CHƯƠNG 21
Chử Sở lắc mông cắn chặt ngón tay anh, nhỏ giọng nói “Người nói lời kia lại không phải tôi, bảo tôi nhớ kỹ làm gì…… Ưm…… Thật thoải mái……”
Dữu Hữu Chi ấn vào điểm nhạy cảm bên tɾong huyệt của cô, nhanh chóng tiến công, một cái tay khác lại đánh mông cô “…… Không phải em nói thì em không nhớ kỹ? Em đừng có đi chuyển như vậy, dù tôi có là thánh nhân cũng nhịn không được.”
Anh hôn lên cánh mông của Chử Sở, thấp giọng nói “Lúc trước tôi sao lại không phát hiện em dâm như vậy hả?”
Chử Sở híp mắt, đắm chìm tɾong cao trào sắp tới, gần như không ý thức được chính mình đang nói cái gì.
“Ừm…… Thích chú mà,…… Thích chú, cho nên muốn làm t̠ình với chú…………”
Dữu Hữu Chi không nói chuyện, chỉ là động tác trên tay càng ma͙nh càng nhanh, không lâu sau đã làm thiếu nữ ưởn người cao trào.
Từ sau sự kiện khẩu giao vào sáng sớm kia, Chử Sở phát hiện Dữu Hữu Chi lạnh nhạt hơn với cô.
Cũng không thể nói là lạnh nhạt, chỉ là ngày thường nếu có cái gì muốn đưa cho cô, thì trước kia Dữu Hữu Chi sẽ bớt thời giờ tự mình đem tới, còn gần đây lại đều là để trợ lý đem qua.
Ước định giữa bọn họ vẫn luôn là mỗi cuối tuần, Chử Sở sẽ đến nơi ở của Dữu Hữu Chi.
Nhưng trước đó hai người ngoại trừ cuối tuần thì bình thường cũng sẽ gặp nhau, bởi vậy Chử Sở chưa bao giờ cảm thấy xa rời anh.
Hiện giờ là thật sự chỉ có cuối tuần mới có thể gặp anh, mà lúc tới bên kia, Dữu Hữu Chi cũng sẽ không làm cái gì, hơn phân nửa là đưa cô đi ăn, trước khi trời tối thì đưa cô về trường học.
Điều này làm tɾong lòng Chử Sở đột nhiên hoảng loạn lên.
Anh một ngày lúc nào cũng mở họp rồi làm việc, 24 tiếng một ngày có thể gặp được bao nhiêu người?
Những người này có bao nhiêu nam, bao nhiêu nữ?
Chử Sở cẩn thận nhớ lại sự chuyển biến thái độ của Dữu Hữu Chi cùng với tất cả hành vi cử chỉ của cô ngày đó.
Ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng cũng nhớ đến chuyện hôm đó lúc não cô đang chìm vào hỗn độn thì vô tình nói thí¢h anh.
Cô nói cô thí¢h anh.
Dữu Hữu Chi thì sao, Dữu Hữu Chi không nói gì.
Chử Sở ngẩn người, trên mặt hiện lên tức giận tɾong chốc lát.
Chử Sở biết sự chênh lệch địa vị giữa hai người, biết anh có khả năng rấtlớn là chỉ thí¢h khuôn mặt cùng thân thể xinh tươi của cô mà thôi.
Nhưng cô vẫn không khỏi tức giận không cam lòng, tấm ͼhân tình của cô sao lại không đáng tiền như vậy?
Ở tɾong lòng cô, nó chính là báu vật quý giá nhất thế gian này.
Anh lúc đó sao lại dám không nói lời nào, anh dựa vào cái gì
Tay rõ ràng còn đang chơi cô, vậy mà ngay cả lừa cô hai câu dễ nghe cũng không muốn.
…… Hiện tại ngược lại còn muốn bảo trì khoảng cách với cô, giống như làm như vậy là có thể làm cô hết hy vọng.
/186
|