Danh Môn Thê Ước, Ông Xã Tổng Giám Đốc Thật Cao Lãnh

Chương 141: Anh biết chút xấu hổ được không?

/189



☆ Chương 141: Anh biết chút xấu hổ được không?

Editor: Trà sữa trà xanh

"Nếu lần này người ra đàm phán hợp đồng là Tần tiểu thư, tôi cảm thấy người hoàn thành hợp đồng cũng phải là Tần tiểu thư chứ."

Phó Quan sợ run chớp mắt một cái, con ngươi trầm tĩnh như nước xẹt qua một tia gợn sóng, d[d[lqd rất nhanh, khóe môi lộ ra một nụ cười dịu dàng vui vẻ, "Tống tổng..."

Còn chưa đợi cô nói xong, Tống Mạc đã chen vào, anh nhướn mày, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng lạnh nhạt nhìn chằm chằm cô, "Cô có ý kiến sao?"

"Tôi không có, nhưng..."

"Không có gì thì đi ra ngoài." Tống Mạc không cho cô cơ hội phản bác, nói một câu gọn gàng linh hoạt.

Phó Quan bụng đầy lửa giận lại không chỗ phát, không giữ được nụ cười trên môi, mím môi lại, ánh d[d[lqd mắt phức tạp nhìn Tống Mạc một cái, im lặng không lên tiếng rời đi.

Lúc đi qua người Tần Ngu, đôi mắt cô cực kỳ lạnh lẽo nhìn Tần Ngu một cái.

Tần Ngu nhìn cũng không nhìn cô ta một cái, xoay đầu hướng sang một bên.

Lâm Thần nhìn tình cảnh bất ngờ trước mắt, híp mắt, bước lên một bước, khẽ cúi người, khom người nói nhỏ bên tai Tần Ngu, "Có gì thì cứ kêu tôi."

Tần Ngu theo bản năng lui về phía sau một bước, Lâm Thần cũng nhanh chóng rời đi.

Trong phòng làm việc chỉ còn lại hai người, bốn mắt nhìn nhau, người đàn ông nào đó vừa rồi còn cực kỳ lạnh lùng, bây giờ lại mang theo một nụ cười thản nhiên, nghiêng đầu nhìn cô, "Đến đây."

Tần Ngu lặng im mấy giây, đi tới, ý cười trong mắt, cầm lấy phần hợp đồng trên bàn quơ quơ trước mặt anh, "Vừa rồi anh làm rất oai phong nha!"

Nhớ tới khuôn mặt Phó Quan trước khi đi khỏi giống như ăn phải con ruồi, cô liền cảm thấy cả người đều sảng khoái tinh thần.

"Cám d[d[lqd[ ơn đã khen ngợi." Tống Mạc khách sáo đáp lại, đi đến bên cạnh bàn kéo vòng eo khảnh mảnh của cô, thuận thế ngồi xuống ghế dựa.

Công khai ngồi trên bắp đùi của tổng giám đốc bá đạo trong phòng làm việc, loại cảm giác này hết sức tế nhị nha, bên tai Tần Ngu hơi đỏ ửng.

Tống Mạc dúi đầu vào mái tóc đen nhánh của cô khẽ hít vào, "Sao còn chưa nói rõ với tên đàn ông ngu ngốc kia?"

Đàn ông ngu ngốc... Tần Ngu giật giật khóe miệng, "Tạm thời còn chưa biết phải nói như thế nào."

"Chưa nghĩ ra hay không nỡ từ chối?" Tống Mạc nhẹ nhàng cắn một cái vào vành tai của cô.

"Thật là nhột nha..." Tần Ngu trốn tránh, khóe môi giương cao nụ cười vui vẻ, "Tống đại tổng giám đốc, sự ghen tuông của anh có thể thu hẹp lại chút không?"

"Không được."

"..."

Tống Mạc giống như cực kỳ thích tiếp xúc thân thể, chỉ mới nói vài câu, bàn tay đã không an phận chui vào vạt áo của cô.

Tần Ngu chặn bàn tay châm lửa của anh lại, "Thu hẹp ghen tuông lại, đồng thời cũng kiềm chế bản chất thú tính không đúng lúc trong người anh đi."

"Không đúng lúc sao? Anh không thấy vậy nha." Bàn tay của Tống Mạc tiếp tục chạy loạn lên trên.

"... Bây giờ chúng ta đang ở phòng làm việc đó, sẽ có người vào đó."

Tống Mạc nghiêng đầu liếc nhìn


/189

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status