Đại Tần Bá Nghiệp

Chương 21: Lại giao phong

/208


Trương Cường thúc ngựa đứng ở chỗ cao nhất doanh địa, gió lạnh thổi áo bào hắn tung bay, con ngựa ở bên dưới cũng có vẻ hơi bất an, dường như trận chiến trước mặt đã khơi dậy nhiệt huyết và khát vọng thắng lợi của hắn.

Đưa mắt nhìn về nơi xa, chỉ thấy quân Tần giống như thủy triều đè ép lên cổ thành Cai Hạ nằm bên bờ sông ô Giang, giống như những bóng đen tử thần đang bao trùm lên Cai Hạ.

Nhưng phi hành quân xuất phát từ đỉnh núi, sau khi ném hết chỗ hỏa dược cuối cùng, bắt đầu ném dầu và mồi lửa vào thành, dấy lên từng đợt khói lửa, khiến cho cổ thành bị bao vây bời khói dầy đặc, mơ hồ có thể thấy được cảnh tượng hỗn loạn trong thành.

Để tăng cường khả năng tự phòng thủ cho phi hành quân, Trương Cường đã chuẩn bị áo giáp cho bọn họ, nhưng vẫn cảm thấy chưa đù. Nghĩ tới lúc cuối chiến tranh thế giới thứ 2, Đức và Nhật Bản dùng gỗ làm phi cơ, cũng định thử, nhưng biết rằng đây là chuyện viển vông. Dù sao, lúc còn chưa có động cơ, sức nặng của máy bay sẽ khiến nó không thế cất cánh lên được.

Nghĩ vậy, không khỏi thở dài, cánh liệng trang bị cho phi hành quân cũng chỉ có thể như thế, tuy rằng đối mặt với cung nỏ của kẻ thù thì tổn thất thảm trọng, nhưng mà, vật gì cũng có tính cực hạn của nó. Mình ở vào thời vũ khí lạnh này đã chế ra được cánh liệng vượt quá thời đại, cũng đã tạo ảnh hưởng lớn lên lịch sử rồi, nếu muốn làm ra mấy vật tiên tiến nữa thì điều kiện có hạn, một mình mình không thể nào mà làm được.

Gió bắc lạnh thấu xương thổi bay cái ám áp ban trưa, Trương Cường đang nghĩ ngợi lung tung, chợt nghe thấy phía sau có tiếng vó ngựa, quay lại nhìn mới thấy, một thân ảnh cao lớn đang thúc ngựa chạy tới. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

Ba trăm cấm vệ ở bên cạnh Trương Cường lập tức bao vây lấy hắn. Bởi vì Thành Thái tiếp nhận phi hành quân, cấm vệ của Trương Cường đành phải để cho Hàn Hoán tạm thời quản lý. Hàn Hoán bởi vì trước kia đã khổ luyện kiếm pháp, hơn nữa xuất thân quý tộc, cho nên tuy chỉ là nội hoạn ti tiện, nhưng mà kiến thức bất phàm, đảm đương công tác bào hộ cho Trương Cường cũng đâu vào đó.

Trương Cường thản nhiên cười, nhìn về phía kỵ sĩ đó, phát hiện chính là Vương Bôn luôn đi đầu chiến đấu anh dũng. Chỉ thấy hắn mặc áo bông đen, ở trước ngực là một chút mảnh giáp, ngoài ra không còn gì phòng ngự. Đó chính là đặc điểm lớn nhất của người Tần, thời đại này sáu nước khác tướng lãnh đều mặc áo giáp phòng bị nghiêm mật, chỉ có binh lính nước Tần là cực kỳ ít khi mặc áo giáp, để giết kẻ địch càng thêm tiện, cứ đơn giản là mình trần ra trận. Các tướng lĩnh cũng chỉ mặc áo giáp nhẹ, so với binh lính các nước khác cũng kém nhiều. Điều này càng tỏ rõ sự hiếu chiến và bưu hãn của quân Tần.

Trương Cường gật đầu cười nói từ xa: "Tướng quân có thể đi giết địch lập công, thật là khiến trẫm hâm mộ đó!"

Vương Bôn nghe thấy thế kính cẩn chắp tay nói: "Vi thần vừa từ trận tiền trở về, quân Sở này quả nhiên dũng mãnh, 5 vạn đại quân đồng loạt tấn công bốn cổng, mà lại không thể đánh hạ, còn phải tăng binh, đấy là còn có phi hành quân của bệ hạ trợ giúp rồi!"

Nói tới đây, quay lại nhìn chằm chằm vào trận chiến, chỉ vào những cánh liệng trên trời, lớn tiếng nói: "Bệ hạ, lần này có thể dễ dàng vãn hồi sau thất bại ở Cự Lộc, còn có thế bách chiến bách thắng chèn ép đối phương, thật sự có một phần công lớn từ phi hành quân của bệ hạ. Nếu không có cách thiên quân thần kỳ này, 40 vạn quân của Đại Tần cũng khó mà bào toàn. Ngày đó quân Sở thế như chẻ tre, Hàm Cốc quan vô cùng nguy hiểm!"

Trương Cường lúc này mới phát giác ra vai hắn còn đang quấn vài trắng, như là có vết máu thấm ra, lúc này mới hiểu nguyên nhân Vương Bôn lùi ra khỏi chiến trường. Nhìn thấy tay phải hắn vô lực buông thõng xuống, Trương Cường trong lòng biết hắn nhất định là bị thương không nhẹ, nếu không loại mãnh tướng như Vương Bôn này tuyệt đối không dễ dàng rời khỏi cuộc chiến.

Nghĩ vậy, không khỏi lo lắng hỏi: "Vương tướng quân, vết thương ở tay phải có nghiêm trọng hay không?"

Vương Bôn theo bản năng cúi nhìn tay phải của mình, lắc đầu nói: "Bệ hạ không cần lo lắng, thương nhỏ thôi, không nghiêm trọng, nghỉ vài ngày là vô sự!"

Trương Cường nghe thấy thế, gật đầu nói: "Nếu đã bị thương thì cứ yên tâm an dưỡng đi, tuy rằng đại chiến căng thẳng, nhưng cũng không ngại thiếu một người."

Vương Bôn nghe thấy thế, hơi khom người nói: "Tạ long ân bệ hạ, chỉ là Vương Bôn tính tình như vậy, trong đại chiến mà một mình thần ở lại trướng, thật còn khó chịu hơn là giết thần nữa!"

Trương Cường không kìm nổi lòng gật đầu cười nói: "Không chỉ tướng quân, nhìn trận thế của đại quân, trẫm cũng muốn lên thử xem, huống chỉ là tướng quân!"

Vương Bôn nghe thấy thế, cười ha ha nói: "Lời này không sai, bên ngoài náo nhiệt như vậy, là đàn ông thì sao có thể ngồi yên được! Ha ha... ha ha ha ha..."

Lúc này, đằng sau lưng có tiếng vó ngựa truyền tới, quay lại, chính là Mông Điềm. Hắn vội vàng nói: "Bệ hạ, vi thần có nên hạ lệnh chậm thế công lại không, theo vi thần thấy, sĩ khí của Hạng Vũ vẫn không thể khinh thường, đợt tấn công đầu tiên của chúng ta, có lẽ nên dùng lại."

Trương Cường gật đầu nói: "Thế công có thể chậm lại, nhưng vòng vây không được buông lỏng."

Mông Điềm nao nao, khó hiểu nhìn Trương Cường nói: "Bệ hạ đã thay đổi chủ ý?"

Trương Cường khẽ lắc đầu thở dài: "Trẫm hy vọng sẽ thấy Hạng Vũ chết trong chiến trận, chứ không muốn thấy hắn bị người Sở bán đứng, tuyệt vọng mà chết!"

Mông Điềm liếc mắt nhìn Vương Bôn, mới xúc động thở dài: "Bệ hạ tán thưởng Hạng Vũ như vậy, đáng tiếc! Nếu có thể thu hàng, tất là một viên mãnh tướng của Đại Tần ta!"

Vương Bôn cười lạnh nói: "Bệ hạ tuy trọng anh hùng, nhưng mà Hạng Vũ người này đã ở thế bất lưỡng lập với Đại Tần ta, không thể quy thuận Đại Tần được, vẫn nên diệt trừ hậu hoạn là tốt nhất!"

Mông Điềm gật đầu nói: "Hạng Vũ là kẻ kiêu ngạo vô lễ, dưới mắt không coi ai ra gì, dù có thu hàng, cũng không phải kẻ dễ thuần phục. Hiện giờ nếu chết trận, cũng được thanh danh một đòi."

Trương Cường nhịn không được nhớ tới Ngu Cơ cùng vào Cai Hạ với Hạng Vũ, trong lòng thở dài không thôi. Ngày ấy chia tay, xem ra Ngu Cơ quả nhiên tình cảm thắm thiết với Hạng Vũ, ai!

Lúc này, vòng tiến công thứ nhất của quân Tần với cổ thành Cai Hạ đã dần chấm dứt, một vài chiến sĩ Tần bị thương bên hông treo đầy đầu kẻ địch, được đồng bạn dìu, chậm rãi rời khỏi chiến trường, trên mặt mang theo vẻ thống khổ vì thương tích và vui sướng vì quân công, có vẻ vô cùng phức tạp.

Quân công ngày đó của Trung Quốc lấy đầu người làm chuẩn, nhất là từ sau biến pháp Thương Ương thời Tần, quân công lại càng coi trọng đầu người. Một đầu người là có thể lên một bậc, mà tước vị quân công cao nhất có 20 bậc. Hơn nữa quân công còn có thể truyền đời, cho nên người Tần coi chiến tranh là cơ hội duy nhất để dân thường tấn thân thành quý tộc, nô lệ thoát khỏi thân phận đê tiện, trở thành bình dân. Loại quân công này khiến cho người Tần có thể bộc phát ra hết bản tính bưu hãn trong lòng ra, đây cũng là lí do lớn nhất vì sao người Tần có thể tiêu diệt được Sở vốn luôn ở địa vị dẫn đầu.

Trương Cường nhìn 5 vạn đại quân lui về như thủy triều, trong lòng thầm than chiến tranh cổ đại thật là hoành tráng, chiến tranh hiện đại không thể có vẻ bi tráng như thế này được. Mọi thứ trước mắt, khiến cho linh hồn quân nhân giấu ở đáy lòng Trương Cường lại bị kích động không thôi.

Trong lúc suy nghĩ, chợt thấy Mông Điềm gật đầu nói: "Vòng thứ nhất tiến công, nếu có thế tiêu hao một nửa vật tư của địch, thì kế hoạch lúc sau của chúng ta đã có thể tiến hành thuận lợi rồi!"

Trương Cường gật đầu nói: "Hôm nay cứ vậy đã, để các chiến sĩ nghỉ ngơi đi, sau đó lại phát động tiến công tiếp. Ngày mai người của Hạng Vũ phái đi cầu viện sẽ truyền tin về cho hắn, mọi người không được lơi lỏng, bên phía Sở Vương ta không thể không đề phòng."

Mông Điềm nghiêm giọng nói: "Bệ hạ yên tâm, vi thần sớm đã chuẩn bị thỏa đáng rồi, chỉ có điều hỏa dược cho phi hành quân không còn nhiều lắm, chỉ sợ mặt sau của chiến tranh sẽ ít sử dụng."

Trương Cường nghe vậy, cũng thấy yên tâm. Chỉ là nghĩ đến kết cục cuối cùng của Hạng Vũ, không thế ngờ rằng mình lại được nhìn thấy bi kịch lịch sử truyền kỳ này, thật là không thể tin được.


/208

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status