Dùng truyền âm nhập mật ngữ nói chuyện với Đoàn Thiên Hùng vừa xong, chàng liền thi triển sư môn tuyệt nghệ đánh ra một chiêu Thiên Đài Mịch Lộ trong pho Du Tiên chưởng, phát ra ước chừng hơn chín thành kình lực chưa tới mười thành Tiên Thiên Nhất Khí.
Đoàn Thiên Hùng liền cảm thấy chưởng ảnh của đối phương mù mịt biến hóa đột nhiên nhanh chóng, áp lực tăng thêm. Chàng ta chẳng dám chậm trễ chút nào, nghênh tụ công lực mà tiếp ngay một chưởng.
Đoàn Thiên Hùng trong bụng tự biết nếu Tư Đồ Ngọc dùng Tiên Thiên Nhất Khí vào trong chưởng chiêu đó thì mình có đem dùng hết toàn lực cũng phải thua, chứ không sao chịu đựng nổi.
Chưởng của đôi bên va chạm nhau. Đoàn Thiên Hùng biết rằng công lực của đôi bên đều tương tự như nhau. Trong lúc công lực của chàng đem ra xử dụng hết, chưa kịp chuyển vận công lực mới thì chàng chợt thấy từ trong lòng bàn tay Tư Đồ Ngọc phát ra một luồng kình phong rất nhu hòa từ từ lấn át tới. Tuy nói là nhu hòa, nhưng Đoàn Thiên Hùng vẫn chịu đựng không nổi và bị đẩy lùi năm bước.
Tư Đồ Ngọc thâu tay về, chắp tay nói :
- Đoàn bằng hữu tha thứ cho Tư Đồ Ngọc này.
Đoàn Thiên Hùng cũng biết rằng Tư Đồ Ngọc đã nương tay cho mình nên mới xử dụng chưởng chiêu nhu hòa như vậy. Bằng không chỉ bị một chiêu đó, chàng thể nào cũng bị thọ thương.
Trong lòng chẳng những hổ thẹn vô cùng mà Đoàn Thiên Hùng còn bội phục là khác, liền thừa cơ rút lui, thở dài một tiếng, chắp tay vái Tư Đồ Ngọc, nói :
- Tư Đồ bằng hữu, núi xanh chẳng đổi, chúng ta sẽ có ngay gặp gỡ.
Nói xong, chàng tung mình một cái, đi nhanh như điện chớp. Tư Đồ Ngọc mắt nhìn Đoàn Thiên Hùng biệt dạng xong, liền quay người lại nhìn Ngọc Kiều Nga, nói :
- Tỷ tỷ, tiểu đệ xin y theo lời hứa.
Ngọc Kiều Nga đối với Tư Đồ Ngọc càng nhìn càng yêu, đôi mắt long lanh, mỉm cười nói :
- Ngọc đệ, ta bây giờ càng nghĩ Ngọc đệ là cao túc của Hải Nhạc Du Tiên Lương Thiên Kỳ. Vừa rồi hiền đệ đã xử dụng chiêu “Thiên Đài Mịch Lộ” trong pho Du Tiên chưởng có phải đã mà sức Tiên Thiên Nhất Khí không?
Tư Đồ Ngọc nghe nói cả kinh, khen thầm đôi mắt của Ngọc Kiều Nga thật là lợi hại. Tạm thời chàng không dám thừa nhận, liền đem lời thoái thác, mỉm cười nói :
- Mục lực của tỷ tỷ thật cao. Tiểu đệ tuy không có phúc được làm đồ đệ của Hải Nhạc Du Tiên Lương tiền bối, nhưng gia sư truyền dạy cũng tương tự như vậy. Vừa rồi cái chiêu “Thiên Đài Mịch Lộ” chính là lấy ở trong pho Du Tiên chưởng đó. Bất quá...
Ngọc Kiều Nga thấy được đang nói lại ngừng lại, liền trừng đôi lông mày lên hỏi :
- Bất quá cái gì? Sao Ngọc đệ không nói thẳng ra đi?
Tư Đồ Ngọc cười nói :
- Bất quá ở trong miếng “Thiên Đài Mịch Lộ” tôi không hề vận dụng Tiên Thiên Nhất Khí ở trong.
Ngọc Kiều Nga nói :
- Không đúng. Thiên Tiên Nhất Khí vốn là một thứ độc môn công phu. Nếu không, Đoàn Thiên Hùng công lực thâm hậu như vậy mà lại chịu đựng nổi một chưởng của Ngọc đệ hay sao?
Tư Đồ Ngọc nhất thời nói dối chẳng kịp, liền gật đầu cười nói :
- Tỷ tỷ thật là cao minh. Tiểu đệ quả thật đã dùng một thức độc môn võ học ở trong.
Ngọc Kiều Nga nhất định không buôn tha, hỏi tiếp :
- Cái gì là độc môn võ học? Tên gọi là gì?
Tư Đồ Ngọc phát động linh cơ, mỉm cười hỏi :
- Tuyệt Tình trảm.
Vì rằng ba chữ “Tuyệt Tình trảm” trước kia ở Quát Thương mê cung, chàng đã được nghe nói qua một lần, tên thật là mới mẻ, chàng liền đem ra nói xem có dọa được Ngọc Kiều Nga hay không, để nàng ta trong chốc lát khó mà đoán được lai lịch của chàng.
Quả nhiên Ngọc Kiều Nga nghe nói liền ngẩn người ra, chau mày nói :
- Tuyệt Tình trảm? Cái tên ấy thật là mới mẻ. Nhưng mà là ở môn phái nào lại có môn bất truyền tuyệt nghệ đó?
Tư Đồ Ngọc nói :
- Không nhất định là bất truyền. Nếu Ngọc tỷ mà có muốn học thì đợi sau khi đi Tiên Hà lãnh xong việc rồi rồi thì tiểu đệ sẽ dạy cho.
Ngọc Kiều Nga cười nói :
- Đa tạ! Đa tạ?
Lời nói chưa dứt, đột nhiên đôi mắt liếc quanh, rồi Ngọc Kiều Nga cứ nhìn vào bộ mặt Tư Đồ Ngọc rất phong lưu tuấn tú đó rồi cau lông mày hỏi :
- Ngọc đệ, tại sao Ngọc đệ lại kiếm lời nói dối ta?
Tư Đồ Ngọc giật nẩy mình, ngạc nhiên đáp :
- Tỷ tỷ sao lại nói vậy. Đệ... đệ làm sao lại kiếm lời nói dối tỷ tỷ?
Ngọc Kiều Nga liếc nhìn chàng, cười nói :
- Ngọc đệ đừng nên cuống quýt như vậy làm chi. Ngủ tỷ muốn nói là Tuyệt Tình trảm vốn là chưởng hạ vô tình, đằng này thì Ngọc đệ vừa đánh tới lại ngừng đối với Đoàn Thiên Hùng lại là lưu tình.
Tư Đồ Ngọc thở đánh phào một cái, mắt nhìn Ngọc Kiều Nga lắc đầu nói :
- Tỷ tỷ, người chẳng chính thường chút nào.
Ngọc Kiều Nga chẳng hiểu ra sao, hỏi :
- Tỷ tỷ sao lại không chính thường?
Tư Đồ Ngọc đáp :
- Tỷ tỷ lúc thì thông minh thái quá, lúc thì dại dột vô cùng.
Ngọc Kiều Nga nghe nói thế không phục, liền giương cặp lông mày nói :
- Nói! Ngọc đệ mau nói tôi nghe đi, tại sao lại dại dột vô cùng?
Tư Đồ Ngọc nói :
- Tỷ tỷ thử nghĩ xem, Trình Di Siêu là muội phu của tỷ tỷ, mà Đoàn Thiên Hùng thì là sư huynh của Trình Di Siêu, đôi bên có quan hệ thâm hậu với nhau, chỉ vì có chút ít hiểu lầm mà thôi, nên ở trong tình cảnh đó đệ phải đối với Đoàn Thiên Hùng xuống tay lưu tình mới đúng, chẳng lẽ lại đánh cho y ngã xuống mà bị trọng thương hay sao?
Ngọc Kiều Nga nói :
- Trong trường hợp này tự nhiên Ngọc đệ lưu tình là phải.
Tư Đồ Ngọc tức cười mà rằng :
- Đúng vậy. Việc tiểu đệ vừa mới làm, tất nhiên vừa hợp tình, hợp lý, không có chỗ nào sai quấy, thế mà tỷ tỷ vẫn trách cứ tiểu đệ, sao lại không hạ tới chiêu thức “Tuyệt Tình” khiến cho người ta phải ngã ngay ra mặt đất. Như vậy chẳng phải tỷ tỷ quá ư dại dột là gì?
Ngọc Kiều Nga bị Tư Đồ Ngọc thuyết cho một hồi bèn tâm phục khẩu phục, gật đầu cười nói :
- Giỏi lắm. Trách mắng đúng lắm. tỷ tỷ thừa nhận là tỷ tỷ dại vô cùng...
Tư Đồ Ngọc không đợi cho nàng nói hết câu, đã kéo tay nàng ta, tươi cười nói :
- Tỷ tỷ, bây giờ chúng ta nên khởi hành đi chứ? Lại còn hai con thị nữ kia bị người ta điểm vào huyệt đạo, mạch máu bị gián đoạn một lúc khá lâu, thế tất phải có ảnh hưởng tới sức khỏe của chúng?
Ngọc Kiều Nga một mặt bước theo Tư Đồ Ngọc, một mặt cau mày liễu, hỏi :
- Anh chàng Đoàn Thiên Hùng nọ xử dụng phép điểm huyệt, chẳng hiểu có người ngoài không thể nào giải khai huyệt đạo được không?
Tư Đồ Ngọc lắc đầu, đáp :
- Không đúng.
Ngọc Kiều Nga “Hừ” lên một tiếng hỏi :
- Tại sao Ngọc đệ lại biết là không phải?
Tư Đồ Ngọc cười đáp :
- Tiểu đệ nói không phải là vì hai nguyên nhân. Nguyên nhân thứ nhất là Thiết Tản tiên sinh Triển Đại Siêu xưa vốn là người khiêm tốn, ôn hòa. Vậy thì đệ tử của ông ta ắt hẳn là không thể được luyện những môn điểm huyệt độc hại, tàn khốc.
Ngọc Kiều Nga gật đầu cười nói :
- Nguyên nhân thứ nhất Ngọc đệ đưa ra đó đúng lắm. Thế còn nguyên nhân thứ hai?
Tư Đồ Ngọc đáp :
- Nguyên nhân thứ hai là nếu Đoàn Thiên Hùng dùng môn điểm huyệt tàn độc khiến cho người ngoài không giải khai được huyệt đạo, mà hắn ta lại bỏ đi, không giải huyệt cho bọn thị nữ kia, nếu bọn ta không ai giải khai huyệt đạo cho người nhà của mình, thì chắc hẳn bọn ta phải bực tức, mà rồi biết đâu chúng ta lại chẳng trút những cái bực tức đó lên người sư đệ của hắn ta là Trình Di Siêu kia?
Ngọc Kiều Nga nghe Tư Đồ Ngọc nói thì cứ gật đầu hoài. Hai người bước tới bên gốc cây, khám xén bọn thị nữ thì thấy cả hai đều bị điểm huyệt giống như nhau.
Hai người cứu tỉnh bọn thị nữ này rồi Ngọc Kiều Nga lại xoa nắn cho mạch máu lưu thông như cũ.
Sau đó cả bọ lại tiếp tục hành trình đi tới Tiên Hà lãnh.
Trên quãng đường trường này, Tư Đồ Ngọc ngoài vài lần phải đối phó với vài trận tống tình rất phong lưu của Ngọc Kiều Nga, nhưng vì là trên đường đi có mấy con thị nữ đi cạnh đó nên Ngọc Kiều Nga cũng không dám dở trò gì quá đáng cả. Vì vậy Tư Đồ Ngọc mới được yên thân.
Còn anh chàng Đoàn Thiên Hùng nọ vì không thể phóng tâm mà bỏ đi cho đành, nên cứ lén lén lút lút theo dõi bọn này ở cách một quãng khá xa.
Bọn Tư Đồ Ngọc, Kiều Nga một mạch đi tới Tiên Hà lãnh, trước hết phải qua Bách Thảo nham. Lúc đó thì Đoàn Thiên Hùng mới thật lòng tin Tư Đồ Ngọc với Ngọc Kiều Nga quả có lòng đi tìm thầy chữa cho Trình Di Siêu thật.
Chàng ta mới ngang nhiên hiện thân, hướng vào Ngọc Kiều Nga và Tư Đồ Ngọc vòng tay thi lễ. Tư Đồ Ngọc vừa chợt thấy Đoàn Thiên Hùng hiện thân thì nghênh liễu thần công tức thời, dơ tay liên tiếp búng ra mấy cái, điểm ngay vào huyệt đạo của mấy ả thị nữ.
Ngọc Kiều Nga thấy thế liền kinh ngạc vô cùng, bèn thất thanh kêu lên hỏi :
- Ngọc đệ cớ sao Ngọc đệ lại...
Tư Đồ Ngọc chỉ vào Đoàn Thiên Hùng mà gương mày kiếm lên nói :
- Tỷ tỷ không trông thấy Đoàn Thiên Hùng bằng hữu vừa tới kia ư? Hà tất phải đợi Đoàn bằng hữu ra tay động thủ, chẳng bằng tiểu đệ cứ thay Đoàn bằng hữu mà điểm huyệt ngay hai con thị nữ này đi không hơn hay sao?
Mấy lời này tuy chỉ là những lời diễu chợt mỉa mai, nhưng cũng đủ làm cho Đoàn Thiên Hùng sắc mặt đỏ bừng, ngượng ngùng đến phát quẩn.
Ngọc Kiều Nga nghe thấy Tư Đồ Ngọc nói mấy lời đó thì đã hết hoài nghi bèn cười mà rằng :
- À ra nguyên do là thế.
Ngọc Kiều Nga mới nói dứt mấy tiếng nguyên do là thế thì Tư Đồ Ngọc đã nghênh tụ thần công xử dụng Thiên Tiên Nhất Khí liên tiếp búng ra mấy cái, nhắm ngay mấy nơi huyệt đạo của Ngọc Kiều Nga mà điểm tới.
Đoàn Thiên Hùng trông thấy thế liền cả kinh, đã thấy Tư Đồ Ngọc tươi cười nhìn Ngọc Kiều Nga nói :
- Ngọc đại cô nương cứ yên lòng, tại hạ không làm khó dễ cho cô nương đâu. Nhưng tại hạ có một sự thật cần phải trình bày đầu đuôi cho Ngọc đại cô nương rõ.
Ngọc Kiều Nga bị điểm vào mấy huyệt đạo thân không thể động đậy, miệng không thể nói năng, nhưng trong lòng rất tỉnh táo, mắt chăm chú nhìn Tư Đồ Ngọc hoài, thần sắc cực kỳ hoài nghi.
Tư Đồ Ngọc nghiêm sắc mặt lại nói :
- Việc đầu tiên tại hạ thừa nhận với Ngọc đại cô nương rằng cô nương đã đoán không sai chút nào. Tại hạ chính là đệ tử của Hải Nhạc Du Tiên.
Thần sắc của Ngọc Kiều Nga liền kinh hãi. Tư Đồ Ngọc tiếp tục nói :
- Từ ngày tại hạ xuống núi hành đạo tới nay đã gặp thấy khá nhiều những trang võ lâm hồng phấn có lòng đem mắt xanh để ý tới, nhưng Tư Đồ Ngọc này đã ôm ấp một tôn chỉ, thà làm một vị Đại Tình Hiệp chứ nhất định không làm một Đại Tình Phiếm làm vật giải trí cho những trang phong lưu hồng phấn nọ.
Đoàn Thiên Hùng đứng một bên nghe thấy Tư Đồ Ngọc nói thì liên tiếp gật đầu, mắt chăm chú nhìn vào Tư Đồ Ngọc thần sắc hiển lên vẻ cực kỳ khâm phục.
Tư Đồ Ngọc tươi cười nói tiếp :
- Ngọc cô nương, có lẽ đã không quên rằng tại Quát Thương, Ngọc Long cốc, tại hạ đã có lần nói với cô nương rằng trái tim của tại hạ đã sớm đem dâng một vị tỷ tỷ, quyết cùng vị tỷ tỷ đó trung thành cho tới bạc đầu. Vị tỷ tỷ đó của tại hạ chính là Tiêu Lộng Ngọc có ngoại hiệu là Bạch Y Long Nữ và cũng là cao đồ của Tuyệt Tình động chủ Uẩn Không sư thái...
Đoàn Thiên Hùng liền cảm thấy chưởng ảnh của đối phương mù mịt biến hóa đột nhiên nhanh chóng, áp lực tăng thêm. Chàng ta chẳng dám chậm trễ chút nào, nghênh tụ công lực mà tiếp ngay một chưởng.
Đoàn Thiên Hùng trong bụng tự biết nếu Tư Đồ Ngọc dùng Tiên Thiên Nhất Khí vào trong chưởng chiêu đó thì mình có đem dùng hết toàn lực cũng phải thua, chứ không sao chịu đựng nổi.
Chưởng của đôi bên va chạm nhau. Đoàn Thiên Hùng biết rằng công lực của đôi bên đều tương tự như nhau. Trong lúc công lực của chàng đem ra xử dụng hết, chưa kịp chuyển vận công lực mới thì chàng chợt thấy từ trong lòng bàn tay Tư Đồ Ngọc phát ra một luồng kình phong rất nhu hòa từ từ lấn át tới. Tuy nói là nhu hòa, nhưng Đoàn Thiên Hùng vẫn chịu đựng không nổi và bị đẩy lùi năm bước.
Tư Đồ Ngọc thâu tay về, chắp tay nói :
- Đoàn bằng hữu tha thứ cho Tư Đồ Ngọc này.
Đoàn Thiên Hùng cũng biết rằng Tư Đồ Ngọc đã nương tay cho mình nên mới xử dụng chưởng chiêu nhu hòa như vậy. Bằng không chỉ bị một chiêu đó, chàng thể nào cũng bị thọ thương.
Trong lòng chẳng những hổ thẹn vô cùng mà Đoàn Thiên Hùng còn bội phục là khác, liền thừa cơ rút lui, thở dài một tiếng, chắp tay vái Tư Đồ Ngọc, nói :
- Tư Đồ bằng hữu, núi xanh chẳng đổi, chúng ta sẽ có ngay gặp gỡ.
Nói xong, chàng tung mình một cái, đi nhanh như điện chớp. Tư Đồ Ngọc mắt nhìn Đoàn Thiên Hùng biệt dạng xong, liền quay người lại nhìn Ngọc Kiều Nga, nói :
- Tỷ tỷ, tiểu đệ xin y theo lời hứa.
Ngọc Kiều Nga đối với Tư Đồ Ngọc càng nhìn càng yêu, đôi mắt long lanh, mỉm cười nói :
- Ngọc đệ, ta bây giờ càng nghĩ Ngọc đệ là cao túc của Hải Nhạc Du Tiên Lương Thiên Kỳ. Vừa rồi hiền đệ đã xử dụng chiêu “Thiên Đài Mịch Lộ” trong pho Du Tiên chưởng có phải đã mà sức Tiên Thiên Nhất Khí không?
Tư Đồ Ngọc nghe nói cả kinh, khen thầm đôi mắt của Ngọc Kiều Nga thật là lợi hại. Tạm thời chàng không dám thừa nhận, liền đem lời thoái thác, mỉm cười nói :
- Mục lực của tỷ tỷ thật cao. Tiểu đệ tuy không có phúc được làm đồ đệ của Hải Nhạc Du Tiên Lương tiền bối, nhưng gia sư truyền dạy cũng tương tự như vậy. Vừa rồi cái chiêu “Thiên Đài Mịch Lộ” chính là lấy ở trong pho Du Tiên chưởng đó. Bất quá...
Ngọc Kiều Nga thấy được đang nói lại ngừng lại, liền trừng đôi lông mày lên hỏi :
- Bất quá cái gì? Sao Ngọc đệ không nói thẳng ra đi?
Tư Đồ Ngọc cười nói :
- Bất quá ở trong miếng “Thiên Đài Mịch Lộ” tôi không hề vận dụng Tiên Thiên Nhất Khí ở trong.
Ngọc Kiều Nga nói :
- Không đúng. Thiên Tiên Nhất Khí vốn là một thứ độc môn công phu. Nếu không, Đoàn Thiên Hùng công lực thâm hậu như vậy mà lại chịu đựng nổi một chưởng của Ngọc đệ hay sao?
Tư Đồ Ngọc nhất thời nói dối chẳng kịp, liền gật đầu cười nói :
- Tỷ tỷ thật là cao minh. Tiểu đệ quả thật đã dùng một thức độc môn võ học ở trong.
Ngọc Kiều Nga nhất định không buôn tha, hỏi tiếp :
- Cái gì là độc môn võ học? Tên gọi là gì?
Tư Đồ Ngọc phát động linh cơ, mỉm cười hỏi :
- Tuyệt Tình trảm.
Vì rằng ba chữ “Tuyệt Tình trảm” trước kia ở Quát Thương mê cung, chàng đã được nghe nói qua một lần, tên thật là mới mẻ, chàng liền đem ra nói xem có dọa được Ngọc Kiều Nga hay không, để nàng ta trong chốc lát khó mà đoán được lai lịch của chàng.
Quả nhiên Ngọc Kiều Nga nghe nói liền ngẩn người ra, chau mày nói :
- Tuyệt Tình trảm? Cái tên ấy thật là mới mẻ. Nhưng mà là ở môn phái nào lại có môn bất truyền tuyệt nghệ đó?
Tư Đồ Ngọc nói :
- Không nhất định là bất truyền. Nếu Ngọc tỷ mà có muốn học thì đợi sau khi đi Tiên Hà lãnh xong việc rồi rồi thì tiểu đệ sẽ dạy cho.
Ngọc Kiều Nga cười nói :
- Đa tạ! Đa tạ?
Lời nói chưa dứt, đột nhiên đôi mắt liếc quanh, rồi Ngọc Kiều Nga cứ nhìn vào bộ mặt Tư Đồ Ngọc rất phong lưu tuấn tú đó rồi cau lông mày hỏi :
- Ngọc đệ, tại sao Ngọc đệ lại kiếm lời nói dối ta?
Tư Đồ Ngọc giật nẩy mình, ngạc nhiên đáp :
- Tỷ tỷ sao lại nói vậy. Đệ... đệ làm sao lại kiếm lời nói dối tỷ tỷ?
Ngọc Kiều Nga liếc nhìn chàng, cười nói :
- Ngọc đệ đừng nên cuống quýt như vậy làm chi. Ngủ tỷ muốn nói là Tuyệt Tình trảm vốn là chưởng hạ vô tình, đằng này thì Ngọc đệ vừa đánh tới lại ngừng đối với Đoàn Thiên Hùng lại là lưu tình.
Tư Đồ Ngọc thở đánh phào một cái, mắt nhìn Ngọc Kiều Nga lắc đầu nói :
- Tỷ tỷ, người chẳng chính thường chút nào.
Ngọc Kiều Nga chẳng hiểu ra sao, hỏi :
- Tỷ tỷ sao lại không chính thường?
Tư Đồ Ngọc đáp :
- Tỷ tỷ lúc thì thông minh thái quá, lúc thì dại dột vô cùng.
Ngọc Kiều Nga nghe nói thế không phục, liền giương cặp lông mày nói :
- Nói! Ngọc đệ mau nói tôi nghe đi, tại sao lại dại dột vô cùng?
Tư Đồ Ngọc nói :
- Tỷ tỷ thử nghĩ xem, Trình Di Siêu là muội phu của tỷ tỷ, mà Đoàn Thiên Hùng thì là sư huynh của Trình Di Siêu, đôi bên có quan hệ thâm hậu với nhau, chỉ vì có chút ít hiểu lầm mà thôi, nên ở trong tình cảnh đó đệ phải đối với Đoàn Thiên Hùng xuống tay lưu tình mới đúng, chẳng lẽ lại đánh cho y ngã xuống mà bị trọng thương hay sao?
Ngọc Kiều Nga nói :
- Trong trường hợp này tự nhiên Ngọc đệ lưu tình là phải.
Tư Đồ Ngọc tức cười mà rằng :
- Đúng vậy. Việc tiểu đệ vừa mới làm, tất nhiên vừa hợp tình, hợp lý, không có chỗ nào sai quấy, thế mà tỷ tỷ vẫn trách cứ tiểu đệ, sao lại không hạ tới chiêu thức “Tuyệt Tình” khiến cho người ta phải ngã ngay ra mặt đất. Như vậy chẳng phải tỷ tỷ quá ư dại dột là gì?
Ngọc Kiều Nga bị Tư Đồ Ngọc thuyết cho một hồi bèn tâm phục khẩu phục, gật đầu cười nói :
- Giỏi lắm. Trách mắng đúng lắm. tỷ tỷ thừa nhận là tỷ tỷ dại vô cùng...
Tư Đồ Ngọc không đợi cho nàng nói hết câu, đã kéo tay nàng ta, tươi cười nói :
- Tỷ tỷ, bây giờ chúng ta nên khởi hành đi chứ? Lại còn hai con thị nữ kia bị người ta điểm vào huyệt đạo, mạch máu bị gián đoạn một lúc khá lâu, thế tất phải có ảnh hưởng tới sức khỏe của chúng?
Ngọc Kiều Nga một mặt bước theo Tư Đồ Ngọc, một mặt cau mày liễu, hỏi :
- Anh chàng Đoàn Thiên Hùng nọ xử dụng phép điểm huyệt, chẳng hiểu có người ngoài không thể nào giải khai huyệt đạo được không?
Tư Đồ Ngọc lắc đầu, đáp :
- Không đúng.
Ngọc Kiều Nga “Hừ” lên một tiếng hỏi :
- Tại sao Ngọc đệ lại biết là không phải?
Tư Đồ Ngọc cười đáp :
- Tiểu đệ nói không phải là vì hai nguyên nhân. Nguyên nhân thứ nhất là Thiết Tản tiên sinh Triển Đại Siêu xưa vốn là người khiêm tốn, ôn hòa. Vậy thì đệ tử của ông ta ắt hẳn là không thể được luyện những môn điểm huyệt độc hại, tàn khốc.
Ngọc Kiều Nga gật đầu cười nói :
- Nguyên nhân thứ nhất Ngọc đệ đưa ra đó đúng lắm. Thế còn nguyên nhân thứ hai?
Tư Đồ Ngọc đáp :
- Nguyên nhân thứ hai là nếu Đoàn Thiên Hùng dùng môn điểm huyệt tàn độc khiến cho người ngoài không giải khai được huyệt đạo, mà hắn ta lại bỏ đi, không giải huyệt cho bọn thị nữ kia, nếu bọn ta không ai giải khai huyệt đạo cho người nhà của mình, thì chắc hẳn bọn ta phải bực tức, mà rồi biết đâu chúng ta lại chẳng trút những cái bực tức đó lên người sư đệ của hắn ta là Trình Di Siêu kia?
Ngọc Kiều Nga nghe Tư Đồ Ngọc nói thì cứ gật đầu hoài. Hai người bước tới bên gốc cây, khám xén bọn thị nữ thì thấy cả hai đều bị điểm huyệt giống như nhau.
Hai người cứu tỉnh bọn thị nữ này rồi Ngọc Kiều Nga lại xoa nắn cho mạch máu lưu thông như cũ.
Sau đó cả bọ lại tiếp tục hành trình đi tới Tiên Hà lãnh.
Trên quãng đường trường này, Tư Đồ Ngọc ngoài vài lần phải đối phó với vài trận tống tình rất phong lưu của Ngọc Kiều Nga, nhưng vì là trên đường đi có mấy con thị nữ đi cạnh đó nên Ngọc Kiều Nga cũng không dám dở trò gì quá đáng cả. Vì vậy Tư Đồ Ngọc mới được yên thân.
Còn anh chàng Đoàn Thiên Hùng nọ vì không thể phóng tâm mà bỏ đi cho đành, nên cứ lén lén lút lút theo dõi bọn này ở cách một quãng khá xa.
Bọn Tư Đồ Ngọc, Kiều Nga một mạch đi tới Tiên Hà lãnh, trước hết phải qua Bách Thảo nham. Lúc đó thì Đoàn Thiên Hùng mới thật lòng tin Tư Đồ Ngọc với Ngọc Kiều Nga quả có lòng đi tìm thầy chữa cho Trình Di Siêu thật.
Chàng ta mới ngang nhiên hiện thân, hướng vào Ngọc Kiều Nga và Tư Đồ Ngọc vòng tay thi lễ. Tư Đồ Ngọc vừa chợt thấy Đoàn Thiên Hùng hiện thân thì nghênh liễu thần công tức thời, dơ tay liên tiếp búng ra mấy cái, điểm ngay vào huyệt đạo của mấy ả thị nữ.
Ngọc Kiều Nga thấy thế liền kinh ngạc vô cùng, bèn thất thanh kêu lên hỏi :
- Ngọc đệ cớ sao Ngọc đệ lại...
Tư Đồ Ngọc chỉ vào Đoàn Thiên Hùng mà gương mày kiếm lên nói :
- Tỷ tỷ không trông thấy Đoàn Thiên Hùng bằng hữu vừa tới kia ư? Hà tất phải đợi Đoàn bằng hữu ra tay động thủ, chẳng bằng tiểu đệ cứ thay Đoàn bằng hữu mà điểm huyệt ngay hai con thị nữ này đi không hơn hay sao?
Mấy lời này tuy chỉ là những lời diễu chợt mỉa mai, nhưng cũng đủ làm cho Đoàn Thiên Hùng sắc mặt đỏ bừng, ngượng ngùng đến phát quẩn.
Ngọc Kiều Nga nghe thấy Tư Đồ Ngọc nói mấy lời đó thì đã hết hoài nghi bèn cười mà rằng :
- À ra nguyên do là thế.
Ngọc Kiều Nga mới nói dứt mấy tiếng nguyên do là thế thì Tư Đồ Ngọc đã nghênh tụ thần công xử dụng Thiên Tiên Nhất Khí liên tiếp búng ra mấy cái, nhắm ngay mấy nơi huyệt đạo của Ngọc Kiều Nga mà điểm tới.
Đoàn Thiên Hùng trông thấy thế liền cả kinh, đã thấy Tư Đồ Ngọc tươi cười nhìn Ngọc Kiều Nga nói :
- Ngọc đại cô nương cứ yên lòng, tại hạ không làm khó dễ cho cô nương đâu. Nhưng tại hạ có một sự thật cần phải trình bày đầu đuôi cho Ngọc đại cô nương rõ.
Ngọc Kiều Nga bị điểm vào mấy huyệt đạo thân không thể động đậy, miệng không thể nói năng, nhưng trong lòng rất tỉnh táo, mắt chăm chú nhìn Tư Đồ Ngọc hoài, thần sắc cực kỳ hoài nghi.
Tư Đồ Ngọc nghiêm sắc mặt lại nói :
- Việc đầu tiên tại hạ thừa nhận với Ngọc đại cô nương rằng cô nương đã đoán không sai chút nào. Tại hạ chính là đệ tử của Hải Nhạc Du Tiên.
Thần sắc của Ngọc Kiều Nga liền kinh hãi. Tư Đồ Ngọc tiếp tục nói :
- Từ ngày tại hạ xuống núi hành đạo tới nay đã gặp thấy khá nhiều những trang võ lâm hồng phấn có lòng đem mắt xanh để ý tới, nhưng Tư Đồ Ngọc này đã ôm ấp một tôn chỉ, thà làm một vị Đại Tình Hiệp chứ nhất định không làm một Đại Tình Phiếm làm vật giải trí cho những trang phong lưu hồng phấn nọ.
Đoàn Thiên Hùng đứng một bên nghe thấy Tư Đồ Ngọc nói thì liên tiếp gật đầu, mắt chăm chú nhìn vào Tư Đồ Ngọc thần sắc hiển lên vẻ cực kỳ khâm phục.
Tư Đồ Ngọc tươi cười nói tiếp :
- Ngọc cô nương, có lẽ đã không quên rằng tại Quát Thương, Ngọc Long cốc, tại hạ đã có lần nói với cô nương rằng trái tim của tại hạ đã sớm đem dâng một vị tỷ tỷ, quyết cùng vị tỷ tỷ đó trung thành cho tới bạc đầu. Vị tỷ tỷ đó của tại hạ chính là Tiêu Lộng Ngọc có ngoại hiệu là Bạch Y Long Nữ và cũng là cao đồ của Tuyệt Tình động chủ Uẩn Không sư thái...
/70
|