Đại Đạo Độc Hành

Chương 1731 - Cùng Hắn Đối Địch Ta Giúp Ngươi!

/2323


Huyền Từ đại sư nhìn Kiếm Thần nói: “Nếu ngươi thu hồi phân thân, hai kết hợp làm một, khôi phục chân thân, đừng nói là ta, vũ trụ này chỉ sợ không có sinh linh nào có thể cản trở kiếm của ngươi!

Ta thực sự không hiểu, ta một phân thành sáu, là vì có được sức mạnh, ngươi một phân thành hai, lại mất đi sức mạnh!”

Lão hòa thượng Huyền Từ đại sư này chính là như thế, gặp mặt liền chỉ ra Lạc Ly và Hổ Thiện chi đạo, hiện tại lại nói rõ bí mật của Kiếm Thần.

Lời này vừa nói ra, Lạc Ly sửng sốt, đây là có ý tứ gì, đột nhiên Lạc Ly nghĩ tới Diệp Tiếu Ngư!

Nhất thời Kiếm Thần tái mặt, lắc lắc đầu nói: “Tốt rồi, thời gian không còn sớm nữa, chuẩn bị mọi thứ rồi xuất phát đi!”

Nàng tránh đề tài kia, không muốn dây dưa vào việc này.

Huyền Từ đại sư nhìn về phía Lạc Ly, đột nhiên nói: “Ta thấy thí chủ Lạc Ly cũng không tin vào thực lực của ta, như vậy đi, để hành động của chúng ta được thuận lợi hơn, chúng ta thử diễn một chút!”

Lạc Ly nhìn về phía Huyền Từ đại sư, chậm rãi nói: “Vẫn xin đại sư tứ giáo!”

Huyền Từ đại sư mỉm cười nói: “Không tính là tứ giáo!”

Hai người thị tuyến tướng đối, trong nháy mắt Lạc Ly bắt đầu điều động chân khí toàn thân, chân thủy, chân thổ, hết sức căng thẳng, tứ đại thập giai pháp bảo, chuẩn bị khởi động!

Huyền Từ đại sư đột nhiên lấy ra một quyển giá tử, mã bộ, hai tay nắm lấy thắt lưng, sau đó nhẹ nhàng đánh ra một quyền.

Một quyền này rõ ràng chính là La Hán quyền bình thường trong nhân gian, dù là ở trong Phàm Nhân cũng là quyền pháp bình thường, đơn giản nhất, chỉ có trẻ con mới sáu bảy tuổi mới tu luyện, dùng để đánh cơ sở.

Nhưng một quyền này đánh ra, đơn giản là vậy, nguyên thủy là vậy nhưng mà lại mang theo một sức mạnh đáng sợ không thể nói nên lời!

Sức mạnh này đáng sợ tới cùng cực, mạnh mẽ vô cùng vô tận, vô lượng chung cực!

Sức mạnh này dung hợp một thể, dù là một quyền, tới tinh tới thành, thiên hạ vô địch!

Quản chi là vũ trụ bổn nguyên chân hỏa, ở dưới một quyền này cũng ảm đạm, quản chi vạn thủy chi nguyên chân thủy, cũng lập tức bị đánh tan, quản chi chân thổ thể xây thành đại địa cũng là vỡ nát!

Dưới một quyền này, Lạc Ly liền cảm nhận được tất cả chính mình, toàn bộ tất cả, đều bị vỡ nát, cả người mình, nguyên thần của mình, toàn bộ mọi thứ của mình đều tiêu tán thành tro bụi dưới một quyền này!

Lạc Ly lên tiếng nói: “Tốt, lợi hại!”

Toàn bộ tất cả, một quyền đó đều là ảo giác, hai người nhìn nhau, thần thức nhất kích!

Huyền Từ đại sư mỉm cười nói: “Đây là Như Lai Lực trong Lục thần quyết của ta!

Sau khi ta tấn thăng Quy Nguyên, dưới Lục Thần quyết, Như Lai lực, Bồ Đề ý, Quan Âm niệm, Kim Cương tâm, La Hán chú, Lôi Thần âm. Đừng nói Đại Phạm, cho dủ là Đạo chủ Ma chủ phân thân, ta cũng dám cùng bọn họ đánh một trận!”

Trong lời nói là sự tự tin vô cùng, hắn muốn đem tín niệm tất thắng của mình rót vào tâm trí Lạc Ly, chôn vùi tín niệm mình là vô địch, cừu nhân đáng sợ như vậy, có chút tra tấn Lạc Ly!

Nhưng mà Lạc Ly cười, mới vừa rồi thần thức nhất kích, Lạc Ly chỉ lấy ra tam đại chân ý, nhưng mà tứ bảo, lại chẳng động đến chút nào, Như Lai Lực có mạnh đến đâu, Đả Thần Tiên của mình cũng không thua kém!

Đột nhiên, Lạc Ly cảm giác được một loại sức mạnh kì dị, như bị kinh tỉnh, sức mạnh kia có nguồn gốc từ trong phòng chứa đồ ở Thái Sơ động thiên của mình.

Lạc Ly nhìn theo sức mạnh kia, nhất thời sửng sốt, nguồn gốc của sức mạnh đó là từ một tấm bia đá.

Tấm bia đá này chính là khi còn trẻ, năm ấy lúc Lạc Ly còn chưa gia nhập Hỗn Nguyên tông, mua một tấm bia đá từ trong quỷ thị.

Bia này có chút khiếm khuyết, phần đầu và phần đệm bia đều đã đứt, nhưng thân bia dài bảy thước vẫn có thể nhìn ra quy mô đầy đủ. Ngay mặt tấm bia đá này khắc hai chữ “Lạn Đà”, chỉ dùng chữ triện, nhìn qua có một loại khí thế khó hiểu, khí thôn thiên địa!

Nhưng mà mặt trái bia văn đã thê thảm vô cùng, chính giữa nó như gặp một trọng kích, trọng kích kia đánh vào đá, gần như muốn phá vỡ bia văn này, phần nứt ra như mạng nhện, khiến cho lân văn trên thành bia lần lượt biến mất. Bia văn vốn đầy chữ chỉ còn lại một đoạn giản tàn thiên. Nhìn chỉnh thể khiến người ta hoài nghi không phải chỉ cần thoáng động chạm là sẽ khiến bia văn này vỡ nát.

Sau khi mua tấm bia đá này, vẫn đặt trong không gian chưa đồ, Lạc Ly nhiều lần kiểm tra cũng không phát hiện ra có gì bất thường. Rốt cuộc hôm nay, bị một kích Như Lai lực của Huyền Từ đại sư. Tấm Bia đá này như tỉnh giấc.

Nhưng mà nghiên cứu tấm bia đá, cần tĩnh tâm và nhiều thời gian. Lạc Ly chỉ có thể đợi sau này có cơ hội rồi nghiên cứu tiếp.

Ngay tại lúc này Kiếm Thần nói: “Tốt rồi, chúng ta đi thôi, bắt đầu hành động, Thanh Vân đạo hữu và Huyền Từ đại sư phải chịu thiệt rồi!”

Hoa Thanh Vân gật đầu, nói: “Lần này sự tình xong xuôi, đây là nhân tình ta nợ lão đầu nhà ngươi, coi như xong nợ rồi!”

Nói xong, hắn ngồi khoanh chân, yên lặng niệm chú, cả người biến đổi, từ người hóa thành một giới tử chỉ lớn khoảng một móng tay.

Kiếm Thần nhặt lên, cầm trong tay, sau đó nhìn về phía Huyền Từ đại sư.

Huyền Từ đại sư chậm rãi nói: “Tốt, hy vọng việc này thuận lợi, cứu vớt chúng sinh!”

Nói xong, hắn cũng biến đổi, hóa thành một mộc ngư!

Đến lúc này Huyền Từ đại sư hoàn toàn cách biệt với bên ngoài, mãi đến khi Kiếm Thần đánh thức hắn, không làm như thế, căn bản không cách nào tránh né Đại Phạm thần thức.

Kiếm Thần cũng thu hồi Mộc Ngư này, sau đó nhìn về phía Hổ Thiện nói: “Đến chúng ta rồi!”

Hổ Thiện Chân gật đầu, lập tức dẫn Lạc Ly Kiếm Thần, tiềm nhập Phù Diêu tông.

Phù Diêu tông này mặc dù chỉ là bàng môn, trong môn vì thiên địa biến dị, cũng có hai vị Phản Hư, nhưng bọn họ so với đám người Lạc Ly, khác biệt trời đất, căn bản không phát hiện ra đám người Lạc Ly, bị đám Lạc Ly dễ dàng tiềm nhập.

Ba người bước chậm trong tông môn này, bên trong, tu sĩ người đến người đi, đi qua bên cạnh bọn họ nhưng lại không một ai có thể nhìn thấy bọn họ, cảm nhận được sự tồn tại của bọn họ.

Hổ Thiện đi trước dẫn đường, vòng trái rẽ phải, đi tới một ngọn núi lớn.

Núi lớn này chính là một ngọn núi lửa đang hoạt động, miệng núi lửa kia không ngừng phun hỏa vân, nhưng hỏa vân đó bị Phù Diêu tông lấy pháp thuật nắm trong tay, từ xa nhìn lại là khói lửa bốc thẳng lên trời cao.

Núi lửa này có thể nói chính là căn bản của Phù Diêu tông, trên núi vô số kiến trúc, không ít đệ tử xếp đội chờ tiến vào, đây là cung điện luyện đan luyện khí của Phù Diêu tông.

Mà hỏa vân trùng thiên ở miệng núi lửa kia, chính là nơi tu luyện của Phù Diêu tông, đệ tử mượn hỏa vân này một bước lên trời, tu luyện Phù Diêu bí pháp. Không có núi lửa này, Phù Diêu tông chỉ là hoang phế.

Hổ Thiện ở phía trước dẫn đường, đột nhiên Kiếm Thần duỗi tay ra, một đạo che chắn xuất hiện, che đậy cảm ứng của Hổ Thiện, nàng nhìn Lạc Ly, chần chừ hỏi:

“Lạc Ly, ngươi đắc tội với Huyền Từ đại sư từ khi nào vậy?”

/2323

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status