Không có vấn đề. Chỉ là tỷ tỷ, ngươi có loại đan dược cường hóa cơ thể nào không, ta có thể trả giá cao để mua.
Tiêu Vân Thiên đánh liều hỏi thăm. Mặc dù mới quen biết mà hỏi như thế có chút bất nhã. Nhưng tình hình của hắn khá gấp, không thể bỏ qua cơ hội nào cả. Phải biết, mỹ nữ chưa nhìn thấy mặt trước mắt mình, là một ngũ phẩm Luyện dược sư đấy. Ngay cả hội trưởng luyện dược sư công hội Lạt Thành cũng chỉ là tứ phẩm đỉnh mà thôi.
- Ồ, Đan dược, ta có. Nhưng là dành cho Võ Tông, Võ Vương. Muốn luyện chế đan dược cấp thấp với ta chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Nhưng ngươi xem ra chỉ vừa nhập môn tu luyện, đã bỏ qua thời hoàng kim lúc nhỏ rồi. Nếu lại thêm việc ỷ lại vào đan dược, tương lai chỉ sợ không tiến được xa. Hơn nữa, ta cũng khá bận rộn.
Mặc dù biết trước kết quả nhưng hắn vẫn khá thất vọng.
Từ 14 loại dược liệu Long Nghiên lựa chọn, Tiêu Vân Thiên cũng đã đoán ra nàng luyện chế những loại đan dược nào. Hắn cũng biết trong số dược liệu nàng chọn, thật tế có thể thay bằng thứ khác cũng ở tầng 5, hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều. Nhưng hắn lại không biết mở lời như thế nào để nàng khỏi nghi ngờ này nọ. Dù sao 2 người cũng vừa mới quen biết. Nhưng nếu không nói, ngoài cách này, làm thế nào để nàng nguyện ý giúp đỡ mình đây?
“Vân Linh Chu Diệp so với Thiên Quy Xà Quả bình thường thì tốt hơn. Nó đúng là nguyên liệu luyện chế Bạo Nguyên Đan Ngũ phẩm tốt nhất ngoài Vân Linh Chu Quả. Ở đây lại không có Vân Linh Chu Quả, lấy Vân Linh Chu Diệp là không sai. Nhưng cái lá này, rõ ràng là hái ra từ thân Vân Linh Chu Thụ ngay sau khi Vân Linh Chu Thụ ra quả. Như vậy mọi tinh hoa đều dồn vào Vân Linh Chu Quả rồi, Vân Linh Chu Diệp này, còn không bằng Thiên Quy Xà Quả bên kia.”
“Hỏa Nham Thạch, mặc dù tốt nhưng làm sao có thể sánh bằng Liệt Hỏa Thảo?”
Sự thật thì ngược lại, Liệt Hỏa Thảo làm sao so được với Hỏa Nham Thạch, lựa chọn của Long Nghiên trong vấn đề này là chính xác. Nhưng đó là vì nàng không có Hoắc Vĩ Thạch, không thể tinh luyện một lượng lớn Liệt Hỏa Thảo đến độ tinh khiết và cô đặc đủ để thay thế Hỏa Nham Thạch. Cho dù làm được, cũng quá tốn thời gian và tinh lực. Mà Tiêu Vân Thiên chỉ xét trên lập trường của hắn.
Cũng may là hắn không nói ra, nếu không bị hỏi đến sẽ là lấy đá đập chân, tự làm khó mình. Lúc ấy, không nói ra Hoắc Vĩ Thạch thì hắn sai. Nói ra thì… hắn không dám.
“Làm thế nào mở miệng bây giờ nhỉ”
- Tỷ tỷ, Vân Linh Chu Diệp này có vấn đề. Nó được hái cùng lúc với Vân Chu Linh Quả nên đã mất hết tinh hoa rồi.
- A, cảm ơn ngươi. Ta xém chút nữa đã không để ý. Mặc dù lúc tinh luyện cũng sẽ nhận ra nhưng sẽ mất công thêm một chuyến. Xem ra ngươi cũng rất am hiệu dược liệu.
- Cũng không phải rất am hiểu, chỉ là vô tình nhận ra mà thôi. Từ nhỏ ta đã là phế vật tu luyện nên ta tập trung rất nhiều vào đan dược. Mặc dù không thể luyện đan nhưng lại đọc được rất nhiều đan thư.
- Ồ, không thể tu luyện? nhưng ngươi rõ ràng đã đặt chân vào tu luyện đạo rồi mà.
- Đó là ta cố gắng nhiều năm mới đạt được, so với huynh đệ của ta thì quá rác rưởi.
- Ngươi nói ra vấn đề này, mục đích vẫn là muốn ta bán cho ngươi một ít đan dược cảnh giới Võ Sư?
Tiêu Vân Thiên đỏ mặt. Nhưng cũng không phủ nhận.
- Ta cần một số loại đan dược hiếm thấy một chút. Những loại bình thường như Tôi Thể Đan, Cường Cốt Đan ta không cần.
-
“Càng nói càng ngượng … đã nhờ vả người ta lại còn đòi hỏi thứ tốt nhất.”
Long Nghiên buồn cười nhìn hắn.
- Thật ra thì ta biết một loại đan dược đặc biệt, tam phẩm nhưng lại dành cho Võ Sư cảnh.
Mắt Tiêu Vân Thiên lại sáng lên:
- Quy Nguyên Đan tam phẩm dành riêng cho Võ Sư?
Quy Nguyên Đan có từ tam phẩm đến cửu phẩm. Tam phẩm dành cho Võ Sư, tứ phẩm cho Đại Võ Sư, Cửu phẩm dành cho Võ Đế. Tác dụng của nó là làm cho cơ thể lúc nào cũng trong trạng thái như đang tu luyện, đây là vì dược lực Quy Nguyên Đan cực kì nhẹ diệu, tùy phẩm chất mà thời gian tác dụng dài ngắn khác nhau. Kém nhất hạ phẩm cũng 3 ngày, thượng phẩm có thể kéo dài 1 tháng, cực phẩm... chưa nghe nói qua.
- Ồ, ngươi cũng biết sao? Quả nhiên không uổng công đọc nhiều đan thư. Nhưng ngươi cũng biết nguyên liệu mặc dù dễ tìm nhưng độ khó khi luyện chế lại không ít. Một chút nhắc nhở của ngươi lúc nãy, không đủ để ta vì thế mà bỏ sức ra luyện chế. Vả lại, vấn đề có lẽ không nằm ở sự siêng năng cố gắng mà nằm ở tư chất hoặc thể chất của ngươi. Nên đan dược này… tác dụng với ngươi rất ít.
- Ta thật sự rất cần nó. Chúng ta trao đổi công bằng. Ta nói cho tỷ tỷ một bí mật. Ngươi luyện chế cho ta Quy Nguyên Đan đủ dùng trong 2 tháng. Là 2 viên thượng phẩm, 6 viên trung phẩm hoặc 20 viên hạ phẩm.
- Ồ, thật thú vị. Ngươi có thể có bí mật gì? Nếu thật có thể giúp ích cho ta thì vài lô Quy Nguyên đan không thành vấn đề.
- Ta biết tỷ đang luyện chế Bạo Nguyên Đan. Ta có thể lấy ra 1 thứ có thể khiến sức mạnh của Bạo Nguyên Đan tăng 20% nhưng tác dụng phụ sau khi sử dụng lại giảm xuống chỉ còn 70%. Hiện tại ta không thể lấy ra được. 3 ngày sau, ta sẽ đưa nó cho tỷ tỷ. Cụ thể là nó dùng để thay thế bột Hỏa Nham Thạch.
- Thay thế Hỏa Nham Thạch… chỉ có thể là Liệt Hỏa Thảo… nhưng hiệu quả còn kém hơn rất nhiều. Trừ phi…
- Chính xác. Trừ phi là Liệt Hỏa Thảo trên 200 năm.
- Điều kiện để Liệt Hỏa Thảo 200 năm phát triển, thật sự rất khắc nghiệt. Liệt Hỏa thảo bình thường. Nếu sau 10 năm không thu hoạch sẽ tự động kết hạt, rồi chết đi… Ngươi thật sự có Liệt Hỏa thảo 200 năm? Vả lại theo ta biết, Liệt Hỏa Thảo lâu năm đúng là tăng sức mạnh Bạo Nguyên Đan lên, thậm chí còn nhiều hơn 20%. Nhưng nó không thể giảm tác dụng phụ của Bạo Nguyên Đan được.
- Không phải 3 ngày nữa sẽ rõ sao? Ta làm sao dám lừa 1 ngũ phẩm Luyện Dược sư? Còn về số lượng, sẽ đủ cho tỷ luyện chế 4 lần.
“Tìm được Liệt Hỏa Thảo 200 năm mới là lạ. Những Liệt Hỏa Thảo được bán ở đây, chỉ có 1 năm mà thôi. Nhưng có Hoắc Vĩ Thạch ở đây, tinh chế nhiều 1 chút, lại cô đọng lần nữa, dược dịch sẽ không kém. Hiệu quả mặc dù không được như Liệt Hỏa Thảo 200 năm, nhưng vẫn tốt hơn Hỏa Nham Thạch vốn rất khó loại bỏ tạp chất. Và vì dược tính không cuồng bạo, tất nhiên sẽ giảm được tác dụng phụ.”
- Được, tiểu sắc quỷ, ta sẽ chờ ngươi 3 ngày. Ngày mai, giờ này, lầu 3. Nếu lượng Liệt Hỏa Thảo đủ luyện chế 4 lần, ta có thể luyện chế cho ngươi Quy Nguyên đan dủ dùng trong 3 tháng.
Nhìn theo bóng lưng của Tiêu Vân Thiên đi xuống tầng 4. Ánh mắt Long Nghiên có chút lóe lên, mang theo nhiều thần thái.
- Tiểu tử này, rất không đơn giản. Nếu có thể phục vụ cho ta … Không được, có lẽ là người sau lưng hắn cũng không tầm thường. Không biết có gặp được người này không?
----------
Tiêu Vân Thiên trở về 2 cửa hàng của mình. Lập tức bảo Hoắc Vĩ lên kế hoạch trong 3 ngày tinh chế Liệt Hỏa Thảo số lượng lớn. Số lượng Liệt Hỏa Thảo ở cửa hàng không đủ. Hoắc Vĩ chắc chắn phải đi một chuyến đến các cửa hàng dược xung quanh tìm kiếm, có khi phải đi đến tận Đan Các. Vì vậy Tiêu Vân Thiên cũng nhân tiện đưa cho Hoắc Vĩ một bản danh sách những thứ mình nhìn trúng ở Đan Các. Sau đó hắn dặn dò Hoắc Vĩ 3 ngày sau mang tất cả đến Tiêu Gia.
Tiêu Vân Thiên đánh liều hỏi thăm. Mặc dù mới quen biết mà hỏi như thế có chút bất nhã. Nhưng tình hình của hắn khá gấp, không thể bỏ qua cơ hội nào cả. Phải biết, mỹ nữ chưa nhìn thấy mặt trước mắt mình, là một ngũ phẩm Luyện dược sư đấy. Ngay cả hội trưởng luyện dược sư công hội Lạt Thành cũng chỉ là tứ phẩm đỉnh mà thôi.
- Ồ, Đan dược, ta có. Nhưng là dành cho Võ Tông, Võ Vương. Muốn luyện chế đan dược cấp thấp với ta chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Nhưng ngươi xem ra chỉ vừa nhập môn tu luyện, đã bỏ qua thời hoàng kim lúc nhỏ rồi. Nếu lại thêm việc ỷ lại vào đan dược, tương lai chỉ sợ không tiến được xa. Hơn nữa, ta cũng khá bận rộn.
Mặc dù biết trước kết quả nhưng hắn vẫn khá thất vọng.
Từ 14 loại dược liệu Long Nghiên lựa chọn, Tiêu Vân Thiên cũng đã đoán ra nàng luyện chế những loại đan dược nào. Hắn cũng biết trong số dược liệu nàng chọn, thật tế có thể thay bằng thứ khác cũng ở tầng 5, hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều. Nhưng hắn lại không biết mở lời như thế nào để nàng khỏi nghi ngờ này nọ. Dù sao 2 người cũng vừa mới quen biết. Nhưng nếu không nói, ngoài cách này, làm thế nào để nàng nguyện ý giúp đỡ mình đây?
“Vân Linh Chu Diệp so với Thiên Quy Xà Quả bình thường thì tốt hơn. Nó đúng là nguyên liệu luyện chế Bạo Nguyên Đan Ngũ phẩm tốt nhất ngoài Vân Linh Chu Quả. Ở đây lại không có Vân Linh Chu Quả, lấy Vân Linh Chu Diệp là không sai. Nhưng cái lá này, rõ ràng là hái ra từ thân Vân Linh Chu Thụ ngay sau khi Vân Linh Chu Thụ ra quả. Như vậy mọi tinh hoa đều dồn vào Vân Linh Chu Quả rồi, Vân Linh Chu Diệp này, còn không bằng Thiên Quy Xà Quả bên kia.”
“Hỏa Nham Thạch, mặc dù tốt nhưng làm sao có thể sánh bằng Liệt Hỏa Thảo?”
Sự thật thì ngược lại, Liệt Hỏa Thảo làm sao so được với Hỏa Nham Thạch, lựa chọn của Long Nghiên trong vấn đề này là chính xác. Nhưng đó là vì nàng không có Hoắc Vĩ Thạch, không thể tinh luyện một lượng lớn Liệt Hỏa Thảo đến độ tinh khiết và cô đặc đủ để thay thế Hỏa Nham Thạch. Cho dù làm được, cũng quá tốn thời gian và tinh lực. Mà Tiêu Vân Thiên chỉ xét trên lập trường của hắn.
Cũng may là hắn không nói ra, nếu không bị hỏi đến sẽ là lấy đá đập chân, tự làm khó mình. Lúc ấy, không nói ra Hoắc Vĩ Thạch thì hắn sai. Nói ra thì… hắn không dám.
“Làm thế nào mở miệng bây giờ nhỉ”
- Tỷ tỷ, Vân Linh Chu Diệp này có vấn đề. Nó được hái cùng lúc với Vân Chu Linh Quả nên đã mất hết tinh hoa rồi.
- A, cảm ơn ngươi. Ta xém chút nữa đã không để ý. Mặc dù lúc tinh luyện cũng sẽ nhận ra nhưng sẽ mất công thêm một chuyến. Xem ra ngươi cũng rất am hiệu dược liệu.
- Cũng không phải rất am hiểu, chỉ là vô tình nhận ra mà thôi. Từ nhỏ ta đã là phế vật tu luyện nên ta tập trung rất nhiều vào đan dược. Mặc dù không thể luyện đan nhưng lại đọc được rất nhiều đan thư.
- Ồ, không thể tu luyện? nhưng ngươi rõ ràng đã đặt chân vào tu luyện đạo rồi mà.
- Đó là ta cố gắng nhiều năm mới đạt được, so với huynh đệ của ta thì quá rác rưởi.
- Ngươi nói ra vấn đề này, mục đích vẫn là muốn ta bán cho ngươi một ít đan dược cảnh giới Võ Sư?
Tiêu Vân Thiên đỏ mặt. Nhưng cũng không phủ nhận.
- Ta cần một số loại đan dược hiếm thấy một chút. Những loại bình thường như Tôi Thể Đan, Cường Cốt Đan ta không cần.
-
“Càng nói càng ngượng … đã nhờ vả người ta lại còn đòi hỏi thứ tốt nhất.”
Long Nghiên buồn cười nhìn hắn.
- Thật ra thì ta biết một loại đan dược đặc biệt, tam phẩm nhưng lại dành cho Võ Sư cảnh.
Mắt Tiêu Vân Thiên lại sáng lên:
- Quy Nguyên Đan tam phẩm dành riêng cho Võ Sư?
Quy Nguyên Đan có từ tam phẩm đến cửu phẩm. Tam phẩm dành cho Võ Sư, tứ phẩm cho Đại Võ Sư, Cửu phẩm dành cho Võ Đế. Tác dụng của nó là làm cho cơ thể lúc nào cũng trong trạng thái như đang tu luyện, đây là vì dược lực Quy Nguyên Đan cực kì nhẹ diệu, tùy phẩm chất mà thời gian tác dụng dài ngắn khác nhau. Kém nhất hạ phẩm cũng 3 ngày, thượng phẩm có thể kéo dài 1 tháng, cực phẩm... chưa nghe nói qua.
- Ồ, ngươi cũng biết sao? Quả nhiên không uổng công đọc nhiều đan thư. Nhưng ngươi cũng biết nguyên liệu mặc dù dễ tìm nhưng độ khó khi luyện chế lại không ít. Một chút nhắc nhở của ngươi lúc nãy, không đủ để ta vì thế mà bỏ sức ra luyện chế. Vả lại, vấn đề có lẽ không nằm ở sự siêng năng cố gắng mà nằm ở tư chất hoặc thể chất của ngươi. Nên đan dược này… tác dụng với ngươi rất ít.
- Ta thật sự rất cần nó. Chúng ta trao đổi công bằng. Ta nói cho tỷ tỷ một bí mật. Ngươi luyện chế cho ta Quy Nguyên Đan đủ dùng trong 2 tháng. Là 2 viên thượng phẩm, 6 viên trung phẩm hoặc 20 viên hạ phẩm.
- Ồ, thật thú vị. Ngươi có thể có bí mật gì? Nếu thật có thể giúp ích cho ta thì vài lô Quy Nguyên đan không thành vấn đề.
- Ta biết tỷ đang luyện chế Bạo Nguyên Đan. Ta có thể lấy ra 1 thứ có thể khiến sức mạnh của Bạo Nguyên Đan tăng 20% nhưng tác dụng phụ sau khi sử dụng lại giảm xuống chỉ còn 70%. Hiện tại ta không thể lấy ra được. 3 ngày sau, ta sẽ đưa nó cho tỷ tỷ. Cụ thể là nó dùng để thay thế bột Hỏa Nham Thạch.
- Thay thế Hỏa Nham Thạch… chỉ có thể là Liệt Hỏa Thảo… nhưng hiệu quả còn kém hơn rất nhiều. Trừ phi…
- Chính xác. Trừ phi là Liệt Hỏa Thảo trên 200 năm.
- Điều kiện để Liệt Hỏa Thảo 200 năm phát triển, thật sự rất khắc nghiệt. Liệt Hỏa thảo bình thường. Nếu sau 10 năm không thu hoạch sẽ tự động kết hạt, rồi chết đi… Ngươi thật sự có Liệt Hỏa thảo 200 năm? Vả lại theo ta biết, Liệt Hỏa Thảo lâu năm đúng là tăng sức mạnh Bạo Nguyên Đan lên, thậm chí còn nhiều hơn 20%. Nhưng nó không thể giảm tác dụng phụ của Bạo Nguyên Đan được.
- Không phải 3 ngày nữa sẽ rõ sao? Ta làm sao dám lừa 1 ngũ phẩm Luyện Dược sư? Còn về số lượng, sẽ đủ cho tỷ luyện chế 4 lần.
“Tìm được Liệt Hỏa Thảo 200 năm mới là lạ. Những Liệt Hỏa Thảo được bán ở đây, chỉ có 1 năm mà thôi. Nhưng có Hoắc Vĩ Thạch ở đây, tinh chế nhiều 1 chút, lại cô đọng lần nữa, dược dịch sẽ không kém. Hiệu quả mặc dù không được như Liệt Hỏa Thảo 200 năm, nhưng vẫn tốt hơn Hỏa Nham Thạch vốn rất khó loại bỏ tạp chất. Và vì dược tính không cuồng bạo, tất nhiên sẽ giảm được tác dụng phụ.”
- Được, tiểu sắc quỷ, ta sẽ chờ ngươi 3 ngày. Ngày mai, giờ này, lầu 3. Nếu lượng Liệt Hỏa Thảo đủ luyện chế 4 lần, ta có thể luyện chế cho ngươi Quy Nguyên đan dủ dùng trong 3 tháng.
Nhìn theo bóng lưng của Tiêu Vân Thiên đi xuống tầng 4. Ánh mắt Long Nghiên có chút lóe lên, mang theo nhiều thần thái.
- Tiểu tử này, rất không đơn giản. Nếu có thể phục vụ cho ta … Không được, có lẽ là người sau lưng hắn cũng không tầm thường. Không biết có gặp được người này không?
----------
Tiêu Vân Thiên trở về 2 cửa hàng của mình. Lập tức bảo Hoắc Vĩ lên kế hoạch trong 3 ngày tinh chế Liệt Hỏa Thảo số lượng lớn. Số lượng Liệt Hỏa Thảo ở cửa hàng không đủ. Hoắc Vĩ chắc chắn phải đi một chuyến đến các cửa hàng dược xung quanh tìm kiếm, có khi phải đi đến tận Đan Các. Vì vậy Tiêu Vân Thiên cũng nhân tiện đưa cho Hoắc Vĩ một bản danh sách những thứ mình nhìn trúng ở Đan Các. Sau đó hắn dặn dò Hoắc Vĩ 3 ngày sau mang tất cả đến Tiêu Gia.
/37
|