Tiếu Chi Thâm đi đến cửa phòng tắm, gõ cửa: "Cẩn Sanh, làm sao vậy?"
Giọng nói ngượng ngùng của Tiêu Cẩn Sanh truyền tới: "A Thâm, cái kia... Anh có khăn tắm mới không a, có thể đưa cho em không?"
Tiếu Chi Thâm thầm mắng bản thân thiếu sót, cũng không chú ý đến cách xưng hô của Tiêu Cẩn Sanh với mình thay đổi, nói thẳng: "Được được, anh lập tức lấy cho em."
Trong phòng tắm vang lên tiếng cười vui vẻ của Tiêu Cẩn Sanh, Tiếu Chi Thâm cười tránh ra.
Tiêu Cẩn Sanh tiếp tục tắm rửa, vừa rồi cô nhìn thấy trong phòng chỉ có một cái khăn tắm, nghĩ cũng biết là Tiếu Chi Thâm thường dùng, đành phải gọi Tiếu Chi Thâm tới, bằng không sẽ rất bất đắc dĩ...
Lúc Tiếu Chi Thâm cầm khăn tắm mới quay lại có chút khó khăn, rối rắm thật lâu mới nói: "Cẩn Sanh, anh để khăn tắm trêo trên tay cầm ở cửa, em tự lấy được không?"
"Được." Tiêu Cẩn Sanh cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp lên tiếng.
Tiếu Chi Thâm treo xong khăn tắm lập tức xoay người trở về phòng, nửa ngườ dựa vào giường, Tiếu Chi Thâm lấy điện thoại ra tùy ý xem.
"Đinh linh ——" Tầm mắt của Tiếu Chi Thâm chuyển qua, liền nhìn thấy điện thoại của Tiêu Cẩn Sanh đặt trên giường sáng lên.
Tiếu Chi Thâm kỳ thật chỉ vô tình nhìn lén điện thoại của Tiêu Cẩn Sanh, nhưng mà tin nhắn WeChat đều sẽ hiển thị nội dung. Tiếu Chi Thâm chỉ là lướt qua liền thấy rõ nội dung.
Lâm Thanh Tử.
Phía trên chỉ có một câu: Cậu đang ở nơi nào?
Tiếu Chi Thâm hơi nhấp môi, không nghĩ nhiều, tiếp tục nhìn điện thoại của mình...
"A Thâm, anh có thể đi tắm rồi." Tiêu Cẩn Sanh mặt đầy tươi cười đẩy cửa đi đến, tầm mắt của Tiếu Chi Thâm chuyển sang người Tiêu Cẩn Sanh đánh giá một chút, sau đó gật đầu: "Anh bật điều hòa, em nhanh chóng vào chăn đi nếu không sẽ bị cảm."
Tiêu Cẩn Sanh cười gật đầu, nhìn theo Tiếu Chi Thâm rời khỏi phòng.
Lên giường chui vào trong chăn, Tiêu Cẩn Sanh lấy điện thoại của mình ra. Nhìn thấy tin nhắn của Lâm Thanh Tử Tiêu Cẩn Sanh nhíu mi một chút.
"Làm sao vậy?" Đánh bàn phím, gửi tin nhắn qua, theo đạo lý mà nói, Lâm Thanh Tử hẳn là không biết mình không có ở nhà đi? Chẳng lẽ đến nhà cô tìm cô?
"Cậu đang ở nơi nào?" Lâm Thanh Tử vẫn chỉ có những lời này, Tiêu Cẩn Sanh còn chưa trả lời, Lâm Thanh Tử lại gửi tới một câu "Đừng nói cậu ở nhà, tôi đã qua nhà cậu xem qua, bố cậu nói cậu đến nhà bạn học."
Tiêu Cẩn Sanh hơi câu môi, trả lời lại, "Tôi thật sự ở nhà của bạn."
"Nhà Tiếu Chi Thâm?"
"Đúng vậy."
"Cậu cùng một nam nhân xa lạ về nhà?"
"Đó là bạn trai tôi, cảm ơn."
"Tiêu Cẩn Sanh, cậu không phải đang nháo với tôi đi?"
"Không có, tôi có chừng mực, cậu không cần phải xen vào chuyện của tôi, đi ngủ sớm một chút." Tiêu Cẩn Sanh nói xong một câu này liền tắt WeChat, Lâm Thanh Tử kỳ thật phần lớn là không thể tin được mới đến tìm tòi nghiên cứu đi? Ai biết có phải một tia quan tâm thanh mai trúc mã ở bên trong không.
Sau khi Tiếu Chi Thâm trở về liền thấy thần sắc Tiêu Cẩn Sanh giống suy tư gì đó, không tiếng động cười nói: "Làm sao vậy?"
Tiêu Cẩn Sanh lấy lại tinh thần, nhìn Tiếu Chi Thâm: "Không có việc gì, Lâm Thanh Tử hỏi em có phải ở nhà anh hay không, khả năng bố em hỏi cậu ta có đi nhà cậu ta hay không?"
Tiếu Chi Thâm nghe vậy hơi ngừng một chút: "Em với ba em có thể công đạo sao?"
"Có thể, lúc em nói với ba em chính là nói đến nhà bạn, có khả năng ông ấy vẫn cho rằng em sẽ đến nhà Lâm Thanh Tử mới hỏi đi." Tiêu Cẩn Sanh cười nói, "Mau ngủ đi, ngày mai còn phải đi học."
Editor: sacnu
/196
|