Diêu Nguyên là người lãnh đạo của ba doanh tiếp viện. Khi bọn hắn tới mặt đất, quân đoàn vũ trụ đã giết ít nhất hơn 10 vạn quái vật, dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ trong phạm vi 10 km. Cho nên một đống phi thuyền vận chuyển không gặp phải sự tấn công của vũ khí Gauss. Nhưng dù thế, khi Diêu Nguyên thấy hai đống kim loại đổ nát trên mặt đất, hắn vẫn vội vàng ra lệnh phi thuyền vận chuyển hạ cánh khẩn cấp, sau đó cho các binh lính tập hợp di chuyển ra ngoài với tốc độ nhanh nhất.
Lúc Diêu Nguyên mặc trang phục chiến đấu màu đỏ xuất hiện trên chiến trường, rất nhanh Nhâm Đào và Vương Quang Chính đã chạy tới bên cạnh hắn. Diêu Nguyên nhanh chóng đón hai người họ, vội hỏi:
-Tình hình ra sao? Thương vong có nghiêm trọng không?
Vương Quang Chính thực hiện động tác chào, sau đó đáp:
-Thương vong…Trước mắt hẳn đã chết một người, hắn…chết trận. Còn lại thương vong chưa rõ, bọn họ vẫn còn đang xung phong chiến đấu.
Diêu Nguyên lập tức ngắt lời:
-Đùa sao, không chết trận chẳng lẽ hắn vấp té mà chết? Nhâm Đào, cậu ở đây từ đầu, mau báo cáo, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Còn nữa, lời nhắn của cậu là có ý gì? Chúng ta đã bị lừa?
Nhâm Đào cười khổ:
-Tình huống cụ thể như sau. Chúng ta rất mạnh, binh lính trong quân đoàn vũ trụ mạnh hơn dự kiến quá nhiều. Ít nhất ngài cũng thấy đó, chúng ta hiện tại chưa gặp nguy hiểm. Tình hình thương vong chưa rõ, nhưng dám chắc số người chết không vượt quá 10, không…Tôi đề nghị lập tức phái người trở về phi thuyền Hi Vọng, lệnh cho tiến sĩ sinh vật học Mistuda Saburo bắt đầu chế tạo vắc xin ngừa vi rút trên hành tinh này. Nếu không, số người chết trận tuy ít, nhưng số người chết do dịch bệnh còn nhiều hơn…Về phần chúng ta bị lừa, chẳng lẽ ngài cho rằng đám quái vật này vô tình lạc đường đến đây sao? Không, tôi dám cam đoan bề mặt bên kia của vệ tinh số hai là một…mảnh đại lục khác. Thừa dịp chúng ta quan sát mảnh đại lục kia vào ban ngày, mảnh đại lục còn lại bị che lấp, thêm vào tác dụng của hạt Genesis, hắn đã điều một lượng lớn quái vật âm thầm đến đây.
Diêu Nguyên nhíu mày:
-Số lượng của chúng? Ách…Có lẽ không cần trả lời, nhìn số lượng quái vật nơi này, không tưởng tượng được là có bao nhiêu con quái vật đáp xuống hành tinh này…
Nói tới đây, Diêu Nguyên lập tức quay đầu lại, hét lớn:
-Lực lượng phòng vệ, doanh số 1, số 2, số 3 tập trung. Tập hợp trong phạm vi vô hiệu hạt Genesis của phi thuyền vận chuyển!
Phía sau Diêu Nguyên là các sĩ quan chỉ huy của ba doanh. Rất nhanh, dưới mệnh lệnh của bọn họ, các binh lính tập hợp thành ba hàng dài, vừa vặn trong phạm vi vô hiệu hóa hạt Genesis của phi thuyền vận chuyển.
Lúc này, Diêu Nguyên mới nhìn về Vương Quang Chính, nói:
-Lão Vương, cậu không thích hợp chiến đấu trực tiếp. Ở đây chỉ huy bọn họ, các sự việc cần thiết tùy cậu quyết định. Nhâm Đào, cậu làm tham mưu. Ước chừng 10 phút sau, ba doanh chi viện sẽ tới. Còn 30 phút nữa thì công binh sẽ xuất hiện. Được rồi, mọi việc cậu cứ thoải mái sắp xếp.
Nói xong, Diêu Nguyên giơ tay chào theo kiểu quân đội, sau đó sải bước lao về nơi chiến trận kịch liệt nhất.
Vương Quang Chính dẫn Nhâm Đào đi tới nơi ba doanh tập hợp, rống lớn:
-Đại đội trưởng của ba doanh bước ra khỏi hàng!
Sĩ quan chỉ huy của ba doanh lập tức bước ra, Vương Quang Chính tiếp tục ra lệnh:
-Lấy phi thuyền vận chuyển làm trung tâm, bắt đầu bố trí trận địa hình tròn. Mỗi doanh chịu trách nhiệm trong phạm vi 120 độ. Đồng thời dùng vũ khí tầm xa hỗ trợ quân đoàn vũ trụ. Bất luận sinh vật phi nhân loại nào tiếp cận, giết!
Các sĩ quan chỉ huy đồng loạt hồi đáp:
-Rõ, thưa trưởng quan. Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!
Ngay sau đó, họ bắt đầu ra lệnh cho binh lính dưới quyền lập một chiến trận hình tròn. Lát sau, tiếng súng Gauss đã vang vọng khắp chiến trường.
Đến giờ, Vương Quang Chính mới thở dài:
-Cậu biết không, Nhâm Đào? Thật ra kỷ luật trong quân đội cũng giống như một đám đông hỗn loạn. Trong đó cũng có người thông minh, người ngu xuẩn, người thiện chiến. Nhưng vấn đề là càng nhiều người, phản ứng của cả đám đông có khi sẽ càng ngu xuẩn, thậm chí ngu xuẩn tới mức không sao lý giải được. Chỉ cần một người dẫn đầu, sẽ có vô số người hưởng ứng theo, cho dù điều đó có ngu xuẩn tới đâu chăng nữa. Quân đội cũng như thế. Nếu số lượng quá ít, như mấy chục người, mấy trăm người, có thể sẽ có tình trạng như năm chuẩn tân nhân loại thuộc tiểu đội giám thị kia. Nhưng nếu vượt hơn một ngàn người, thêm vào kỷ luật và trật tự nghiêm minh. Chỉ cần không tan vỡ, có người dẫn đầu chiến đấu, thì tình trạng làm loạn đó tuyệt không xảy ra.
Nhâm Đào khoát tay nói:
-Cho nên, đó là một rắc rối lớn của quân đoàn vũ trụ. Ta không tin ngài và Diêu Nguyên không nhận ra vấn đề này.
Vương Quang Chính lắc đầu:
-Tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại…Bọn họ khác hẳn binh lính bình thường, thậm chí khác cả người bình thường. Nhâm Đào, cậu cũng là tân nhân loại, cậy chẳng lẽ không nghĩ tới vấn đề đó sao? Hiện giờ chỉ trông cậy vào Diêu Nguyên thôi, nếu ngài ấy không thể giải quyết rắc rối tiềm ẩn mà quân đoàn vũ trụ bộc lộ ra hôm nay, như vậy tương lai, phi thuyền Hi Vọng rất có thể sẽ xảy ra bạo loạn. Khi đó, nếu tiếp tục giơ đồ đao tàn sát…Cậu đừng nhìn ta bằng vẻ mặt đó. Ta hiểu rõ ngài ấy hơn cậu nhiều. Nếu cần thiết, ngài ấy tuyệt không do dự. Mà nếu điều đó xảy ra, chết không chỉ đơn giản một, hai người hoặc mười, hai chục người đâu.
Nhâm Đào mở miệng, nhưng đành nuốt những lời định nói vào lại trong bụng. Dù sao, thân phận của hắn cũng không thích hợp nói những lời này. Nếu nói ra, có thể tạo kết quả trái ngược, cho nên hắn đành chuyển để tài:
-Hình như ngài còn chưa làm xong việc mà. Như là phái người trở về phi thuyền Hi Vọng báo cáo? Ra lệnh cho tiến sĩ Misutda Saburo điều chế vắc xin?
Lúc này, Vương Quang Chính mới quay đầu ra phía sau, nói với mấy binh lính, phân phó nhiệm vụ cho họ.
Cùng lúc đó, Diêu Nguyên đang lao băng băng trên chiến trường. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, cả người như hóa thành một ngọn gió màu đỏ, xông thẳng vào chiến đám quái vật.
Thực ra, Diêu Nguyên vốn không thích trang phục chiến đấu của mình quá sặc sỡ, nhưng cô nàng Ba Lệ, người thiết kế ra bộ trang phục chiến đấu dành riêng cho hắn chỉ đáp một câu:
-Nếu tác chiến trong điều kiện hạt Genesis bao trùm thì sao? Khi ấy, chỉ có thể liên lạc trong cự ly gần hoặc bằng ánh mắt. Như vậy, nếu trang phục chiến đấu của ngươi xuất hiện, sẽ giúp cho các binh lính lên tinh thần, cùng nhau theo ngươi chiến đấu. Ngươi không thấy màu đỏ là một màu rất dễ nhận biết sao.
Bộ trang phục chiến đấu màu đỏ này được thiết kế dựa trên kỹ năng của “toàn năng giả”, thêm vào ước tính tố chất thân thể của Diêu Nguyên, tạo thành một bộ trang phục chiến đấu dành riêng cho sĩ quan chỉ huy. So ra, nó mạnh hơn hẳn các bộ trang phục chiến đấu khác.
Lớp giáp bảo vệ bên ngoài, cho dù đối mặt với kiếm chấn động sóng cao tần, cũng có thể bảo vệ trong vòng ba giây. Có sức chống đỡ nhất định với vũ khí laser, vô hiệu hóa hoàn toàn vũ khí Gauss nhờ vào vòng bảo hộ điện từ.
Trong bộ trang phục, có tới ba thiết bị phát điện năng lượng cao, hơn hẳn hai thiết bị phát điện trong những bộ trang phục chiến đấu bình thường. Mục đích của việc trang bị nhiều thiết bị phát điện là để duy trì tốc độ di chuyển khủng khiếp của bộ trang phục. Bởi nếu Diêu Nguyên phát động toàn bộ kỹ năng của mình như cảm ứng, thanh tích (quan sát), dự tri thì tốc độ tối đa mà hắn có thể đạt được lên tới 500m/s!
Đó là khái niệm gì đây? Tốc độ chạy còn nhanh hơn cả tốc độ đạn bắn ra từ súng lục!
Cả người hắn như biến thành một tàn ảnh màu đỏ. Khi tốc độ vượt qua bức tường âm thanh, cả người mạnh mẽ bóp nát cả đội hình quái vật…Đúng vậy, là bóp nát.
Với tốc độ 500m/s, thêm vào khả năng phòng ngự kinh khủng bộ trang phục chiến đấu, hắn có thể so sánh như một quả đạn…Không, là đạn pháo mới phải! Bóp nát đội hình quái vật, tất cả những gì cản đường trước mặt đều hóa thành thịt vụn.
Đến lúc này, nội tâm Diêu Nguyên mới bình tĩnh lại. Hắn mới chính thức hiểu được câu nói của Nhâm Đào, ít nhất trận chiến này bọn họ đã thắng.
Trang phục chiến đấu hoàn toàn có thể phát huy trăm phần trăm khả năng của tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại. Hiệu quả không phải là 1+1=2 đơn giản như vậy, dưới kỹ thuật gia tốc sinh trưởng từ trường hạn chế tác hại của lực G, đồng thời nâng cao phản xạ thần kinh của người dùng, từ đó…Làm cho binh sĩ trong quân đoàn vũ trụ có chiến lực kinh khủng!
Như một ví dụ đơn giản. Nếu hình dung khả năng chiến đấu của người bình thường là 10, như vậy khả năng chiến đấu của tân nhân loại quá lắm là 20. Khi đó, khả năng chiến đấu của một người bình thường được trang bị súng là 100, như vậy nếu tân nhân loại được trang bị súng, khả năng chiến đấu của họ có thể lên tới 500. Cũng chính là nói, nếu vũ khí càng mạnh thì chiến lực của tân nhân loại sẽ càng mạnh hơn.
Nếu người bình thường được mặc trang phục chiến đấu, cầm kiếm chấn động sóng cao tần thì khả năng chiến đấu của bọn họ có thể lên tới 1000. Còn tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại với cùng trang bị, khả năng chiến đấu của bọn họ ít nhất phải từ 50000 trở lên. Bởi các trang bị kia có thể phát huy toàn bộ tiềm lực của bọn họ, cho nên hiệu quả gia tăng gấp bội…
Gấp bội?
Diêu Nguyên giật mình, lúc này hắn mới chú ý tới việc toàn bộ binh sĩ trong quân đoàn vũ trụ đều cầm kiếm chấn động sóng cao tần xung phong. Tình huống thật quỷ dị, chuyện này căn bản không thể nào xảy ra. Bởi đến cả hắn, khi trực tiếp cận chiến mới phát hiện sự cường đại của bộ trang phục và tân nhân loại. Vậy các tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại bình thường khác, bọn họ sao có thể mạo hiểm như mình, trong tình hình không biết rõ sức mạnh của bộ trang phục mà đồng loạt xung phong?
(Lão Vương, hóa ra”chết trận” trong lời cậu là “chết” như vậy sao?
Ý nghĩ này chỉ hiện lên trong chớp mắt, Diêu Nguyên đã lao sâu vào chiến trường. Hắn thấy được hơn mười binh sĩ gần đó đang ra sức tàn sát. Thực ra, dù là tân nhân loại hay chuẩn tân nhân loại, khi buộc phải xung phong chiến đấu, bọn họ đều cảm thấy toàn thân mình tràn đầy sức mạnh, đặc biệt đám quái vật xung quanh lại không hề hùng mạnh như tiểu thuyết, phim giả tượng vẽ ra. Ngược lại, bọn chúng lại bị họ chém giết như cắt cỏ. Đến đó, mọi người ai ai cũng nổi lên huyết tính, theo sự hướng dẫn của các lão binh và cựu binh trong tiểu đội Hắc Tinh, đánh thẳng đến đây.
Nhưng…rất nhiều người đã mệt mỏi. Đặc biệt là hai người chiến đấu từ đầu như Ưng và Hắc Thiết, bọn họ kiệt sức đến mức tùy lúc ngất xỉu, thậm chí trên mặt đã hiện nét đỏ chết chóc.
-Ưng! Hắc Thiết! Lập tức trở về phi thuyền vận chuyển! Đây là mệnh lệnh!
Thanh âm vang lên bên tai hai người, khiến bọn họ giật mình nhìn lại. Thấy được nơi xa, một bóng hình màu đỏ cao hơn 6 mét khẽ xoay tròn, đám quái vật xung quanh đồng loạt chia năm xẻ bảy. Lúc này, bóng hình đó mới dừng lại, nhìn về nơi này.
-Ta đang sử dụng kỹ năng của truyền đạt giả để trò chuyện cùng hai người. Lập tức trở về phi thuyền vận chuyển! Đừng bắt ta lặp lại!
Ưng và Hắc Thiết không hẹn cùng nhau gật đầu, sau đó quay đầu chạy về phía phi thuyền vận chuyển. Còn lúc này, thanh âm của Diêu Nguyên mới vang vọng trên toàn bộ chiến trường, bên tai các binh lính thuộc quân đoàn vũ trụ.
-Ta ra lệnh! Tấn công đám quái vật khổng lồ tạo ra vòng bảo hộ điện từ!
Ta là Diêu Nguyên!
Lúc Diêu Nguyên mặc trang phục chiến đấu màu đỏ xuất hiện trên chiến trường, rất nhanh Nhâm Đào và Vương Quang Chính đã chạy tới bên cạnh hắn. Diêu Nguyên nhanh chóng đón hai người họ, vội hỏi:
-Tình hình ra sao? Thương vong có nghiêm trọng không?
Vương Quang Chính thực hiện động tác chào, sau đó đáp:
-Thương vong…Trước mắt hẳn đã chết một người, hắn…chết trận. Còn lại thương vong chưa rõ, bọn họ vẫn còn đang xung phong chiến đấu.
Diêu Nguyên lập tức ngắt lời:
-Đùa sao, không chết trận chẳng lẽ hắn vấp té mà chết? Nhâm Đào, cậu ở đây từ đầu, mau báo cáo, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Còn nữa, lời nhắn của cậu là có ý gì? Chúng ta đã bị lừa?
Nhâm Đào cười khổ:
-Tình huống cụ thể như sau. Chúng ta rất mạnh, binh lính trong quân đoàn vũ trụ mạnh hơn dự kiến quá nhiều. Ít nhất ngài cũng thấy đó, chúng ta hiện tại chưa gặp nguy hiểm. Tình hình thương vong chưa rõ, nhưng dám chắc số người chết không vượt quá 10, không…Tôi đề nghị lập tức phái người trở về phi thuyền Hi Vọng, lệnh cho tiến sĩ sinh vật học Mistuda Saburo bắt đầu chế tạo vắc xin ngừa vi rút trên hành tinh này. Nếu không, số người chết trận tuy ít, nhưng số người chết do dịch bệnh còn nhiều hơn…Về phần chúng ta bị lừa, chẳng lẽ ngài cho rằng đám quái vật này vô tình lạc đường đến đây sao? Không, tôi dám cam đoan bề mặt bên kia của vệ tinh số hai là một…mảnh đại lục khác. Thừa dịp chúng ta quan sát mảnh đại lục kia vào ban ngày, mảnh đại lục còn lại bị che lấp, thêm vào tác dụng của hạt Genesis, hắn đã điều một lượng lớn quái vật âm thầm đến đây.
Diêu Nguyên nhíu mày:
-Số lượng của chúng? Ách…Có lẽ không cần trả lời, nhìn số lượng quái vật nơi này, không tưởng tượng được là có bao nhiêu con quái vật đáp xuống hành tinh này…
Nói tới đây, Diêu Nguyên lập tức quay đầu lại, hét lớn:
-Lực lượng phòng vệ, doanh số 1, số 2, số 3 tập trung. Tập hợp trong phạm vi vô hiệu hạt Genesis của phi thuyền vận chuyển!
Phía sau Diêu Nguyên là các sĩ quan chỉ huy của ba doanh. Rất nhanh, dưới mệnh lệnh của bọn họ, các binh lính tập hợp thành ba hàng dài, vừa vặn trong phạm vi vô hiệu hóa hạt Genesis của phi thuyền vận chuyển.
Lúc này, Diêu Nguyên mới nhìn về Vương Quang Chính, nói:
-Lão Vương, cậu không thích hợp chiến đấu trực tiếp. Ở đây chỉ huy bọn họ, các sự việc cần thiết tùy cậu quyết định. Nhâm Đào, cậu làm tham mưu. Ước chừng 10 phút sau, ba doanh chi viện sẽ tới. Còn 30 phút nữa thì công binh sẽ xuất hiện. Được rồi, mọi việc cậu cứ thoải mái sắp xếp.
Nói xong, Diêu Nguyên giơ tay chào theo kiểu quân đội, sau đó sải bước lao về nơi chiến trận kịch liệt nhất.
Vương Quang Chính dẫn Nhâm Đào đi tới nơi ba doanh tập hợp, rống lớn:
-Đại đội trưởng của ba doanh bước ra khỏi hàng!
Sĩ quan chỉ huy của ba doanh lập tức bước ra, Vương Quang Chính tiếp tục ra lệnh:
-Lấy phi thuyền vận chuyển làm trung tâm, bắt đầu bố trí trận địa hình tròn. Mỗi doanh chịu trách nhiệm trong phạm vi 120 độ. Đồng thời dùng vũ khí tầm xa hỗ trợ quân đoàn vũ trụ. Bất luận sinh vật phi nhân loại nào tiếp cận, giết!
Các sĩ quan chỉ huy đồng loạt hồi đáp:
-Rõ, thưa trưởng quan. Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!
Ngay sau đó, họ bắt đầu ra lệnh cho binh lính dưới quyền lập một chiến trận hình tròn. Lát sau, tiếng súng Gauss đã vang vọng khắp chiến trường.
Đến giờ, Vương Quang Chính mới thở dài:
-Cậu biết không, Nhâm Đào? Thật ra kỷ luật trong quân đội cũng giống như một đám đông hỗn loạn. Trong đó cũng có người thông minh, người ngu xuẩn, người thiện chiến. Nhưng vấn đề là càng nhiều người, phản ứng của cả đám đông có khi sẽ càng ngu xuẩn, thậm chí ngu xuẩn tới mức không sao lý giải được. Chỉ cần một người dẫn đầu, sẽ có vô số người hưởng ứng theo, cho dù điều đó có ngu xuẩn tới đâu chăng nữa. Quân đội cũng như thế. Nếu số lượng quá ít, như mấy chục người, mấy trăm người, có thể sẽ có tình trạng như năm chuẩn tân nhân loại thuộc tiểu đội giám thị kia. Nhưng nếu vượt hơn một ngàn người, thêm vào kỷ luật và trật tự nghiêm minh. Chỉ cần không tan vỡ, có người dẫn đầu chiến đấu, thì tình trạng làm loạn đó tuyệt không xảy ra.
Nhâm Đào khoát tay nói:
-Cho nên, đó là một rắc rối lớn của quân đoàn vũ trụ. Ta không tin ngài và Diêu Nguyên không nhận ra vấn đề này.
Vương Quang Chính lắc đầu:
-Tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại…Bọn họ khác hẳn binh lính bình thường, thậm chí khác cả người bình thường. Nhâm Đào, cậu cũng là tân nhân loại, cậy chẳng lẽ không nghĩ tới vấn đề đó sao? Hiện giờ chỉ trông cậy vào Diêu Nguyên thôi, nếu ngài ấy không thể giải quyết rắc rối tiềm ẩn mà quân đoàn vũ trụ bộc lộ ra hôm nay, như vậy tương lai, phi thuyền Hi Vọng rất có thể sẽ xảy ra bạo loạn. Khi đó, nếu tiếp tục giơ đồ đao tàn sát…Cậu đừng nhìn ta bằng vẻ mặt đó. Ta hiểu rõ ngài ấy hơn cậu nhiều. Nếu cần thiết, ngài ấy tuyệt không do dự. Mà nếu điều đó xảy ra, chết không chỉ đơn giản một, hai người hoặc mười, hai chục người đâu.
Nhâm Đào mở miệng, nhưng đành nuốt những lời định nói vào lại trong bụng. Dù sao, thân phận của hắn cũng không thích hợp nói những lời này. Nếu nói ra, có thể tạo kết quả trái ngược, cho nên hắn đành chuyển để tài:
-Hình như ngài còn chưa làm xong việc mà. Như là phái người trở về phi thuyền Hi Vọng báo cáo? Ra lệnh cho tiến sĩ Misutda Saburo điều chế vắc xin?
Lúc này, Vương Quang Chính mới quay đầu ra phía sau, nói với mấy binh lính, phân phó nhiệm vụ cho họ.
Cùng lúc đó, Diêu Nguyên đang lao băng băng trên chiến trường. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, cả người như hóa thành một ngọn gió màu đỏ, xông thẳng vào chiến đám quái vật.
Thực ra, Diêu Nguyên vốn không thích trang phục chiến đấu của mình quá sặc sỡ, nhưng cô nàng Ba Lệ, người thiết kế ra bộ trang phục chiến đấu dành riêng cho hắn chỉ đáp một câu:
-Nếu tác chiến trong điều kiện hạt Genesis bao trùm thì sao? Khi ấy, chỉ có thể liên lạc trong cự ly gần hoặc bằng ánh mắt. Như vậy, nếu trang phục chiến đấu của ngươi xuất hiện, sẽ giúp cho các binh lính lên tinh thần, cùng nhau theo ngươi chiến đấu. Ngươi không thấy màu đỏ là một màu rất dễ nhận biết sao.
Bộ trang phục chiến đấu màu đỏ này được thiết kế dựa trên kỹ năng của “toàn năng giả”, thêm vào ước tính tố chất thân thể của Diêu Nguyên, tạo thành một bộ trang phục chiến đấu dành riêng cho sĩ quan chỉ huy. So ra, nó mạnh hơn hẳn các bộ trang phục chiến đấu khác.
Lớp giáp bảo vệ bên ngoài, cho dù đối mặt với kiếm chấn động sóng cao tần, cũng có thể bảo vệ trong vòng ba giây. Có sức chống đỡ nhất định với vũ khí laser, vô hiệu hóa hoàn toàn vũ khí Gauss nhờ vào vòng bảo hộ điện từ.
Trong bộ trang phục, có tới ba thiết bị phát điện năng lượng cao, hơn hẳn hai thiết bị phát điện trong những bộ trang phục chiến đấu bình thường. Mục đích của việc trang bị nhiều thiết bị phát điện là để duy trì tốc độ di chuyển khủng khiếp của bộ trang phục. Bởi nếu Diêu Nguyên phát động toàn bộ kỹ năng của mình như cảm ứng, thanh tích (quan sát), dự tri thì tốc độ tối đa mà hắn có thể đạt được lên tới 500m/s!
Đó là khái niệm gì đây? Tốc độ chạy còn nhanh hơn cả tốc độ đạn bắn ra từ súng lục!
Cả người hắn như biến thành một tàn ảnh màu đỏ. Khi tốc độ vượt qua bức tường âm thanh, cả người mạnh mẽ bóp nát cả đội hình quái vật…Đúng vậy, là bóp nát.
Với tốc độ 500m/s, thêm vào khả năng phòng ngự kinh khủng bộ trang phục chiến đấu, hắn có thể so sánh như một quả đạn…Không, là đạn pháo mới phải! Bóp nát đội hình quái vật, tất cả những gì cản đường trước mặt đều hóa thành thịt vụn.
Đến lúc này, nội tâm Diêu Nguyên mới bình tĩnh lại. Hắn mới chính thức hiểu được câu nói của Nhâm Đào, ít nhất trận chiến này bọn họ đã thắng.
Trang phục chiến đấu hoàn toàn có thể phát huy trăm phần trăm khả năng của tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại. Hiệu quả không phải là 1+1=2 đơn giản như vậy, dưới kỹ thuật gia tốc sinh trưởng từ trường hạn chế tác hại của lực G, đồng thời nâng cao phản xạ thần kinh của người dùng, từ đó…Làm cho binh sĩ trong quân đoàn vũ trụ có chiến lực kinh khủng!
Như một ví dụ đơn giản. Nếu hình dung khả năng chiến đấu của người bình thường là 10, như vậy khả năng chiến đấu của tân nhân loại quá lắm là 20. Khi đó, khả năng chiến đấu của một người bình thường được trang bị súng là 100, như vậy nếu tân nhân loại được trang bị súng, khả năng chiến đấu của họ có thể lên tới 500. Cũng chính là nói, nếu vũ khí càng mạnh thì chiến lực của tân nhân loại sẽ càng mạnh hơn.
Nếu người bình thường được mặc trang phục chiến đấu, cầm kiếm chấn động sóng cao tần thì khả năng chiến đấu của bọn họ có thể lên tới 1000. Còn tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại với cùng trang bị, khả năng chiến đấu của bọn họ ít nhất phải từ 50000 trở lên. Bởi các trang bị kia có thể phát huy toàn bộ tiềm lực của bọn họ, cho nên hiệu quả gia tăng gấp bội…
Gấp bội?
Diêu Nguyên giật mình, lúc này hắn mới chú ý tới việc toàn bộ binh sĩ trong quân đoàn vũ trụ đều cầm kiếm chấn động sóng cao tần xung phong. Tình huống thật quỷ dị, chuyện này căn bản không thể nào xảy ra. Bởi đến cả hắn, khi trực tiếp cận chiến mới phát hiện sự cường đại của bộ trang phục và tân nhân loại. Vậy các tân nhân loại và chuẩn tân nhân loại bình thường khác, bọn họ sao có thể mạo hiểm như mình, trong tình hình không biết rõ sức mạnh của bộ trang phục mà đồng loạt xung phong?
(Lão Vương, hóa ra”chết trận” trong lời cậu là “chết” như vậy sao?
Ý nghĩ này chỉ hiện lên trong chớp mắt, Diêu Nguyên đã lao sâu vào chiến trường. Hắn thấy được hơn mười binh sĩ gần đó đang ra sức tàn sát. Thực ra, dù là tân nhân loại hay chuẩn tân nhân loại, khi buộc phải xung phong chiến đấu, bọn họ đều cảm thấy toàn thân mình tràn đầy sức mạnh, đặc biệt đám quái vật xung quanh lại không hề hùng mạnh như tiểu thuyết, phim giả tượng vẽ ra. Ngược lại, bọn chúng lại bị họ chém giết như cắt cỏ. Đến đó, mọi người ai ai cũng nổi lên huyết tính, theo sự hướng dẫn của các lão binh và cựu binh trong tiểu đội Hắc Tinh, đánh thẳng đến đây.
Nhưng…rất nhiều người đã mệt mỏi. Đặc biệt là hai người chiến đấu từ đầu như Ưng và Hắc Thiết, bọn họ kiệt sức đến mức tùy lúc ngất xỉu, thậm chí trên mặt đã hiện nét đỏ chết chóc.
-Ưng! Hắc Thiết! Lập tức trở về phi thuyền vận chuyển! Đây là mệnh lệnh!
Thanh âm vang lên bên tai hai người, khiến bọn họ giật mình nhìn lại. Thấy được nơi xa, một bóng hình màu đỏ cao hơn 6 mét khẽ xoay tròn, đám quái vật xung quanh đồng loạt chia năm xẻ bảy. Lúc này, bóng hình đó mới dừng lại, nhìn về nơi này.
-Ta đang sử dụng kỹ năng của truyền đạt giả để trò chuyện cùng hai người. Lập tức trở về phi thuyền vận chuyển! Đừng bắt ta lặp lại!
Ưng và Hắc Thiết không hẹn cùng nhau gật đầu, sau đó quay đầu chạy về phía phi thuyền vận chuyển. Còn lúc này, thanh âm của Diêu Nguyên mới vang vọng trên toàn bộ chiến trường, bên tai các binh lính thuộc quân đoàn vũ trụ.
-Ta ra lệnh! Tấn công đám quái vật khổng lồ tạo ra vòng bảo hộ điện từ!
Ta là Diêu Nguyên!
/335
|