Đám người kia nghe được lời nói không mặn không nhạt của Mục Trần cũng ngẩn ra, Trần Bằng không tin cất tiếng:
- Các ngươi bất quá chỉ có hai người đủ năng lực đối phó đám Linh Tướng, nhưng khó có thể nào hai người đủ sức 8 con một trung kỳ bảy sơ kỳ....
Giọng nói lại trở nên trào phúng, tuy hắn đã thấy sự lợi hại của Lạc Li, nhưng vẫn không tin hai người có thể đối phó đội hình Linh Tướng mạnh mẽ này.
- Mục Trần, chúng ta không cần hỗ trợ sao?
An Nhiên thấp giọng hỏi, tuy đường đến đây biểu hiện của hai người kia rất kinh người, nhưng đội hình Linh Tướng kia rất đáng ngại.
Vả lại, đám đồng đội hợp tác này luôn ở gần ngay bên cạnh chẳng biết đang suy nghĩ gì, có khi sơ sẩy bị thương sẽ làm cho họ lòng tham trổi dậy, ra tay cướp đoạt thành quả từ đầu đến giờ.
- Yên tâm đi!
Mục Trần cười, quay sang dịu dàng nói với Lạc Li:
- Giúp ta ngăn chúng một chút được không?
Lạc Li nhìn Mục Trần, mắt khẽ chớp:
- Ngươi muốn bố trí linh trận?
- Hiểu lòng ta quá!
Mục Trần nháy mắt đá lông nheo, khiến cho Lạc Li bất giác đỏ mặt. Cái tên này lúc nào cũng trêu ghẹo nàng cho được.
- Được không đấy?
Lạc Li cười trong suốt, dáng người yểu điệu đứng trước mặt hắn.
Mục Trần mỉm cười, có Lạc Li chống đỡ, hắn rất yên tâm, tuyệt đối tin tưởng nàng.
Ánh mắt liếc sang ba chi đội kia mang theo một chút lạnh lẽo cảnh cáo, rồi hoàn toàn nhắm cả lại, hai tay kết ấn. Ngay lập tức linh ấn ngập tràn từ đâu chui ra, ngưng tụ trong lòng bàn tay.
- Linh ấn? Hắn muốn bố trí linh trận? !
Ba đám người kia nhìn thấy linh ấn vây quanh Mục Trần cũng kinh ngạc ra mặt. Bây giờ mới nhớ tới hắn còn có một thân phận Linh Trận sư.
Từng đạo linh ấn nhanh chóng lượn lờ quanh người Mục Trần, dao động kinh người toát ra.
Đám Linh Tướng trong kia cũng đã phát hiện dao động linh lực bên này, lập tức như gió bão ào ào xông tới, hướng đến tấn công Mục Trần.
Lạc Li thần sắc tập trung nhìn đám Linh Tướng đang lao tới, nét mặt lãnh khốc vô tình không hề lui bước. Tay nắm chặt chuôi kiếm, dưới ánh mắt lo lắng của đám người An Nhiên dũng mãnh xông lên.
- Một mình nàng đòi ngăn cản đám Linh Tướng kia sao?
Ba chi đội kia nhìn thấy vậy liền trợn mắt khó tin. Cả ba đội ngũ liên hợp còn không thể chống đỡ được với đám Linh Tướng Hóa Thiên cảnh 1 trung kỳ 7 sơ kỳ kia, nàng muốn động thủ thì ít nhất cũng phải có thực lực Hóa Thiên cảnh hậu kỳ mới may ra? Cô gái xinh đẹp động lòng người kia lại có thực lực đáng sợ thế sao?
Véo!
Lạc Li đâu rảnh quan tâm trả lời thắc mắc của đám người kia, tay nắm trường kiếm đột nhiên chém xuống.
Soạt!
Kiếm quang sáng lóa xé rách màn đêm u ám, như một tia nắng chiếu rọi thế gian, mang theo khí thế sắc bén nhanh như chớp giật bổ vào đám Linh Tướng đang lao tới.
Uỳnh!
Đất nứt ra, mấy con Linh Tướng bị một kiếm đó đẩy lui cả trăm trượng. Ngoại trừ con trung kỳ, 7 con còn lại đã mờ thêm một chút.
Một kiếm của Lạc Li đã khiến chúng nó bị tiêu hao.
- Không thể tin được!
Đám người ba chi đội kia hết hồn hoảng sợ trước công kích bá đạo của cô gái váy đen nọ. Một mái tóc màu bạc, dáng người thanh tao lại có thực lực mạnh mẽ như thế?
Đùng!
Đám Linh Tướng cũng chỉ là linh khí nên chẳng cảm giác được đau đớn, tiếp tục xông lên tấn công. Lạc Li chỉ đơn giản múa kiếm, kiếm quang ngập trời cắt xé đánh tới, tạo thành một tầng kiếm quang hộ tráo, bất kể chúng đánh như thế nào cũng không phá nổi.
Lúc này, Mục Trần đã ngưng tụ ra cả trăm linh ấn, hắn búng tay cho linh ấn dung nhập vào không khí.
Linh lực tỏa ra bồng bềnh, vô số tia sáng vẽ ra trên không tung, đan xen nhau phức tạp vô cùng, hình thành một trận đồ có uy áp đáng sợ.
Hắc ám tuôn ra hình thành một đóa sen đen to lớn, dao động linh lực hung mãnh bùng lên.
- Là linh trận từng ngăn cản một kích của Lý Huyền Thông sao?
An Nhiên thất thanh thốt lên, nhớ lại trận chiến ba chiêu của Mục Trần và Lý Huyền Thông.
Bùm bùm!
Mấy con Linh Tướng cũng đã nhận thấy sự kinh khủng xuất hiện trên bầu trời, công kích của chúng nó càng tăng cường cuồn gbạo hơn, đẩy lui hộ tráo kiếm quang của Lạc Li một chút.
Lạc Li vẫn không kinh hãi, nhìn đám Linh Tướng từng bước ép sát, tay chậm rãi nắm chặt lại, vỏ kiếm lóe ra một tia sắc nhọn.
- Được rồi!
Thình lình thanh âm của Mục Trần vang lên, Lạc Li nghe thấy thì mỉm cười, tay buông vỏ kiếm.
Mục Trần lơ lửng trên không, nhìn xuống bầy Linh Tướng đang tỏ ra bất an nôn nóng, một tiếng quát đột ngột vang lên:
- Yêu Liên Đồ trận!
Rầm rầm!
Hắc liên yêu dị trên cao chậm rãi xoay tròn, hắc ám toát ra khiến không khí xung quanh biến dạng.
Vút!
Tám con Linh Tướng lập tức nhắm hướng đó lao tới. Chúng không có linh trí, chỉ cảm nhận được nơi linh trận kia tạo thành uy hiếp lớn cho chúng nó, nhất định phải ngăn lại.
Mục Trần chỉ hờ hững nhìn chúng nó, ngón tay điểm vao không trung, cánh sen mềm mại nở ra, để lộ tim sen đang ngưng tụ linh lực khủng bố.
Chíu!
Một tia hắc ám từ tim sen đột ngột bắn ra, hung hăng công kích bắn vào tám con Linh Tướng như thiêu thân đang lao tới.
Đùng!
Chùm tia hắc ám xuyên qua chúng nó, rọi xuống mặt đất, khiến cho khe núi rung chuyển dữ dội, sụp đổ từng mảng lớn.
Ba đội kia kinh hãi nhìn diễn biến trận đấu, sắc mặt tái xanh vôi ổn định lại thân hình, đưa mắt phức tạp nhìn xuống nơi vừa bị công kích. Bên đó đồi núi hình thành một cái động sâu không thấy đáy đen ngòm, to lớn vô cùng khiến người ta lạnh gáy.
Phía trên cửa động, vốn có tám con Linh Tướng thì lúc này chỉ còn lại một. Bay con Linh Tướng Hóa Thiên cảnh sơ kỳ ngay lập tức đã bị bắn nổ, hóa thành bảy khối cầu đỏ rực rỡ sáng bóng như ngọn lửa, lơ lửng giữa không trung.
Đó là linh quang của Linh Tướng biến thành!
Đám người bên này lập tức đỏ mắt tham lam nhìn chòng chọc vào 7 khối cầu đỏ như lửa. Linh lực ẩn chứa trong mỗi thứ kia e rằng còn mạnh hơn tất cả số Linh Binh họ có được!
phù phù.
Hơi thở dồn dập, tim đập thình thịch, chân không còn tự chủ định bước tới, nhưng ngay lúc đó một ánh mắt lạnh băng khiến họ nổi da gà phóng tới, cảnh tỉnh cả bọn.
Giữa không trung, Mục Trần mặt không đổi sắc nhìn họ, tay vẫn đang siết chặt, cả trăm linh ấn đang lượn lờ quanh thân.
Với thực lực của hắn, muốn bố trí linh trận cấp 4 không mấy khó khăn nữa.
Nếu bọn người kia không biết phải trái, hắn không ngại dạy dỗ đến nơi đến chốn.
Đám người kia mắt láo liên nhìn linh ấn quanh thân Mục Trần, bất giác lùi chân về. Bọn họ không đủ tin tưởng có thể đỡ nổi một kích của linh trận cường hãn kia.
Hơn nữa, lại còn một cô gái đã một mình ngăn cản công kích của tám con Linh Tướng đang ở gần đó.
Cả đám liếc nhau, đều nhìn ra vẻ chua xót trong mắt nhau. Sớm biết Mục Trần khủng bố như thế, vậy thì hợp tác vui vẻ với hắn cho rồi, để mà còn được chia chút cháo.
Nhưng hiện tại đã khiến hắn mất đi hảo cảm, hiển nhiên không thể mơ mộng được chia chác.
Mục Trần hờ hững quét mắt sang đám người đang sầu não, rồi nhìn lại con Linh Tướng cuối cùng. Nó có thực lực Hóa Thiên cảnh trung kỳ, nên lúc nãy mới đủ sức chịu được công kích lúc nãy, thế nhưng hiển nhiên cũng đã trọng thương.
Đùng!
Con Linh Tướng ảm đạm huyền phù giữa không trung, cơ thể nó đột nhiên phát ra những tiếng động lạ, bảy khối cầu đỏ rực ở gần nó lập tức bắn vào người nó.
Nó cấp tốc hấp thu bảy đạo linh quang kia!
Bùm!
Bảy đạo linh quang vừa chui vào cơ thể, một cỗ linh lực cuồng bạo vô cùng trong cơ thể Linh Tướng bùng phát, sóng khí ba động khiến trong phạm vi khe núi mọi viên đá lớn đều nổ uỳnh thành bột phấn.
- Thực lực nó đang tăng lên!
An Nhiên kinh hãi la lên, con Linh Tướng đang không ngừng tăng cường thực lực đến gần Hóa Thiên cảnh hậu kỳ.
Mục Trần trầm mặt nhìn biến cố thình lình, nhưng hắn còn chưa kịp hành động, thì Lạc Li đã ra tay.
Một cột sáng tao nhã xuất hiện giữa không, một tay nắm chuôi kiếm, một tay cầm vỏ kiếm, rồi một tia sáng lóe lên.
Choang!
Một tiếng kiếm minh vang lên, mọi người đều cảm thấy một sức ép khủng bố xuyên quang chân trời, bóng kiếm lấp loáng chớp lên trong thiên địa.
Ầm ầm!
Đỉnh núi trên cao ầm ầm đổ sụp, những chỗ bị kiếm quang cắt qua bóng loáng ngọt sớt.
Roẹt
Lạc Li xuất hiện phía sau con Linh Tướng, trường kiếm lặng yên vào vỏ, tiếng vang nhẹ nhàng. Con Linh Tướng đang tăng trưởng thực lực đột nhiên nổ tung, tám khối cầu đỏ rực sáng ngời xuất hiện.
Lạc Li đưa tay ra, tám khối cầu lơ lửng trên ban tay, nhảy nhót như đám lửa nhỏ.
Một kiếm của nàng nháy mắt đã giết chết một con Linh Tướng sắp đến Hóa Thiên cảnh hậu kỳ!
- Các ngươi bất quá chỉ có hai người đủ năng lực đối phó đám Linh Tướng, nhưng khó có thể nào hai người đủ sức 8 con một trung kỳ bảy sơ kỳ....
Giọng nói lại trở nên trào phúng, tuy hắn đã thấy sự lợi hại của Lạc Li, nhưng vẫn không tin hai người có thể đối phó đội hình Linh Tướng mạnh mẽ này.
- Mục Trần, chúng ta không cần hỗ trợ sao?
An Nhiên thấp giọng hỏi, tuy đường đến đây biểu hiện của hai người kia rất kinh người, nhưng đội hình Linh Tướng kia rất đáng ngại.
Vả lại, đám đồng đội hợp tác này luôn ở gần ngay bên cạnh chẳng biết đang suy nghĩ gì, có khi sơ sẩy bị thương sẽ làm cho họ lòng tham trổi dậy, ra tay cướp đoạt thành quả từ đầu đến giờ.
- Yên tâm đi!
Mục Trần cười, quay sang dịu dàng nói với Lạc Li:
- Giúp ta ngăn chúng một chút được không?
Lạc Li nhìn Mục Trần, mắt khẽ chớp:
- Ngươi muốn bố trí linh trận?
- Hiểu lòng ta quá!
Mục Trần nháy mắt đá lông nheo, khiến cho Lạc Li bất giác đỏ mặt. Cái tên này lúc nào cũng trêu ghẹo nàng cho được.
- Được không đấy?
Lạc Li cười trong suốt, dáng người yểu điệu đứng trước mặt hắn.
Mục Trần mỉm cười, có Lạc Li chống đỡ, hắn rất yên tâm, tuyệt đối tin tưởng nàng.
Ánh mắt liếc sang ba chi đội kia mang theo một chút lạnh lẽo cảnh cáo, rồi hoàn toàn nhắm cả lại, hai tay kết ấn. Ngay lập tức linh ấn ngập tràn từ đâu chui ra, ngưng tụ trong lòng bàn tay.
- Linh ấn? Hắn muốn bố trí linh trận? !
Ba đám người kia nhìn thấy linh ấn vây quanh Mục Trần cũng kinh ngạc ra mặt. Bây giờ mới nhớ tới hắn còn có một thân phận Linh Trận sư.
Từng đạo linh ấn nhanh chóng lượn lờ quanh người Mục Trần, dao động kinh người toát ra.
Đám Linh Tướng trong kia cũng đã phát hiện dao động linh lực bên này, lập tức như gió bão ào ào xông tới, hướng đến tấn công Mục Trần.
Lạc Li thần sắc tập trung nhìn đám Linh Tướng đang lao tới, nét mặt lãnh khốc vô tình không hề lui bước. Tay nắm chặt chuôi kiếm, dưới ánh mắt lo lắng của đám người An Nhiên dũng mãnh xông lên.
- Một mình nàng đòi ngăn cản đám Linh Tướng kia sao?
Ba chi đội kia nhìn thấy vậy liền trợn mắt khó tin. Cả ba đội ngũ liên hợp còn không thể chống đỡ được với đám Linh Tướng Hóa Thiên cảnh 1 trung kỳ 7 sơ kỳ kia, nàng muốn động thủ thì ít nhất cũng phải có thực lực Hóa Thiên cảnh hậu kỳ mới may ra? Cô gái xinh đẹp động lòng người kia lại có thực lực đáng sợ thế sao?
Véo!
Lạc Li đâu rảnh quan tâm trả lời thắc mắc của đám người kia, tay nắm trường kiếm đột nhiên chém xuống.
Soạt!
Kiếm quang sáng lóa xé rách màn đêm u ám, như một tia nắng chiếu rọi thế gian, mang theo khí thế sắc bén nhanh như chớp giật bổ vào đám Linh Tướng đang lao tới.
Uỳnh!
Đất nứt ra, mấy con Linh Tướng bị một kiếm đó đẩy lui cả trăm trượng. Ngoại trừ con trung kỳ, 7 con còn lại đã mờ thêm một chút.
Một kiếm của Lạc Li đã khiến chúng nó bị tiêu hao.
- Không thể tin được!
Đám người ba chi đội kia hết hồn hoảng sợ trước công kích bá đạo của cô gái váy đen nọ. Một mái tóc màu bạc, dáng người thanh tao lại có thực lực mạnh mẽ như thế?
Đùng!
Đám Linh Tướng cũng chỉ là linh khí nên chẳng cảm giác được đau đớn, tiếp tục xông lên tấn công. Lạc Li chỉ đơn giản múa kiếm, kiếm quang ngập trời cắt xé đánh tới, tạo thành một tầng kiếm quang hộ tráo, bất kể chúng đánh như thế nào cũng không phá nổi.
Lúc này, Mục Trần đã ngưng tụ ra cả trăm linh ấn, hắn búng tay cho linh ấn dung nhập vào không khí.
Linh lực tỏa ra bồng bềnh, vô số tia sáng vẽ ra trên không tung, đan xen nhau phức tạp vô cùng, hình thành một trận đồ có uy áp đáng sợ.
Hắc ám tuôn ra hình thành một đóa sen đen to lớn, dao động linh lực hung mãnh bùng lên.
- Là linh trận từng ngăn cản một kích của Lý Huyền Thông sao?
An Nhiên thất thanh thốt lên, nhớ lại trận chiến ba chiêu của Mục Trần và Lý Huyền Thông.
Bùm bùm!
Mấy con Linh Tướng cũng đã nhận thấy sự kinh khủng xuất hiện trên bầu trời, công kích của chúng nó càng tăng cường cuồn gbạo hơn, đẩy lui hộ tráo kiếm quang của Lạc Li một chút.
Lạc Li vẫn không kinh hãi, nhìn đám Linh Tướng từng bước ép sát, tay chậm rãi nắm chặt lại, vỏ kiếm lóe ra một tia sắc nhọn.
- Được rồi!
Thình lình thanh âm của Mục Trần vang lên, Lạc Li nghe thấy thì mỉm cười, tay buông vỏ kiếm.
Mục Trần lơ lửng trên không, nhìn xuống bầy Linh Tướng đang tỏ ra bất an nôn nóng, một tiếng quát đột ngột vang lên:
- Yêu Liên Đồ trận!
Rầm rầm!
Hắc liên yêu dị trên cao chậm rãi xoay tròn, hắc ám toát ra khiến không khí xung quanh biến dạng.
Vút!
Tám con Linh Tướng lập tức nhắm hướng đó lao tới. Chúng không có linh trí, chỉ cảm nhận được nơi linh trận kia tạo thành uy hiếp lớn cho chúng nó, nhất định phải ngăn lại.
Mục Trần chỉ hờ hững nhìn chúng nó, ngón tay điểm vao không trung, cánh sen mềm mại nở ra, để lộ tim sen đang ngưng tụ linh lực khủng bố.
Chíu!
Một tia hắc ám từ tim sen đột ngột bắn ra, hung hăng công kích bắn vào tám con Linh Tướng như thiêu thân đang lao tới.
Đùng!
Chùm tia hắc ám xuyên qua chúng nó, rọi xuống mặt đất, khiến cho khe núi rung chuyển dữ dội, sụp đổ từng mảng lớn.
Ba đội kia kinh hãi nhìn diễn biến trận đấu, sắc mặt tái xanh vôi ổn định lại thân hình, đưa mắt phức tạp nhìn xuống nơi vừa bị công kích. Bên đó đồi núi hình thành một cái động sâu không thấy đáy đen ngòm, to lớn vô cùng khiến người ta lạnh gáy.
Phía trên cửa động, vốn có tám con Linh Tướng thì lúc này chỉ còn lại một. Bay con Linh Tướng Hóa Thiên cảnh sơ kỳ ngay lập tức đã bị bắn nổ, hóa thành bảy khối cầu đỏ rực rỡ sáng bóng như ngọn lửa, lơ lửng giữa không trung.
Đó là linh quang của Linh Tướng biến thành!
Đám người bên này lập tức đỏ mắt tham lam nhìn chòng chọc vào 7 khối cầu đỏ như lửa. Linh lực ẩn chứa trong mỗi thứ kia e rằng còn mạnh hơn tất cả số Linh Binh họ có được!
phù phù.
Hơi thở dồn dập, tim đập thình thịch, chân không còn tự chủ định bước tới, nhưng ngay lúc đó một ánh mắt lạnh băng khiến họ nổi da gà phóng tới, cảnh tỉnh cả bọn.
Giữa không trung, Mục Trần mặt không đổi sắc nhìn họ, tay vẫn đang siết chặt, cả trăm linh ấn đang lượn lờ quanh thân.
Với thực lực của hắn, muốn bố trí linh trận cấp 4 không mấy khó khăn nữa.
Nếu bọn người kia không biết phải trái, hắn không ngại dạy dỗ đến nơi đến chốn.
Đám người kia mắt láo liên nhìn linh ấn quanh thân Mục Trần, bất giác lùi chân về. Bọn họ không đủ tin tưởng có thể đỡ nổi một kích của linh trận cường hãn kia.
Hơn nữa, lại còn một cô gái đã một mình ngăn cản công kích của tám con Linh Tướng đang ở gần đó.
Cả đám liếc nhau, đều nhìn ra vẻ chua xót trong mắt nhau. Sớm biết Mục Trần khủng bố như thế, vậy thì hợp tác vui vẻ với hắn cho rồi, để mà còn được chia chút cháo.
Nhưng hiện tại đã khiến hắn mất đi hảo cảm, hiển nhiên không thể mơ mộng được chia chác.
Mục Trần hờ hững quét mắt sang đám người đang sầu não, rồi nhìn lại con Linh Tướng cuối cùng. Nó có thực lực Hóa Thiên cảnh trung kỳ, nên lúc nãy mới đủ sức chịu được công kích lúc nãy, thế nhưng hiển nhiên cũng đã trọng thương.
Đùng!
Con Linh Tướng ảm đạm huyền phù giữa không trung, cơ thể nó đột nhiên phát ra những tiếng động lạ, bảy khối cầu đỏ rực ở gần nó lập tức bắn vào người nó.
Nó cấp tốc hấp thu bảy đạo linh quang kia!
Bùm!
Bảy đạo linh quang vừa chui vào cơ thể, một cỗ linh lực cuồng bạo vô cùng trong cơ thể Linh Tướng bùng phát, sóng khí ba động khiến trong phạm vi khe núi mọi viên đá lớn đều nổ uỳnh thành bột phấn.
- Thực lực nó đang tăng lên!
An Nhiên kinh hãi la lên, con Linh Tướng đang không ngừng tăng cường thực lực đến gần Hóa Thiên cảnh hậu kỳ.
Mục Trần trầm mặt nhìn biến cố thình lình, nhưng hắn còn chưa kịp hành động, thì Lạc Li đã ra tay.
Một cột sáng tao nhã xuất hiện giữa không, một tay nắm chuôi kiếm, một tay cầm vỏ kiếm, rồi một tia sáng lóe lên.
Choang!
Một tiếng kiếm minh vang lên, mọi người đều cảm thấy một sức ép khủng bố xuyên quang chân trời, bóng kiếm lấp loáng chớp lên trong thiên địa.
Ầm ầm!
Đỉnh núi trên cao ầm ầm đổ sụp, những chỗ bị kiếm quang cắt qua bóng loáng ngọt sớt.
Roẹt
Lạc Li xuất hiện phía sau con Linh Tướng, trường kiếm lặng yên vào vỏ, tiếng vang nhẹ nhàng. Con Linh Tướng đang tăng trưởng thực lực đột nhiên nổ tung, tám khối cầu đỏ rực sáng ngời xuất hiện.
Lạc Li đưa tay ra, tám khối cầu lơ lửng trên ban tay, nhảy nhót như đám lửa nhỏ.
Một kiếm của nàng nháy mắt đã giết chết một con Linh Tướng sắp đến Hóa Thiên cảnh hậu kỳ!
/1555
|