã gần muốn mười năm, cùng kề vai sát cánh xông pha chiến trường. Hắn mới là kẻ xứng đáng nhất được đứng bên cạnh ngài ấy. Là Cát Lai Á xuất hiện, phá tan mọi kế hoạch của hắn. Lian chán ghét Cát Lai Á đến cực điểm, nhưng vì một số lý do hắn không giám thể hiện thái độ quá rõ ràng.
" Trở về đi, chuyện kia. Giao cho Mai làm. " Nam nhân xoay ghế, nhìn hoa viên xinh đẹp trước mắt. Ánh mắt trầm ngâm.
" Đại nhân, tôi có thể…" Lian giật mình. Vì sao lại giao một chuyện quan trọng đó cho nữ nhân kia?!! Hắn đã làm gì khiến đại nhân tức giận sao?!
" Không cần ta phải nhắc lại. " Lian giật mình, phủ phục cúi đầu, nhận mệnh rời đi. Hắn suýt chút nữa quên mất, đại nhân rất chán ghét kẻ nào làm trái mệnh lệnh của hắn. Mà hắn không muốn đại nhân chan ghét hắn.
" Phu nhân, ngài biết đó. Đại nhân, hắn chỉ cần hài tử. " Lian không ngay lập tức rời đi, hắn nán lại. Âm dương quái khí giọng nói nói chuyện với thiếu niên.
" Ta biết. " Bạch Trần Tinh nhàn nhạt đáp lại, hắn nhìn Lian. " Nhưng mà ngươi, có phải đã quá quan tâm đến chuyện riêng tư của Lệ Hiên rồi?!! Hắn cho phép ngươi nói này đó?! "
"… Là một phó quan, quan tâm chuyện của cấp trên hẳn là. " Lian mặt mày có chút không được đẹp. Tìm đại một cái lý do chứng minh bản thân hỏi những lời này là chính đáng. Lệ Hiên Lệ Hiên, Cát Lái Á lại là thứ gì, hắn lại có thể gọi thẳng tên của đại nhân.
" Vậy sao, ta sẽ truyền lời của ngươi cho hắn. " Bạch Trần Tinh nhìn thấu toàn bộ tâm tư của Lian. Nhìn hắn chột dạ biểu tình, thật buồn cười.
Lian không ở lại lâu, hắn như chạy trối chết biến mất khỏi tầm mắt của thiếu niên. Hắn có chút sợ hãi, Cái Lai Á sẽ truyền lời đến tai của đại nhân. Nhưng mà, Cát Lai Á hắn nhút nhát như vậy, hắn nói được sao?! Sợ hãi biến mất, Lian ung dung rời đi.
Lian đoán đúng, Bạch Trần Tinh sẽ không nói. Hai người đều tồn tại mục đích của chính mình. Mà hắn, sẽ không can thiệp vào chuyện riêng tư của Lệ Hiên. Mà hắn, cũng nên như vậy, không cần can thiệp vào chuyện của hắn.
Thiếu niên nắm chặt vạt áo nơi lồng ngực, khuôn mặt trắng bệch, hắn vô lực nằm xuống sofa.
" Chủ nhân, chúng ta có thể thử cách khác. " Vì muốn nhanh chóng tìm ra chứng cứ, Bạch Trần Tinh tiêu hao một trăm điểm sinh mệnh. Làm 001 xâm nhập vào các mạng lưới thông tin, từ đó thu thập các tin tức có lợi. Cứ bình thường điều tra, thời gian sẽ rất dài. Càng lâu thời gian, ai biết sẽ có chuyện gì bất lợi xảy ra?!
" Ngươi làm sao vậy?!! Mau gọi bác sĩ đến! " Lệ Hiên từ thư phòng đi ra, nhìn suy yếu vô lực thiếu niên. Trong lòng không khỏi quặn đau. Hắn làm thiếu niên nằm vào trong hắn lồng ngực, xem xét thiếu niên tình huống. Quản gia nhanh chân chạy đi báo bác sĩ, mười phút sau có một trung niên nam tử hớt hải chạy vào Lệ phủ.
" Ngươi thật chậm chạp!! " Bác sĩ mười phút mới có mặt, đồng nghĩa thiếu niên chịu mười phút khó chịu. Nam nhân nhìn bác sĩ bằng ánh mắt không chút tốt đẹp, muốn ăn luôn hân.
" Đại nhân, thứ lỗi…" Bác sĩ cố gắng bình định hơi thở. Mẹ kiếp, nếu hắn không phải thượng tướng hắn sẽ chửi ầm lên. Lệ Hiên hắn có biết, hắn đã phải dùng tốc độ bàn thờ để chạy đến xem bệnh cho hắn hay không?!! Lòng tốt không được đền đáp, còn bị đối xử như vậy. Bác sĩ tức giận nhưng bác sĩ không giám nói.
" Mau xem cho hắn. " Lệ Hiên thượng tướng đại nhân rộng lượng bỏ qua. Hắn nhìn chằm chằm hành động của bác sĩ, nhìn ra một chút sai sót lập tức giết hắn!
Bác sĩ run rẫy linh hồn, đeo ống nghe, cẩn thận vì thiếu niên chẩn bệnh, hắn sắc mặt ngưng trọng, nói. " Đại nhân, ta đề nghị làm phu nhân kiểm tra tổng thể một lần. Ta suy đoán, phu nhân hắn có bệnh tim. "
" Được, ta đã biết." Lệ Hiên nội tâm hơi run, rất nhanh đã rất lại được bình ổn. Tinh tế thời đại, y học phát triển, bệnh tim được chữa trị dứt điểm không thiếu.
" Tôi và Lệ thượng tướng đang nói đến chuyện cơ mật. " Kiêu ngạo phó tương Lian lần nữa cất giọng. " Mà ngài, không có quyền được biết. " Chẳng qua chỉ là một công cụ sinh sản mà thôi. Có được thượng tướng phu nhân danh hào thì đã như thế nào?! Chỉ cần hắn còn ở đây, Cát Lai Á đừng gần đến gần thượng tướng đại nhân một bước.
" Ngươi đi ra ngoài đi. " Bạch Trần Tinh không để ý đến thái độ khinh thường của người này. Hắn muốn đích thân Lệ Hiên nói muốn hắn rời đi. Nam nhân hắn lạnh lùng nhìn hắn, buông một câu.
Bạch Trần Tinh gật đầu, như nhìn không thấy bộ dạng đắc ý của Lian, rời khỏi thư phòng. Cát Lai Á làm cắt ngang cuộc thảo luận của hai người, Lian hắn có chút khó chịu.
" Đại nhân, ngài khi nào mới ly hôn?! " Chuyện quan trọng đã nói xong, Lian chuyển sang đề tài khác. Lệ Hiên hắn không có tình cảm với Cát Lai Á, cái hắn cần là một người thừa kế huyết mạch của hắn.
Lian đi theo bên cạnh Lệ Hiên đã gần muốn mười năm, cùng kề vai sát cánh xông pha chiến trường. Hắn mới là kẻ xứng đáng nhất được đứng bên cạnh ngài ấy. Là Cát Lai Á xuất hiện, phá tan mọi kế hoạch của hắn. Lian chán ghét Cát Lai Á đến cực điểm, nhưng vì một số lý do hắn không giám thể hiện thái độ quá rõ ràng.
" Trở về đi, chuyện kia. Giao cho Mai làm. " Nam nhân xoay ghế, nhìn hoa viên xinh đẹp trước mắt. Ánh mắt trầm ngâm.
" Đại nhân, tôi có thể…" Lian giật mình. Vì sao lại giao một chuyện quan trọng đó cho nữ nhân kia?!! Hắn đã làm gì khiến đại nhân tức giận sao?!
" Không cần ta phải nhắc lại. " Lian giật mình, phủ phục cúi đầu, nhận mệnh rời đi. Hắn suýt chút nữa quên mất, đại nhân rất chán ghét kẻ nào làm trái mệnh lệnh của hắn. Mà hắn không muốn đại nhân chan ghét hắn.
" Phu nhân, ngài biết đó. Đại nhân, hắn chỉ cần hài tử. " Lian không ngay lập tức rời đi, hắn nán lại. Âm dương quái khí giọng nói nói chuyện với thiếu niên.
" Ta biết. " Bạch Trần Tinh nhàn nhạt đáp lại, hắn nhìn Lian. " Nhưng mà ngươi, có phải đã quá quan tâm đến chuyện riêng tư của Lệ Hiên rồi?!! Hắn cho phép ngươi nói này đó?! "
"… Là một phó quan, quan tâm chuyện của cấp trên hẳn là. " Lian mặt mày có chút không được đẹp. Tìm đại một cái lý do chứng minh bản thân hỏi những lời này là chính đáng. Lệ Hiên Lệ Hiên, Cát Lái Á lại là thứ gì, hắn lại có thể gọi thẳng tên của đại nhân.
" Vậy sao, ta sẽ truyền lời của ngươi cho hắn. " Bạch Trần Tinh nhìn thấu toàn bộ tâm tư của Lian. Nhìn hắn chột dạ biểu tình, thật buồn cười.
Lian không ở lại lâu, hắn như chạy trối chết biến mất khỏi tầm mắt của thiếu niên. Hắn có chút sợ hãi, Cái Lai Á sẽ truyền lời đến tai của đại nhân. Nhưng mà, Cát Lai Á hắn nhút nhát như vậy, hắn nói được sao?! Sợ hãi biến mất, Lian ung dung rời đi.
Lian đoán đúng, Bạch Trần Tinh sẽ không nói. Hai người đều tồn tại mục đích của chính mình. Mà hắn, sẽ không can thiệp vào chuyện riêng tư của Lệ Hiên. Mà hắn, cũng nên như vậy, không cần can thiệp vào chuyện của hắn.
Thiếu niên nắm chặt vạt áo nơi lồng ngực, khuôn mặt trắng bệch, hắn vô lực nằm xuống sofa.
" Chủ nhân, chúng ta có thể thử cách khác. " Vì muốn nhanh chóng tìm ra chứng cứ, Bạch Trần Tinh tiêu hao một trăm điểm sinh mệnh. Làm 001 xâm nhập vào các mạng lưới thông tin, từ đó thu thập các tin tức có lợi. Cứ bình thường điều tra, thời gian sẽ rất dài. Càng lâu thời gian, ai biết sẽ có chuyện gì bất lợi xảy ra?!
" Ngươi làm sao vậy?!! Mau gọi bác sĩ đến! " Lệ Hiên từ thư phòng đi ra, nhìn suy yếu vô lực thiếu niên. Trong lòng không khỏi quặn đau. Hắn làm thiếu niên nằm vào trong hắn lồng ngực, xem xét thiếu niên tình huống. Quản gia nhanh chân chạy đi báo bác sĩ, mười phút sau có một trung niên nam tử hớt hải chạy vào Lệ phủ.
" Ngươi thật chậm chạp!! " Bác sĩ mười phút mới có mặt, đồng nghĩa thiếu niên chịu mười phút khó chịu. Nam nhân nhìn bác sĩ bằng ánh mắt không chút tốt đẹp, muốn ăn luôn hân.
" Đại nhân, thứ lỗi…" Bác sĩ cố gắng bình định hơi thở. Mẹ kiếp, nếu hắn không phải thượng tướng hắn sẽ chửi ầm lên. Lệ Hiên hắn có biết, hắn đã phải dùng tốc độ bàn thờ để chạy đến xem bệnh cho hắn hay không?!! Lòng tốt không được đền đáp, còn bị đối xử như vậy. Bác sĩ tức giận nhưng bác sĩ không giám nói.
" Mau xem cho hắn. " Lệ Hiên thượng tướng đại nhân rộng lượng bỏ qua. Hắn nhìn chằm chằm hành động của bác sĩ, nhìn ra một chút sai sót lập tức giết hắn!
Bác sĩ run rẫy linh hồn, đeo ống nghe, cẩn thận vì thiếu niên chẩn bệnh, hắn sắc mặt ngưng trọng, nói. " Đại nhân, ta đề nghị làm phu nhân kiểm tra tổng thể một lần. Ta suy đoán, phu nhân hắn có bệnh tim. "
" Được, ta đã biết." Lệ Hiên nội tâm hơi run, rất nhanh đã rất lại được bình ổn. Tinh tế thời đại, y học phát triển, bệnh tim được chữa trị dứt điểm không thiếu.
/76
|