Nếu nói về thể tích, Tiểu Khô Lâu cộng thêm với Cốt Ma có thể phi hành kia cũng không lớn hơn tử hải sinh vật tên gọi là Đồ Mặc Giáp kia. Thế nhưng trong khi nó xông thẳng tới Đồ Mặc Giáp thì hiển lộ ra một khí thế vô cùng đáng sợ từ trước tới nay chưa từng có làm Hàn Thạc cực kỳ kinh ngạc
Lúc Tiểu Khô Lâu cưỡi Cốt Ma dẫn theo Hàn Thạc xông vào Đồ Mặc Giáp thì cuộc chiến giữa đại quân bất tử do Thủy Giáp thi và Hỏa Giáp thi dẫn đầu và bất tử sinh vật biến dị trong tử hải của Đồ Mặc Giáp cũng bắt đầu. Thủy Giáp thi có thể thao túng lực lượng của tử hải nên ở đây quả thực như hổ thêm cánh. Nước trong tử hải bắt đầu nổi sóng cuồn cuộn nhưng không hề chạm vào đại quân bên phía bất tử sinh vật, trái lại còn tạo ra lực sát thương đáng kể đối với thủ hạ của Đồ Mặc Giáp.
Hỏa Giáp thi tay cầm Hỏa liên hoa theo sát Thủy Giáp thi. Từ đóa kỳ hoa bốc lên hỏa diễm rừng rực. Trong thế giới Vong Linh quanh năm âm u lạnh lẽo ẩm ướt, Hỏa Giáp thi toàn thân hỏa diễm mãnh liệt có vẻ rất khác lạ, lực sát thương đối với bất tử sinh vật cũng rất đáng sợ.
Đặc biệt là đối với những bất tử sinh vật ở giữa tử hải này. Thiên tính của bọn chúng vốn được hình thành trong tử hải âm trầm băng lãnh, nên khi bị hỏa diễm mãnh liệt đến gần thì đều cảm giác được thân thể như nhũn ra. Đợi đến khi hỏa diễm cực nóng của Hỏa liên hoa thâm nhập vào cơ thể thì cả đám giống như một khối băng lạnh tan rã, tất cả đều bốc hơi rất nhanh.
Lần này sở dĩ Tiểu Khô Lâu mang theo Thủy Giáp thi và Hỏa Giáp thi tới chính là bởi vì cả hai có sức uy hiếp lớn nhất đối với bất tử sinh vật trong tử hải. Thủy Giáp thi có thể thao túng thủy chi nguyên lực và Hỏa Giáp thi có sức nóng kinh nhân dĩ nhiên là có ưu thế trời sinh trước các sinh vật ở đây.
Chỉ trong chốc lát, dưới sự hợp lực của Thủy Giáp thi và Hỏa Giáp Thi, các bất tử sinh vật tại tử hải liên tiếp tổn thất thảm trọng mà thối lui. Có hai đại tướng Thủy Giáp thi và Hỏa Giáp thi dưới trướng, Tiểu Khô Lâu căn bản không cần lo lắng đến đại chiến phía dưới mà có thể dồn toàn bộ tinh lực tập trung vào thủ lĩnh của tử hải bất tử sinh vật Đồ Mặc Giáp.
Cây cốt thứ dài ba thước trong tay Tiểu Khô Lâu được ngưng tụ một lượng tử khí khổng lồ rồi nhanh như một luồng chớp bạc, trong chớp mắt đã bắn về phía Đồ Mặc Giáp.
Tên bất tử sinh vật dường như cũng biết sự đáng sợ của cây cốt thứ này. Nó nhìn thấy cây cốt thứ đang bay nhanh về phía mình thì thân người đang nổi hơn một nửa trên mặt nước đột nhiên lặn sâu xuống không thấy tăm tích.
Cây cốt thứ đang thẳng đường bay tới chỗ của Đồ Mặc Giáp liền đổi hướng xuyên sâu vào lòng biển. Nước biển bỗng dâng lên thành một cây cột tận trời, nghe như có liên tiếp một loạt tiếng nổ cực lớn vang lên từ dưới làn nước biển màu đen.
Grào…
Tiếng gầm gừ vô cùng phẫn nộ của Đồ Mặc Giáp vang lên từ dưới lòng biển sâu. Qua sắc thái của tiếng kêu, Hàn Thạc biết tên Đồ Mặc Giáp này hẳn là đã bị cây cốt thứ của Tiểu Khô Lâu đả thương rồi, nếu không gã cũng không kêu la tràn đầy oán hận như vậy.
- Tên bất tử sinh vật này cũng không thuộc về thuộc về thế giới của chúng con. Gã là một linh hồn ở thế giới bên ngoài bị phương pháp đặc thù hủy diệt mới xuất hiện tại Vong Linh thế giới. Ở đây, linh hồn của gã đã hấp thu một lượng tử khí khổng lồ rồi từ đó hình thành một thân thể trong tử hải.
- Con đã sớm biết sự tồn tại của tên gia hỏa này. Trước đây cũng đã ba lần tới đây để đối phó, chỉ vì lực lượng của con còn quá yếu nhược nên cả ba lần cũng chưa thể chiếm được tiện nghi. Cho tới bây giờ thì con mới có đủ tự tin để giết gã, vì gã tiến bộ không nhanh bằng con. - Tiểu Khô Lâu mặc kệ Đồ Mặc Giáp đang rít gào trong tử hải, chậm rãi giải thích cho Hàn Thạc.
- Gã không phải do thế giới này tự nhiên sản sinh ra sao? - Hàn Thạc sửng sốt, hỏi vẻ kỳ quái.
- Dạ, gã cũng giống như phụ thân, là tồn tại của một số linh hồn cường đại của thế giới khác. Bởi một số nguyên nhân đặc thù mà tới thế giới của chúng con. Chỉ có điều người có thể tự do ra vào thế giới này như phụ thân là vô cùng ít. Tên gia hỏa kia tới đây rồi thì không trở về được, vì thế vẫn phải sống trong tử hải.
- Nhưng mà trước đây linh hồn của gã cũng cực kỳ cường đại. Tới được thế giới này rồi, gã dung hợp với lực lượng ở đây để hình thành một thân thể mới. Không chỉ gã xảy ra dị biến mà cả cả đám bất tử sinh vật ngu ngốc xung quanh tử hải cũng bị sự dụ hoặc bởi lực lượng của gã mà đều trở thành một dạng bất tử sinh vật quái lạ. - Tiểu Khô Lâu giải thích tiếp.
Trong đầu của Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi mới chợt hiểu. Hóa ra là linh hồn một cường giả ở một vị diện khác. Bởi một nguyên nhân đặc thù nào đó mà rơi xuống thế giới này, hấp thu được lực lượng của Vong Linh thế giới để tái tạo thân thể mà hình thành một dạng tồn tại mới của bất tử sinh vật.
Qua sự giải thích vừa rồi của Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc mới hiểu là tại thế giới này bất tử sinh vật ngoại trừ số do tử khí thiên nhiên sinh ra còn có một số từ bên ngoài rơi xuống rồi đột biến mà thành. Ngẫm lại, nếu không phải là hắn có thể tự do ra vào Vong Linh giới, thì với linh hồn cường đại của mình cũng có thể trở thành một loại bất tử sinh vật đáng sợ ở đây.
Ào…
Đang lúc hắn tự hỏi thì bất tử sinh vật tên gọi là Đồ Mặc Giáp đột nhiên hiện ra toàn thân khổng lồ từ tử hải.
Thân thể gã đúng là một con bạch tuộc như Hàn Thạc biết. Một thân hình ovan, xung quanh là vô số xúc giác, so với bạch tuộc thông thường thì còn đáng sợ hơn nhiều. Một đám sinh vật đặc thù của Vong Linh giới đầy gai xương sắc nhọn bám đặc lấy người gã.
Trên người gã là một tầng giáp trụ đen kịt lóng lánh sắc đen, nhìn trông vô cùng kiên cố. Giữa thân là mấy con mắt to cỡ nắm tay. Dưới con mắt là cái mõm trắng ởn như của cá mập, bên trong hàm răng nhọn sắc trông có thể cắn nát mọi thứ cứng rắn.
- Đáng chết, ngày hôm nay ta nhất định phải hủy diệt ngươi hoàn toàn! - Đồ Mặc Giáp rít gào. Xúc giác khổng lồ của gã bay lượn đầy trời, từng cái một từ biển sâu nhô lên nhắm vào Tiểu Khô Lâu.
- Ngu ngốc. Rời khỏi tử hải rồi thì ngươi chỉ có đường chết mà thôi! - Tiểu Khô Lâu khẽ quát, bất quá những lời này cũng chỉ có Hàn Thạc có thể nghe được.
Một luồng chớp trắng từ đáy biển vọt ra rồi trong nháy mắt lọt vào tay Tiểu Khô Lâu, chính là cây cốt thứ ba thước mà nó vẫn sử dụng.
Sau đó không đợi Đồ Mặc Giáp nói thêm lần nào. Tiểu Khô Lâu cùng Cốt Ma phi thẳng tới. Dưới sự chú ý của Hàn Thạc, bảy thanh cốt thứ sau lưng của nó bỗng nhiên bay lên không trung. Mấy con mắt của Đồ Mặc Giáp vừa thấy mấy thanh cốt thứ thì chợt lóe lên nỗi sợ hãi, dường như gã biết sự lợi hại của chúng nên định chui về đáy biển.
- Đã đi ra rồi thì cũng đừng mơ đến việc trở về nữa! - Ý niệm của Tiểu Khô Lâu truyền ra toàn bộ khu vực.
Bảy thanh cốt thứ xé gió lao vụt vào Đồ Mặc Giáp. Gã phẫn nộ rú lên rồi múa loạn các xúc giác nỗ lực ngăn cản đám cốt thứ.
Đáng tiếc là bây giờ Tiểu Khô Lâu đã có thể sử dụng Ngự Ma Quyết nên đối với việc thao túng bảy thanh cốt thứ đã càng thêm thuần thục. Đám xúc giác đang bay loạn đầy trời của Đồ Mặc Giáp căn bản không thể vụt trúng mấy thanh cốt thứ.
Bảy thanh cốt thứ vừa đâm vào giáp trụ của Đồ Mặc Giáp, hoa lửa đen bóng tóe lên từ trên thân thể hình ovan ấy. Còn Tiểu Khô Lâu thì cưỡi trên Cốt Ma lao vào hợp lực công kích chỗ bụng dưới của gã.
Do vậy, nếu Đồ Mặc Giáp muốn quay lại tử hải một lần nữa thì trước hết cần phải loại trừ mối uy hiếp của Tiểu Khô Lâu và Cốt Ma ở phía bụng dưới. Bằng không gã sẽ thực sự lâm vào cảnh hai mặt thụ địch.
- Tên gia hỏa đê tiện âm hiểm. Vong Linh giới thế nào mà lại có loại tồn tại như ngươi chứ! - Đồ Mặc Giáp giận dữ gào lên. Xúc giác đầy trời ra sức vụt vào Tiểu Khô Lâu và Cốt Ma ở dưới thân, muốn đè hoặc đâm chết cả hai.
Một tràng chú ngữ được ngâm xướng rồi từng cây cốt mâu bỗng nhiên xuất hiện trong không trung rồi từ bên phía Tiểu Khô Lâu phóng vào đám xúc giác. Cùng lúc đó Hàn Thạc tập trung tinh thần lực phóng ra ma pháp Linh Hồn Chấn Chiến. Đồ Mặc Giáp gào lên thảm thiết như trúng phải trọng kích, thân thể khổng lồ run lẩy bẩy.
- Cảm tạ phụ thân! - Tiểu Khô Lâu nói một câu rồi vỗ vỗ Cốt Ma lao vụt lên phía trên thân thể hình ovan phủ kín giáp trụ của Đồ Mặc Giáp.
Thừa dịp Đồ Mặc Giáp đang bị đòn công kích Linh Hồn Chấn Chiến của Hàn Thạc khiến cho thần hồn điên đảo, Tiểu Khô Lâu nắm một cây cốt thứ đâm mạnh vào mắt gã. Vừa lúc Đồ Mặc Giáp há hốc mồm kêu gào thì thân thể Tiểu Khô Lâu chợt lóe lên như tia chớp phóng vèo sâu vào trong bụng gã.
Cốt Ma bị Tiểu Khô Lâu vỗ một cái đã đưa Hàn Thạc đáp xuống nhưng hắn vẫn kịp thấy rõ Tiểu Khô Lâu nhảy vào trong cơ thể Đồ Mặc Giáp. Hắn kinh ngạc không hiểu vì sao nó lại hành động như vậy.
Đang lúc hắn còn kinh dị, một sự việc còn kỳ lạ hơn đã xảy ra!
Lúc Tiểu Khô Lâu tiến vào thân thể của Đồ Mặc Giáp thì thân thể khổng lồ của gã bỗng nhiên run rẩy mãnh liệt. Những thanh cốt thứ của Tiểu Khô Lâu lưu lại phía ngoài cứ thế từng thanh một đâm thẳng xuống thân thể gã, từng dòng dịch thể đen như mực phun ra thành vòi.
- Chết tiệt, đi ra cho ta. Đi ra cho ta! - Đồ Mặc Giáp rúng động, không ngớt kêu gào.
Thế nhưng Hàn Thạc cảm nhận rõ ràng là khí thế của gã ngày càng yếu ớt. Thân thể khổng lồ của gã cũng từ từ teo tóp lại.
Ngược lại, hắn có thể cảm nhận khí tức của Tiểu Khô Lâu ngày càng cường đại, dường như lực lượng trên người của Đồ Mặc Giáp đang bị nó hấp thụ toàn bộ.
Quá trình này diễn ra rất nhanh rồi trong lúc Hàn Thạc còn ngây người thì chỉ thấy thân thể Đồ Mặc Giáp đang co rút chợt trương phình lên như một quả bóng da. Đám cốt thứ trên người gã lóe lên ánh tím, từng luồng năng lượng trong người Đồ Mặc Giáp bị chúng hút ra từng chút một.
Roác…
Thân thể Đồ Mặc Giáp phình ra cực hạn rồi chợt nổ tung, những xúc giác bay tung tóe đầy trời. Các mảnh vụn dính vào thân thể Tiểu Khô Lâu khiến nó như bị nhuộm mực, xương cốt trắng phau giờ giống như thủy tinh đen.
- Ta thần phục. Ta nguyện ý thần phục ngươi! - Đồ Mặc Giáp thân thể bị nổ tung rốt cuộc cũng mất hết sức kháng cự, từ cơ thể hình ovan còn sót lại truyền ra ý niệm đầu hàng.
- Thân thể đã vỡ vụn, vậy thì ngươi cũng không còn gì giá trị với ta nữa rồi! - Tiểu Khô Lâu lạnh lẽo đáp lại. Sau đó nó cắm phập bảy thanh cốt thứ vào Đồ Mặc Giáp đã đầu hàng như là hút máu. Lực lượng linh hồn trong cơ thể khổng lồ của Đồ Mặc Giáp liên tiếp bị chúng hút cạn sạch.
Tốc độ tan rã của thân thể Đồ Mặc Giáp giờ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Trong chốc lát lực lượng của gã đã bị Tiểu Khô Lâu hút hết, linh hồn ấn ký của gã tại thế giới này đã biến mất hoàn toàn.
Sau đó, bảy thanh cốt thứ lại bay về sau lưng Tiểu Khô Lâu. Không biết có phải vì vừa hấp thụ lực lượng nên chúng xảy ra dị biến mọc ra một lớp màng thịt mỏng như cánh ve. Nếu không phải Hàn Thạc đặc biệt chú ý thì không thể phát hiện ra.
Tiểu Khô Lâu có thêm lớp màng thịt mỏng như cánh ve giờ này trông giống như đại bàng. Một thân hắc sắc hướng xuống tử hải, bảy thanh cốt thứ khẽ vẫy rồi lập tức bình ổn thân thể tiến nhập vào sâu.
Sau khi Tiểu Khô Lâu cường mãnh tiến ra khỏi nước biển thì ánh chớp lóe lên một hồi từ sâu thẳm trong lòng tử hải. Một thân đen kịt của nó giờ đã được rửa sạch, xương cốt lại một lần nữa khôi phục vẻ trắng bóng như bạch ngọc tỏa ánh sáng đẹp mắt, khí thế bao trùm thiên hạ càng thêm dày đặc. Hàn Thạc ở cách xa cũng có thể cảm ứng được lực lượng áp đảo của Tiểu Khô Lâu so với bất tử sinh vật trong khu vực.
Hàn Thạc hiểu bây giờ tại khu vực tử hải phía đông đã không còn một bất tử sinh vật nào có thể cường đại hơn Tiểu Khô Lâu nữa!
Lúc Tiểu Khô Lâu cưỡi Cốt Ma dẫn theo Hàn Thạc xông vào Đồ Mặc Giáp thì cuộc chiến giữa đại quân bất tử do Thủy Giáp thi và Hỏa Giáp thi dẫn đầu và bất tử sinh vật biến dị trong tử hải của Đồ Mặc Giáp cũng bắt đầu. Thủy Giáp thi có thể thao túng lực lượng của tử hải nên ở đây quả thực như hổ thêm cánh. Nước trong tử hải bắt đầu nổi sóng cuồn cuộn nhưng không hề chạm vào đại quân bên phía bất tử sinh vật, trái lại còn tạo ra lực sát thương đáng kể đối với thủ hạ của Đồ Mặc Giáp.
Hỏa Giáp thi tay cầm Hỏa liên hoa theo sát Thủy Giáp thi. Từ đóa kỳ hoa bốc lên hỏa diễm rừng rực. Trong thế giới Vong Linh quanh năm âm u lạnh lẽo ẩm ướt, Hỏa Giáp thi toàn thân hỏa diễm mãnh liệt có vẻ rất khác lạ, lực sát thương đối với bất tử sinh vật cũng rất đáng sợ.
Đặc biệt là đối với những bất tử sinh vật ở giữa tử hải này. Thiên tính của bọn chúng vốn được hình thành trong tử hải âm trầm băng lãnh, nên khi bị hỏa diễm mãnh liệt đến gần thì đều cảm giác được thân thể như nhũn ra. Đợi đến khi hỏa diễm cực nóng của Hỏa liên hoa thâm nhập vào cơ thể thì cả đám giống như một khối băng lạnh tan rã, tất cả đều bốc hơi rất nhanh.
Lần này sở dĩ Tiểu Khô Lâu mang theo Thủy Giáp thi và Hỏa Giáp thi tới chính là bởi vì cả hai có sức uy hiếp lớn nhất đối với bất tử sinh vật trong tử hải. Thủy Giáp thi có thể thao túng thủy chi nguyên lực và Hỏa Giáp thi có sức nóng kinh nhân dĩ nhiên là có ưu thế trời sinh trước các sinh vật ở đây.
Chỉ trong chốc lát, dưới sự hợp lực của Thủy Giáp thi và Hỏa Giáp Thi, các bất tử sinh vật tại tử hải liên tiếp tổn thất thảm trọng mà thối lui. Có hai đại tướng Thủy Giáp thi và Hỏa Giáp thi dưới trướng, Tiểu Khô Lâu căn bản không cần lo lắng đến đại chiến phía dưới mà có thể dồn toàn bộ tinh lực tập trung vào thủ lĩnh của tử hải bất tử sinh vật Đồ Mặc Giáp.
Cây cốt thứ dài ba thước trong tay Tiểu Khô Lâu được ngưng tụ một lượng tử khí khổng lồ rồi nhanh như một luồng chớp bạc, trong chớp mắt đã bắn về phía Đồ Mặc Giáp.
Tên bất tử sinh vật dường như cũng biết sự đáng sợ của cây cốt thứ này. Nó nhìn thấy cây cốt thứ đang bay nhanh về phía mình thì thân người đang nổi hơn một nửa trên mặt nước đột nhiên lặn sâu xuống không thấy tăm tích.
Cây cốt thứ đang thẳng đường bay tới chỗ của Đồ Mặc Giáp liền đổi hướng xuyên sâu vào lòng biển. Nước biển bỗng dâng lên thành một cây cột tận trời, nghe như có liên tiếp một loạt tiếng nổ cực lớn vang lên từ dưới làn nước biển màu đen.
Grào…
Tiếng gầm gừ vô cùng phẫn nộ của Đồ Mặc Giáp vang lên từ dưới lòng biển sâu. Qua sắc thái của tiếng kêu, Hàn Thạc biết tên Đồ Mặc Giáp này hẳn là đã bị cây cốt thứ của Tiểu Khô Lâu đả thương rồi, nếu không gã cũng không kêu la tràn đầy oán hận như vậy.
- Tên bất tử sinh vật này cũng không thuộc về thuộc về thế giới của chúng con. Gã là một linh hồn ở thế giới bên ngoài bị phương pháp đặc thù hủy diệt mới xuất hiện tại Vong Linh thế giới. Ở đây, linh hồn của gã đã hấp thu một lượng tử khí khổng lồ rồi từ đó hình thành một thân thể trong tử hải.
- Con đã sớm biết sự tồn tại của tên gia hỏa này. Trước đây cũng đã ba lần tới đây để đối phó, chỉ vì lực lượng của con còn quá yếu nhược nên cả ba lần cũng chưa thể chiếm được tiện nghi. Cho tới bây giờ thì con mới có đủ tự tin để giết gã, vì gã tiến bộ không nhanh bằng con. - Tiểu Khô Lâu mặc kệ Đồ Mặc Giáp đang rít gào trong tử hải, chậm rãi giải thích cho Hàn Thạc.
- Gã không phải do thế giới này tự nhiên sản sinh ra sao? - Hàn Thạc sửng sốt, hỏi vẻ kỳ quái.
- Dạ, gã cũng giống như phụ thân, là tồn tại của một số linh hồn cường đại của thế giới khác. Bởi một số nguyên nhân đặc thù mà tới thế giới của chúng con. Chỉ có điều người có thể tự do ra vào thế giới này như phụ thân là vô cùng ít. Tên gia hỏa kia tới đây rồi thì không trở về được, vì thế vẫn phải sống trong tử hải.
- Nhưng mà trước đây linh hồn của gã cũng cực kỳ cường đại. Tới được thế giới này rồi, gã dung hợp với lực lượng ở đây để hình thành một thân thể mới. Không chỉ gã xảy ra dị biến mà cả cả đám bất tử sinh vật ngu ngốc xung quanh tử hải cũng bị sự dụ hoặc bởi lực lượng của gã mà đều trở thành một dạng bất tử sinh vật quái lạ. - Tiểu Khô Lâu giải thích tiếp.
Trong đầu của Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi mới chợt hiểu. Hóa ra là linh hồn một cường giả ở một vị diện khác. Bởi một nguyên nhân đặc thù nào đó mà rơi xuống thế giới này, hấp thu được lực lượng của Vong Linh thế giới để tái tạo thân thể mà hình thành một dạng tồn tại mới của bất tử sinh vật.
Qua sự giải thích vừa rồi của Tiểu Khô Lâu, Hàn Thạc mới hiểu là tại thế giới này bất tử sinh vật ngoại trừ số do tử khí thiên nhiên sinh ra còn có một số từ bên ngoài rơi xuống rồi đột biến mà thành. Ngẫm lại, nếu không phải là hắn có thể tự do ra vào Vong Linh giới, thì với linh hồn cường đại của mình cũng có thể trở thành một loại bất tử sinh vật đáng sợ ở đây.
Ào…
Đang lúc hắn tự hỏi thì bất tử sinh vật tên gọi là Đồ Mặc Giáp đột nhiên hiện ra toàn thân khổng lồ từ tử hải.
Thân thể gã đúng là một con bạch tuộc như Hàn Thạc biết. Một thân hình ovan, xung quanh là vô số xúc giác, so với bạch tuộc thông thường thì còn đáng sợ hơn nhiều. Một đám sinh vật đặc thù của Vong Linh giới đầy gai xương sắc nhọn bám đặc lấy người gã.
Trên người gã là một tầng giáp trụ đen kịt lóng lánh sắc đen, nhìn trông vô cùng kiên cố. Giữa thân là mấy con mắt to cỡ nắm tay. Dưới con mắt là cái mõm trắng ởn như của cá mập, bên trong hàm răng nhọn sắc trông có thể cắn nát mọi thứ cứng rắn.
- Đáng chết, ngày hôm nay ta nhất định phải hủy diệt ngươi hoàn toàn! - Đồ Mặc Giáp rít gào. Xúc giác khổng lồ của gã bay lượn đầy trời, từng cái một từ biển sâu nhô lên nhắm vào Tiểu Khô Lâu.
- Ngu ngốc. Rời khỏi tử hải rồi thì ngươi chỉ có đường chết mà thôi! - Tiểu Khô Lâu khẽ quát, bất quá những lời này cũng chỉ có Hàn Thạc có thể nghe được.
Một luồng chớp trắng từ đáy biển vọt ra rồi trong nháy mắt lọt vào tay Tiểu Khô Lâu, chính là cây cốt thứ ba thước mà nó vẫn sử dụng.
Sau đó không đợi Đồ Mặc Giáp nói thêm lần nào. Tiểu Khô Lâu cùng Cốt Ma phi thẳng tới. Dưới sự chú ý của Hàn Thạc, bảy thanh cốt thứ sau lưng của nó bỗng nhiên bay lên không trung. Mấy con mắt của Đồ Mặc Giáp vừa thấy mấy thanh cốt thứ thì chợt lóe lên nỗi sợ hãi, dường như gã biết sự lợi hại của chúng nên định chui về đáy biển.
- Đã đi ra rồi thì cũng đừng mơ đến việc trở về nữa! - Ý niệm của Tiểu Khô Lâu truyền ra toàn bộ khu vực.
Bảy thanh cốt thứ xé gió lao vụt vào Đồ Mặc Giáp. Gã phẫn nộ rú lên rồi múa loạn các xúc giác nỗ lực ngăn cản đám cốt thứ.
Đáng tiếc là bây giờ Tiểu Khô Lâu đã có thể sử dụng Ngự Ma Quyết nên đối với việc thao túng bảy thanh cốt thứ đã càng thêm thuần thục. Đám xúc giác đang bay loạn đầy trời của Đồ Mặc Giáp căn bản không thể vụt trúng mấy thanh cốt thứ.
Bảy thanh cốt thứ vừa đâm vào giáp trụ của Đồ Mặc Giáp, hoa lửa đen bóng tóe lên từ trên thân thể hình ovan ấy. Còn Tiểu Khô Lâu thì cưỡi trên Cốt Ma lao vào hợp lực công kích chỗ bụng dưới của gã.
Do vậy, nếu Đồ Mặc Giáp muốn quay lại tử hải một lần nữa thì trước hết cần phải loại trừ mối uy hiếp của Tiểu Khô Lâu và Cốt Ma ở phía bụng dưới. Bằng không gã sẽ thực sự lâm vào cảnh hai mặt thụ địch.
- Tên gia hỏa đê tiện âm hiểm. Vong Linh giới thế nào mà lại có loại tồn tại như ngươi chứ! - Đồ Mặc Giáp giận dữ gào lên. Xúc giác đầy trời ra sức vụt vào Tiểu Khô Lâu và Cốt Ma ở dưới thân, muốn đè hoặc đâm chết cả hai.
Một tràng chú ngữ được ngâm xướng rồi từng cây cốt mâu bỗng nhiên xuất hiện trong không trung rồi từ bên phía Tiểu Khô Lâu phóng vào đám xúc giác. Cùng lúc đó Hàn Thạc tập trung tinh thần lực phóng ra ma pháp Linh Hồn Chấn Chiến. Đồ Mặc Giáp gào lên thảm thiết như trúng phải trọng kích, thân thể khổng lồ run lẩy bẩy.
- Cảm tạ phụ thân! - Tiểu Khô Lâu nói một câu rồi vỗ vỗ Cốt Ma lao vụt lên phía trên thân thể hình ovan phủ kín giáp trụ của Đồ Mặc Giáp.
Thừa dịp Đồ Mặc Giáp đang bị đòn công kích Linh Hồn Chấn Chiến của Hàn Thạc khiến cho thần hồn điên đảo, Tiểu Khô Lâu nắm một cây cốt thứ đâm mạnh vào mắt gã. Vừa lúc Đồ Mặc Giáp há hốc mồm kêu gào thì thân thể Tiểu Khô Lâu chợt lóe lên như tia chớp phóng vèo sâu vào trong bụng gã.
Cốt Ma bị Tiểu Khô Lâu vỗ một cái đã đưa Hàn Thạc đáp xuống nhưng hắn vẫn kịp thấy rõ Tiểu Khô Lâu nhảy vào trong cơ thể Đồ Mặc Giáp. Hắn kinh ngạc không hiểu vì sao nó lại hành động như vậy.
Đang lúc hắn còn kinh dị, một sự việc còn kỳ lạ hơn đã xảy ra!
Lúc Tiểu Khô Lâu tiến vào thân thể của Đồ Mặc Giáp thì thân thể khổng lồ của gã bỗng nhiên run rẩy mãnh liệt. Những thanh cốt thứ của Tiểu Khô Lâu lưu lại phía ngoài cứ thế từng thanh một đâm thẳng xuống thân thể gã, từng dòng dịch thể đen như mực phun ra thành vòi.
- Chết tiệt, đi ra cho ta. Đi ra cho ta! - Đồ Mặc Giáp rúng động, không ngớt kêu gào.
Thế nhưng Hàn Thạc cảm nhận rõ ràng là khí thế của gã ngày càng yếu ớt. Thân thể khổng lồ của gã cũng từ từ teo tóp lại.
Ngược lại, hắn có thể cảm nhận khí tức của Tiểu Khô Lâu ngày càng cường đại, dường như lực lượng trên người của Đồ Mặc Giáp đang bị nó hấp thụ toàn bộ.
Quá trình này diễn ra rất nhanh rồi trong lúc Hàn Thạc còn ngây người thì chỉ thấy thân thể Đồ Mặc Giáp đang co rút chợt trương phình lên như một quả bóng da. Đám cốt thứ trên người gã lóe lên ánh tím, từng luồng năng lượng trong người Đồ Mặc Giáp bị chúng hút ra từng chút một.
Roác…
Thân thể Đồ Mặc Giáp phình ra cực hạn rồi chợt nổ tung, những xúc giác bay tung tóe đầy trời. Các mảnh vụn dính vào thân thể Tiểu Khô Lâu khiến nó như bị nhuộm mực, xương cốt trắng phau giờ giống như thủy tinh đen.
- Ta thần phục. Ta nguyện ý thần phục ngươi! - Đồ Mặc Giáp thân thể bị nổ tung rốt cuộc cũng mất hết sức kháng cự, từ cơ thể hình ovan còn sót lại truyền ra ý niệm đầu hàng.
- Thân thể đã vỡ vụn, vậy thì ngươi cũng không còn gì giá trị với ta nữa rồi! - Tiểu Khô Lâu lạnh lẽo đáp lại. Sau đó nó cắm phập bảy thanh cốt thứ vào Đồ Mặc Giáp đã đầu hàng như là hút máu. Lực lượng linh hồn trong cơ thể khổng lồ của Đồ Mặc Giáp liên tiếp bị chúng hút cạn sạch.
Tốc độ tan rã của thân thể Đồ Mặc Giáp giờ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Trong chốc lát lực lượng của gã đã bị Tiểu Khô Lâu hút hết, linh hồn ấn ký của gã tại thế giới này đã biến mất hoàn toàn.
Sau đó, bảy thanh cốt thứ lại bay về sau lưng Tiểu Khô Lâu. Không biết có phải vì vừa hấp thụ lực lượng nên chúng xảy ra dị biến mọc ra một lớp màng thịt mỏng như cánh ve. Nếu không phải Hàn Thạc đặc biệt chú ý thì không thể phát hiện ra.
Tiểu Khô Lâu có thêm lớp màng thịt mỏng như cánh ve giờ này trông giống như đại bàng. Một thân hắc sắc hướng xuống tử hải, bảy thanh cốt thứ khẽ vẫy rồi lập tức bình ổn thân thể tiến nhập vào sâu.
Sau khi Tiểu Khô Lâu cường mãnh tiến ra khỏi nước biển thì ánh chớp lóe lên một hồi từ sâu thẳm trong lòng tử hải. Một thân đen kịt của nó giờ đã được rửa sạch, xương cốt lại một lần nữa khôi phục vẻ trắng bóng như bạch ngọc tỏa ánh sáng đẹp mắt, khí thế bao trùm thiên hạ càng thêm dày đặc. Hàn Thạc ở cách xa cũng có thể cảm ứng được lực lượng áp đảo của Tiểu Khô Lâu so với bất tử sinh vật trong khu vực.
Hàn Thạc hiểu bây giờ tại khu vực tử hải phía đông đã không còn một bất tử sinh vật nào có thể cường đại hơn Tiểu Khô Lâu nữa!
/1026
|