Báo đô thị Dung Thành, Nhật báo tỉnh, những tờ báo chính trong tỉnh ở trang đầu cho cho đăng hình Triệu Lập Quân chĩa súng vào đầu Lý Kiến Dương, với tiêu đề ( Thiết huyết cảnh sát tung nắm đấm sắt, phá hủy thế lực xã hội đen tàn dư).
Triệu Lập Quân bề ngoài thô lỗ, nhưng khôn khéo không hề thiếu, chưa tới 40 tuổi, leo lên chức cục trưởng cục công an thành phố tỉnh hội không phải chỉ đơn giản dựa vào lập công mà được, thao tác phía sau không phải ít.
Ngay sau khi Lý Kiến Dương bị bắt, không ít cú điện thoại gọi tới chỗ Triệu Lập Quân, người nhờ vả, người gây áp lực, đến khi tên Lý Kiến Dương xuất hiện trên trang nhất các báo, tất cả đều biết Lý Kiến Dương hết cứu rồi.
Đấu đá trên quan trường thế nào không mấy người rõ, những người dân sống ở Dung Thanh mười mấy năm, chỉ biết Lý Kiến Dương từng bước đi lên đỉnh cao rồi ngã gục một cách bất ngờ, Triệu Lập Quân gần như trở thành cảnh sát minh tinh. Rồi tiếp theo đó là một đợt bão táp đả kích thế lực xã hội đen.
Trong văn phòng, Triệu Lập Quân nhận được cú điện thoại phương xa:
- Chú em, làm rất tốt, làn sóng đả hắc lần này rất có tác dụng uy hiếp.
- Đều nhờ chỉ thị của bí thư cả, nếu không bắt rồi e lại phải thả, thế lực tàn dư của Lưu Thành không phải là ít.
Triệu Lập Quân cười ha hả:
- Nằm mơ hắn cũng không ngờ một ngày vì trêu vào một thằng nhóc mà lật thuyền trong mương thế này.
- À, chú nhóc nào thế?
Vương Bạc hơi chút tò mò:
Triệu Lập Quân đem đầu đuôi câu chuyện kể ra, Tô Xán không nói rõ ràng, song sự xuất hiện của Đường Vũ hôm đó đủ Triệu Lập Quân liên kết sự việc với nhau rồi.
- Ha ha ha, xem ra Tô Xán là sao may mắn của chúng ta rồi, hi vọng tôi sớm ngày điều lên Dung Thành, hưởng chút vận khí của chú nhóc này.
Triệu Lập Quân lập tức tỏ thái độ kiên quyết:
- Rất mong lần nữa được làm việc dưới sự chỉ bảo của bí thư.
Hai người cười nói một lúc rồi cúp điện thoại.
Lưu Thành ngã ngựa, thế lực Vương hệ ở tỉnh Tây Xuyên nhân cơ hội phản kích kịch liệt, đòi những vụ án do Lưu Thành chủ đạo điều tra đều được lật lại, cao tầng trong tỉnh bức thiết muốn ổn định tình hình, khống chế cục diện, đành ngồi xuống nhượng bộ, Vương Bạc là người Vương hệ, lại là bên bị hại nên được hưởng lợi lớn nhất. Ông ta tới Hạ Hải chưa lâu, điều động không tiện, vì thế Triệu Lập Quân là quân cờ đi trước tới Dung Thành mở đường, Vương Bạc chưa tới nơi bắt đầu thao túng cục diện Dung Thanh, mở ra nét chấm phá trên lịch sử và nhân sinh.
Cùng lúc đó Tô Xán thành đề tài xôn xao ở Nhị Thập Thất Trung, tùy từng thân phận, gia thế, lập trường mỗi học sinh có cái nhìn khác nhau về Tô Xán, nhưng không ai phủ nhận được một điều, tên Tô Xán này là hạng tuyệt đối không nên trêu chọc vào.
Hiện giờ trong trường cuối cùng đã biết Tô Xán là ai, không phải là Châu Tinh Trì bị bêu gương trên TV trường nữa.
Hôm đó đám học sinh trường Kiến Dương nhiều năm hoành hành bá đạo trước sự trấn áp của cảnh sát nhũn như chi chi cho học sinh Nhị Thập Thất Trung một tiết học giáo dục xã hội sinh động, khẩu hiệu cách mạng "tất cả phái phản động chỉ là hổ giấy" có vẻ chưa lỗi thời.
Tin đồn Tô Xán liên quan tới lưu manh ngoài xã hội cũng tự bị phá bỏ, phó cục trưởng cục công an đích thân mang mười mấy xe cảnh sát tới ra mặt vì y, sau lưng là lực lượng quốc gia rầm rộ, suy đoán về bối cảnh Tô Xán còn nhiều hơn suy đoán quan hệ giữa y và Đường Vũ.
Làm Tô Xán dở khóc dở cười là cờ thi đua của cảnh sát đưa tới trường, ở trong văn phòng hiệu trưởng, Tô Xán được một đám lãnh đạo trường, cán bộ công an bắt tay khen ngợi.
Tô Xán đoán chừng hiệu trưởng đối diện với là cờ thi đua đỏ rực thêu chữ vàng "dũng cảm làm việc nghĩa, đổ máu không rơi lệ, trí dũng song toàn bảo vệ hài hòa" do cục công an đưa tới cũng hoang mang lắm.
Thế là lớp số 3 năm hai nở mày nở mặt, chủ nhiệm Vương Quý Văn tuy đánh giá Tô Xán "chú nhóc này rất có tinh thần chính nghĩa." Nhưng trong lòng càng kiên định thành kiến, học sinh nữ tốt hơn học sinh nam.
Biệt hiệu "tiếu diệt hổ" của Lương Tiêu chính thức được chuyển cho Tô Xán, đám Triệu Thừa Ngôn tất nhiên vào đồn công an viết lời khai rồi được thả ra ngay, song thấy Tô Xán là tránh đường.
Trời càng ngày càng nóng, quạt trần quay vù vù trên đầu, trong lớp học Đường Vũ thi thoảng nghe xung quanh bàn tán về Tô Xán khẽ mỉm cười nhìn ra cửa sổ, càng ngày càng tự tin hơn về tương lai.
Tôn Mạn cùng cô thảo luận ít chuyện về đồ dùng của nữ sinh như nước hoa, sơn tay, sữa rửa mặt chống mụn còn loanh quanh thăm dò tin tức của Tô Xán, khiến Đường Vũ sinh nghi, tâm trạng không tốt.
Tô Xán càng mặt như quả mướp đắng, tin đồn về bối cảnh không tầm thường của y khiến học sinh trong lớp bất giác kính nhi viễn chi, trừ một số ít người như Tiêu Vân Vân, Tưởng Minh Quân, còn lại phàm là có việc cần nói với y cũng không quá ba câu.
Văn phòng hiệu trưởng Nhị Thập Thất Trung, mành che cửa sổ chỉ cuốn một nửa, cột sáng dài chiếu lên sàn nhà gỗ lim cổ kính.
Tô Xán ngồi ở ghế sa *** tiếp khách màu đen rìa cột sáng đó, bụi bặm lơ lửng cuộn quanh cột sáng, từ góc độ của y nhìn hiệu trưởng Thái Quốc Đào, cảm giác như nhân vật trên bức tranh sơn dầu Hi Lạp.
Đã ngồi im năm phút rồi, từ lúc Tô Xán gõ cửa đi vào tới nay, Thái Quốc Đào chỉ nói một câu "vào đi", sau đó tiếp tục xem tài liệu trên bàn, tựa hồ quên mất có Tô Xán đang ở trong phòng vậy.
Tài liệu mà Thái Quốc Đào đang xem là báo cáo hạn ngạch cử đi học của trường năm nay, ông ta nhận được tin nội bộ, năm sau chế độ tiến cử học sinh tới trường cao đẳng đại học sẽ cải cách, từ tỉ lệ 3% học sinh tốt nghiệp của trường trọng điểm cấp tỉnh, sửa thành học sinh được giải thưởng cấp một ở kỳ thi toàn quốc được tiến cử học đại học.
Cho dù tiến hành cải cách thì Nhị Thập Thất Trung vẫn là trường học có số học sinh được cử đi học nhiều nhất toàn tỉnh, năm nay lên tới 25 người. Thanh Hoa, Bắc Đại cho toàn tỉnh 18 hạn nghạch, Dung Thành được 12 người, còn Nhị Thập Thất Trung chiếm 6 suất, 19 suất còn lại vào các trường đại học hàng đầu khác trong nước.
Từ năm 1996 cho tới nay, Nhị Thập Thất Trung binh quân mỗi năm có 128 học sinh đỗ vào ĐH Thanh Hoa, 108 học sinh đỗ vào ĐH Bắc Kinh mà không thông qua tuyển sinh mở rộng. Đây là thành tích siêu nhiên đủ kiêu ngạo trong ngoài tỉnh.
Nhị Thập Thất Trung là minh tinh tiêu đểm của giới giáo dục toàn tỉnh.
Năm nay công tác trọng điểm trong tình là vụ thực, vụ thực tức là đừng có bày giờ thứ sáo rỗng, phải có thành tích, nhân số đạt giải quốc gia, tỷ lệ học sinh đỗ vào trọng điểm của, nói tóm lại là thành tích thực để cơ cấu giáo dục được nở mặt.
Sở giáo dục tỉnh đặc biệt biểu đạt kỳ vào vào Nhị Thập Thất Trung, hi vọng khóa sau, cũng chính là khóa Tô Xán, sáng tạo kỷ lục mới, hiện điều Thái Quốc Đào quan tâm là vấn đề tố chất học sinh.
Kiến thiết nề nếp kỷ luật trường học xưa nay luôn là trọng yếu nhất ở trường trọng điểm quốc gia, lực lượng giáo viên, trang thiết bị trường học chỉ là nhân tố thứ yếu, may mắn Nhị Thập Thất Trung luôn đi đầu vấn đề này, trong trường không có quá nhiều so bì giàu nghèo, sự kỳ thị ít, học sinh thi thoảng phân chia vòng tròn nhỏ là bình thường. Điều Thái Quốc Đào muốn là duy trì trạng thái này ở mức độ cân bằng.
Tô Xán lại là giới hạn của sự cân bằng đó.
Triệu Lập Quân bề ngoài thô lỗ, nhưng khôn khéo không hề thiếu, chưa tới 40 tuổi, leo lên chức cục trưởng cục công an thành phố tỉnh hội không phải chỉ đơn giản dựa vào lập công mà được, thao tác phía sau không phải ít.
Ngay sau khi Lý Kiến Dương bị bắt, không ít cú điện thoại gọi tới chỗ Triệu Lập Quân, người nhờ vả, người gây áp lực, đến khi tên Lý Kiến Dương xuất hiện trên trang nhất các báo, tất cả đều biết Lý Kiến Dương hết cứu rồi.
Đấu đá trên quan trường thế nào không mấy người rõ, những người dân sống ở Dung Thanh mười mấy năm, chỉ biết Lý Kiến Dương từng bước đi lên đỉnh cao rồi ngã gục một cách bất ngờ, Triệu Lập Quân gần như trở thành cảnh sát minh tinh. Rồi tiếp theo đó là một đợt bão táp đả kích thế lực xã hội đen.
Trong văn phòng, Triệu Lập Quân nhận được cú điện thoại phương xa:
- Chú em, làm rất tốt, làn sóng đả hắc lần này rất có tác dụng uy hiếp.
- Đều nhờ chỉ thị của bí thư cả, nếu không bắt rồi e lại phải thả, thế lực tàn dư của Lưu Thành không phải là ít.
Triệu Lập Quân cười ha hả:
- Nằm mơ hắn cũng không ngờ một ngày vì trêu vào một thằng nhóc mà lật thuyền trong mương thế này.
- À, chú nhóc nào thế?
Vương Bạc hơi chút tò mò:
Triệu Lập Quân đem đầu đuôi câu chuyện kể ra, Tô Xán không nói rõ ràng, song sự xuất hiện của Đường Vũ hôm đó đủ Triệu Lập Quân liên kết sự việc với nhau rồi.
- Ha ha ha, xem ra Tô Xán là sao may mắn của chúng ta rồi, hi vọng tôi sớm ngày điều lên Dung Thành, hưởng chút vận khí của chú nhóc này.
Triệu Lập Quân lập tức tỏ thái độ kiên quyết:
- Rất mong lần nữa được làm việc dưới sự chỉ bảo của bí thư.
Hai người cười nói một lúc rồi cúp điện thoại.
Lưu Thành ngã ngựa, thế lực Vương hệ ở tỉnh Tây Xuyên nhân cơ hội phản kích kịch liệt, đòi những vụ án do Lưu Thành chủ đạo điều tra đều được lật lại, cao tầng trong tỉnh bức thiết muốn ổn định tình hình, khống chế cục diện, đành ngồi xuống nhượng bộ, Vương Bạc là người Vương hệ, lại là bên bị hại nên được hưởng lợi lớn nhất. Ông ta tới Hạ Hải chưa lâu, điều động không tiện, vì thế Triệu Lập Quân là quân cờ đi trước tới Dung Thành mở đường, Vương Bạc chưa tới nơi bắt đầu thao túng cục diện Dung Thanh, mở ra nét chấm phá trên lịch sử và nhân sinh.
Cùng lúc đó Tô Xán thành đề tài xôn xao ở Nhị Thập Thất Trung, tùy từng thân phận, gia thế, lập trường mỗi học sinh có cái nhìn khác nhau về Tô Xán, nhưng không ai phủ nhận được một điều, tên Tô Xán này là hạng tuyệt đối không nên trêu chọc vào.
Hiện giờ trong trường cuối cùng đã biết Tô Xán là ai, không phải là Châu Tinh Trì bị bêu gương trên TV trường nữa.
Hôm đó đám học sinh trường Kiến Dương nhiều năm hoành hành bá đạo trước sự trấn áp của cảnh sát nhũn như chi chi cho học sinh Nhị Thập Thất Trung một tiết học giáo dục xã hội sinh động, khẩu hiệu cách mạng "tất cả phái phản động chỉ là hổ giấy" có vẻ chưa lỗi thời.
Tin đồn Tô Xán liên quan tới lưu manh ngoài xã hội cũng tự bị phá bỏ, phó cục trưởng cục công an đích thân mang mười mấy xe cảnh sát tới ra mặt vì y, sau lưng là lực lượng quốc gia rầm rộ, suy đoán về bối cảnh Tô Xán còn nhiều hơn suy đoán quan hệ giữa y và Đường Vũ.
Làm Tô Xán dở khóc dở cười là cờ thi đua của cảnh sát đưa tới trường, ở trong văn phòng hiệu trưởng, Tô Xán được một đám lãnh đạo trường, cán bộ công an bắt tay khen ngợi.
Tô Xán đoán chừng hiệu trưởng đối diện với là cờ thi đua đỏ rực thêu chữ vàng "dũng cảm làm việc nghĩa, đổ máu không rơi lệ, trí dũng song toàn bảo vệ hài hòa" do cục công an đưa tới cũng hoang mang lắm.
Thế là lớp số 3 năm hai nở mày nở mặt, chủ nhiệm Vương Quý Văn tuy đánh giá Tô Xán "chú nhóc này rất có tinh thần chính nghĩa." Nhưng trong lòng càng kiên định thành kiến, học sinh nữ tốt hơn học sinh nam.
Biệt hiệu "tiếu diệt hổ" của Lương Tiêu chính thức được chuyển cho Tô Xán, đám Triệu Thừa Ngôn tất nhiên vào đồn công an viết lời khai rồi được thả ra ngay, song thấy Tô Xán là tránh đường.
Trời càng ngày càng nóng, quạt trần quay vù vù trên đầu, trong lớp học Đường Vũ thi thoảng nghe xung quanh bàn tán về Tô Xán khẽ mỉm cười nhìn ra cửa sổ, càng ngày càng tự tin hơn về tương lai.
Tôn Mạn cùng cô thảo luận ít chuyện về đồ dùng của nữ sinh như nước hoa, sơn tay, sữa rửa mặt chống mụn còn loanh quanh thăm dò tin tức của Tô Xán, khiến Đường Vũ sinh nghi, tâm trạng không tốt.
Tô Xán càng mặt như quả mướp đắng, tin đồn về bối cảnh không tầm thường của y khiến học sinh trong lớp bất giác kính nhi viễn chi, trừ một số ít người như Tiêu Vân Vân, Tưởng Minh Quân, còn lại phàm là có việc cần nói với y cũng không quá ba câu.
Văn phòng hiệu trưởng Nhị Thập Thất Trung, mành che cửa sổ chỉ cuốn một nửa, cột sáng dài chiếu lên sàn nhà gỗ lim cổ kính.
Tô Xán ngồi ở ghế sa *** tiếp khách màu đen rìa cột sáng đó, bụi bặm lơ lửng cuộn quanh cột sáng, từ góc độ của y nhìn hiệu trưởng Thái Quốc Đào, cảm giác như nhân vật trên bức tranh sơn dầu Hi Lạp.
Đã ngồi im năm phút rồi, từ lúc Tô Xán gõ cửa đi vào tới nay, Thái Quốc Đào chỉ nói một câu "vào đi", sau đó tiếp tục xem tài liệu trên bàn, tựa hồ quên mất có Tô Xán đang ở trong phòng vậy.
Tài liệu mà Thái Quốc Đào đang xem là báo cáo hạn ngạch cử đi học của trường năm nay, ông ta nhận được tin nội bộ, năm sau chế độ tiến cử học sinh tới trường cao đẳng đại học sẽ cải cách, từ tỉ lệ 3% học sinh tốt nghiệp của trường trọng điểm cấp tỉnh, sửa thành học sinh được giải thưởng cấp một ở kỳ thi toàn quốc được tiến cử học đại học.
Cho dù tiến hành cải cách thì Nhị Thập Thất Trung vẫn là trường học có số học sinh được cử đi học nhiều nhất toàn tỉnh, năm nay lên tới 25 người. Thanh Hoa, Bắc Đại cho toàn tỉnh 18 hạn nghạch, Dung Thành được 12 người, còn Nhị Thập Thất Trung chiếm 6 suất, 19 suất còn lại vào các trường đại học hàng đầu khác trong nước.
Từ năm 1996 cho tới nay, Nhị Thập Thất Trung binh quân mỗi năm có 128 học sinh đỗ vào ĐH Thanh Hoa, 108 học sinh đỗ vào ĐH Bắc Kinh mà không thông qua tuyển sinh mở rộng. Đây là thành tích siêu nhiên đủ kiêu ngạo trong ngoài tỉnh.
Nhị Thập Thất Trung là minh tinh tiêu đểm của giới giáo dục toàn tỉnh.
Năm nay công tác trọng điểm trong tình là vụ thực, vụ thực tức là đừng có bày giờ thứ sáo rỗng, phải có thành tích, nhân số đạt giải quốc gia, tỷ lệ học sinh đỗ vào trọng điểm của, nói tóm lại là thành tích thực để cơ cấu giáo dục được nở mặt.
Sở giáo dục tỉnh đặc biệt biểu đạt kỳ vào vào Nhị Thập Thất Trung, hi vọng khóa sau, cũng chính là khóa Tô Xán, sáng tạo kỷ lục mới, hiện điều Thái Quốc Đào quan tâm là vấn đề tố chất học sinh.
Kiến thiết nề nếp kỷ luật trường học xưa nay luôn là trọng yếu nhất ở trường trọng điểm quốc gia, lực lượng giáo viên, trang thiết bị trường học chỉ là nhân tố thứ yếu, may mắn Nhị Thập Thất Trung luôn đi đầu vấn đề này, trong trường không có quá nhiều so bì giàu nghèo, sự kỳ thị ít, học sinh thi thoảng phân chia vòng tròn nhỏ là bình thường. Điều Thái Quốc Đào muốn là duy trì trạng thái này ở mức độ cân bằng.
Tô Xán lại là giới hạn của sự cân bằng đó.
/409
|