Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày thứ hai trời còn chưa sáng Trương Tiểu Tịch đã bò xuống giường. Rửa mặt, ăn vội một cái bánh nướng nguội lạnh mua từ hôm qua, thiếu niên liền đi tới Võ quán Thanh Dương.
Dậy sớm với trạch nam(*) cũng như các cô gái sợ tia cực tím, nhưng mà Trương Tiểu Tịch trạch thì trạch, lúc cần nghiêm khắc với bản thân hắn cũng không dễ dãi chút nào, hắn biết trên cái thế giới này có rất nhiều thiên tài võ học, thiên tư siêu quần, lại được danh môn đại phái coi trọng từ nhỏ, được bồi dưỡng thành đệ tử nồng cốt đời kế tiếp, cất bước sớm, có danh sư chỉ điểm, luyện tập bí kíp bất truyền các phái, có thể nói hơn mình mọi mặt, thực sự Trương Tiểu Tịch không nghĩ ra cớ lười biếng, giang hồ chung quy là chỗ tôn sùng sức mạnh, nói tàn khốc cũng công bằng, nhưng mà Trương Tiểu Tịch cũng mới phát hiện mình thế mà thật thích cái thế giới này, đã tới một chuyến, đương nhiên phải tới chỗ cao nhất ngắm phong cảnh.
Danh tác Cổ Long từng nói, nam nhân phải uống rượu mạnh nhất, chơi nữ nhân xinh đẹp nhất, cưỡi bảo mã nhanh nhất, giết địch nhân hung ác nhất. Mặc dù danh tác cuối cùng chết vì xơ gan, nhưng mà tiểu trạch nam Trương Tiểu Tịch vẫn rất thích vị đại thần này, chơi gái Trương Tiểu Tịch không có tặc tâm cũng không có tặc đảm, uống rượu cũng đã bị rượu mao đài của gấu trúc-kun đánh gục, cũng chỉ còn cách theo đuổi luyện công, huống hồ thân còn mang khoản nợ kết xù, Trương Tiểu Tịch lập tức cảm thấy cuộc sống thật điên rồ.
Giờ Mão, võ quán Thanh Dương mở cửa đúng giờ, mỹ nữ áo trắng nhìn thấy Trương Tiểu Tịch đứng bên ngoài xoa tay sưởi ấm cũng cảm thấy kinh hãi, Trương tiểu đệ cậu tới sớm vậy?
Trương Tiểu Tịch bị đông cứng đang suy nghĩ tập thể dục làm nóng, thấy đậu hũ tỷ tỷ không khỏi cười khổ một tiếng, Ta cũng không nghĩ tới buổi sáng lạnh như vậy.
Gương mặt lạnh lùng của mỹ nữ áo trắng xẹt qua một ít tán thưởng, Nam nhi chỉ cần một lòng cầu tiến lo gì tương lai không làm nên một phen sự nghiệp.
Trương Tiểu Tịch hơi đỏ mặt, không nghĩ tới mình luyện công sáng sớm còn có thể thuận tiện tăng điểm cảm tình với đậu hũ tỷ tỷ, thật sự là hạnh phúc tới quá đột ngột a.
Mỹ nữ áo trắng đưa hắn vào trong võ quán, Mặc dù đây là lần thứ hai Trương Tiểu Tịch tới đây (hôm qua bôi thuốc là lần đầu) nhưng xem như là lần thứ nhất tham quan chính thức —— võ đường khá vuông vức, không quá lớn nhưng rất uy nghiêm, hai bên trưng bày trường kiếm, phác đao, thương, trường côn, phía trên còn treo bảng ‘nhân nghĩa vi tiên’ (nhân nghĩa làm gốc), mặc dù không phải bút pháp danh gia, nhưng cũng cường tráng mạnh mẽ.
Khi Trương Tiểu Tịch còn nhìn đông ngó tây, mỹ nữ áo trắng cũng âm thầm đánh giá thiếu niên, thầm nghĩ trong lòng, thật là một thiếu niên phóng khoáng phong lưu ngọc thụ lâm phong, được rồi, đây chỉ là ai đó tưởng tượng, trên thực tế diện mạo Trương Tiểu Tịch mặc dù không quá đẹp trai nhưng vẫn rất thanh tú, đi làm PG cũng tạm được, nhưng hôm qua đã bị đánh thành gấu mèo, đi đường còn dễ bị hiềm nghi, đương nhiên mỹ nữ áo trắng không phải đang thưởng thức dung nhan của hắn, trên thực tế mỹ nữ áo trắng phát hiện trên người tên thư sinh nằm nhà vốn không để lại ấn tượng gì kia hình như có thêm một thứ gì đó nàng không biết tên, có chút mới lạ lại có chút lạ lẫm.
Trương Tiểu Tịch bị nàng nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng, mỹ nữ áo trắng lúc này mới phát hiện chính mình nghĩ đi nghĩ lại thế mà thất thần, cứ như vậy nhìn thiếu niên thật lâu, trên mặt cũng đỏ lên, đành nói chữa ngượng, Không biết Trương tiểu đệ muốn học thứ gì, cá nhân ta đề nghị học Ngũ Cầm hí', có thể cường thân kiện thể, cũng có thể tu thân dưỡng tính, chính thích hợp người đọc sách.
Sắc mặt Trương Tiểu Tịch nghe xong có chút cổ quái, gãi đầu một cái nói, ta đã không có ý định làm người đọc sách, ta dự định kế thừa tiêu cục cha mẹ ta lưu lại.
Mỹ nữ áo trắng giật nảy cả mình, bật thốt lên, Cậu muốn làm tiêu sư? Sao có thể?
Như đã nói ra, Trương Tiểu Tịch vốn sống một mình, dù sao chuyện này cũng không cách nào giấu, sớm muộn gì cũng bị người biết, Đúng vậy a, ngày đó cô nói ta suy nghĩ tương lai nha. Cho nên ta đã nghĩ xong, dự định gia nhập võ lâm.
Mỹ nữ áo trắng thấy Trương Tiểu Tịch kiên quyết, đành phải uyển chuyển nhắc nhở hắn, Thế nhưng cậu năm nay đã mười bốn tuổi, đối với người tập võ, nhập môn ở độ tuổi này đã hơi trễ, tư chất, căn cốt đều đã định hình cơ bản, muốn phát triển cũng không phải dễ dàng như vậy.
Điều này cũng đúng. Trương Tiểu Tịch biết phải trái, Cho nên tỷ tỷ cô yên tâm, chỉ cần cô thu ta làm đồ đệ ta nhất định sẽ cố gắng gấp bội, tuyệt không làm nhục sư môn.
Nhìn thiếu niên tràn đầy phấn khởi, mỹ nữ áo trắng cũng có chút nhức đầu, không biết khuyên thế nào mới làm hắn bỏ đi suy nghĩ điên cuồng này, dưới cái nhìn của nàng, Trương Tiểu Tịch muốn tập võ chỉ là nhất thời xúc động vì chuyện hôm qua, mà ngày đó ý nàng khuyên hắn đến võ quán cũng không phải muốn để hắn tập võ, chỉ là thấy hắn thân đơn lực mỏng, muốn truyền thụ cho hắn một ít phương pháp cường thân kiện thể, không nghĩ tới thiếu niên lại là dự định không làm việc đàng hoàng, giữa đường xuất gia xông xáo giang hồ, thân là quán chủ võ quán, nàng tại huyện Thanh Dương nho nhỏ cũng coi là người trong võ lâm, nàng biết rõ giang hồ hiểm ác tuyệt đối không phải đơn giản như nói miệng, huống hồ tiêu sư lại là nghề nghiệp đầu đao liếm máu, tỉ lệ tử vong rất cao, trên thực tế phụ mẫu Trương Tiểu Tịch vừa mới qua đời nguyên lai cũng là đồ đệ cha nàng , sau khi xuất sư tự mình mở tiêu cục, cũng kinh doanh thận trọng, phàm là chuyến tiêu có chút nguy hiểm hai vợ chồng đều không dám nhận, dù như vậy, sau chuyến tiêu kia đã không thể trở lại, trong lòng nàng cũng không muốn thiếu niên đi lên con đường này, huống chi trong mắt của nàng, Trương Tiểu Tịch không giống tài năng xông xáo giang hồ.
Trương Tiểu Tịch làm sao biết trong lòng đậu hũ tỷ tỷ đã phán quyết tử hình cho hắn, hệ thống đại võ hiệp vốn đã chọn xong nghề nghiệp, hắn sớm đã không còn đường lui, mà hắn cũng cảm thấy bằng vào thông minh cùng cố gắng của bản thân, đương nhiên còn muốn tăng thêm hệ thống siêu cấp trị giá bốn ngàn vạn lượng hoàng kim trong đầu phụ trợ, hắn cũng đến nỗi quá kém...
Thế là thiếu niên tràn đầy lòng tin cùng lo lắng mỹ nữ lâm vào yên tĩnh lạ thường.
Sau một lát, mỹ nữ áo trắng lui một bước, thở dài, Bất kể nói thế nào, ta giúp cậu kiểm tra tư chất đã.
Tư chất sao? Trương Tiểu Tịch nghĩ tới hệ thống phán hắn tư bình thường liền khó chịu trong lòng, nhưng cũng may hắn còn có Tẩy Tủy Đan, nhưng bởi vì không có luyện võ nên chưa ăn, lần này chỉ sợ làm đậu hũ tỷ tỷ —— sư phụ tương lai thất vọng.
Không có dụng cụ kỳ lạ cổ quái như trong tiểu thuyết tiên hiệp, ví dụ như bàn tay vừa để xuống liền bốc lên khói xanh, dù sao cũng là thế giới võ hiệp nha, Trương Tiểu Tịch tỏ ra đã hiểu, chỉ là hắn chẳng thể nghĩ tới về trình lại có chút hương diễm.
Kiểm tra tư chất chia làm hai bước —— cảm nhận khí từ kinh mạch cùng căn cốt, đầu tiên là kinh mạch cùng cảm khí, kinh mạch quyết định trình độ cao nhất của người luyện võ nội gia, giống như một cái thùng gỗ có thể chứa bao nhiêu rượu quyết định bởi chiều dài tấm ván gỗ, kinh mạch quyết định lượng nội lức một người có thể chứa, nói trắng ra là ảnh hưởng chỉ số pháp lực, mặt khác tu hành nội lực nhất định phải đả thông kinh mạch, xây dựng vòng tuần hoàn nhỏ trong cơ thể, cho nên chất bẩn trong kinh mạch cũng ảnh hưởng ít nhiều đến tốc độ tu luyện; lại nói khí cảm —— hơi thở, cũng chính là trình độ nội lực hợp với thân thể, nó là nhân tố ảnh hưởng trực tiếp trình độ nội lực của người luyện. Tư chất chất tốt tương đương với tương lai phát triển tốt và tốc độ tu luyện nhanh, cái gọi là làm ít hưởng nhiều chính là đạo lý này, thậm chí tương truyền có kỳ tài trời sinh hai mạch Nhâm Đốc quán thông, tu luyện nội công tiến triển cực nhanh, nhưng mà trước mắt Trương Tiểu Tịch không hy vọng cái này, Tẩy Tủy Đan mặc dù thần kỳ nhưng cũng không nghịch thiên đến mức trực tiếp đả thông hai mạch Nhâm Đốc cho hắn, dù sao chỉ là đan dược cấp B nha.
Kiểm tra cái này cũng rất đơn giản, đậu hũ tỷ tỷ duỗi hai ngón tay ấn vào cổ tay Trương Tiểu Tịch, đưa một tia nội lực vào kinh Trương Tiểu Tịch dạo một vòng liền nắm rõ tình huống.
Trương Tiểu Tịch cảm thấy thỏa mãn nho nhỏ, nhưng động tác sau đó của đậu hũ tỷ tỷ lại không chỉ làm hắn thỏa mãn đơn thuần, tay đậu hũ tỷ tỷ theo cổ tay của hắn bắt đầu từng chút từng chút hướng xuống dưới. . .
Dậy sớm với trạch nam(*) cũng như các cô gái sợ tia cực tím, nhưng mà Trương Tiểu Tịch trạch thì trạch, lúc cần nghiêm khắc với bản thân hắn cũng không dễ dãi chút nào, hắn biết trên cái thế giới này có rất nhiều thiên tài võ học, thiên tư siêu quần, lại được danh môn đại phái coi trọng từ nhỏ, được bồi dưỡng thành đệ tử nồng cốt đời kế tiếp, cất bước sớm, có danh sư chỉ điểm, luyện tập bí kíp bất truyền các phái, có thể nói hơn mình mọi mặt, thực sự Trương Tiểu Tịch không nghĩ ra cớ lười biếng, giang hồ chung quy là chỗ tôn sùng sức mạnh, nói tàn khốc cũng công bằng, nhưng mà Trương Tiểu Tịch cũng mới phát hiện mình thế mà thật thích cái thế giới này, đã tới một chuyến, đương nhiên phải tới chỗ cao nhất ngắm phong cảnh.
Danh tác Cổ Long từng nói, nam nhân phải uống rượu mạnh nhất, chơi nữ nhân xinh đẹp nhất, cưỡi bảo mã nhanh nhất, giết địch nhân hung ác nhất. Mặc dù danh tác cuối cùng chết vì xơ gan, nhưng mà tiểu trạch nam Trương Tiểu Tịch vẫn rất thích vị đại thần này, chơi gái Trương Tiểu Tịch không có tặc tâm cũng không có tặc đảm, uống rượu cũng đã bị rượu mao đài của gấu trúc-kun đánh gục, cũng chỉ còn cách theo đuổi luyện công, huống hồ thân còn mang khoản nợ kết xù, Trương Tiểu Tịch lập tức cảm thấy cuộc sống thật điên rồ.
Giờ Mão, võ quán Thanh Dương mở cửa đúng giờ, mỹ nữ áo trắng nhìn thấy Trương Tiểu Tịch đứng bên ngoài xoa tay sưởi ấm cũng cảm thấy kinh hãi, Trương tiểu đệ cậu tới sớm vậy?
Trương Tiểu Tịch bị đông cứng đang suy nghĩ tập thể dục làm nóng, thấy đậu hũ tỷ tỷ không khỏi cười khổ một tiếng, Ta cũng không nghĩ tới buổi sáng lạnh như vậy.
Gương mặt lạnh lùng của mỹ nữ áo trắng xẹt qua một ít tán thưởng, Nam nhi chỉ cần một lòng cầu tiến lo gì tương lai không làm nên một phen sự nghiệp.
Trương Tiểu Tịch hơi đỏ mặt, không nghĩ tới mình luyện công sáng sớm còn có thể thuận tiện tăng điểm cảm tình với đậu hũ tỷ tỷ, thật sự là hạnh phúc tới quá đột ngột a.
Mỹ nữ áo trắng đưa hắn vào trong võ quán, Mặc dù đây là lần thứ hai Trương Tiểu Tịch tới đây (hôm qua bôi thuốc là lần đầu) nhưng xem như là lần thứ nhất tham quan chính thức —— võ đường khá vuông vức, không quá lớn nhưng rất uy nghiêm, hai bên trưng bày trường kiếm, phác đao, thương, trường côn, phía trên còn treo bảng ‘nhân nghĩa vi tiên’ (nhân nghĩa làm gốc), mặc dù không phải bút pháp danh gia, nhưng cũng cường tráng mạnh mẽ.
Khi Trương Tiểu Tịch còn nhìn đông ngó tây, mỹ nữ áo trắng cũng âm thầm đánh giá thiếu niên, thầm nghĩ trong lòng, thật là một thiếu niên phóng khoáng phong lưu ngọc thụ lâm phong, được rồi, đây chỉ là ai đó tưởng tượng, trên thực tế diện mạo Trương Tiểu Tịch mặc dù không quá đẹp trai nhưng vẫn rất thanh tú, đi làm PG cũng tạm được, nhưng hôm qua đã bị đánh thành gấu mèo, đi đường còn dễ bị hiềm nghi, đương nhiên mỹ nữ áo trắng không phải đang thưởng thức dung nhan của hắn, trên thực tế mỹ nữ áo trắng phát hiện trên người tên thư sinh nằm nhà vốn không để lại ấn tượng gì kia hình như có thêm một thứ gì đó nàng không biết tên, có chút mới lạ lại có chút lạ lẫm.
Trương Tiểu Tịch bị nàng nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng, ho khan một tiếng, mỹ nữ áo trắng lúc này mới phát hiện chính mình nghĩ đi nghĩ lại thế mà thất thần, cứ như vậy nhìn thiếu niên thật lâu, trên mặt cũng đỏ lên, đành nói chữa ngượng, Không biết Trương tiểu đệ muốn học thứ gì, cá nhân ta đề nghị học Ngũ Cầm hí', có thể cường thân kiện thể, cũng có thể tu thân dưỡng tính, chính thích hợp người đọc sách.
Sắc mặt Trương Tiểu Tịch nghe xong có chút cổ quái, gãi đầu một cái nói, ta đã không có ý định làm người đọc sách, ta dự định kế thừa tiêu cục cha mẹ ta lưu lại.
Mỹ nữ áo trắng giật nảy cả mình, bật thốt lên, Cậu muốn làm tiêu sư? Sao có thể?
Như đã nói ra, Trương Tiểu Tịch vốn sống một mình, dù sao chuyện này cũng không cách nào giấu, sớm muộn gì cũng bị người biết, Đúng vậy a, ngày đó cô nói ta suy nghĩ tương lai nha. Cho nên ta đã nghĩ xong, dự định gia nhập võ lâm.
Mỹ nữ áo trắng thấy Trương Tiểu Tịch kiên quyết, đành phải uyển chuyển nhắc nhở hắn, Thế nhưng cậu năm nay đã mười bốn tuổi, đối với người tập võ, nhập môn ở độ tuổi này đã hơi trễ, tư chất, căn cốt đều đã định hình cơ bản, muốn phát triển cũng không phải dễ dàng như vậy.
Điều này cũng đúng. Trương Tiểu Tịch biết phải trái, Cho nên tỷ tỷ cô yên tâm, chỉ cần cô thu ta làm đồ đệ ta nhất định sẽ cố gắng gấp bội, tuyệt không làm nhục sư môn.
Nhìn thiếu niên tràn đầy phấn khởi, mỹ nữ áo trắng cũng có chút nhức đầu, không biết khuyên thế nào mới làm hắn bỏ đi suy nghĩ điên cuồng này, dưới cái nhìn của nàng, Trương Tiểu Tịch muốn tập võ chỉ là nhất thời xúc động vì chuyện hôm qua, mà ngày đó ý nàng khuyên hắn đến võ quán cũng không phải muốn để hắn tập võ, chỉ là thấy hắn thân đơn lực mỏng, muốn truyền thụ cho hắn một ít phương pháp cường thân kiện thể, không nghĩ tới thiếu niên lại là dự định không làm việc đàng hoàng, giữa đường xuất gia xông xáo giang hồ, thân là quán chủ võ quán, nàng tại huyện Thanh Dương nho nhỏ cũng coi là người trong võ lâm, nàng biết rõ giang hồ hiểm ác tuyệt đối không phải đơn giản như nói miệng, huống hồ tiêu sư lại là nghề nghiệp đầu đao liếm máu, tỉ lệ tử vong rất cao, trên thực tế phụ mẫu Trương Tiểu Tịch vừa mới qua đời nguyên lai cũng là đồ đệ cha nàng , sau khi xuất sư tự mình mở tiêu cục, cũng kinh doanh thận trọng, phàm là chuyến tiêu có chút nguy hiểm hai vợ chồng đều không dám nhận, dù như vậy, sau chuyến tiêu kia đã không thể trở lại, trong lòng nàng cũng không muốn thiếu niên đi lên con đường này, huống chi trong mắt của nàng, Trương Tiểu Tịch không giống tài năng xông xáo giang hồ.
Trương Tiểu Tịch làm sao biết trong lòng đậu hũ tỷ tỷ đã phán quyết tử hình cho hắn, hệ thống đại võ hiệp vốn đã chọn xong nghề nghiệp, hắn sớm đã không còn đường lui, mà hắn cũng cảm thấy bằng vào thông minh cùng cố gắng của bản thân, đương nhiên còn muốn tăng thêm hệ thống siêu cấp trị giá bốn ngàn vạn lượng hoàng kim trong đầu phụ trợ, hắn cũng đến nỗi quá kém...
Thế là thiếu niên tràn đầy lòng tin cùng lo lắng mỹ nữ lâm vào yên tĩnh lạ thường.
Sau một lát, mỹ nữ áo trắng lui một bước, thở dài, Bất kể nói thế nào, ta giúp cậu kiểm tra tư chất đã.
Tư chất sao? Trương Tiểu Tịch nghĩ tới hệ thống phán hắn tư bình thường liền khó chịu trong lòng, nhưng cũng may hắn còn có Tẩy Tủy Đan, nhưng bởi vì không có luyện võ nên chưa ăn, lần này chỉ sợ làm đậu hũ tỷ tỷ —— sư phụ tương lai thất vọng.
Không có dụng cụ kỳ lạ cổ quái như trong tiểu thuyết tiên hiệp, ví dụ như bàn tay vừa để xuống liền bốc lên khói xanh, dù sao cũng là thế giới võ hiệp nha, Trương Tiểu Tịch tỏ ra đã hiểu, chỉ là hắn chẳng thể nghĩ tới về trình lại có chút hương diễm.
Kiểm tra tư chất chia làm hai bước —— cảm nhận khí từ kinh mạch cùng căn cốt, đầu tiên là kinh mạch cùng cảm khí, kinh mạch quyết định trình độ cao nhất của người luyện võ nội gia, giống như một cái thùng gỗ có thể chứa bao nhiêu rượu quyết định bởi chiều dài tấm ván gỗ, kinh mạch quyết định lượng nội lức một người có thể chứa, nói trắng ra là ảnh hưởng chỉ số pháp lực, mặt khác tu hành nội lực nhất định phải đả thông kinh mạch, xây dựng vòng tuần hoàn nhỏ trong cơ thể, cho nên chất bẩn trong kinh mạch cũng ảnh hưởng ít nhiều đến tốc độ tu luyện; lại nói khí cảm —— hơi thở, cũng chính là trình độ nội lực hợp với thân thể, nó là nhân tố ảnh hưởng trực tiếp trình độ nội lực của người luyện. Tư chất chất tốt tương đương với tương lai phát triển tốt và tốc độ tu luyện nhanh, cái gọi là làm ít hưởng nhiều chính là đạo lý này, thậm chí tương truyền có kỳ tài trời sinh hai mạch Nhâm Đốc quán thông, tu luyện nội công tiến triển cực nhanh, nhưng mà trước mắt Trương Tiểu Tịch không hy vọng cái này, Tẩy Tủy Đan mặc dù thần kỳ nhưng cũng không nghịch thiên đến mức trực tiếp đả thông hai mạch Nhâm Đốc cho hắn, dù sao chỉ là đan dược cấp B nha.
Kiểm tra cái này cũng rất đơn giản, đậu hũ tỷ tỷ duỗi hai ngón tay ấn vào cổ tay Trương Tiểu Tịch, đưa một tia nội lực vào kinh Trương Tiểu Tịch dạo một vòng liền nắm rõ tình huống.
Trương Tiểu Tịch cảm thấy thỏa mãn nho nhỏ, nhưng động tác sau đó của đậu hũ tỷ tỷ lại không chỉ làm hắn thỏa mãn đơn thuần, tay đậu hũ tỷ tỷ theo cổ tay của hắn bắt đầu từng chút từng chút hướng xuống dưới. . .
/31
|