Đại Ma Vương

Chương 790 - Tranh Đoạt

/1026


Mấy đợt thi đấu trước cũng chưa từng có dạng giám thị toàn bộ hành trình như lần này, kiện không gian thần khí kia hẳn tới tay Hoa Lai Sĩ chưa được bao lâu.

Trong sa bàn hiển thị chính là cảnh thực khu vực so đấu, chỉ là nhân vật bị thu nhỏ đi mấy trăm lần, nhưng cũng vừa có thể cho bọn Hàn Thạc nhìn rõ ràng toàn bộ cảnh vật bên trong.

Dần dần, bảy đội ngũ từ bảy phương hướng tiến vào bên trong khu vực tỷ thí. Sau khi tiến vào, bảy đội ngũ lại lập tức phân tán ra, giống như bảy sợi dây đen dài di động theo bảy phương hướng.

Các tộc trưởng tứ đại gia tộc, bảy đại Thần vệ trưởng, còn có một số nhân vật có địa vị cao quí ở Ám Ảnh thành đều tập trung tinh thần nhìn vào động tĩnh bên trong sa bàn. Thần vệ trưởng đội Hai Lạp Nhĩ Phu hơi nhăn mày, hắn giống Hàn Thạc, cũng truyền mệnh lệnh đặc biệt cho Cơ Phạm, trước đó hắn cũng không ngờ được Hoa Lai Sĩ lại có thủ đoạn như vậy. Một khi trong lúc so đấu bọn Cơ Phạm cố ý động thủ giết hại các thần vệ đội Năm thì đám Hoa Lai Sĩ nhất định phát hiện ra.

Nhĩ vậy, Lạp Nhĩ Phu trong lòng có chút bất an, không nhịn được quay đầu nhìn sang phía Hàn Thạc, mà Hàn Thạc trong lòng lúc này đang có quỉ cũng liếc xéo sang Lạp Nhĩ Phu. Ánh mắt hai người gườm nhau, Lạp Nhĩ Phu sắc mặt lạnh lùng khẽ hừ một tiếng, Hàn Thạc lại thản nhiên mỉm cười.

- Những thần tinh này có năng lượng chấn động đặc thù, trong địa điểm ẩn giấu thì không thấy được dấu hiệu nhưng một khi được tìm ra, năng lượng chấn động sẽ lan rộng ra, những người khác ở lân cận có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng. - Thấy mọi người không nói một lời, Hoa Lai Sĩ buông lời giải thích.

- Vừa tiến vào bên trong khu vực, tạm thời còn chưa ai phát hiện viên thần tinh nào, ha ha lần này thú vị thật, chúng ta có thể xem xem rốt cuộc phương nào thực lực mạnh nhất. - Thần vệ trưởng đội Sáu Cách Lỗ Tây mỉm cười nói.

Hoa Lai Sĩ vừa mở lời, mọi người lập tức nhao nhao phụ họa, đều phát biểu ý kiến riêng của mình.

Thời gian trôi qua rất nhanh, bảy đại đội tiến vào khu vực thi đấu đã hơn nửa ngày. Trong khu rừng cây cối rậm rạp và chằng chịt cùng với các quái thạch lởm chởm, khoảng cách giữa bảy đội ngũ ngày càng xa nhau, tất cả đều cẩn thận dò xét mọi biến hóa chung quanh, tìm kiếm các địa phương lân cận có khả năng tồn tại thần tinh.

Đội Năm trên danh nghĩa do Ba Nạp Đức dẫn dắt, từ tốn đi về một hướng. Trên đường Bác Lan Tư chia đội ngũ thành chín tiểu đội. Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc đều dẫn một tiểu đội, giữa chín tiểu đội luôn duy trì đội hình và khoảng cách, phối hợp chặt chẽ, cẩn thận hành động trong khu vực rừng rậm và quái thạch.

- Bác Lan Tứ, ý của đại nhân là bảo chúng ta đi cướp đoạt của đội Hai, không cần quản đến đội Một và đội Ba! Nhưng mà khu vực này lại rộng lớn quá, hiện tại khoảng cách giữa chúng ta và các đội ngũ khác cũng đã phân tán rồi, nếu như không gặp được đội Hai thì làm thế nào? - Ba Nạp Đức cất tiếng hỏi.

Trên danh nghĩa, Ba Nạp Đức là thủ lĩnh nhưng thực chất hạ mệnh lệnh lại là Bác Lan Tư. Bác Lan Tư nhiều năm ở đội Ba rèn luyện nên đối với cách hành động của Thần vệ rất rõ ràng, thêm bản thân hắn thực lực siêu phàm và làm việc luôn bình tĩnh, cho nên mặc dù Hàn Thạc không có dặn dò Ba Nạp Đức cái gì nhưng hắn cũng biết nên làm như thế nào.

- Không phải lo, ta biết vị trí của bọn người bên đội Hai! - Bác Lan Tư trước đã lưu lại ấn kí trên người một thần vệ đội Hai, trong lòng đã sớm có kế hoạch.

- Cái đám kia đều rất kiêu ngạo, con mẹ nó, lúc khởi hành còn quét ánh mắt khốn nạn về phía chúng ta. Hắc hắc, lần này nhất định phải cho chúng biết ở Ám Ảnh thành này rốt cuộc ai mạnh nhất! - Cát Nhĩ Bá Đặc chỉ sợ thiên hạ không loạn, hung dữ nói.

- Sức chiến đấu của đội Hai ở Ám Ảnh thành luôn đứng đầu, ta nghĩ bọn chúng sẽ ra tay cướp đoạt thần tinh của người khác kiếm được trước! Đã vậy chúng ta dứt khoát nghỉ ngơi dưỡng sức cho tốt, chờ đội Hai cướp đoạt thần tinh của các đội khác, lúc đó chúng ta xuất thủ cướp của chúng lại, thế nào? - Huyết Linh cũng nổi thói hung dữ, hứng khởi định ra tay với đối phương.

Hắn nói như vậy liền có mấy người xôn xao tán thành, đều cảm thấy phương pháp này rất hay.

Chỉ có Bác Lan Tư không nói một lời, trầm mặc một hồi mới lắc đầu, bình tĩnh nói:

- Phương pháp này hơi mạo hiểm, vạn nhất trong tay đội Hai không có bao nhiêu thần tinh, mà trước đó chúng ta lại không tìm được chút nào. Đến lúc đó dù chúng ta cướp đoạt của đội Hai rồi cũng không nắm chắc đứng nhất được.

Dừng một chút, hắn tiếp lời:

- Để chắc chắn, chúng ta vẫn phải bỏ ra một chút thời gian tìm kiếm thần tinh, trong tay có một ít rồi, cuối cùng cướp đoạt của đội Hai, như vậy mới không có sơ hở!

Bác Lan Tư sở dĩ có thể trở thành thủ lĩnh thật sự chính là bởi vì hắn không xung động, vào bất luận thời khắc nào đều có thể duy trì đầu óc tỉnh táo, không vì lỗ mãng mà làm hỏng đại sự.

Mọi người nghĩ một lát cũng đều cảm thấy đề nghị của Bác Lan Tư mới bảo đảm nhất, tiếp tục duy trì đường cũ, tiến hành tìm kiếm ở các khu vực bốn phía.

Đạt được viên thần tinh đầu tiên không phải đội Hai hay đội Năm mà là đội Sáu của Cách Lỗ Tây. Xem ra vận khí của đội Sáu thật tốt, trong đội có một người bị sa vào đầm lầy, cả người bị bùn đất bao lấy lại đột nhiên cảm ứng được trong đó có năng lượng chấn động kì diệu.

Reo hò một tiếng, đám Thần Vệ đội Sáu bay vào trong đầm lầy, từ chỗ bùn đất sâu nhất tìm được một viên thần tinh. Đầm lầy đã bị bố trí phương pháp đặc thù, khi thần tinh không rời khỏi vị trí thì chỉ có người rơi vào bên trong mới có thể cảm nhận được chấn động.

Cũng vì thế, ngay khi viên thần tinh kia được tìm ra, mất đi phương pháp ẩn giấu, năng lượng chấn động của thần tinh càng thêm rõ ràng.

Ở trung tâm dãy núi Phi Vân, đám người Hàn Thạc có thể thấy rõ khu vực của đội Sáu xuất hiện thêm một điểm sáng màu đỏ. Hoa Lai Sĩ chỉ vào điểm sáng đỏ kia, giải thích:

- Mỗi viên thần tinh đều được xử lí đặc biệt, chúng ta ở nơi này có thể thấy được điểm sáng này, các thần vệ mà thâm nhập khu vực kia, trong phạm vi nhất định cũng có thể thấy được!

Mục đích làm như vậy chủ yếu là khiến cho các đội ngũ chém giết nhau, nếu không có sự tranh đấu quyết liệt thì cũng sẽ không cách nào nhìn ra sức chiến đấu của phương nào là mạnh nhất. Chỉ có tỷ thí như thế mới phân cao thấp được.

Thần vệ trưởng đội Sáu Cách Lỗ Tây vẻ mặt mỉm cười, nói:

- Xem ra vận khí của đội Sáu chúng ta quả là không tệ!

- Vừa mới bắt đầu thôi, vận khí tốt hay không thì còn phải xem tiếp.

Thần vệ trưởng đội Bốn Tạp Mễ Lạp liếc nhìn Cách Lỗ Tây, thản nhiên nói:

- Huống chi vận khí cũng không phải là quan trọng nhất!

Đội Sáu lấy được viên thần tinh đầu tiên, có khởi đầu này, thời gian còn lại trong ngày mỗi đội ngũ đều tìm thấy thần tinh từ trong một loạt các địa phương cổ quái: quái thạch, rễ cây cổ thụ, dưới đáy sông v.v. Những viên thần tinh này có vị trí đều rất kín đáo, chỉ có Thần Vệ giỏi quan sát và cẩn thận mới có thể tìm ra được.

Vận may của đội Sáu cũng không tiếp tục duy trì. Sau một khoảng thời gian, đội Bốn của Tạp Mễ Lạp vận khí thật tốt, liên tiếp tìm ra được bảy viên thần tinh. Những thần tinh này một khi rời khỏi vị trí bí mật đều tỏa ra ánh sáng chói mắt, hơn nữa còn phát ra năng lượng chấn động rất mạnh. Để cuộc tỷ thí diễn ra tình hình chém giết, Hoa Lai Sĩ còn không cho phép bọn họ thu hồi thần tinh lại, cho nên chỉ cần khu vực có ánh sáng lóe lên là nhất định có thần vệ ở đó.

So sánh với đội Bốn và đội Sáu, đội Năm do Bác Lan Tư dẫn đầu vận khí không tốt chút nào, khu vực bọn họ chọn xem chừng có rất ít thần tinh, cho nên tới bây giờ cũng chỉ kiếm được hai viên mà thôi. Đội Hai dưới sự dẫn dắt của Cơ Phạm lấy được năm viên thần tinh, thành tích trong các đội ngũ coi như không tệ.

Lại nửa ngày trôi qua, bảy đội ngũ đều đạt được một ít thần tinh. Đội Bốn vận khí tốt không dứt, trong thời gian này lại kiếm được tiếp năm viên thần tinh. Đội Hai cũng tìm được thêm hai viên, bên này Bác Lan Tư chỉ thêm có một viên, trở thành đội ngũ có thành tích vận khí kém nhất.

Tạp Mễ Lạp thấy đội Bốn của nàng một mạch vượt lên dẫn đầu có vẻ vô cùng mừng rỡ, cười nói với Cách Lỗ Tây:

- Xem ra chỉ có vận khí luôn duy trì mới là may mắn thật sự!

Cách Lỗ Tây cười hắc hắc:

- Ngươi cũng vừa nói, vận khí không phải quan trọng nhất!

Dần dần, lại một khoảng thời gian trôi qua, có vẻ như thần tinh đều bị tìm ra cả, cả bảy đội ngũ hiện tại cũng không có thu hoạch mới gì nữa.

- Gần đến lúc rồi, thần tinh cũng đã được tìm ra chín phần mười rồi.

An Đức Liệt mỉm cười, dõi nhìn mọi người đang một mực chăm chú bên sa bàn giải thích:

- Kế tiếp đến phần đặc sắc nhất rồi!

Thần tinh gần được tìm ra hết, mỗi đội ngũ đều lấy được hoặc ít hoặc nhiều. Đội ngũ thu được ít thần tinh nếu như muốn giành thắng lợi chỉ có cướp đoạt thần tinh từ trong tay đội ngũ khác. Lúc này sẽ tiến vào giai đoạn hỗn chiến, thực lực của các đội như thế nào, tiếp theo chính là lúc có thể thấy rõ.

Tộc trưởng các đại gia tộc, Thần vệ trưởng từng người càng thêm chăm chú, biết thời khắc ngoạn mục sắp tới, lập tức tập trung tinh thần nhìn sa bàn, phỏng chừng muốn xem hai đội ngũ nào giao chiến đầu tiên.

Nói chung, lúc này đội Hai có thực lực toàn thể cường đại nhất có thể sẽ ra tay trước. Mà trên thực tế, đội Hai dưới sự dẫn dắt của Cơ Phạm cũng đang hướng nhanh đến vị trí có năng lượng chấn động mạnh nhất, đó chính là khu vực đội Bốn của Tạp Mễ Lạp.

Sức chiến đấu của đội Hai có tiếng mạnh mẽ. Trên đường đi, đại đội trưởng đội Sáu và đội Bảy vừa nhìn thấy đều cố ý tránh, rõ ràng không muốn ngay từ đầu đã xung đột với đội Hai. Ý nghĩ của Cơ Phạm có vài phần tương tự Bác Lan Tư, trước cướp thần tinh của đội có số lượng nhiều nhất, sau đó cộng với số thần tinh của chính mình, bảo đảm dẫn đầu số lượng thần tinh, sau đó mới tìm đội Năm của Hàn Thạc tính sổ.

Mắt thấy đội Hai hướng thẳng đội Bốn của mình lao đến, Tạp Mễ Lạp sắc mặt khá khó coi. Đội Hai do Lạp Nhĩ Phu huấn luyện ra nổi danh có sức chiến đấu khủng bố. Mấy lần tỷ đấu trước đó, đội Bốn của nàng trước giờ chưa từng vượt được, lần này thật vất vả mới chiếm được chút ưu thế, một khi bị những tên hung thần ác sát của đội Hai bức bách, Tạp Mễ Lạp biết những thần vệ dưới trướng nàng nhất định gặp bất lợi.

Chỉ là, cuộc chiến đấu đầu tiên cũng không phải giữa đội Hai và đội Bốn, mà là đội Bảy của thủ hạ Bố Lặc gia tộc, Ba Đằng với đội Năm của Hàn Thạc. Xem ra đội Bảy xem đội Năm như phe dễ đối phó nhất, bọn họ không dám vọng động nhìn đội Hai truy đuổi đội Bốn trước mặt mình, đến lúc đội Hai vừa rời đi, lại lập tức tìm đến đội Năm.

Hai bên gặp mặt, chiến đấu vừa mới bắt đầu, Ba Đằng thầm liếc nhìn Hàn Thạc, trong lòng lại tán thường thủ hạ sáng suốt.

“Đội Năm thực lực yếu nhất, mặc dù trong tay thần tinh không nhiều nhưng đoạt được trước vẫn có thể chiếm chút tiện nghi.” Ba Đằng thầm nghĩ.


/1026

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status