Vương Thắng Nam cau mày, Nói.
Trương Tiểu Tịch nhăn nhó, chân dậm dậm trên đất , Sư phụ ngài thấy ta lẻ loi một mình, vô thân vô cố, ba mươi tết mà cũng không có chỗ đi, bằng không thì. . . .
Vương Thắng Nam nghe một nửa đã nghĩ cự tuyệt hắn, nhưng lại thấy giao thừa để hắn một mình lẻ loi trơ trọi trong tiêu cũng hơi tàn nhẫn, cuối cùng cũng đành phải nói bất đắc dĩ, Đến lúc đó cậu qua đây đi.
Hẹn được sư phụ trạch nam rất vui, cảm thấy lại tiến thêm một bước tới thắng lợi, có hi vọng rời đảng, nhưng mà thấy tâm tình sư phụ hôm nay không tốt, không dám được một tấc lại muốn tiến một thước bèn cười ha hả, Sư phụ không quấy rầy nữa. Cũng xoay người rời đi.
Trở lại tiêu cục, Trương Tiểu Tịch thấy nội thương của mình gần như khôi phục hoàn toàn, thế là lại mang lên vòng trọng lực tiếp tục huấn luyện thân pháp, quyển « khinh công cơ sở » mới mua mặc dù không phải bí tịch cao cấp, nhưng được cái toàn diện, leo tường nhảy cao gì cũng có, nhất là di động trong không giản nhỏ, vừa vặn bổ sung cho « Thảo Thượng Phi », nghiên cứu hai ngày, thuộc tính thân pháp của Trương Tiểu Tịch mặc dù không biến hóa, nhưng ít ra đã có thể phát huy được mười chín điểm thuộc tính, tin tưởng đối địch càng thêm linh hoạt tự nhiên, thực lực cũng có bước tiến không nhỏ.
Mười ngày kế tiếp cũng không có chuyện gì đặc biệt phát sinh, cụ bà vì lo chuyện tờ rơi tuyển dụng cũng không tới tám chuyện, Trương đại tiêu đầu tận dụng mấy ngày này luyện công cùng lo chuyện tiêu cục, nội công cơ bản thì tăng hai ngày một điểm, đến đêm ba mươi, nội lực đã đạt đến hai mươi sáu điểm, cũng không biết có phải thiên phú trạch thần phát huy tác dụng không, hay là bởi vì hiệu quả còn sót lại của Tẩy Tủy đan, dù sao tốc độ tu luyện này đã rất nhanh so với người thường, cứ luyện tiếp như thế chắc chưa tới nửa năm hắn đã có thể đạt tới cảnh giới sơ khuy môn kính, nên biết thời gian trạch nam luyện tập nội công cộng lại cũng không đến hai tháng, chuyện này truyền ra sợ là danh môn đại phái sẽ chú ý.
Nhưng mà Trương Tiểu Tịch cũng không biết tốc độ tu luyện của mình cỡ nào, dù sao Thanh Dương thật sự là quá xa xôi, xa xôi tới mức bản nội công tâm pháp hoàn chỉnh cũng không có, đương nhiên dù vậy, Trương Tiểu Tịch cũng là có thể khẳng định sơ bộ Thanh Dương cũng có người đạt tới trình độ sơ khuy môn kính, môn chủ Thiết Chưởng Môn cùng Thiên Tinh Bang có nửa quyển nội công tâm pháp tất nhiên có thực lực này, mặc dù người ta chỉ có nửa bộ tâm pháp, nhưng người ta luyện bạc mạng a, công phu hai ba mươi năm, dù tư chất kém cũng có thể đạt một trăm điểm nội lực, mặt khác nghe nói Sử Thanh Long tiêu cục Thanh Dương hình như từng làm tạp dịch đại phái nào đó ở Lương Châu, có vẻ như cũng học lén một ít thuật hô hấp, thiếu niên nghĩ hắn cũng đạt cảnh giới kia, còn các quán chủ võ quán, bang phái thường thường bậc trung còn lại có lẽ cũng có người có cơ duyên, nhưng mà khả năng này tương đối thấp. Phóng nhãn toàn bộ Thanh Dương, ngay cả một người tu luyện nội công bình thường cũng không có, điều này cũng khiến thiếu niên không xác định tốc độ tu luyện của mình là nhanh hay là chậm.
Dứt khoát không nghĩ nữa, từ đêm ba mươi, tiêu cục đã tạm thời không nhận ủy thác, Trương đại tiêu đầu có thể an tâm hưởng thụ mười lăm ngày nghỉ đông, mấy ngày trước thiếu niên từng tới tiệm may làm một bộ áo dài, một đôi giày bông vải cộng thêm một cái áo khoác nhỏ, xem như toàn thân đều mới, Trương đại tiêu đầu diện đồ mới nhìn như cô vợ vừa về nhà chồng ngồi ở trong tiêu cục chờ đợi thấp thỏm ngày này đến.
Sáng sớm đã có người đốt pháo trên đường, sau đó đội lân khua chiêng gõ trống cũng đã xuất quân, Trương Tiểu Tịch mở cổng, một đám con nít lập tức xông tới chúc tết đòi kẹo, Trương đại gia lạnh người, cũng may hàng tết Tề Quan Ngạn chuẩn bị giúp hắn có hai túi bánh kẹo, bằng không thì lần sẽ rất mất mặt.
Dỗ xong đám nhỏ, người thứ hai tới cửa lại là cụ bà từng biến mất một đoạn thời gian, cụ bà cho Trương Tiểu Tịch một rổ trứng vịt, đồng thời thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành cho Trương tổng tiêu đầu, cậu chờ mười sáu tháng giêng ứng viên tới phá cổng Di động Đại Yên đi. Trương thủ trưởng tuyên dương cụ bà, đồng thời đáp lễ cụ bà một giỏ rau quả tươi.
Sau đó lại có người hầu Tề gia tới tặng lễ, lễ là một đôi vòng ngọc long phượng, chất ngọc tinh khiết, chạm trổ tinh xảo , giá trị liên thành, lần trước Tề mập đến nhà đã nói rõ ràng, một xe đồ kia là Tiện đường mua cho nên ba mươi tết tự nhiên còn có lễ khác, đáng tiếc anh mập dù sao cũng là doanh nhân thành đạt, bằng hữu các giới là không thể thiếu, cho nên sáng sớm liền ra ngoài xã giao, không có cách nào tự mình đến.
Trương Tiểu Tịch ấm áp trong lòng, tuy anh mập có cuộc sống vợ chồng hơi kỳ, nhưng lại rất tốt với huynh đệ, chỉ là vòng ngọc long phượng quả thực hơi kỳ, nhớ lại ngày đó anh mập cười gian, trạch nam kết luận thằng này lại nổi máu bà tám.
Nghĩ nghĩ, Trương Tiểu Tịch lấy ra bút lông viết cái thiệp mời, đưa người hầu mang về cho Tề Quan Ngạn, nội dung rất đơn giản, Phàm người cầm thiếp này đến tiêu cục, nếu chỗ cầu, Di động Đại Yên tất dốc sức tương trợ. Bây giờ xem ra cái thiếp này chẳng qua là một trò đùa, giá trị hiển nhiên không cách nào đánh đồng với vòng ngọc long phượng, nhưng một ngày kia Di động Đại Yên phát triển thành quái vật khổng lồ Lương Châu thậm chí toàn bộ Đại Yên triều, vậy giá trị không thể chỉ so sánh với đôi vòng ngọc, thật tới lúc đó nói đáng giá ngàn vàng sợ cũng không ngoa. Ngoài ra còn thường tên người hầu kia mười tệ, tiễn hắn đi, tiêu cục lại khôi phục quạnh quẽ.
Ra khỏi cửa, chúc mừng năm mới láng giềng hai bên, trạch nam thấy còn sớm mới tất niên, quyết định đi dạo phố, tới đây đã lâu như vậy, trừ phi thiếu niên tiếp việc, hoặc là đi gặp sư phụ, nếu không tất nhiên là ở nhà nghiên cứu bí tịch, tu luyện thân pháp, đánh chết cũng không ra khỏi cửa, chuyện nhàm chán với người khác lại là trò giải trí với thiếu niên, bởi vậy tốc độ luyện công quả nhiên không chậm, nhưng sinh hoạt như vậy cũng có phần đơn diệu, khó trách không có cô gái nào sẽ thích thằng này.
Dạo phố trong chốc lát, cuối cùng trạch nam cũng muốn dừng lại, sau đó thiếu niên quẹo vào ngõ hẻm bên cạnh, cái hẻm này hình như là chợ bán đồ cũ, những người có đồ cần thanh lý nhưng cửa hàng không mua đều đến đây nộp phí cho Thiết Chưởng Môn, sau đó Thiết Chưởng Môn sẽ phát cho bọn hắn một cái bảng hiệu nhỏ, cầm cái bảng hiệu này là có thể bày quầy bán hàng ở đây, đồ vật bày bán cũng đủ loại, nồi bát bầu muôi, ngọc thạch đồ sứ, dế mèn châu chấu, nội y, xe tăng, máy bay trực thăng, a, không đúng, hai cái sau không có, tóm lại là giống như chợ đen (hiện tại đổi tên thành Thiên Miêu đúng không?) .
Trương Tiểu Tịch hăng hái đi lung tung, hắn còn nhìn thấy một số quán chào hàng bí tịch võ công,chí ít bề ngoài đều không tệ, già vẫn cường tráng, tay áo bồng bềnh , nhưng mở miệng thật không nuốt nổi, vị tiểu đồng chí này ta thấy cậu xương cốt tinh kỳ, có thể là kỳ tài luyện võ vạn người không được một , bản võ công tuyệt thế « Như Lai Thần Chưởng » này võ lâm thất truyền đã lâu, mười lượng bạc liền bán cho ngươi thế nào, a? Quá đắt à, lại tăng thêm một bản « bảy mươi hai thần thông » như thế nào, đúng đúng đúng, chính là tuyệt kỹ biến thân của Mỹ Hầu Vương Hoa Quả Sơn. Trương Tiểu Tịch suýt nữa phun máu, dis, còn có bảy mươi hai biến, ông già cũng quá nổ đi. Quả nhiên một hán tử trung niên bên cạnh khinh thường, Chỉ có như vậy cũng dám lấy ra gạt người, nói bậy thì nhiều a.
Trương Tiểu Tịch nghe được gật đầu liên tục, không sai không sai chính là ý này. Không ngờ đại thúc quay đầu liền chào hàng bí tịch thần công nhà mình, cảnh giác liếc động tĩnh bốn phía, đại thúc lặng lẽ hỏi Trương Tiểu Tịch, Trước đó vài ngày, tiêu cục Di động Đại Yên khai trương, chuyện Trương tổng tiêu đầu một quyền đánh Trần Trường Phong hôn mê bất tỉnh không biết vị tiểu huynh đệ này nghe nói qua chưa?
Trương Tiểu Tịch lập tức mặt mày hớn hở đáp, nghe nói qua nghe nói qua. Đại thúc vỗ đùi, xem như gặp được người biết hàng, Vậy cậu có biết chiêu cuối cùng Trương tổng tiêu đầu dùng gọi là gì không? Trương Tiểu Tịch nghi hoặc, hình như là Thiểm Điện Quang Tốc Quyền. Đại thúc duỗi ra ngón tay cái, Thấy ngài cũng chịu cập nhật tin tức, không phải bị quyển « bảy mươi hai thần thông » lừa, ta nói cho cậu một bí mật, ta cùng Trương tổng tiêu đầu là huynh đệ kết bái, thông qua con đường nội bộ lấy được tuyệt kỹ thành danh, ai da, đây chính là hàng thật giá thật a, đại thúc cũng không lừa cậu, hai mươi lượng bạc như thế nào đây?
Trương Tiểu Tịch nghe xong phun máu tại chỗ, giang sơn đời nào cũng có tài tử, quả nhiên vị này sắc bén hơn, miễn cưỡng vỗ vỗ bả vai vị huynh đệ mới nhận, ta thưởng thức ánh mắt nhìn xa trông rộng cửa đại thúc, Trương tổng tiêu tất nhiên là tiền đồ vô hạn, ta xem trọng ngươi nha thân.
Thoát khỏi đám lừa gạt, Trương Tiểu Tịch tiếp tục đánh giá chung quanh, hoắc hoắc hoắc , bác gái bên kia hình như là bán đồ cho người lớn, ký hiệu là một cái yếm nhỏ gợi cảm cái đón gió phấp phới dưới ánh mặt trời, thấy trạch nam không được vui, đang muốn tiến lên chào hàng thì nghe thấy ngay phía trước hình như truyền đến tiếng tranh chấp.
Trương Tiểu Tịch nhăn nhó, chân dậm dậm trên đất , Sư phụ ngài thấy ta lẻ loi một mình, vô thân vô cố, ba mươi tết mà cũng không có chỗ đi, bằng không thì. . . .
Vương Thắng Nam nghe một nửa đã nghĩ cự tuyệt hắn, nhưng lại thấy giao thừa để hắn một mình lẻ loi trơ trọi trong tiêu cũng hơi tàn nhẫn, cuối cùng cũng đành phải nói bất đắc dĩ, Đến lúc đó cậu qua đây đi.
Hẹn được sư phụ trạch nam rất vui, cảm thấy lại tiến thêm một bước tới thắng lợi, có hi vọng rời đảng, nhưng mà thấy tâm tình sư phụ hôm nay không tốt, không dám được một tấc lại muốn tiến một thước bèn cười ha hả, Sư phụ không quấy rầy nữa. Cũng xoay người rời đi.
Trở lại tiêu cục, Trương Tiểu Tịch thấy nội thương của mình gần như khôi phục hoàn toàn, thế là lại mang lên vòng trọng lực tiếp tục huấn luyện thân pháp, quyển « khinh công cơ sở » mới mua mặc dù không phải bí tịch cao cấp, nhưng được cái toàn diện, leo tường nhảy cao gì cũng có, nhất là di động trong không giản nhỏ, vừa vặn bổ sung cho « Thảo Thượng Phi », nghiên cứu hai ngày, thuộc tính thân pháp của Trương Tiểu Tịch mặc dù không biến hóa, nhưng ít ra đã có thể phát huy được mười chín điểm thuộc tính, tin tưởng đối địch càng thêm linh hoạt tự nhiên, thực lực cũng có bước tiến không nhỏ.
Mười ngày kế tiếp cũng không có chuyện gì đặc biệt phát sinh, cụ bà vì lo chuyện tờ rơi tuyển dụng cũng không tới tám chuyện, Trương đại tiêu đầu tận dụng mấy ngày này luyện công cùng lo chuyện tiêu cục, nội công cơ bản thì tăng hai ngày một điểm, đến đêm ba mươi, nội lực đã đạt đến hai mươi sáu điểm, cũng không biết có phải thiên phú trạch thần phát huy tác dụng không, hay là bởi vì hiệu quả còn sót lại của Tẩy Tủy đan, dù sao tốc độ tu luyện này đã rất nhanh so với người thường, cứ luyện tiếp như thế chắc chưa tới nửa năm hắn đã có thể đạt tới cảnh giới sơ khuy môn kính, nên biết thời gian trạch nam luyện tập nội công cộng lại cũng không đến hai tháng, chuyện này truyền ra sợ là danh môn đại phái sẽ chú ý.
Nhưng mà Trương Tiểu Tịch cũng không biết tốc độ tu luyện của mình cỡ nào, dù sao Thanh Dương thật sự là quá xa xôi, xa xôi tới mức bản nội công tâm pháp hoàn chỉnh cũng không có, đương nhiên dù vậy, Trương Tiểu Tịch cũng là có thể khẳng định sơ bộ Thanh Dương cũng có người đạt tới trình độ sơ khuy môn kính, môn chủ Thiết Chưởng Môn cùng Thiên Tinh Bang có nửa quyển nội công tâm pháp tất nhiên có thực lực này, mặc dù người ta chỉ có nửa bộ tâm pháp, nhưng người ta luyện bạc mạng a, công phu hai ba mươi năm, dù tư chất kém cũng có thể đạt một trăm điểm nội lực, mặt khác nghe nói Sử Thanh Long tiêu cục Thanh Dương hình như từng làm tạp dịch đại phái nào đó ở Lương Châu, có vẻ như cũng học lén một ít thuật hô hấp, thiếu niên nghĩ hắn cũng đạt cảnh giới kia, còn các quán chủ võ quán, bang phái thường thường bậc trung còn lại có lẽ cũng có người có cơ duyên, nhưng mà khả năng này tương đối thấp. Phóng nhãn toàn bộ Thanh Dương, ngay cả một người tu luyện nội công bình thường cũng không có, điều này cũng khiến thiếu niên không xác định tốc độ tu luyện của mình là nhanh hay là chậm.
Dứt khoát không nghĩ nữa, từ đêm ba mươi, tiêu cục đã tạm thời không nhận ủy thác, Trương đại tiêu đầu có thể an tâm hưởng thụ mười lăm ngày nghỉ đông, mấy ngày trước thiếu niên từng tới tiệm may làm một bộ áo dài, một đôi giày bông vải cộng thêm một cái áo khoác nhỏ, xem như toàn thân đều mới, Trương đại tiêu đầu diện đồ mới nhìn như cô vợ vừa về nhà chồng ngồi ở trong tiêu cục chờ đợi thấp thỏm ngày này đến.
Sáng sớm đã có người đốt pháo trên đường, sau đó đội lân khua chiêng gõ trống cũng đã xuất quân, Trương Tiểu Tịch mở cổng, một đám con nít lập tức xông tới chúc tết đòi kẹo, Trương đại gia lạnh người, cũng may hàng tết Tề Quan Ngạn chuẩn bị giúp hắn có hai túi bánh kẹo, bằng không thì lần sẽ rất mất mặt.
Dỗ xong đám nhỏ, người thứ hai tới cửa lại là cụ bà từng biến mất một đoạn thời gian, cụ bà cho Trương Tiểu Tịch một rổ trứng vịt, đồng thời thông báo nhiệm vụ đã hoàn thành cho Trương tổng tiêu đầu, cậu chờ mười sáu tháng giêng ứng viên tới phá cổng Di động Đại Yên đi. Trương thủ trưởng tuyên dương cụ bà, đồng thời đáp lễ cụ bà một giỏ rau quả tươi.
Sau đó lại có người hầu Tề gia tới tặng lễ, lễ là một đôi vòng ngọc long phượng, chất ngọc tinh khiết, chạm trổ tinh xảo , giá trị liên thành, lần trước Tề mập đến nhà đã nói rõ ràng, một xe đồ kia là Tiện đường mua cho nên ba mươi tết tự nhiên còn có lễ khác, đáng tiếc anh mập dù sao cũng là doanh nhân thành đạt, bằng hữu các giới là không thể thiếu, cho nên sáng sớm liền ra ngoài xã giao, không có cách nào tự mình đến.
Trương Tiểu Tịch ấm áp trong lòng, tuy anh mập có cuộc sống vợ chồng hơi kỳ, nhưng lại rất tốt với huynh đệ, chỉ là vòng ngọc long phượng quả thực hơi kỳ, nhớ lại ngày đó anh mập cười gian, trạch nam kết luận thằng này lại nổi máu bà tám.
Nghĩ nghĩ, Trương Tiểu Tịch lấy ra bút lông viết cái thiệp mời, đưa người hầu mang về cho Tề Quan Ngạn, nội dung rất đơn giản, Phàm người cầm thiếp này đến tiêu cục, nếu chỗ cầu, Di động Đại Yên tất dốc sức tương trợ. Bây giờ xem ra cái thiếp này chẳng qua là một trò đùa, giá trị hiển nhiên không cách nào đánh đồng với vòng ngọc long phượng, nhưng một ngày kia Di động Đại Yên phát triển thành quái vật khổng lồ Lương Châu thậm chí toàn bộ Đại Yên triều, vậy giá trị không thể chỉ so sánh với đôi vòng ngọc, thật tới lúc đó nói đáng giá ngàn vàng sợ cũng không ngoa. Ngoài ra còn thường tên người hầu kia mười tệ, tiễn hắn đi, tiêu cục lại khôi phục quạnh quẽ.
Ra khỏi cửa, chúc mừng năm mới láng giềng hai bên, trạch nam thấy còn sớm mới tất niên, quyết định đi dạo phố, tới đây đã lâu như vậy, trừ phi thiếu niên tiếp việc, hoặc là đi gặp sư phụ, nếu không tất nhiên là ở nhà nghiên cứu bí tịch, tu luyện thân pháp, đánh chết cũng không ra khỏi cửa, chuyện nhàm chán với người khác lại là trò giải trí với thiếu niên, bởi vậy tốc độ luyện công quả nhiên không chậm, nhưng sinh hoạt như vậy cũng có phần đơn diệu, khó trách không có cô gái nào sẽ thích thằng này.
Dạo phố trong chốc lát, cuối cùng trạch nam cũng muốn dừng lại, sau đó thiếu niên quẹo vào ngõ hẻm bên cạnh, cái hẻm này hình như là chợ bán đồ cũ, những người có đồ cần thanh lý nhưng cửa hàng không mua đều đến đây nộp phí cho Thiết Chưởng Môn, sau đó Thiết Chưởng Môn sẽ phát cho bọn hắn một cái bảng hiệu nhỏ, cầm cái bảng hiệu này là có thể bày quầy bán hàng ở đây, đồ vật bày bán cũng đủ loại, nồi bát bầu muôi, ngọc thạch đồ sứ, dế mèn châu chấu, nội y, xe tăng, máy bay trực thăng, a, không đúng, hai cái sau không có, tóm lại là giống như chợ đen (hiện tại đổi tên thành Thiên Miêu đúng không?) .
Trương Tiểu Tịch hăng hái đi lung tung, hắn còn nhìn thấy một số quán chào hàng bí tịch võ công,chí ít bề ngoài đều không tệ, già vẫn cường tráng, tay áo bồng bềnh , nhưng mở miệng thật không nuốt nổi, vị tiểu đồng chí này ta thấy cậu xương cốt tinh kỳ, có thể là kỳ tài luyện võ vạn người không được một , bản võ công tuyệt thế « Như Lai Thần Chưởng » này võ lâm thất truyền đã lâu, mười lượng bạc liền bán cho ngươi thế nào, a? Quá đắt à, lại tăng thêm một bản « bảy mươi hai thần thông » như thế nào, đúng đúng đúng, chính là tuyệt kỹ biến thân của Mỹ Hầu Vương Hoa Quả Sơn. Trương Tiểu Tịch suýt nữa phun máu, dis, còn có bảy mươi hai biến, ông già cũng quá nổ đi. Quả nhiên một hán tử trung niên bên cạnh khinh thường, Chỉ có như vậy cũng dám lấy ra gạt người, nói bậy thì nhiều a.
Trương Tiểu Tịch nghe được gật đầu liên tục, không sai không sai chính là ý này. Không ngờ đại thúc quay đầu liền chào hàng bí tịch thần công nhà mình, cảnh giác liếc động tĩnh bốn phía, đại thúc lặng lẽ hỏi Trương Tiểu Tịch, Trước đó vài ngày, tiêu cục Di động Đại Yên khai trương, chuyện Trương tổng tiêu đầu một quyền đánh Trần Trường Phong hôn mê bất tỉnh không biết vị tiểu huynh đệ này nghe nói qua chưa?
Trương Tiểu Tịch lập tức mặt mày hớn hở đáp, nghe nói qua nghe nói qua. Đại thúc vỗ đùi, xem như gặp được người biết hàng, Vậy cậu có biết chiêu cuối cùng Trương tổng tiêu đầu dùng gọi là gì không? Trương Tiểu Tịch nghi hoặc, hình như là Thiểm Điện Quang Tốc Quyền. Đại thúc duỗi ra ngón tay cái, Thấy ngài cũng chịu cập nhật tin tức, không phải bị quyển « bảy mươi hai thần thông » lừa, ta nói cho cậu một bí mật, ta cùng Trương tổng tiêu đầu là huynh đệ kết bái, thông qua con đường nội bộ lấy được tuyệt kỹ thành danh, ai da, đây chính là hàng thật giá thật a, đại thúc cũng không lừa cậu, hai mươi lượng bạc như thế nào đây?
Trương Tiểu Tịch nghe xong phun máu tại chỗ, giang sơn đời nào cũng có tài tử, quả nhiên vị này sắc bén hơn, miễn cưỡng vỗ vỗ bả vai vị huynh đệ mới nhận, ta thưởng thức ánh mắt nhìn xa trông rộng cửa đại thúc, Trương tổng tiêu tất nhiên là tiền đồ vô hạn, ta xem trọng ngươi nha thân.
Thoát khỏi đám lừa gạt, Trương Tiểu Tịch tiếp tục đánh giá chung quanh, hoắc hoắc hoắc , bác gái bên kia hình như là bán đồ cho người lớn, ký hiệu là một cái yếm nhỏ gợi cảm cái đón gió phấp phới dưới ánh mặt trời, thấy trạch nam không được vui, đang muốn tiến lên chào hàng thì nghe thấy ngay phía trước hình như truyền đến tiếng tranh chấp.
/31
|