Lạc Ly nhìn tứ phía, nếu như tất cả Phi thành không cho mình vào, vậy được, mình sẽ không vào Phi thành bọn họ!
Nói thực, Lạc Ly có thể hủy hết đám Phi thành này, nhưng có ý nghĩa gì chứ?
Vì chút tức giận, mà khiến mình giống như một tên ác bá, khi dễ chúng sinh, đây hoàn toàn không phải là lý tưởng sống của Lạc Ly.
Ở đây, mình ngược lại lại là vô địch thiên hạ, nhưng rời khỏi nơi này, đến tinh vực bình thường bên ngoài, những tông môn này đều là Địa Tiên, có thể tùy ý giết chết mình, cho nên vẫn là không cần hoành hành bá đạo, gây phẫn nộ, áp bức chúng sinh.
Nhưng cục tức này Lạc Ly lại không thể nuốt được, cho nên hắn quyết định phải xây dựng một Phi thành cho riêng mình!
Các ngươi không cho ta vào thành, vậy thì ta sẽ xây một thành cho riêng mình!
Sau đó Lạc Ly chậm rãi nói, truyền âm bốn phương, chủ thành của những Phi thành khác nghe thấy đều sửng sốt.
“Ha ha ha, tên này điên rồi! Tự mình xây một Phi thành sao?”
“Nói đùa cái gì vậy, Phi thành này chính là thiên chuy bách luyện, vô số Tiên nhân tôi luyện mới có thể xây dựng nổi, còn có vô vàn cấm chế, thế giới lớn nhỏ, phòng ngự Ngũ Đế, đây không phải là một thành phố bình thường, mà là Phi thành!”
“Cứ để cho hắn xây đi, 80% tưởng là kéo một lục địa đến, rồi phía trên xây một thành phố là Phi thành rồi, đợi đến khi Triều Tịch Mộc Dương lên, xem hắn khóc kiểu gì!”
“Đúng, đúng, đến lúc đó xem hắn khóc kiểu gì!”
Lạc Ly căn bản cũng không để ý đến lời mỉa mai của bọn họ, chầm chậm hạ xuống, rồi lại lao xuống Mộc Dương hà.
Hắn chạy thẳng đến Hỗn Nguyên thành – hang ổ của tộc Tru Sa, đó chính là một Phi thành hoàn chỉnh, Lạc Ly muốn cho Phi thành này nổi lên trên mặt nước, rồi quay trở lại Thiên Địa lần nữa.
Đến Hỗn Nguyên thành, dưới Kiếm linh Hỗn Nguyên thành bảo vệ nghiêm ngặt, bất kỳ thủy linh nào cũng không thể tiếp cận Hỗn Nguyên thành trong khoảng cách ba trăm dặm.
Lạc Ly bước thẳng đến trước cánh cổng kiên cố cao lớn của Hỗn Nguyên thành.
Kiếm linh Hỗn Nguyên thành lập tức hồi báo: “Báo cáo tông chủ đại nhân, Hỗn Nguyên thành được bảo vệ nghiêm ngặt”.
Lạc Ly nói: “Hỗn Nguyên thành có thể xây lại Phi thành hay không?”
Hỗn Nguyên thành khác với những Phi thành khác, nó một món Tiên bảo cấp sáu hoàn chỉnh, Tiên bảo luôn có năng lực tự khôi phục, cho nên Lạc Ly mới hỏi như vậy.
“Đại nhân, Hỗn Nguyên thành xuống nước, bị nước sông Mộc Dương ngấm vào, thời gian quá dài nên đã mất đi năng lực tự khôi phục rồi”.
“Thưa tông chủ đại nhân, phải đưa Hỗn Nguyên thành ra khỏi Mộc Dương hà, thoát khỏi sự xâm ngấm của nước sông Mộc Dương, sau đó vận chuyển Tiên khí, Hỗn Nguyên thành sẽ có năng lực tự khôi phục, một lần nữa hóa thành Phi thành!”
“Nhưng điều này quá khó, Hỗn Nguyên thành là Tiên bảo cấp sáu, không kém gì Tiên giới của Địa Tiên, năm đó Hỗn Nguyên thành rơi xuống, có không ít Linh tiên của các đại tông môn đến đây muốn chiếm lấy Hỗn Nguyên thành”.
“Kết quả đều thất bại, không thể nào đưa Hỗn Nguyên thành ra khỏi Mộc Dương hà!”
Lạc Ly mỉm cười nói: “Bọn họ không làm được, ta làm được!”
Sau đó hắn liền bay đến cuối Hỗn Nguyên thành, nhìn toàn bộ Hỗn Nguyên thành, rồi dùng hai tay mạnh mẽ đẩy động Hỗn Nguyên thành, muốn đẩy tòa thành này ra khỏi Mộc Dương hà.
Nhưng Hỗn Nguyên thành lại không nhúc nhích, nó đã nằm trong lòng sông bao nhiêu năm rồi, đã đến mức độ dung hợp hoàn mĩ với nơi này rồi, đẩy nó, chính là tác động đến toàn bộ Mộc Dương hà, khó có thể làm được.
“Tông chủ đại nhân, ngài đừng tốn công phí sức nữa, không thể đẩy ta được đâu! Xin ngài nghỉ ngơi đi”.
“Đại nhân, điều này là không thể, chỉ có Phi tiên có lẽ còn có thể đẩy được ta, nhưng nơi này không thể nào xuất hiện Tiên nhân trên cấp Linh tiên, cho nên đại nhân không làm nổi đâu”.
“Đại nhân, xin ngài từ bỏ ý định này đi, đừng lãng phí sức lực nữa!”
Kiếm linh này rất lắm lời, nói không ngừng.
Nhưng Lạc Ly căn bản không thèm để ý, vẫn phát lực chầm chậm đẩy.
Đối với việc này hắn có vô số kinh nghiệm, đẩy núi ba năm, có gì mà không thể!
Từ từ đẩy từng chút một, Lạc Ly dũng mãnh vừa phát lực vừa hô lớn: “Đi!”
Ầm, cả một Hỗn Nguyên thành liền rung lên, Kiếm linh kia lập tức im miệng, giống như ngây người ra vậy, không nói nổi lời nào!
Sau cú rung đó, Lạc Ly tiếp tục đẩy, Hỗn Nguyên thành bắt đầu chầm chậm di động, bắt đâu có một chút di chuyển, dần dần nhanh hơn, từng tấc từng thước từng trượng một, từ lòng sông Mộc Dương, bắt đầu di chuyển lên phía mặt nước.
Lạc Ly ở dưới thành, tiếp tục dùng lực, đi, đi, đi!
Hỗn Nguyên thành liền từ từ nổi lên, dần dần chỉ cách mặt nước khoảng nghìn dặm.
Giống như cảm giác được Hỗn Nguyên thành muốn rời khỏi mình, Mộc Dương hà rất không cam lòng, bên cạnh Lạc Ly đột nhiên xuất hiện sóng lớn ngập trời, vô số mạch nước ngầm, hung hăng mạnh liệt, trong chốc lát, Hỗn Nguyên thành liền nặng hơn gấp mười lần.
Nhưng Lạc Ly đột nhiên cười ha hả, hắn lớn tiếng nói:
“Muốn ngăn cản ta sao, ta khinh, một Mộc Dương hà nhỏ bé như ngươi mà có thể ngăn nổi sao!”
Rồi hắn cao giọng hát:
“Trong tay có kiếm, duy chỉ mình ta độc hành, hồng trần vạn trượng, không cần ngoái đầu nhìn lại, con đường phía trước gập ghềnh, ta vượt mọi chông gai, có tan xương nát thịt cũng không quay đầu”.
“Thân nam tử hán, vụ hư không độ, xóa tan mọi phiền muộn lo âu, quản chi hồng liên diệt độ trước mắt, vẫn tiến về phía trước”.
Cùng với câu hát của hắn, tốc độ của Hỗn Nguyên thành càng lúc càng nhanh, xông lên phía mặt nước!
Trên mặt nước, vô số Tiên nhân Tiên linh đều nghe thấy bài hát xông lên này!
Tiếng hát này nói là tiếng hát, nhưng thực ra là một loại truyền âm thần thức, thiên địa cộng hưởng, vang xa triệu dặm!
Bọn họ nhìn tứ phía, ai đang hát mà có khí thế, cường đại vô địch như vậy!
Cùng với tiếng hát, trên mặt nước đột nhiên xuất hiện một lốc xoáy cực lớn, sau đó là một ảo ảnh khổng lồ!
Vô số Tiên nhân, Tiên linh đều giật mình kinh hãi mà bước lùi lại, những Phi thành gần đó cũng lùi ra xa!
“Không ổn rồi, có quái vật từ dưới sông xuất hiện!”
“Đây là quái vật gì vậy, to quá!”
“Không biết nữa, đều là cái tên Lạc Ly kia, sau khi xuống đó liền dẫn quái vật này ra, tám chín phần hắn bị con quái vật này nuốt sống rồi!”
Đang lúc mọi người đang xì xầm bàn tán, ầm một tiếng, chỉ nhìn thấy một thành phố khổng lồ xuất hiện từ dưới mặt nước!
Diện tích thành phố này ước chừng trăm dặm, thoạt nhìn thật to lớn hoành tráng!
Thành phố đó bay lên, nước sông ngập đầy trong thành phố liền rào rào chảy xuống dưới!
Khi nhìn lại, dưới thành phố đó có một Tiên nhân nhỏ bé, dùng sức khiêng tòa thành khổng lồ ra khỏi Mộc Dương hà!
Vô số Tiên nhân, Tiên linh đều sững sờ ngây dại!
“Đây... đây là cái gì?”
“Đây là Phi thành, hắn nói hắn muốn xây một Phi thành của riêng mình, đây chính là xây rồi!”
“Nói đùa kiểu gì vậy, đây là Phi thành, không thể nào, không thể nào!”
“Đây... đây chính xác là Phi thành, hơn nữa còn là Phi thành Tiên bảo cấp sáu!”
---------------
Nói thực, Lạc Ly có thể hủy hết đám Phi thành này, nhưng có ý nghĩa gì chứ?
Vì chút tức giận, mà khiến mình giống như một tên ác bá, khi dễ chúng sinh, đây hoàn toàn không phải là lý tưởng sống của Lạc Ly.
Ở đây, mình ngược lại lại là vô địch thiên hạ, nhưng rời khỏi nơi này, đến tinh vực bình thường bên ngoài, những tông môn này đều là Địa Tiên, có thể tùy ý giết chết mình, cho nên vẫn là không cần hoành hành bá đạo, gây phẫn nộ, áp bức chúng sinh.
Nhưng cục tức này Lạc Ly lại không thể nuốt được, cho nên hắn quyết định phải xây dựng một Phi thành cho riêng mình!
Các ngươi không cho ta vào thành, vậy thì ta sẽ xây một thành cho riêng mình!
Sau đó Lạc Ly chậm rãi nói, truyền âm bốn phương, chủ thành của những Phi thành khác nghe thấy đều sửng sốt.
“Ha ha ha, tên này điên rồi! Tự mình xây một Phi thành sao?”
“Nói đùa cái gì vậy, Phi thành này chính là thiên chuy bách luyện, vô số Tiên nhân tôi luyện mới có thể xây dựng nổi, còn có vô vàn cấm chế, thế giới lớn nhỏ, phòng ngự Ngũ Đế, đây không phải là một thành phố bình thường, mà là Phi thành!”
“Cứ để cho hắn xây đi, 80% tưởng là kéo một lục địa đến, rồi phía trên xây một thành phố là Phi thành rồi, đợi đến khi Triều Tịch Mộc Dương lên, xem hắn khóc kiểu gì!”
“Đúng, đúng, đến lúc đó xem hắn khóc kiểu gì!”
Lạc Ly căn bản cũng không để ý đến lời mỉa mai của bọn họ, chầm chậm hạ xuống, rồi lại lao xuống Mộc Dương hà.
Hắn chạy thẳng đến Hỗn Nguyên thành – hang ổ của tộc Tru Sa, đó chính là một Phi thành hoàn chỉnh, Lạc Ly muốn cho Phi thành này nổi lên trên mặt nước, rồi quay trở lại Thiên Địa lần nữa.
Đến Hỗn Nguyên thành, dưới Kiếm linh Hỗn Nguyên thành bảo vệ nghiêm ngặt, bất kỳ thủy linh nào cũng không thể tiếp cận Hỗn Nguyên thành trong khoảng cách ba trăm dặm.
Lạc Ly bước thẳng đến trước cánh cổng kiên cố cao lớn của Hỗn Nguyên thành.
Kiếm linh Hỗn Nguyên thành lập tức hồi báo: “Báo cáo tông chủ đại nhân, Hỗn Nguyên thành được bảo vệ nghiêm ngặt”.
Lạc Ly nói: “Hỗn Nguyên thành có thể xây lại Phi thành hay không?”
Hỗn Nguyên thành khác với những Phi thành khác, nó một món Tiên bảo cấp sáu hoàn chỉnh, Tiên bảo luôn có năng lực tự khôi phục, cho nên Lạc Ly mới hỏi như vậy.
“Đại nhân, Hỗn Nguyên thành xuống nước, bị nước sông Mộc Dương ngấm vào, thời gian quá dài nên đã mất đi năng lực tự khôi phục rồi”.
“Thưa tông chủ đại nhân, phải đưa Hỗn Nguyên thành ra khỏi Mộc Dương hà, thoát khỏi sự xâm ngấm của nước sông Mộc Dương, sau đó vận chuyển Tiên khí, Hỗn Nguyên thành sẽ có năng lực tự khôi phục, một lần nữa hóa thành Phi thành!”
“Nhưng điều này quá khó, Hỗn Nguyên thành là Tiên bảo cấp sáu, không kém gì Tiên giới của Địa Tiên, năm đó Hỗn Nguyên thành rơi xuống, có không ít Linh tiên của các đại tông môn đến đây muốn chiếm lấy Hỗn Nguyên thành”.
“Kết quả đều thất bại, không thể nào đưa Hỗn Nguyên thành ra khỏi Mộc Dương hà!”
Lạc Ly mỉm cười nói: “Bọn họ không làm được, ta làm được!”
Sau đó hắn liền bay đến cuối Hỗn Nguyên thành, nhìn toàn bộ Hỗn Nguyên thành, rồi dùng hai tay mạnh mẽ đẩy động Hỗn Nguyên thành, muốn đẩy tòa thành này ra khỏi Mộc Dương hà.
Nhưng Hỗn Nguyên thành lại không nhúc nhích, nó đã nằm trong lòng sông bao nhiêu năm rồi, đã đến mức độ dung hợp hoàn mĩ với nơi này rồi, đẩy nó, chính là tác động đến toàn bộ Mộc Dương hà, khó có thể làm được.
“Tông chủ đại nhân, ngài đừng tốn công phí sức nữa, không thể đẩy ta được đâu! Xin ngài nghỉ ngơi đi”.
“Đại nhân, điều này là không thể, chỉ có Phi tiên có lẽ còn có thể đẩy được ta, nhưng nơi này không thể nào xuất hiện Tiên nhân trên cấp Linh tiên, cho nên đại nhân không làm nổi đâu”.
“Đại nhân, xin ngài từ bỏ ý định này đi, đừng lãng phí sức lực nữa!”
Kiếm linh này rất lắm lời, nói không ngừng.
Nhưng Lạc Ly căn bản không thèm để ý, vẫn phát lực chầm chậm đẩy.
Đối với việc này hắn có vô số kinh nghiệm, đẩy núi ba năm, có gì mà không thể!
Từ từ đẩy từng chút một, Lạc Ly dũng mãnh vừa phát lực vừa hô lớn: “Đi!”
Ầm, cả một Hỗn Nguyên thành liền rung lên, Kiếm linh kia lập tức im miệng, giống như ngây người ra vậy, không nói nổi lời nào!
Sau cú rung đó, Lạc Ly tiếp tục đẩy, Hỗn Nguyên thành bắt đầu chầm chậm di động, bắt đâu có một chút di chuyển, dần dần nhanh hơn, từng tấc từng thước từng trượng một, từ lòng sông Mộc Dương, bắt đầu di chuyển lên phía mặt nước.
Lạc Ly ở dưới thành, tiếp tục dùng lực, đi, đi, đi!
Hỗn Nguyên thành liền từ từ nổi lên, dần dần chỉ cách mặt nước khoảng nghìn dặm.
Giống như cảm giác được Hỗn Nguyên thành muốn rời khỏi mình, Mộc Dương hà rất không cam lòng, bên cạnh Lạc Ly đột nhiên xuất hiện sóng lớn ngập trời, vô số mạch nước ngầm, hung hăng mạnh liệt, trong chốc lát, Hỗn Nguyên thành liền nặng hơn gấp mười lần.
Nhưng Lạc Ly đột nhiên cười ha hả, hắn lớn tiếng nói:
“Muốn ngăn cản ta sao, ta khinh, một Mộc Dương hà nhỏ bé như ngươi mà có thể ngăn nổi sao!”
Rồi hắn cao giọng hát:
“Trong tay có kiếm, duy chỉ mình ta độc hành, hồng trần vạn trượng, không cần ngoái đầu nhìn lại, con đường phía trước gập ghềnh, ta vượt mọi chông gai, có tan xương nát thịt cũng không quay đầu”.
“Thân nam tử hán, vụ hư không độ, xóa tan mọi phiền muộn lo âu, quản chi hồng liên diệt độ trước mắt, vẫn tiến về phía trước”.
Cùng với câu hát của hắn, tốc độ của Hỗn Nguyên thành càng lúc càng nhanh, xông lên phía mặt nước!
Trên mặt nước, vô số Tiên nhân Tiên linh đều nghe thấy bài hát xông lên này!
Tiếng hát này nói là tiếng hát, nhưng thực ra là một loại truyền âm thần thức, thiên địa cộng hưởng, vang xa triệu dặm!
Bọn họ nhìn tứ phía, ai đang hát mà có khí thế, cường đại vô địch như vậy!
Cùng với tiếng hát, trên mặt nước đột nhiên xuất hiện một lốc xoáy cực lớn, sau đó là một ảo ảnh khổng lồ!
Vô số Tiên nhân, Tiên linh đều giật mình kinh hãi mà bước lùi lại, những Phi thành gần đó cũng lùi ra xa!
“Không ổn rồi, có quái vật từ dưới sông xuất hiện!”
“Đây là quái vật gì vậy, to quá!”
“Không biết nữa, đều là cái tên Lạc Ly kia, sau khi xuống đó liền dẫn quái vật này ra, tám chín phần hắn bị con quái vật này nuốt sống rồi!”
Đang lúc mọi người đang xì xầm bàn tán, ầm một tiếng, chỉ nhìn thấy một thành phố khổng lồ xuất hiện từ dưới mặt nước!
Diện tích thành phố này ước chừng trăm dặm, thoạt nhìn thật to lớn hoành tráng!
Thành phố đó bay lên, nước sông ngập đầy trong thành phố liền rào rào chảy xuống dưới!
Khi nhìn lại, dưới thành phố đó có một Tiên nhân nhỏ bé, dùng sức khiêng tòa thành khổng lồ ra khỏi Mộc Dương hà!
Vô số Tiên nhân, Tiên linh đều sững sờ ngây dại!
“Đây... đây là cái gì?”
“Đây là Phi thành, hắn nói hắn muốn xây một Phi thành của riêng mình, đây chính là xây rồi!”
“Nói đùa kiểu gì vậy, đây là Phi thành, không thể nào, không thể nào!”
“Đây... đây chính xác là Phi thành, hơn nữa còn là Phi thành Tiên bảo cấp sáu!”
---------------
/2323
|