Lúc đoàn người trở về đến Bắc Thương linh viện, chẳng hề khó đoán liền khiến cho nhiều người chú ý, rồi khi sự việc Mục Trần đại chiến với Ma Long Tử được kể ra, lập tức khiến cả linh viện chấn động.
Mọi đệ tử nghe đến việc ấy đều há mồm trợn mắt, đứng trân như hóa đá. Chuyện như thế nghe cứ như cổ tích.
Tên ác đồ đệ nhị Huyền Thưởng bảng kia, ngay cả Lâm học trưởng và bá chủ Thiên bảng Trầm Thương Sinh cũng thất thủ, vậy mà lại bại bởi Mục Trần?
Linh viện sôi động hẳn lên, không ngừng có người bàn tán liên tục về trận chiến kinh thiên ở Tây Hoang thành. Danh tiếng Mục Trần qua đó như bay lên trời, dường như đã vượt qua cả Trầm Thương Sinh.
Mục Trần mới đến đến Bắc Thương linh viện chưa đến một năm, nhưng thành tựu lại khiến không ít học trưởng phải hổ thẹn mà khâm phục.
Đến bây giờ thì chẳng còn ai dám nghi ngờ năng lực của Mục Trần. Hầu như ai cũng đoán định rằng, vị trí bá chủ của Trầm Thương Sinh không lâu nữa sẽ bị hạ bệ mất thôi a....
Thế nhưng nhân vật chính Mục Trần của chúng ta khi trở về liền im hơi lặng tiếng, chui vào khu tân sinh tĩnh dưỡng thuơng thế.
Cái danh hiệu bá chủ Thiên bảng hắn đâu có màng tới, sức mạnh mới là của mình, chẳng mạnh hơn nhờ vào danh hiệu. Đại chiến Tây Hoang thành thắng lợi trong gang tấc, nhưng không khiến Mục Trần hoang tưởng kiêu ngạo, ngược lại còn khiến hắn áp lực không ít.
Vì hắn biết, Ma Long Tử dù được xếp vào đệ nhị trong danh sách truy nã của Huyền Thưởng bảng, nhưng vẫn chưa thuộc về những cường giả trẻ tuổi hàng đầu Bắc Thương đại lục.
Đại lục mênh mông này vẫn còn vài người cường hãn hơn nữa.
Hắn muốn theo được đám người đó, thì phải cố gắng điên cuồng hơn nữa. Bọn họ có thể nói tuổi lớn hơn, thời gian tu luyện lâu hơn, nhưng Mục Trần chẳng muốn lấy cớ đó để biện minh.
Sức mạnh chân chính thì kể gì tuổi tác.
Ngày thứ ba sau khi trở về, thương thế sơ bộ khôi phục tốt. Lần này mượn hung sát lực cũng khiến hắn nội thương, nhưng thân thể hiện tại mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều, sức đề kháng với sự ăn mòn của nó cũng cao hơn, nên hắn không thê thảm như trước kia.
Và lúc đó, hắn nhận được một tin tức cực kỳ đáng kinh ngạc của Thái Thương viện trưởng.
Bắc Thương linh viện, Nghị Sự điện.
Đối diện sáu vị trước mặt, Mục Trần thấp thỏm lo âu. Trước mặt hắn là Thái Thương viện trưởng, và 5 vị thiên tịch trưởng lão. Toàn bộ đều có mặt, đây có lẽ là cao tầng mạnh nhất Bắc Thương linh viện.
- Hô hô, Mục Trần! Lần này ngươi làm rất tốt, ta đại diện Hình điện cảm tạ. Nếu không có ngươi thì tổn thất của Hình điện lúc này khá nhiều rồi.
Mạch U cười nói sảng khoái.
Bên cạnh Mạch U là Chúc Thiên và ba vị thiên tịch trưởng lão khác. Ngoài Chúc Thiên vẻ ngòai như thiếu niên, ba vị kia đều tóc trắng, mắt long lanh như sao. Quanh thân bọn họ chẳng hề phát hiện ra chút dao động linh lực nào, nhưng lại có áp lực bài sơn đảo hải.
Năm vị Chí Tôn, cộng thêm Thái Thương viện trưởng là sáu vị Chí Tôn.
Mục Trần run rẩy nhủ thầm. Đối diện sức mạnh Bắc Thương linh viện, hắn khó mà giữ bình tĩnh. Chính nhờ họ mà linh viện mới có được vị thế bá chủ người ta thường xưng tụng.
Dần bình tĩnh lại, Mục Trần cung kính thi lễ, rồi hướng sang Thái Thương viện trưởng hỏi:
- Viện trưởng triệu ta đến có gì dặn dò?
Thái Thương viện trưởng mỉm cười:
- Gọi ngươi đến chủ yếu vì Đại Tu Di Ma Trụ trong cơ thể ngươi.
Năm vị thiên tịch trưởng lão cũng kinh dị nhìn Mục Trần. Bọn họ đều biết về Đại Tu Di Ma Trụ. Năm xưa nhờ có Bạch Long Chí Tôn đột nhiên phản bội Long Ma Cung, đem Đại Tu Di Ma Trụ đi mất. Nếu không thì trận đại chiến năm đó thắng bại khó phân.
Hung vật mà cường giả Chí Tôn rất thèm muốn, chỉ có trong tay Chí Tôn mới chân chính phát huy uy lực kinh hoàng.
Vậy mà cái hung vật đó bây giờ lại ở trong người một tân sinh, thật là khó ngờ.
Mục Trần ngẩn ra, rồi giật mình. Chẳng lẽ Bắc Thương linh viện cũng muốn hắn giao nộp Đại Tu Di Ma Trụ sao?
- Ha ha, yên tâm đi! Chúng ta nếu làm như vậy, thì khác gì Long Ma Cung?
Thái Thương viện trưởng cười nói, đi guốc trong bụng Mục Trần.
Bị nói toạc ra hết suy nghĩ trong lòng, Mục Trần xấu hổ. Dù vậy cũng không trách hắn được, thứ này quá mạnh hấp dẫn.
- Hiện giờ Đại Tu Di Ma Trụ ở trong cơ thể ngươi nhưng cũng không cho thấy nó đã thuộc về ngươi...
Mạch U cười nói:
- Chí bảo của Long Ma Cung đâu dễ cướp như vậy chứ?
Mục Trần nhíu mày, nói:
- Ý của điện chủ, là Long Ma Cung có cách cướp lại?
Nhớ đến lúc đối diện Hắc Long Chí Tôn, nếu không phải có Thái Thương viện trưởng xuất hiện kịp lúc, e rằng Đại Tu Di Ma Trụ sẽ phá nát thân thể hắn chui ra....
- Đại Tu Di Ma Trụ ở trong tay Long Ma Cung nhiều năm, ta được biết nó có bố trí Long Ma Lạc Ấn. Với thực lực của ngươi dĩ nhiên không phát hiện ra.
Thái Thương viện trưởng nói.
- Long Ma Lạc Ấn?
Mục Trần mờ mịt đúng là chẳng hề biết chuyện này.
- Một thủ đoạn đặc biệt của Long Ma Cung. Một tên Chí Tôn nào đó tiềm ẩn vào Đại Tu Di Ma Trụ, bình thường chẳng có dấu hiệu nào cả, nhưng khi mấy kẻ đó kích hoạt nó, thì ngươi lập tức mất khống chế Đại Tu Di Ma Trụ. Vả lại khi ấy chắc chắn cái mạng nhỏ của ngươi hòan toàn nằm trong tay họ, chỉ cần ý muốn thì ngoài ngàn dặm cũng khiến cho Ma Trụ nổ banh xác ngươi.
Chúc Thiên lên tiếng, lão xoa cằm cười tủm tỉm.
Mục Trần lạnh toát sống lưng. Vậy thì Đại Tu Di Ma Trụ chính là một quả bom trong cơ thể hắn sao? Long Ma Cung kích hoạt nó thì sức mạnh đó sẽ hoàn toàn hủy dịêt hắn mất.
- Trước kia ngươi không lộ ra Đại Tu Di Ma Trụ, nên nguy hiểm như thế cũng không có, còn bây giờ nếu cứ ở trong linh viện, bọn họ cũng không dễ mà kích hoạt nó được. Đến khi ngươi rời khỏi linh viện thì chân chính tan xác.
Mục Trần lau mồ hôi sợ hãi, trong lòng thấp thỏm không yên. Chắc chắn khi Đại Tu Di Ma Trụ đột nhiên bùng nổ, thì cái cơ thể bé nhỏ của hắn chẳng thể nào chịu được.
- Viện trưởng gọi ta đến không phải chỉ để hù dọa thôi chứ?
Sợ thì sợ, nhưng Mục Trần nhanh chóng bình tĩnh lại, quay sang Thái Thương viện trưởng cố gắng cười nói.
- Tiểu tử thông minh thật đó...
Thái Thương viện trưởng nhếch miệng cười:
- Lần này ngươi thuận lợi kết thúc nhiệm vụ, đáng lý phải thưởng lớn. Bọn ta bàn bạc quyết định giải quyết cái Long Ma Lạc Ấn trong ma trụ cho ngươi, vậy thì sau này ngươi có thể khiến nó phục tùng mình, không phải sợ hãi Long Ma Cung nữa.
Mục Trần mừng ra mặt. Long Ma Lạc Ấn do Chí Tôn Long Ma Cung tạo thành, hắn nào có năng lực làm được gì. Bây giờ có họ giúp một tay, thì còn gì bằng.
- Đa tạ viện trưởng!
Mục Trần hân hoan cảm kích.
Thái Thương viện trưởng khoát tay, nhìn lại năm vị thiên tịch trưởng lão, gật đầu. Năm người liền phân tán ra năm vị trí.
- Triệu hồi Đại Tu Di Ma Trụ ra đi.
Mục Trần hơi do dự. Đại Tu Di Ma Trụ do tờ giấy than bí ẩn trấn áp, nếu giải phóng nó có lẽ sẽ khiến động tĩnh rất lớn. Nhưng nhìn lại nụ cười của Thái Thương viện trưởng, hắn lại cực kỳ yên tâm. Sáu vị Chí Tôn trấn thủ ở đây, cũng không tin Đại Tu Di Ma Trụ làm được chuyện gì!
Nghĩ vậy, hắn nhắm mắt, tâm thần chui vào khí hải. Đóa hoa Mandala chậm rãi nở ra, những sợi xích tím quấn quanh ma trụ cũng được rút lại.
Rầm!
Chính lúc đó, Đại Tu Di Ma Trụ điên cuồng rung động, bùm một tiếng bay ra khỏi khí hải của Mục Trần.
Vèo!
Hào quang đỏ tươi từ đỉnh đầu Mục Trần bay thẳng lên, hắc ma trụ chui ra, hung sát lực từ viễn cổ tràn ngập đại điện.
Ùynh!
Đại điện rung chuyển, Đại Tu Di Ma Trụ lập tức phình to ra, định đâm thẳng lên vòm điện chạy thoát.
Thái Thương viện trưởng vung tay lên, mái vòm đại điện sáng lóa chói mắt, vô số những sợi xích ánh sáng từ đâu bắn ra, quấn lấy Đại Tu Di Ma Trụ.
- Trấn áp ma trụ!
Mạch U, Chúc Thiên và mấy vị thiên tịch trưởng lão lập tức bùng phát, linh lực hùng dũng áp bách đáng sợ ùn ùn bay ra từ lòng bàn tay họ, hỗ trợ quang xích quấn chặt Đại Tu Di Ma Trụ, chế ngự hung sát lực.
Ong ong!
Đại Tu Di Ma Trụ điên cuồng giãy giụa, khiến không gian quanh nó như muốn đứt gãy.
Năm vị thiên tịch trưởng lão tập trung, trong lòng cũng hơi chấn động. Quả nhiên không hổ là Thái Cổ Hung Khí, bọn họ liên thủ vẫn chưa thể trấn áp được ngay.
Nhưng thời gian nhanh chóng trôi qua, chấn động càng lúc càng yếu, rồi Đại Tu Di Ma Trụ hoàn toàn an tĩnh.
Thái Thương viện trưởng kết ấn, linh lực như biển lớn bao trùm Đại Tu Di Ma Trụ.
Linh lực như chất lỏng thẩm thấu vào trong ma trụ, Mục Trần nhìn thấy trên thân trụ có vài tia hắc ám đen tối hiện lên, hoa văn như một con ma long!
Chắc chắn đây chính là Long Ma Lạc Ấn!
- Diệt!
Thái Thương viện trưởng lạnh lùng quát.
Ầm!
Sáu người cùng lúc ra tay, linh lực ào ạt đổ tới Long Ma Lạc Ấn.
Vào lúc đó, trong một hắc điện xa xôi, Hắc Long Chí Tôn đang ngồi xếp bằng chợt trừng mắt, vẻ lãnh khốc toát ra.
- Thái Thương, các ngươi dám cả gan xóa Long Ma Lạc Ấn! Được lắm! Nếu đã muốn đấu, thì Long Ma Cung chúng ta đấu truớc một trận, xem các ngươi có đủ năng lực xóa Long Ma Lạc Ấn hay không!
Hắn đứng bật dậy, một tiếng rống như long ngâm vang vọng khắp nơi.
Tiếng gầm vang khắp trong cung điện dưới lòng đất, rồi vài tiếng long ngâm khác vang lên. Sau đó không gian biến dạng, năm bóng người bước ra từ thông đạo không gian, xuất hiện trước mặt Hắc Long Chí Tôn.
Uy áp kinh khủng theo đó cũng lan tỏa ra.
Năm người kia cũng có thực lực Chí Tôn!
Mọi đệ tử nghe đến việc ấy đều há mồm trợn mắt, đứng trân như hóa đá. Chuyện như thế nghe cứ như cổ tích.
Tên ác đồ đệ nhị Huyền Thưởng bảng kia, ngay cả Lâm học trưởng và bá chủ Thiên bảng Trầm Thương Sinh cũng thất thủ, vậy mà lại bại bởi Mục Trần?
Linh viện sôi động hẳn lên, không ngừng có người bàn tán liên tục về trận chiến kinh thiên ở Tây Hoang thành. Danh tiếng Mục Trần qua đó như bay lên trời, dường như đã vượt qua cả Trầm Thương Sinh.
Mục Trần mới đến đến Bắc Thương linh viện chưa đến một năm, nhưng thành tựu lại khiến không ít học trưởng phải hổ thẹn mà khâm phục.
Đến bây giờ thì chẳng còn ai dám nghi ngờ năng lực của Mục Trần. Hầu như ai cũng đoán định rằng, vị trí bá chủ của Trầm Thương Sinh không lâu nữa sẽ bị hạ bệ mất thôi a....
Thế nhưng nhân vật chính Mục Trần của chúng ta khi trở về liền im hơi lặng tiếng, chui vào khu tân sinh tĩnh dưỡng thuơng thế.
Cái danh hiệu bá chủ Thiên bảng hắn đâu có màng tới, sức mạnh mới là của mình, chẳng mạnh hơn nhờ vào danh hiệu. Đại chiến Tây Hoang thành thắng lợi trong gang tấc, nhưng không khiến Mục Trần hoang tưởng kiêu ngạo, ngược lại còn khiến hắn áp lực không ít.
Vì hắn biết, Ma Long Tử dù được xếp vào đệ nhị trong danh sách truy nã của Huyền Thưởng bảng, nhưng vẫn chưa thuộc về những cường giả trẻ tuổi hàng đầu Bắc Thương đại lục.
Đại lục mênh mông này vẫn còn vài người cường hãn hơn nữa.
Hắn muốn theo được đám người đó, thì phải cố gắng điên cuồng hơn nữa. Bọn họ có thể nói tuổi lớn hơn, thời gian tu luyện lâu hơn, nhưng Mục Trần chẳng muốn lấy cớ đó để biện minh.
Sức mạnh chân chính thì kể gì tuổi tác.
Ngày thứ ba sau khi trở về, thương thế sơ bộ khôi phục tốt. Lần này mượn hung sát lực cũng khiến hắn nội thương, nhưng thân thể hiện tại mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều, sức đề kháng với sự ăn mòn của nó cũng cao hơn, nên hắn không thê thảm như trước kia.
Và lúc đó, hắn nhận được một tin tức cực kỳ đáng kinh ngạc của Thái Thương viện trưởng.
Bắc Thương linh viện, Nghị Sự điện.
Đối diện sáu vị trước mặt, Mục Trần thấp thỏm lo âu. Trước mặt hắn là Thái Thương viện trưởng, và 5 vị thiên tịch trưởng lão. Toàn bộ đều có mặt, đây có lẽ là cao tầng mạnh nhất Bắc Thương linh viện.
- Hô hô, Mục Trần! Lần này ngươi làm rất tốt, ta đại diện Hình điện cảm tạ. Nếu không có ngươi thì tổn thất của Hình điện lúc này khá nhiều rồi.
Mạch U cười nói sảng khoái.
Bên cạnh Mạch U là Chúc Thiên và ba vị thiên tịch trưởng lão khác. Ngoài Chúc Thiên vẻ ngòai như thiếu niên, ba vị kia đều tóc trắng, mắt long lanh như sao. Quanh thân bọn họ chẳng hề phát hiện ra chút dao động linh lực nào, nhưng lại có áp lực bài sơn đảo hải.
Năm vị Chí Tôn, cộng thêm Thái Thương viện trưởng là sáu vị Chí Tôn.
Mục Trần run rẩy nhủ thầm. Đối diện sức mạnh Bắc Thương linh viện, hắn khó mà giữ bình tĩnh. Chính nhờ họ mà linh viện mới có được vị thế bá chủ người ta thường xưng tụng.
Dần bình tĩnh lại, Mục Trần cung kính thi lễ, rồi hướng sang Thái Thương viện trưởng hỏi:
- Viện trưởng triệu ta đến có gì dặn dò?
Thái Thương viện trưởng mỉm cười:
- Gọi ngươi đến chủ yếu vì Đại Tu Di Ma Trụ trong cơ thể ngươi.
Năm vị thiên tịch trưởng lão cũng kinh dị nhìn Mục Trần. Bọn họ đều biết về Đại Tu Di Ma Trụ. Năm xưa nhờ có Bạch Long Chí Tôn đột nhiên phản bội Long Ma Cung, đem Đại Tu Di Ma Trụ đi mất. Nếu không thì trận đại chiến năm đó thắng bại khó phân.
Hung vật mà cường giả Chí Tôn rất thèm muốn, chỉ có trong tay Chí Tôn mới chân chính phát huy uy lực kinh hoàng.
Vậy mà cái hung vật đó bây giờ lại ở trong người một tân sinh, thật là khó ngờ.
Mục Trần ngẩn ra, rồi giật mình. Chẳng lẽ Bắc Thương linh viện cũng muốn hắn giao nộp Đại Tu Di Ma Trụ sao?
- Ha ha, yên tâm đi! Chúng ta nếu làm như vậy, thì khác gì Long Ma Cung?
Thái Thương viện trưởng cười nói, đi guốc trong bụng Mục Trần.
Bị nói toạc ra hết suy nghĩ trong lòng, Mục Trần xấu hổ. Dù vậy cũng không trách hắn được, thứ này quá mạnh hấp dẫn.
- Hiện giờ Đại Tu Di Ma Trụ ở trong cơ thể ngươi nhưng cũng không cho thấy nó đã thuộc về ngươi...
Mạch U cười nói:
- Chí bảo của Long Ma Cung đâu dễ cướp như vậy chứ?
Mục Trần nhíu mày, nói:
- Ý của điện chủ, là Long Ma Cung có cách cướp lại?
Nhớ đến lúc đối diện Hắc Long Chí Tôn, nếu không phải có Thái Thương viện trưởng xuất hiện kịp lúc, e rằng Đại Tu Di Ma Trụ sẽ phá nát thân thể hắn chui ra....
- Đại Tu Di Ma Trụ ở trong tay Long Ma Cung nhiều năm, ta được biết nó có bố trí Long Ma Lạc Ấn. Với thực lực của ngươi dĩ nhiên không phát hiện ra.
Thái Thương viện trưởng nói.
- Long Ma Lạc Ấn?
Mục Trần mờ mịt đúng là chẳng hề biết chuyện này.
- Một thủ đoạn đặc biệt của Long Ma Cung. Một tên Chí Tôn nào đó tiềm ẩn vào Đại Tu Di Ma Trụ, bình thường chẳng có dấu hiệu nào cả, nhưng khi mấy kẻ đó kích hoạt nó, thì ngươi lập tức mất khống chế Đại Tu Di Ma Trụ. Vả lại khi ấy chắc chắn cái mạng nhỏ của ngươi hòan toàn nằm trong tay họ, chỉ cần ý muốn thì ngoài ngàn dặm cũng khiến cho Ma Trụ nổ banh xác ngươi.
Chúc Thiên lên tiếng, lão xoa cằm cười tủm tỉm.
Mục Trần lạnh toát sống lưng. Vậy thì Đại Tu Di Ma Trụ chính là một quả bom trong cơ thể hắn sao? Long Ma Cung kích hoạt nó thì sức mạnh đó sẽ hoàn toàn hủy dịêt hắn mất.
- Trước kia ngươi không lộ ra Đại Tu Di Ma Trụ, nên nguy hiểm như thế cũng không có, còn bây giờ nếu cứ ở trong linh viện, bọn họ cũng không dễ mà kích hoạt nó được. Đến khi ngươi rời khỏi linh viện thì chân chính tan xác.
Mục Trần lau mồ hôi sợ hãi, trong lòng thấp thỏm không yên. Chắc chắn khi Đại Tu Di Ma Trụ đột nhiên bùng nổ, thì cái cơ thể bé nhỏ của hắn chẳng thể nào chịu được.
- Viện trưởng gọi ta đến không phải chỉ để hù dọa thôi chứ?
Sợ thì sợ, nhưng Mục Trần nhanh chóng bình tĩnh lại, quay sang Thái Thương viện trưởng cố gắng cười nói.
- Tiểu tử thông minh thật đó...
Thái Thương viện trưởng nhếch miệng cười:
- Lần này ngươi thuận lợi kết thúc nhiệm vụ, đáng lý phải thưởng lớn. Bọn ta bàn bạc quyết định giải quyết cái Long Ma Lạc Ấn trong ma trụ cho ngươi, vậy thì sau này ngươi có thể khiến nó phục tùng mình, không phải sợ hãi Long Ma Cung nữa.
Mục Trần mừng ra mặt. Long Ma Lạc Ấn do Chí Tôn Long Ma Cung tạo thành, hắn nào có năng lực làm được gì. Bây giờ có họ giúp một tay, thì còn gì bằng.
- Đa tạ viện trưởng!
Mục Trần hân hoan cảm kích.
Thái Thương viện trưởng khoát tay, nhìn lại năm vị thiên tịch trưởng lão, gật đầu. Năm người liền phân tán ra năm vị trí.
- Triệu hồi Đại Tu Di Ma Trụ ra đi.
Mục Trần hơi do dự. Đại Tu Di Ma Trụ do tờ giấy than bí ẩn trấn áp, nếu giải phóng nó có lẽ sẽ khiến động tĩnh rất lớn. Nhưng nhìn lại nụ cười của Thái Thương viện trưởng, hắn lại cực kỳ yên tâm. Sáu vị Chí Tôn trấn thủ ở đây, cũng không tin Đại Tu Di Ma Trụ làm được chuyện gì!
Nghĩ vậy, hắn nhắm mắt, tâm thần chui vào khí hải. Đóa hoa Mandala chậm rãi nở ra, những sợi xích tím quấn quanh ma trụ cũng được rút lại.
Rầm!
Chính lúc đó, Đại Tu Di Ma Trụ điên cuồng rung động, bùm một tiếng bay ra khỏi khí hải của Mục Trần.
Vèo!
Hào quang đỏ tươi từ đỉnh đầu Mục Trần bay thẳng lên, hắc ma trụ chui ra, hung sát lực từ viễn cổ tràn ngập đại điện.
Ùynh!
Đại điện rung chuyển, Đại Tu Di Ma Trụ lập tức phình to ra, định đâm thẳng lên vòm điện chạy thoát.
Thái Thương viện trưởng vung tay lên, mái vòm đại điện sáng lóa chói mắt, vô số những sợi xích ánh sáng từ đâu bắn ra, quấn lấy Đại Tu Di Ma Trụ.
- Trấn áp ma trụ!
Mạch U, Chúc Thiên và mấy vị thiên tịch trưởng lão lập tức bùng phát, linh lực hùng dũng áp bách đáng sợ ùn ùn bay ra từ lòng bàn tay họ, hỗ trợ quang xích quấn chặt Đại Tu Di Ma Trụ, chế ngự hung sát lực.
Ong ong!
Đại Tu Di Ma Trụ điên cuồng giãy giụa, khiến không gian quanh nó như muốn đứt gãy.
Năm vị thiên tịch trưởng lão tập trung, trong lòng cũng hơi chấn động. Quả nhiên không hổ là Thái Cổ Hung Khí, bọn họ liên thủ vẫn chưa thể trấn áp được ngay.
Nhưng thời gian nhanh chóng trôi qua, chấn động càng lúc càng yếu, rồi Đại Tu Di Ma Trụ hoàn toàn an tĩnh.
Thái Thương viện trưởng kết ấn, linh lực như biển lớn bao trùm Đại Tu Di Ma Trụ.
Linh lực như chất lỏng thẩm thấu vào trong ma trụ, Mục Trần nhìn thấy trên thân trụ có vài tia hắc ám đen tối hiện lên, hoa văn như một con ma long!
Chắc chắn đây chính là Long Ma Lạc Ấn!
- Diệt!
Thái Thương viện trưởng lạnh lùng quát.
Ầm!
Sáu người cùng lúc ra tay, linh lực ào ạt đổ tới Long Ma Lạc Ấn.
Vào lúc đó, trong một hắc điện xa xôi, Hắc Long Chí Tôn đang ngồi xếp bằng chợt trừng mắt, vẻ lãnh khốc toát ra.
- Thái Thương, các ngươi dám cả gan xóa Long Ma Lạc Ấn! Được lắm! Nếu đã muốn đấu, thì Long Ma Cung chúng ta đấu truớc một trận, xem các ngươi có đủ năng lực xóa Long Ma Lạc Ấn hay không!
Hắn đứng bật dậy, một tiếng rống như long ngâm vang vọng khắp nơi.
Tiếng gầm vang khắp trong cung điện dưới lòng đất, rồi vài tiếng long ngâm khác vang lên. Sau đó không gian biến dạng, năm bóng người bước ra từ thông đạo không gian, xuất hiện trước mặt Hắc Long Chí Tôn.
Uy áp kinh khủng theo đó cũng lan tỏa ra.
Năm người kia cũng có thực lực Chí Tôn!
/1555
|