Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có

Chương 68: Ra mắt gia đình [2]

/80


Mấy năm trước, thời điểm Vương Cẩm come out, bố mẹ Vương cũng không chấp nhận, vì lẽ ấy từ đầu đến cuối chưa từng thấy Kim Việt trực tiếp, chỉ nhìn ảnh Kim Việt, nhớ tới người này bề ngoài bình thường, khuôn mặt còn kiêu căng, tướng mạo mơ hồ còn hơi nham hiểm. Bọn họ khi ấy không chấp nhận xu hướng tình dục của Vương Cẩm, nhưng không ít lần ngầm điều tra, hỏi thăm bối cảnh gia đình cùng biểu hiện ở trường của Kim Việt, nghe được rất nhiều tin tức rằng Vương Cẩm đem người này cưng đến tận trời, nên càng thêm không thích Kim Việt, ở trong lòng bọn họ thì đây chính là một con phượng hoàng không bay được, tâm cơ rất nặng, chả khác nào một yêu tinh làm khổ người.

Bọn họ tuy rằng không thích, nhưng Vương Cẩm nhiều năm thế rồi vẫn không buông tay được, bọn họ còn cho rằng Vương Cẩm thích cái loại hình như thế, thời điểm nghe Vương Cẩm nói về Ngạn Dung, tự động não bổ ra một “Kim Việt” mười mấy tuổi.

Nhưng mà Ngạn Dung không giống như trong tưởng tượng của bọn họ.

Cậu chầm chậm từ sau lưng Vương Cẩm ló mặt ra, là một đứa trẻ rất có tinh thần, khuôn mặt đẹp lại anh tuấn, bên trong cặp mắt xanh kia thoáng có sự hồn nhiên thẹn thùng, giọng trong veo nói nhỏ: “Bác trai, bác gái khỏe ạ.”

Nhìn một cái thôi đã làm người ta yêu thích nha!

Vương ba ba nhìn chằm chằm dõi theo Ngạn Dung, lại bất mãn trừng Vương Cẩm, cảm thấy Vương Cẩm là đồ phá hư cái đẹp, rất không biết xấu hổ.

Vương ma ma đem Ngạn Dung kéo đến bên cạnh mình ngồi xuống, tràn ngập tình thương của mẹ yêu mến hỏi mấy vấn đề như “Mười mấy rồi?” “Tiếng Trung có nghe hiểu hết không? “Học cao nhất?” “Học tập có căng thẳng không?”.

Vương Cẩm đã nghĩ bố mẹ sẽ không làm khó Ngạn Dung, tuy nhiên không ngờ rằng sẽ dễ dàng yêu thích thế này. Không phải anh hoài nghi mị lực của Ngạn Dung, mà là anh và bố mẹ đã xa cách nhiều năm, trong tiềm thức của anh cảm thấy, người yêu của anh dù có như Ngạn Dung được người người yêu thích, cũng sẽ bị anh liên lụy, rất khó làm cho cha mẹ tán thành.

Nhưng bây giờ, một chút cũng không giống như anh mang Ngạn Dung đi gặp người nhà, là anh theo Ngạn Dung đi gặp gia đình Ngạn Dung thì có, hơn nữa anh còn bị ghét bỏ rồi.

Ngạn Dung vẫn rất là khẩn trương, Vương ma ma hỏi cậu một câu, cậu chung quy phải quay đầu lại nhìn Vương Cẩm một lần, chỉ lo chính mình sẽ không cẩn thận nói sai cái gì.

Vương Cẩm ngồi xuống bên cạnh Ngạn Dung, cười nhìn cậu, ra hiệu cho cậu mạnh dạn lên một chút.

Cậu từ từ cũng tốt lên rất nhiều, chí ít có thể trôi chảy trò chuyện với Vương ma ma.

Vương Siêu ngồi ở bên cạnh, bị lạnh nhạt, nói: “Mẹ, mẹ nhìn con cái đi!”

Mẹ hắn liếc mắt nhìn hắn, không quan tâm tiếp tục hỏi Ngạn Dung: “Bình thường ở lại ký túc xá trường à? Mấy người một phòng? Điều kiện tốt không?”

Vương Siêu: “… Mẹ! Mẹ nhìn con phơi nắng đen đi nhiều nè!”

Bố hắn ngồi một bên nói: “Muốn trắng làm cái gì? Tao thấy bộ dạng mày thế này rất tốt.”

Vương Siêu vốn còn muốn tố khổ rằng cả tóc cũng không còn, vừa nhìn thấy ông bô mình da dẻ đen bóng cùng để đầu trọc mấy chục năm, không thể làm gì khác là nuốt giận vào bụng, không dám hó hé gì nữa.

Bố hắn tướng mạo tương đối dữ, ngày hôm nay thế mà vẫn luôn cố gắng làm quả mặt cha hiền lúng túng, cười híp cả mắt nhìn Ngạn Dung.

Là con út được cưng chiều nhất nhà họ Vương, hắn có cảm giác nguy cơ rất mãnh liệt, hắn cảm thấy địa vị của hắn có khả năng không trụ nổi rồi.

Một lát sau, Vương Tề mang vợ đến, một đại gia đình vui mừng hòa hợp ăn một bữa cơm.

Vương ma ma vẫn cứ gắp thức ăn cho Ngạn Dung, gắp đến mức đồ ăn trên đĩa trước mặt cậu xếp thành một ngọn núi nhỏ, còn không vui giục: “Dung Dung, ăn nhanh lên một chút, con ăn ít quá, còn đang phát triển đó, sao có thể ăn ít như thế được.”

Ngạn Dung đành ăn hết ngọn núi nhỏ, cuối cùng còn thật nuốt không nổi mà vẫn miễn cưỡng ăn, Vương Cẩm không nhìn được, đem đĩa trước mặt cậu để qua bên mình.

Ngạn Dung mắt lóe sáng nhìn anh, hai người trao nhau cái mỉm cười.

Vương ma ma nhìn thấy, đũa gắp thức ăn dừng một chút, đem món ăn đã gắp thả lên bát Vương Siêu.

Cơm nước xong, đôi nhà Vương Tề cuối tuần đều muốn tăng ca, đi trước một bước.

Vương Cẩm và Vương Siêu cũng lái xe đến, vốn hai anh em còn cảm thấy bố mẹ nên ngồi trên xe Vương Siêu về nhà, nhưng Vương ma ma cứ lôi kéo Ngạn Dung không buông tay ngồi lên xe Vương Cẩm.

Vương Siêu ngẩng đầu lên trời trợn trắng mắt, thất sủng đến quá nhanh như cơn lốc xoáy.

Cuối cùng vẫn là bố lên xe đi cùng hắn.

Vương Cẩm lái xe ở phía trước, mẹ anh ngồi phía sau cùng Ngạn Dung tình cảm nồng nàn tán gẫu nguyên đoạn đường dài.

Trời nóng nực, Vương ma ma có hơi say máy bay cộng thêm bị cảm nắng, sau khi về nhà, hai ông bà liền trước tiên đi lên gác nghỉ trưa.

Vương Siêu không quen thói ngủ trưa, vào nhà lượn một vòng, cảm giác phát chán, thế là lại đi, nói là tìm mấy người anh em chơi.

Để lại hai người Vương Cẩm và Ngạn Dung, Ngạn Dung ăn no quá, có chút không thoải mái.

Vương Cẩm đi lấy mấy 

/80

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status