Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có

Chương 75: Một chút cũng không ngọt – [Tạ Trúc Tinh x Vương Siêu 05]

/80


[09]

Nhận được điện thoại của người đại diện, Tạ Trúc Tinh vội vàng xin đạo diễn nghỉ, nói có việc phải về công ty, cậu nhìn ra được đạo diễn rất không vui, nhưng cậu hiện tại cũng bất chấp hết.

Sau khi nhận được tấm bưu thiếp kia, cậu lại đi tìm Vương Tề, nhưng không gặp, đi tới đó 2 lần, Vương Tề đều không gặp cậu.

Cậu trước đây từng đi đến căn biệt thự nhỏ kia của nhà họ Vương, dựa theo trí nhớ tìm tới đó, cách hàng rào nhìn vào, trong sân không có xe của Vương Siêu, trong nhà cũng không giống đang có người, cậu đợi đến trời tối, trốn ở một bên, chỉ nhìn thấy Vương Cẩm tan làm trở về.

Cậu gọi rất nhiều lần vào điện thoại của Vương Siêu, nhưng luôn luôn tắt máy.

Cậu không biết Vương Siêu ở nơi nào, chẳng lẽ còn chưa từ Tây Tạng trở về?

Vừa nãy người đại diện gấp gáp vội vàng gọi điện thoại đến, bảo cậu nhanh nhanh trở lại công ty một chút, nói rằng Vương Siêu một lúc nữa cũng sẽ tới.

Cậu đang cầm kịch bản, bỗng chốc đứng phắt lên, kịch bản rơi xuống đất.

Cậu ngay cả nói cũng nói không liền mạch: “Hắn, hắn cái gì, hắn trở về lúc nào?”

Người đại diện nói: “Cậu ta nói về đã gần tuần nay rồi, anh gọi tới công ty, cậu ta còn không muốn đến cơ đấy, anh phải kích đểu rằng nếu cậu không đến anh liền đem quảng cáo dầu gội đầu giao cho Tiểu Tạ, thế là cậu ta ngay lập tức đồng ý sẽ tới. Em nhanh lên chút đến đây đi, đến rồi anh có thể giúp em đem chuyện lần trước bị chụp trộm giải thích cho rõ ràng.”

Trên đường trở lại công ty, trong lòng Tạ Trúc Tinh loạn tùng phèo cả lên.

Lấy cái tính ngày thường của Vương Siêu, mỗi lần cãi nhau, dù cho lúc đó vừa ồn ào vừa hung dữ, nhưng không được mấy ngày, sẽ lại như không có chuyện gì chạy đến tìm cậu, hoặc là “Em mời anh ăn cơm đi”, hoặc là “Nhàn phát ngán, đến chịch nào”. Lần này chắc tức giận quá, mất tích nửa tháng, chạy đi Tây Tạng chơi, nhưng đến cùng vẫn gửi bưu thiếp về cho cậu.

Về cũng đã gần một tuần rồi, tại sao lại không đến tìm cậu?

Tấm bưu thiếp kia.

Cậu đem đặt nó bên cạnh gối, mỗi ngày trước khi ngủ đều sẽ nhìn một lúc, nhìn đến mềm lòng, nhìn đến hai mắt cay cay, trong lòng tràn đầy chờ mong Vương Siêu trở về, bọn họ phải cùng nhau cố gắng, không được tiếp tục cãi nhau nữa.

Nhưng mà hiện tại, cậu đột nhiên sợ hãi rất nhiều, câu “Tôi yêu cậu” kia thật sự là một câu tỏ tình sao?

Có thể hay không, chỉ là một câu từ biệt.

Đến công ty, trong lúc chờ thang máy, gặp phải một nữ nhân viên, trong tay đang ôm một thùng đồ dùng văn phòng phẩm, nhìn có vẻ rất nặng, cậu liền đưa tay đỡ lấy, còn giúp ấn số tầng, hỏi: “Cô lên tầng mấy?”

Cô gái kia vừa thẹn thùng vừa khẩn trương nói số tầng, còn nói: “Ừmm, thật ra em là Tiểu Băng Khối.” (viên đá nhỏ)

“Tiểu Băng Khối” là tên fandom nhóm nhạc trước đây của bọn họ.

NOTE: Tên nhóm nhạc trước đây của Vương Siêu (Leo) và Tạ Trúc Tinh (Tomas) là ICE DREAM. Thế nên tên fandom là Tiểu Băng Khối = viên đá nhỏ =)))

Cậu không thể làm gì khác hơn là khách khí cười cười, tỏ vẻ cảm ơn, hiện giờ tâm tư cậu quá rối loạn, không có cách nào nhiệt tình như những lúc bình thường.

Cô gái nhỏ kia vui vẻ nói: “Ngày hôm nay em thật sự quá may mắn, vừa nãy nhìn thấy Leo, hiện tại lại gặp được anh.”

Leo là nghệ danh của Vương Siêu dùng khi còn trong nhóm nhạc.

“Leo đến cùng một cậu bé con lai cực kỳ đáng yêu, không biết có phải là nghệ sĩ mới của công ty không nữa, Leo đối xử với cậu bé đó rất tốt, giống như anh trai lớn đối tốt với em trai vậy đó, cảm giác như Leo đã trưởng thành rồi, cũng đã bắt đầu biết cưng đàn em.”

Cậu bé con lai cực kỳ đáng yêu.

Có thể đáng yêu bao nhiêu chứ?

Ra khỏi thang máy, Tạ Trúc Tinh đi thẳng đến văn phòng người đại diện, bước chân rất nhanh, giống như nhịp tim lúc này của cậu.

Trước cửa văn phòng có một hàng ghế sofa, một cậu bé trai ngồi đó, làn da trắng, mặt đẹp, mắt to, còn là màu xanh lam nữa.

… Đúng là đáng yêu.

Vừa nhìn dáng vẻ đã thấy ngay vừa biết điều lại rất nghe lời.

Bé trai hiếu kỳ đánh giá cậu, Tạ Trúc Tinh nghẹn cả họng, nghiêng đầu qua chỗ khác làm bộ tình cờ đi ngang qua, thẳng một mạch đi qua văn phòng người đại diện, thẳng đến tận nhà vệ sinh ở cuối hành lang.

Đây không phải là người mới của công ty, nếu thật sự có người mới nhan sắc đến trình độ này, công ty còn lâu mới nỡ giấu giếm.

Vương Siêu mang đến, từ chỗ nào mang đến?

Đã về Bắc Kinh cả tuần, không liên lạc với ai, đã vội vàng đi cưng bé trai này?

Cậu nghĩ tới mấy hình ảnh không nên nghĩ, nguyên vại dấm chua dội thẳng xuống đầu, đem chính mình chua đến tim gan phèo phổi đều không ổn.

Cậu cũng không phải chưa từng yêu người khác, nhưng từ khi yêu Vương Siêu, không biết tại sao máu ghen lại lớn đến như vậy.

Trước đây cậu và Vương Siêu cãi nhau, 10 lần thì đến 8 lần là bởi vì Vương Siêu ghẹo gái, Vương Siêu từ nhỏ đã có một thói xấu, nhìn thấy cô nào xinh đẹp là muốn trêu, không trêu là cả người liền khó chịu, cậu sốt ruột, bỏ cả mặt mũi mắng người cũng không có tác dụng, vậy là bắt đầu động thủ, Vương Siêu ghẹo một lần cậu đánh một lần. Sau đó, Vương Siêu cũng bất tri bất giác bắt đầu sửa đổi.

Vương Siêu đã vì cậu mà sửa đổi.

Cậu bé con lai kia có khi đúng là người mới thật.

Cậu rửa tay một cái rồi đi ra, quay trở lại, chờ đến gần, phát hiện ghế sofa trước cửa không có ai.

Cậu vốn đang định tỏ vẻ vừa đẹp trai vừa khí chất trước mặt bé trai kia một chút, lúc đi rõ là ung dung nhàn nhã, giờ thì ung dung chả nổi, co giò chạy đến, cửa cũng không nhớ mà gõ, trực tiếp mở ra.

Không biết người đại diện gặp chuyện gì, trên mặt phải gọi là đau đớn vô cùng tận, nhìn thấy cậu, chỉ chỉ bên ngoài, vẻ mặt phức tạp nói: “Mới vừa đi đó, còn có thể đuổi kịp.”

Cậu xoay người chạy về phía thang máy ở bên kia, mơ hồ nghe thấy người đại diện ở phía sau bồi thêm một câu: “Cậu ta không giống như trước kia! Em phải chuẩn bị tâm lý đó!”

Không giống trước kia? Cái gì không giống trước kia? Hắn thay đổi sao? Thay đổi chỗ nào?

Về một tuần rồi cũng không xuất hiện, đúng là không giống trước kia, lẽ nào thật sự thay đổi rồi?

Sao có thể thay đổi được?

Không thể thay đổi, không được thay đổi!

Cậu không đuổi kịp, khi đến chỗ bãi, xe Vương Siêu đã chạy rồi.

Cậu gọi điện cho Vương Siêu, vẫn đang tắt máy, tắt máy, tắt máy.

Cậu đi tới nhà họ Vương, cổng lớn khóa chặt, trong sân cũng không có cái xe nào.

Đạo diễn và nhà sản xuất liên tục gọi điện đến, giục cậu quay lại đoàn phim, cậu không thể làm gì khác đành đi trước.

Sau đấy cậu liên lạc với người đại diện, người đại diện mới nói cho cậu: “Vương Siêu phơi nắng đen như 

/80

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status