Chúc mừng sinh nhật em, waterbamboo!
Hãy nhấn vào đây để gửi những lời thương mến của bạn đến giai nhân đáng yêu của chúng ta : http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=45615
(bom bom bom :tungtung: Thể hiện nào để bom bom bom :tungtung:)
Mọi người hem chúc mừng là mềnh dừng bom nhé :021:
Trong bóng đêm xòe tay không thấy ngón, bọn người Hàn Thạc đi được nửa giờ, Đường Na vẫn dẫn đường phía trước đột nhiên lên tiếng:
- Được rồi, đã qua khu vực kết giới Quang hệ, mọi người có thể lấy công cụ chiếu sáng ra rồi!
Đường Na vừa nói thế, vài thanh niên phía sau bị Hàn Thạc khiến cho khổ không chịu nổi tới tấp lấy ra bảo thạch có thể chiếu sáng, trong bóng đêm hào quang đại thịnh, chiếu rõ cảnh sắc chung quanh.
Vẫn do Hàn Thạc và Đường Na dẫn đường phía trước, lại đi trong chốc lát nữa, phía trước đột nhiên xuất hiện rất nhiều ngã rẽ, cước bộ Đường Na chậm lại, ánh mắt nhìn lại Hàn Thạc vẻ hỏi.
Bí mật mà Hắc Long tộc thủ hộ, mấu chốt chính là ở chỗ này. Hàn Thạc vừa thấy ngã rẽ xuất hiện, lập tức tiến lên một bước, nói:
- Từ đây trở đi sẽ liên tục xuất hiện rất nhiều những con đường nhỏ giao nhau, chỉ cần đi nhầm một bước, sẽ không ra khỏi được tầng ba thế giới dưới đất này đâu, các ngươi theo sát ta, đừng chạy loạn.
Hàn Thạc nói vẻ đặc biệt trịnh trọng, đám thanh niên vừa mới láo nháo vừa rồi, tới thời khắc mấu chốt đều không phản đối gì, đều tỏ vẻ đồng ý.
Đổi thành Hàn Thạc dẫn đường, từ ngã rẽ đầu tiên, không ngừng lựa chọn, phía trước đan xen rất nhiều những con đường hoặc hẹp hoặc rộng, không ngừng xuất hiện liên tiếp trước mặt mọi người. Dựa vào miêu tả của Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc vẫn lặng lẽ đi tiếp.
Trong sơn động phức tạp, liên tiếp thay đổi hơn mười phương hướng, Hàn Thạc dẫn theo mọi người rốt cục ngừng lại trước một cái hố tối đen.
Cái hố này sâu thăm thẳm không thấy đáy, thông thẳng xuống dưới đất.
- Được rồi, từ đây về sau, trong thời gian này mọi người phải tự cẩn thận, cầu cho may mắn! - Hàn Thạc lạnh nhạt nói một câu như vậy, quay đầu lại nhìn Đường Na, rồi bước xuống hố sâu trước.
- Hẳn là không có gì nguy hiểm, nhưng mọi người vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn. - Đường Na cười trấn an mấy thanh niên, rồi đi theo phía sau Hàn Thạc bay xuống.
Vừa vào hố sâu, Hàn Thạc lại chìm vào trong bóng tối xòe tay không thấy ngón, nhưng hắn cũng không khẩn trương. Thần thức triển khai ra, lặng lẽ cảm ứng một vài biến hóa chung quanh.
Đột nhiên Hàn Thạc nhớ tới năm đó khi mình ở Thâm Uyên giới, lúc tiến vào Thâm Uyên cũng từng trải qua hiện tượng như thế này. Trong Thâm Uyên, quá trình rơi xuống còn gặp phải rất nhiều nguy hiểm, không bình an được như chỗ này.
Mặc dù tốc độ rơi xuống cực nhanh, nhưng Hàn Thạc vẫn có thể thấy cảnh tượng chung quanh. Chỉ có một vài hòn đá rải rác, cũng không có đồ vật có thể làm hắn chú ý.
Bọn người Đường Na bay xuống trên đỉnh đầu Hàn Thạc cách đó không xa. Thông qua thần thức thăm dò, hắn có thể nhận thấy được rõ ràng vị trí bọn họ.
Quá trình rơi xuống đất mất khoảng nửa giờ. Đến khi hắn chân chạm đất, chưa kịp nhìn bốn phía thì người đã khẽ chấn động.
Khí tức âm lãnh tà ác tràn ngập trong khắp ngõ ngách làm cho Hàn Thạc sinh ra một loại cảm giác rất tinh tường thoải mái.
Tinh tế cảm ngộ một chút, hắn đột nhiên phát hiện ra giữa không khí có tồn tại loại Huyền Âm khí nhàn nhạt. Điều này làm cho hắn vừa kinh hỉ vừa nghi hoặc.
Huyền Âm khí là loại năng lượng thuần túy do linh hồn sau khi tử vong lưu lại. Bình thường thì loại năng lượng này theo thời gian sẽ mất đi, dần dần tiêu tán giữa thiên địa. Chỉ có một vài hoàn cảnh đặc thù tự nhiên, hoặc một vài người tu ma bố trí Huyền Âm trận pháp mới có thể tụ tập được.
Hàn Thạc sở dĩ ngạc nhiên bởi vì Huyền Âm khí có thể chuyển hóa thành Ma Nguyên lực, đối với việc tu luyện của hắn có chỗ tốt khó có thể tưởng tượng được.
Tác dụng của Huyền Âm khí này đối với Hàn Thạc cũng tương đương với Ngũ Hành tuyệt chi địa cung cấp nguyên lực cho đám Ngũ hành giáp thi, đủ để làm cho tốc độ đề cao tu luyện Ma Nguyên lực của Hàn Thạc lên gấp mười.
Vừa rơi xuống đất, Hàn Thạc đã cảm nhận được không gian tràn ngập Huyền Âm khí khắp bốn phương tám hướng, làm hắn kinh hỉ khó có thể tưởng tượng được.
Hàn Thạc không nghĩ gì nhiều, lập tức khẳng định ở vùng sâu nhất của thế giới dưới đất này tuyệt đối có một nơi thiên nhiên tụ tập Huyền Âm hình thành Huyền Âm khí. Sự hưng phấn trong lòng quả thực khó có thể áp chế được.
Sau khi tới cảnh giới Cửu Biến, việc đề cao Ma Nguyên lực phải tu luyện ngày ngày tháng tháng. Trước mắt từ cảnh giới này muốn đạt tới cảnh giới Thiên Ma, không biết phải mất thời gian bao lâu. Vì có ký ức Sở Thương Lan lưu lại, tâm cảnh Hàn Thạc được đề cao rất nhanh, nhưng quá trình tu luyện Ma Nguyên lực thì cần một thời gian rất dài, không còn cách nào khác.
Song, có một nơi Huyền Âm như vậy, chỉ cần ở đây tu luyện, tụ tập Huyền Âm khí cho bản thân sử dụng, có thể giảm thời gian tu luyện xuống mười lần, thậm chí còn hơn nữa!
Hàn Thạc mừng rỡ vô cùng, thiếu chút nữa không nhịn được phải hoan hô lên. Nhưng đột nhiên cảm ứng được trên đầu có mấy người đáp xuống, lập tức đình chỉ biểu hiện hưng phấn.
- Ủa, nơi này quả nhiên có chút kỳ quái. Chà, sao có một loại năng lượng kỳ quái, loại năng lượng này dường như không thuộc loại tám đại lực lượng nguyên tố! - Đường Na vừa hạ xuống, lập tức nhận ra năng lượng kỳ dị tràn ngập chung quanh, lúc này kêu lên sợ hãi.
“Vèo Vèo Vèo!”
Vài bóng người tới tấp đáp xuống bên cạnh Hàn Thạc, ai nấy đều cảm thấy kinh ngạc, tò mò đánh giá bốn phía.
Cơn mừng rỡ qua đi, Hàn Thạc mới tập trung sự chú ý vào những chỗ khác. Hắn phát hiện ra tầng này và tầng trên cũng không có gì khác nhau quá lớn. Trên đỉnh đầu có những hòn đá phát sáng, làm cho tầng này cũng không tối lắm.
Dõi mắt nhìn ra xa, một vài cảnh sắc cũng rất giống tầng trên.
Cái duy nhất hơi khác là, khi thần thức Hàn Thạc triển khai lan ra bốn phương tám hướng, hắn không cảm giác được dấu vết sinh mạng, thậm chí đến cả một vài con côn trùng cũng không có, có vẻ toàn bộ là một vùng chết chóc, yên lặng đến mức làm cho người ta rùng mình.
- Tiếp theo đi như thế nào? - Đường Na nhắm mắt lặng lẽ cảm giác một chút, đột nhiên hỏi Hàn Thạc.
Lắc lắc đầu, Hàn Thạc trầm giọng giải thích:
- Ta cũng không rõ, Hắc Long tộc chỉ biết lối đi thông tới nơi này, nhưng lại không biết sau khi đã tiến vào tầng thứ ba thế giới dưới đất, tiếp theo sẽ phải đi như thế nào!
Hàn Thạc vừa nói như vậy, Đường Na cau mày, tựa hồ đang nghĩ cứ phải tới đâu hay tới đó.
- Đường Na đại tỷ, ta có ghi chép của ông nội của ta, để ta đi trước xem. - Trong lúc này, Lệ Vi đột nhiên mở miệng, rồi không chờ bọn Đường Na nói thêm gì nữa, lấy ra một tờ giấy chép tay rách nát, nhìn vào đó rất nhanh.
Khi Lệ Vi vừa lấy ra bản ghi chép, Hàn Thạc đã tập trung sự chú ý vào nàng, sực nghĩ ra, một con Linh Ma vô ảnh vô hình từ trong cơ thể hắn vô cùng cẩn thận bay ra ngoài. Hàn Thạc âm thầm quan sát thần sắc của Đường Na, phát hiện trên mặt nàng cũng không có biến hóa đặc thù gì. Trong lòng trấn định, con Linh Ma cũng chầm chậm bay đến bên cạnh Lệ Vi.
Khác với một vài ma đầu, Linh Ma cao cấp nhất có phương thức ẩn giấu khí tức càng thêm đặc biệt. Chúng có thể thay đổi hình thái của mình, dung hợp với chung quanh thành một thể, rất khó mà phát hiện. Hàn Thạc mặc dù rất tin tưởng Linh Ma do mình tự tay luyện chế. Nhưng Đường Na thực lực kinh người, trong lòng hắn cũng còn có chút lo lắng. Nhưng thấy Đường Na chẳng hề biến đổi khi khi con Linh Ma xuất hiện, Hàn Thạc tin nàng không phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Thông qua quan sát của Linh Ma, Hàn Thạc phát hiện bút ký trong tay Lệ Vi có vẽ một bản đồ đơn giản, vài cái hoa văn ngoằn ngoèo. Chỉ thấy Lệ Vi nhìn chằm chằm vào bản đồ đó rất cẩn thận, đột nhiên chỉ một ngón tay ra nói:
- Đi tới hướng kia!
Bọn Đường Na rất tin Lệ Vi, không có lấy một ai dị nghị, dựa theo phương hướng Lệ Vi chỉ, cùng nàng bước tới.
Hàn Thạc sửng sốt, trên mặt có chút nghi hoặc. Bởi vì phương hướng ngón tay Lệ Vi chỉ chính là nơi mà Huyền Âm khí đậm đặc nhất. Điểm này những người khác không cảm giác được, nhưng Hàn Thạc là một người tu ma, nên có thể phát giác ra ngay.
Có thể khẳng định là phương hướng Lệ Vi chỉ nhất định là bảo địa thiên nhiên tụ tập hình thành Huyền Âm khí, bởi vì phải là trung tâm Huyền Âm thì mới có Huyền Âm khí đậm đặc nhất.
Hàn Thạc không có biểu hiện gì dị thường, thấy mọi người căn cứ vào phương hướng mà Lệ Vi chỉ bay tới, cũng lặng lẽ theo sau.
- Mau nhìn, bọn người Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm! - Đột nhiên, Lệ Vi hô khẽ một tiếng!
Tốc độ Hàn Thạc đột nhiên tăng lên rất nhanh, biến thành một làn khói đen bay đến gần Lệ Vi, ngưng thần nhìn lại, phát hiện ra tên Ai Lí Khắc Sâm lần trước đã gặp ở vị diện truyền tống trận nơi viễn cổ Cự Long thủ hộ, quả nhiên đang ở phía trước cách đó không xa. Ngoại trừ Ai Lí Khắc Sâm ra, mấy tên Thần vị diện khác mà hắn thấy được thông qua linh hồn còn lại của lão Hắc long lưu lại sau khi chết cũng toàn bộ ở đây cả.
- Ủa, có vẻ chúng gặp phải một vài phiền toái! - Đường Na kinh hô.
Chung quanh bọn người Ai Lí Khắc Sâm có mười mấy cái bóng xám mờ mờ bay qua bay lại, hình như như đang công kích bọn chúng. Đám Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát ai nấy như lâm đại địch, tựa hồ đang hết sức chống lại mười mấy cái bóng xám mờ đó, lại có vẻ có chút chật vật!
Thần thức vừa động, Hàn Thạc phát hiện ra hắn có cảm giác rất quen thuộc về mười mấy cái bóng xám mờ này. Cẩn thận thể ngộ một chút, Hàn Thạc giật mình cả kinh!
Huyền Ma, đó là mười mấy Huyền Ma!
Hàn Thạc cực kỳ kinh ngạc. Khi đầu óc cấp tốc nghĩ ngợi, lập tức hiểu ra mười mấy Huyền Ma đó nhất định là những linh hồn vô cùng cường đại ở trung tâm Huyền Âm, được Huyền Âm ảnh hưởng mà biến hóa thành.
Ma đầu chia làm Nguyên Ma, Âm Ma, Huyền Ma, Linh Ma. Huyền Ma không thể tiến hóa, cũng không phải là loại lợi hại nhất. Song mười mấy Huyền Ma bay ngang dọc đó tuy chỉ có hư ảnh nhàn nhạt, nhưng lại có thể khiến cho vài vị Thần khổ không chịu nổi. So với Huyền Ma lúc trước Hàn Thạc luyện chế thì uy lực mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Nghĩ ngợi một chút, Hàn Thạc đưa ra một kết luận, linh hồn mười mấy con Huyền Ma này trước khi chết nhất định cực kỳ biến thái, bằng không tuyệt không có khả năng hình thành Huyền Ma đáng sợ như vậy. Có lẽ những linh hồn Huyền Ma này trước khi chết cũng là những vị Thần đến từ vị diện khác đã từng ở đại chiến ở đây.
Cũng chỉ có một khả năng như vậy thôi!
Đưa ra kết luận như vậy, Hàn Thạc cảm thấy kinh ngạc hơn nữa, đôi mắt lấp lánh hào quang, nhìn chằm chằm vào mười mấy hư ảnh đang bay lượn, thần thức vô cùng cẩn thận cảm nhận một chút, lập tức khẳng định những suy đoán của mình.
- Những cái bóng xám mờ này rốt cuộc là cái gì thế? Sao đến cả đoàn người Khải Tát không ngờ cũng chống đỡ gian nan như vậy! - Lệ Vi kinh hô, tràn đầy vẻ kinh dị.
- Tạm thời đừng coi thường vọng động, chúng ta trước đứng đây xem tình huống rồi nói sau! - Đường Na khẽ quát, vội vàng hạ lệnh.
- Không còn kịp rồi, chuẩn bị ngăn cản đi! - Hàn Thạc cười khổ kêu khẽ.
- Này, ý gì đây? - Đường Na hoảng hốt, nhìn Hàn Thạc vẻ khó hiểu.
Những Huyền Ma này có lực cảm ứng cực kỳ linh mẫn, chỉ cần có khí tức của người còn sống đến gần, còn cách vài dặm đã có thể cảm giác được. Về điểm này thì Hàn Thạc hiểu rõ ràng hơn bất luận kẻ nào ở đây, nhưng hắn không giải thích cho bọn người Lệ Vi.
Sự thật cũng vậy. Không cần Hàn Thạc giải thích, khi hắn vừa dứt lời, mấy con Huyền Ma ở xa xa cách đó mười mấy ngàn thước, đột nhiên phân ra một bộ phận, trong hư không như ẩn như hiện, mau lẹ hướng về phía bên này bay xẹt qua. Chỉ trong nháy mắt đã tới, chia nhau đánh về phía đoàn người Hàn Thạc.
Chỉ trong nháy mắt, đoàn người Đường Na đã lâm vào tình cảnh luống cuống tay chân. Phương thức sinh mạng của Huyền Ma cực kỳ đặc thù, không có thực thể, nếu chỉ dùng những phương thức công kích vật lí, thì xem ra toàn bộ đều không có hiệu quả với chúng. Đám Đường Na cũng không rõ đặc tính Huyền Ma, ai nấy đều khổ sở ngăn cản, có vài con Huyền Ma chợt lóe lên rồi biến mất, lập tức tiến vào thân thể họ, công kích huyết nhục hoặc linh hồn họ.
- A! Cái này... Cái này rốt cuộc là cái gì! - Một con Huyền Ma chui vào trong cơ thể Lệ Vi, nàng kinh hoảng thất thố thét lên, cực kỳ sợ hãi.
Đến cả Đường Na vốn luôn luôn trấn định thong dong, cũng hoảng loạn vô cùng, thử dùng các loại sức mạnh chống đỡ sự xâm nhập của Huyền Ma.
Trong đám người, chỉ có Hàn Thạc là trấn định nhất. Không ai hiểu rõ đặc tính Huyền Ma hơn hắn, cũng hiểu rất rõ ưu thế và nhược điểm của chúng, nếu vận dụng một vài ma môn bí kĩ, hắn thậm chí có thể bày trận luyện hóa mấy con Huyền Ma này, để đám Linh Ma mà hắn luyện chế ra thôn phệ sức mạnh của những con Huyền Ma này.
Nhưng lúc này hắn không có cách nào phóng tay làm được, nhưng so với những người khác thì Hàn Thạc thoải mái hơn nhiều.
Huyền Ma không giống Linh Ma có thể tiến hóa, lại sợ nhiệt độ, dưới một vài phương thức công kích linh hồn đặc thù cũng sẽ bị đả kích trí mạng.
Thực lực Hàn Thạc mặc dù không bằng bọn người Đường Na, nhưng lại hiểu rõ đặc tính Huyền Ma, vừa âm thầm lợi dụng Huyền Băng Ma Diễm quyết, nâng nhiệt độ thân thể lên cao, một mặt dùng thần thức hình thành phương pháp công kích đặc biệt, dùng linh hồn dao động đả kích con Huyền Ma đó, ứng phó rất thoải mái.
Hàn Thạc cũng không nói ra những ưu điểm và khuyết điểm của Huyền Ma cho những người bên cạnh, vì hắn không biết tương lai những người này có thành địch nhân hay không. Còn Linh Ma mà hắn luyện chế ra cũng có những đặc tính như thế này. Do đó hắn không hề lộ ra chút phân hào nào về đặc tính của Huyền Ma.
Thấy Lệ Vi sợ hãi la hét, xem ra có vẻ bất lực trước Huyền Ma, Hàn Thạc cũng chẳng thèm quan tâm, trong lòng ngược lại âm thầm khoái chí.
Kỳ thật, chỉ cần Lệ Vi thiện dùng Vong Linh ma pháp, dùng phương thức công kích linh hồn đánh vào Huyền Ma, việc bảo vệ bản thân mình cũng không phải việc khó. Đáng tiếc nàng chẳng biết gì về loại Huyền Ma đã trải qua biến dị ở nơi Huyền Âm này, sử dụng mọi phương thức công kích đều chỉ tốn công vô ích, chỉ có thể cố vận chuyển thần lực, ngăn cản sự xâm nhập của Huyền Ma.
“A… a…” - Hàn Thạc giả vờ hô to gọi nhỏ, trộm đẩy một con Linh Ma bay về phía nơi có Huyền Âm khí đậm đặc nhất.
Vì Linh Ma không có đủ năng lượng, cấp bậc tuy khá cao nhưng thực lực thì không mạnh. Nhưng hình thái sinh mạng của Linh Ma và Huyền Ma cũng hơi tương tự, những con Huyền Ma này có thể cảm giác được Hàn Thạc vừa thả ra Linh Ma, nhưng xem nó là đồng loại, không quản đến con Linh Ma này.
Vừa giả vờ giả vịt gào thét om sòm, Hàn Thạc vừa thao túng con Linh Ma bay rất nhanh về phía mà mình vẫn vô cùng quan tâm.
Trong chốc lát, hai mắt Hàn Thạc chợt lóe ra ánh sáng kinh dị. Nguyên nhân là vì hắn quá khiếp sợ. Thân thể hắn lắc lư một chút, thiếu chút nữa bị con Huyền Ma nhân cơ hội công nhập vào linh hồn.
Qua con Linh Ma, hắn hoảng sợ phát hiện ra vị trí Huyền Âm đó căn bản không phải là do thiên nhiên hình thành, mà là một Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận cực lớn!
Hãy nhấn vào đây để gửi những lời thương mến của bạn đến giai nhân đáng yêu của chúng ta : http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=45615
(bom bom bom :tungtung: Thể hiện nào để bom bom bom :tungtung:)
Mọi người hem chúc mừng là mềnh dừng bom nhé :021:
Trong bóng đêm xòe tay không thấy ngón, bọn người Hàn Thạc đi được nửa giờ, Đường Na vẫn dẫn đường phía trước đột nhiên lên tiếng:
- Được rồi, đã qua khu vực kết giới Quang hệ, mọi người có thể lấy công cụ chiếu sáng ra rồi!
Đường Na vừa nói thế, vài thanh niên phía sau bị Hàn Thạc khiến cho khổ không chịu nổi tới tấp lấy ra bảo thạch có thể chiếu sáng, trong bóng đêm hào quang đại thịnh, chiếu rõ cảnh sắc chung quanh.
Vẫn do Hàn Thạc và Đường Na dẫn đường phía trước, lại đi trong chốc lát nữa, phía trước đột nhiên xuất hiện rất nhiều ngã rẽ, cước bộ Đường Na chậm lại, ánh mắt nhìn lại Hàn Thạc vẻ hỏi.
Bí mật mà Hắc Long tộc thủ hộ, mấu chốt chính là ở chỗ này. Hàn Thạc vừa thấy ngã rẽ xuất hiện, lập tức tiến lên một bước, nói:
- Từ đây trở đi sẽ liên tục xuất hiện rất nhiều những con đường nhỏ giao nhau, chỉ cần đi nhầm một bước, sẽ không ra khỏi được tầng ba thế giới dưới đất này đâu, các ngươi theo sát ta, đừng chạy loạn.
Hàn Thạc nói vẻ đặc biệt trịnh trọng, đám thanh niên vừa mới láo nháo vừa rồi, tới thời khắc mấu chốt đều không phản đối gì, đều tỏ vẻ đồng ý.
Đổi thành Hàn Thạc dẫn đường, từ ngã rẽ đầu tiên, không ngừng lựa chọn, phía trước đan xen rất nhiều những con đường hoặc hẹp hoặc rộng, không ngừng xuất hiện liên tiếp trước mặt mọi người. Dựa vào miêu tả của Cát Nhĩ Bá Đặc, Hàn Thạc vẫn lặng lẽ đi tiếp.
Trong sơn động phức tạp, liên tiếp thay đổi hơn mười phương hướng, Hàn Thạc dẫn theo mọi người rốt cục ngừng lại trước một cái hố tối đen.
Cái hố này sâu thăm thẳm không thấy đáy, thông thẳng xuống dưới đất.
- Được rồi, từ đây về sau, trong thời gian này mọi người phải tự cẩn thận, cầu cho may mắn! - Hàn Thạc lạnh nhạt nói một câu như vậy, quay đầu lại nhìn Đường Na, rồi bước xuống hố sâu trước.
- Hẳn là không có gì nguy hiểm, nhưng mọi người vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn. - Đường Na cười trấn an mấy thanh niên, rồi đi theo phía sau Hàn Thạc bay xuống.
Vừa vào hố sâu, Hàn Thạc lại chìm vào trong bóng tối xòe tay không thấy ngón, nhưng hắn cũng không khẩn trương. Thần thức triển khai ra, lặng lẽ cảm ứng một vài biến hóa chung quanh.
Đột nhiên Hàn Thạc nhớ tới năm đó khi mình ở Thâm Uyên giới, lúc tiến vào Thâm Uyên cũng từng trải qua hiện tượng như thế này. Trong Thâm Uyên, quá trình rơi xuống còn gặp phải rất nhiều nguy hiểm, không bình an được như chỗ này.
Mặc dù tốc độ rơi xuống cực nhanh, nhưng Hàn Thạc vẫn có thể thấy cảnh tượng chung quanh. Chỉ có một vài hòn đá rải rác, cũng không có đồ vật có thể làm hắn chú ý.
Bọn người Đường Na bay xuống trên đỉnh đầu Hàn Thạc cách đó không xa. Thông qua thần thức thăm dò, hắn có thể nhận thấy được rõ ràng vị trí bọn họ.
Quá trình rơi xuống đất mất khoảng nửa giờ. Đến khi hắn chân chạm đất, chưa kịp nhìn bốn phía thì người đã khẽ chấn động.
Khí tức âm lãnh tà ác tràn ngập trong khắp ngõ ngách làm cho Hàn Thạc sinh ra một loại cảm giác rất tinh tường thoải mái.
Tinh tế cảm ngộ một chút, hắn đột nhiên phát hiện ra giữa không khí có tồn tại loại Huyền Âm khí nhàn nhạt. Điều này làm cho hắn vừa kinh hỉ vừa nghi hoặc.
Huyền Âm khí là loại năng lượng thuần túy do linh hồn sau khi tử vong lưu lại. Bình thường thì loại năng lượng này theo thời gian sẽ mất đi, dần dần tiêu tán giữa thiên địa. Chỉ có một vài hoàn cảnh đặc thù tự nhiên, hoặc một vài người tu ma bố trí Huyền Âm trận pháp mới có thể tụ tập được.
Hàn Thạc sở dĩ ngạc nhiên bởi vì Huyền Âm khí có thể chuyển hóa thành Ma Nguyên lực, đối với việc tu luyện của hắn có chỗ tốt khó có thể tưởng tượng được.
Tác dụng của Huyền Âm khí này đối với Hàn Thạc cũng tương đương với Ngũ Hành tuyệt chi địa cung cấp nguyên lực cho đám Ngũ hành giáp thi, đủ để làm cho tốc độ đề cao tu luyện Ma Nguyên lực của Hàn Thạc lên gấp mười.
Vừa rơi xuống đất, Hàn Thạc đã cảm nhận được không gian tràn ngập Huyền Âm khí khắp bốn phương tám hướng, làm hắn kinh hỉ khó có thể tưởng tượng được.
Hàn Thạc không nghĩ gì nhiều, lập tức khẳng định ở vùng sâu nhất của thế giới dưới đất này tuyệt đối có một nơi thiên nhiên tụ tập Huyền Âm hình thành Huyền Âm khí. Sự hưng phấn trong lòng quả thực khó có thể áp chế được.
Sau khi tới cảnh giới Cửu Biến, việc đề cao Ma Nguyên lực phải tu luyện ngày ngày tháng tháng. Trước mắt từ cảnh giới này muốn đạt tới cảnh giới Thiên Ma, không biết phải mất thời gian bao lâu. Vì có ký ức Sở Thương Lan lưu lại, tâm cảnh Hàn Thạc được đề cao rất nhanh, nhưng quá trình tu luyện Ma Nguyên lực thì cần một thời gian rất dài, không còn cách nào khác.
Song, có một nơi Huyền Âm như vậy, chỉ cần ở đây tu luyện, tụ tập Huyền Âm khí cho bản thân sử dụng, có thể giảm thời gian tu luyện xuống mười lần, thậm chí còn hơn nữa!
Hàn Thạc mừng rỡ vô cùng, thiếu chút nữa không nhịn được phải hoan hô lên. Nhưng đột nhiên cảm ứng được trên đầu có mấy người đáp xuống, lập tức đình chỉ biểu hiện hưng phấn.
- Ủa, nơi này quả nhiên có chút kỳ quái. Chà, sao có một loại năng lượng kỳ quái, loại năng lượng này dường như không thuộc loại tám đại lực lượng nguyên tố! - Đường Na vừa hạ xuống, lập tức nhận ra năng lượng kỳ dị tràn ngập chung quanh, lúc này kêu lên sợ hãi.
“Vèo Vèo Vèo!”
Vài bóng người tới tấp đáp xuống bên cạnh Hàn Thạc, ai nấy đều cảm thấy kinh ngạc, tò mò đánh giá bốn phía.
Cơn mừng rỡ qua đi, Hàn Thạc mới tập trung sự chú ý vào những chỗ khác. Hắn phát hiện ra tầng này và tầng trên cũng không có gì khác nhau quá lớn. Trên đỉnh đầu có những hòn đá phát sáng, làm cho tầng này cũng không tối lắm.
Dõi mắt nhìn ra xa, một vài cảnh sắc cũng rất giống tầng trên.
Cái duy nhất hơi khác là, khi thần thức Hàn Thạc triển khai lan ra bốn phương tám hướng, hắn không cảm giác được dấu vết sinh mạng, thậm chí đến cả một vài con côn trùng cũng không có, có vẻ toàn bộ là một vùng chết chóc, yên lặng đến mức làm cho người ta rùng mình.
- Tiếp theo đi như thế nào? - Đường Na nhắm mắt lặng lẽ cảm giác một chút, đột nhiên hỏi Hàn Thạc.
Lắc lắc đầu, Hàn Thạc trầm giọng giải thích:
- Ta cũng không rõ, Hắc Long tộc chỉ biết lối đi thông tới nơi này, nhưng lại không biết sau khi đã tiến vào tầng thứ ba thế giới dưới đất, tiếp theo sẽ phải đi như thế nào!
Hàn Thạc vừa nói như vậy, Đường Na cau mày, tựa hồ đang nghĩ cứ phải tới đâu hay tới đó.
- Đường Na đại tỷ, ta có ghi chép của ông nội của ta, để ta đi trước xem. - Trong lúc này, Lệ Vi đột nhiên mở miệng, rồi không chờ bọn Đường Na nói thêm gì nữa, lấy ra một tờ giấy chép tay rách nát, nhìn vào đó rất nhanh.
Khi Lệ Vi vừa lấy ra bản ghi chép, Hàn Thạc đã tập trung sự chú ý vào nàng, sực nghĩ ra, một con Linh Ma vô ảnh vô hình từ trong cơ thể hắn vô cùng cẩn thận bay ra ngoài. Hàn Thạc âm thầm quan sát thần sắc của Đường Na, phát hiện trên mặt nàng cũng không có biến hóa đặc thù gì. Trong lòng trấn định, con Linh Ma cũng chầm chậm bay đến bên cạnh Lệ Vi.
Khác với một vài ma đầu, Linh Ma cao cấp nhất có phương thức ẩn giấu khí tức càng thêm đặc biệt. Chúng có thể thay đổi hình thái của mình, dung hợp với chung quanh thành một thể, rất khó mà phát hiện. Hàn Thạc mặc dù rất tin tưởng Linh Ma do mình tự tay luyện chế. Nhưng Đường Na thực lực kinh người, trong lòng hắn cũng còn có chút lo lắng. Nhưng thấy Đường Na chẳng hề biến đổi khi khi con Linh Ma xuất hiện, Hàn Thạc tin nàng không phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Thông qua quan sát của Linh Ma, Hàn Thạc phát hiện bút ký trong tay Lệ Vi có vẽ một bản đồ đơn giản, vài cái hoa văn ngoằn ngoèo. Chỉ thấy Lệ Vi nhìn chằm chằm vào bản đồ đó rất cẩn thận, đột nhiên chỉ một ngón tay ra nói:
- Đi tới hướng kia!
Bọn Đường Na rất tin Lệ Vi, không có lấy một ai dị nghị, dựa theo phương hướng Lệ Vi chỉ, cùng nàng bước tới.
Hàn Thạc sửng sốt, trên mặt có chút nghi hoặc. Bởi vì phương hướng ngón tay Lệ Vi chỉ chính là nơi mà Huyền Âm khí đậm đặc nhất. Điểm này những người khác không cảm giác được, nhưng Hàn Thạc là một người tu ma, nên có thể phát giác ra ngay.
Có thể khẳng định là phương hướng Lệ Vi chỉ nhất định là bảo địa thiên nhiên tụ tập hình thành Huyền Âm khí, bởi vì phải là trung tâm Huyền Âm thì mới có Huyền Âm khí đậm đặc nhất.
Hàn Thạc không có biểu hiện gì dị thường, thấy mọi người căn cứ vào phương hướng mà Lệ Vi chỉ bay tới, cũng lặng lẽ theo sau.
- Mau nhìn, bọn người Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm! - Đột nhiên, Lệ Vi hô khẽ một tiếng!
Tốc độ Hàn Thạc đột nhiên tăng lên rất nhanh, biến thành một làn khói đen bay đến gần Lệ Vi, ngưng thần nhìn lại, phát hiện ra tên Ai Lí Khắc Sâm lần trước đã gặp ở vị diện truyền tống trận nơi viễn cổ Cự Long thủ hộ, quả nhiên đang ở phía trước cách đó không xa. Ngoại trừ Ai Lí Khắc Sâm ra, mấy tên Thần vị diện khác mà hắn thấy được thông qua linh hồn còn lại của lão Hắc long lưu lại sau khi chết cũng toàn bộ ở đây cả.
- Ủa, có vẻ chúng gặp phải một vài phiền toái! - Đường Na kinh hô.
Chung quanh bọn người Ai Lí Khắc Sâm có mười mấy cái bóng xám mờ mờ bay qua bay lại, hình như như đang công kích bọn chúng. Đám Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát ai nấy như lâm đại địch, tựa hồ đang hết sức chống lại mười mấy cái bóng xám mờ đó, lại có vẻ có chút chật vật!
Thần thức vừa động, Hàn Thạc phát hiện ra hắn có cảm giác rất quen thuộc về mười mấy cái bóng xám mờ này. Cẩn thận thể ngộ một chút, Hàn Thạc giật mình cả kinh!
Huyền Ma, đó là mười mấy Huyền Ma!
Hàn Thạc cực kỳ kinh ngạc. Khi đầu óc cấp tốc nghĩ ngợi, lập tức hiểu ra mười mấy Huyền Ma đó nhất định là những linh hồn vô cùng cường đại ở trung tâm Huyền Âm, được Huyền Âm ảnh hưởng mà biến hóa thành.
Ma đầu chia làm Nguyên Ma, Âm Ma, Huyền Ma, Linh Ma. Huyền Ma không thể tiến hóa, cũng không phải là loại lợi hại nhất. Song mười mấy Huyền Ma bay ngang dọc đó tuy chỉ có hư ảnh nhàn nhạt, nhưng lại có thể khiến cho vài vị Thần khổ không chịu nổi. So với Huyền Ma lúc trước Hàn Thạc luyện chế thì uy lực mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Nghĩ ngợi một chút, Hàn Thạc đưa ra một kết luận, linh hồn mười mấy con Huyền Ma này trước khi chết nhất định cực kỳ biến thái, bằng không tuyệt không có khả năng hình thành Huyền Ma đáng sợ như vậy. Có lẽ những linh hồn Huyền Ma này trước khi chết cũng là những vị Thần đến từ vị diện khác đã từng ở đại chiến ở đây.
Cũng chỉ có một khả năng như vậy thôi!
Đưa ra kết luận như vậy, Hàn Thạc cảm thấy kinh ngạc hơn nữa, đôi mắt lấp lánh hào quang, nhìn chằm chằm vào mười mấy hư ảnh đang bay lượn, thần thức vô cùng cẩn thận cảm nhận một chút, lập tức khẳng định những suy đoán của mình.
- Những cái bóng xám mờ này rốt cuộc là cái gì thế? Sao đến cả đoàn người Khải Tát không ngờ cũng chống đỡ gian nan như vậy! - Lệ Vi kinh hô, tràn đầy vẻ kinh dị.
- Tạm thời đừng coi thường vọng động, chúng ta trước đứng đây xem tình huống rồi nói sau! - Đường Na khẽ quát, vội vàng hạ lệnh.
- Không còn kịp rồi, chuẩn bị ngăn cản đi! - Hàn Thạc cười khổ kêu khẽ.
- Này, ý gì đây? - Đường Na hoảng hốt, nhìn Hàn Thạc vẻ khó hiểu.
Những Huyền Ma này có lực cảm ứng cực kỳ linh mẫn, chỉ cần có khí tức của người còn sống đến gần, còn cách vài dặm đã có thể cảm giác được. Về điểm này thì Hàn Thạc hiểu rõ ràng hơn bất luận kẻ nào ở đây, nhưng hắn không giải thích cho bọn người Lệ Vi.
Sự thật cũng vậy. Không cần Hàn Thạc giải thích, khi hắn vừa dứt lời, mấy con Huyền Ma ở xa xa cách đó mười mấy ngàn thước, đột nhiên phân ra một bộ phận, trong hư không như ẩn như hiện, mau lẹ hướng về phía bên này bay xẹt qua. Chỉ trong nháy mắt đã tới, chia nhau đánh về phía đoàn người Hàn Thạc.
Chỉ trong nháy mắt, đoàn người Đường Na đã lâm vào tình cảnh luống cuống tay chân. Phương thức sinh mạng của Huyền Ma cực kỳ đặc thù, không có thực thể, nếu chỉ dùng những phương thức công kích vật lí, thì xem ra toàn bộ đều không có hiệu quả với chúng. Đám Đường Na cũng không rõ đặc tính Huyền Ma, ai nấy đều khổ sở ngăn cản, có vài con Huyền Ma chợt lóe lên rồi biến mất, lập tức tiến vào thân thể họ, công kích huyết nhục hoặc linh hồn họ.
- A! Cái này... Cái này rốt cuộc là cái gì! - Một con Huyền Ma chui vào trong cơ thể Lệ Vi, nàng kinh hoảng thất thố thét lên, cực kỳ sợ hãi.
Đến cả Đường Na vốn luôn luôn trấn định thong dong, cũng hoảng loạn vô cùng, thử dùng các loại sức mạnh chống đỡ sự xâm nhập của Huyền Ma.
Trong đám người, chỉ có Hàn Thạc là trấn định nhất. Không ai hiểu rõ đặc tính Huyền Ma hơn hắn, cũng hiểu rất rõ ưu thế và nhược điểm của chúng, nếu vận dụng một vài ma môn bí kĩ, hắn thậm chí có thể bày trận luyện hóa mấy con Huyền Ma này, để đám Linh Ma mà hắn luyện chế ra thôn phệ sức mạnh của những con Huyền Ma này.
Nhưng lúc này hắn không có cách nào phóng tay làm được, nhưng so với những người khác thì Hàn Thạc thoải mái hơn nhiều.
Huyền Ma không giống Linh Ma có thể tiến hóa, lại sợ nhiệt độ, dưới một vài phương thức công kích linh hồn đặc thù cũng sẽ bị đả kích trí mạng.
Thực lực Hàn Thạc mặc dù không bằng bọn người Đường Na, nhưng lại hiểu rõ đặc tính Huyền Ma, vừa âm thầm lợi dụng Huyền Băng Ma Diễm quyết, nâng nhiệt độ thân thể lên cao, một mặt dùng thần thức hình thành phương pháp công kích đặc biệt, dùng linh hồn dao động đả kích con Huyền Ma đó, ứng phó rất thoải mái.
Hàn Thạc cũng không nói ra những ưu điểm và khuyết điểm của Huyền Ma cho những người bên cạnh, vì hắn không biết tương lai những người này có thành địch nhân hay không. Còn Linh Ma mà hắn luyện chế ra cũng có những đặc tính như thế này. Do đó hắn không hề lộ ra chút phân hào nào về đặc tính của Huyền Ma.
Thấy Lệ Vi sợ hãi la hét, xem ra có vẻ bất lực trước Huyền Ma, Hàn Thạc cũng chẳng thèm quan tâm, trong lòng ngược lại âm thầm khoái chí.
Kỳ thật, chỉ cần Lệ Vi thiện dùng Vong Linh ma pháp, dùng phương thức công kích linh hồn đánh vào Huyền Ma, việc bảo vệ bản thân mình cũng không phải việc khó. Đáng tiếc nàng chẳng biết gì về loại Huyền Ma đã trải qua biến dị ở nơi Huyền Âm này, sử dụng mọi phương thức công kích đều chỉ tốn công vô ích, chỉ có thể cố vận chuyển thần lực, ngăn cản sự xâm nhập của Huyền Ma.
“A… a…” - Hàn Thạc giả vờ hô to gọi nhỏ, trộm đẩy một con Linh Ma bay về phía nơi có Huyền Âm khí đậm đặc nhất.
Vì Linh Ma không có đủ năng lượng, cấp bậc tuy khá cao nhưng thực lực thì không mạnh. Nhưng hình thái sinh mạng của Linh Ma và Huyền Ma cũng hơi tương tự, những con Huyền Ma này có thể cảm giác được Hàn Thạc vừa thả ra Linh Ma, nhưng xem nó là đồng loại, không quản đến con Linh Ma này.
Vừa giả vờ giả vịt gào thét om sòm, Hàn Thạc vừa thao túng con Linh Ma bay rất nhanh về phía mà mình vẫn vô cùng quan tâm.
Trong chốc lát, hai mắt Hàn Thạc chợt lóe ra ánh sáng kinh dị. Nguyên nhân là vì hắn quá khiếp sợ. Thân thể hắn lắc lư một chút, thiếu chút nữa bị con Huyền Ma nhân cơ hội công nhập vào linh hồn.
Qua con Linh Ma, hắn hoảng sợ phát hiện ra vị trí Huyền Âm đó căn bản không phải là do thiên nhiên hình thành, mà là một Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận cực lớn!
/1026
|