_Tiểu Y, ai cho phép em giấu tôi chuyện này hả? Đến bây giờ mới chịu nói, phạt em mới được
Hắn hậm hực vờ nhíu mày đe dọa. Việc vui mừng này đáng nhẽ cô phải nói sớm hơn
_Em biết sai rồi mà, ưm...ọe...mới nói vài câu, bé cưng của anh lại quấy rồi, thật là giống anh...ưm...
Lâm Tương Y khổ sở che miệng, dạo này thai nghén rất khó chịu, suốt ngày nôn ói mệt mỏi
_Hừm...tiểu Y, để tôi giúp em hết nghén...
Nói rồi Hoa Trạch Siêu ôm cô sờ soạn còn hôn rất cuồng trên môi mềm làm cô ngạt thở nhíu mày
_Anh...anh chứng nào tật nấy, từ nay không được làm phiền em, chỉ hôn cấm làm hơn, nếu không anh đừng hòng em cho ngủ cùng
Cô gằng giọng ra lệnh, hai tay đấm trên ngực hắn đẩy ra, hắn trố mắt hậm hực không ngờ có bé cưng lại phiền đến vậy, phải nhịn chắc hắn chết mất
_Tiểu Y đừng bắt anh phơi củ cải khô, anh sẽ nhẹ nhàng, rút ngắn thời gian
_Em biết rõ anh quá mà. Rút ngắn của anh cũng đến 3 tiếng, không nói nhiều, em buồn ngủ em muốn về nhà
Hoa Trạch Siêu từ khi biết cô mang thai thì một bước cũng không rời cô, tuy công việc ngày càng bận rộn, chạy nước rút tìm người điều hành Tập Đoàn nhưng hắn vẫn cố gắng ở bên cô không sót một giây
_Siêu, bỏ em xuống đi mà, em tự đi được
Lâm Tương Y nhíu mày nhìn hắn cứ khư khư bồng cô trên tay, ôm chặt trong ngực cưng sũng còn hơn trứng mỏng, không lúc nào để cô tự đi đứng, mọi hoạt động đều bồng bế đủ kiểu
_Ấy...không được, tiểu Y ngoan, em không thích tôi sủng em kiểu này à?
Hắn đưa cô ra sau vườn cho khoán đãng, tiện thể cùng cô hóng gió mát rất vui vẻ, cô nhoẻn miệng cười nhìn nam nhân ân cần vô cùng
_Em...em thích lắm, nhưng mà em ngại...hì...
_Tiểu Y này, em bớt ngây ngốc được không? Tôi yêu em điên đảo mất, sắp không kìm lòng được rồi
Hoa Trạch Siêu để cô ngồi trên bắp đùi mình tâm tình, bàn tay to nhè nhẹ sờ lên bụng cô, thần thái nóng nảy gấp gáp
_Em đã nói là không được mà, A Siêu, anh ngoan một chút đi, sao cha con anh quấy thật đó nha?
Cô áp mặt vào ngực hắn khẽ lắc đầu, bàn tay ôm chặt vai hắn hạnh phúc, những ngày bình yên này phải cố gắng tận hưởng
_Tiểu thê à, chúng ta kết hôn ngay đi, có được không? Tôi rất nghiện em, em hiểu điều này mà đúng không? Tôi sẽ chuẩn bị cầu hôn em, chỉ cần em muốn tất cả đều cho em
Hắn nắm đôi bàn tay mềm mại, cả hai hòa vào nhau, những ngón tay đan chặt đặt trên bụng nhỏ, nơi có mầm sống đang cựa quậy
_Em cũng rất yêu anh, nếu không là anh em không biết mình sẽ ra làm sao, nhưng mà Siêu à, bác sĩ nói em mang thai khi còn quá trẻ, cái thai rất yếu cần tịnh dưỡng, việc kết hôn còn nhiều thứ chuẩn bị, cả việc học, việc ở tập đoàn, việc gia đình, em sợ căng thẳng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, em không muốn anh lo lắng nhiều thứ, em chỉ cần ở bên anh thế này là đủ, em không cần nhiều đâu, miễn sao anh cảm thấy vui là em cũng vui, chúng ta cứ đơn giản thế này, sau khi sắp xếp được mọi thứ mình kết hôn cũng được mà
Lâm Tương Y nhỏ giọng tâm sự, cô ở bên hắn cảm tưởng chỉ muốn thời gian ngừng lại, mọi thứ vỏn vẹn bấy nhiêu thôi cũng đã hạnh phúc
_Được, nghe theo em, nhưng mà tôi đã xin thôi học ở trường cho em rồi. Thời gian này em không cần bận tâm, cứ tịnh dưỡng trước đã
_Em biết rồi, em cũng không thể vác cái bụng to đến trường được, chỉ tiếc chuyện học của em dang dở
_Hừm...tôi đã bảo Phùng đến dạy riêng cho em ở nhà rồi, đừng buồn nữa
Hoa Trạch Siêu véo gò má đang ửng đỏ thở dài, mèo nhỏ này chăm sóc phải đặt biệt, nếu không có tập đoàn thì hắn đã đích thân dạy cô học rồi, dạy dỗ vợ bé nhỏ rất là hạnh phúc
_Không...em không thích...
Cô nghe đến Đường Vũ Phùng thì lắc đầu ngay, cô vẫn đang hoang mang chuyện Mộ Phong Tước từng nói, nếu để lộ chuyện Đương Vũ Phùng cùng cô giấu chuyện mang thai một thời gian thì hắn sẽ nghĩ thế nào đây dù tên cặn bã đó đã chết nhưng đâu chắc cái mồm gian xảo của An Thuần Hy có thêm mắm dậm muối
_Tại sao?
Hoa Trạch Siêu khó chịu nhăn nhó, hắn bắt đầu tỏ ý không vui, cứ nhắc đến Đường Vũ Phùng là cô sốt sắn như vậy về phần hắn máu ghen thì có thừa, Lâm Tương Y đã yêu hắn đến mức này, lại còn mang thai cốt nhục của hắn, cô nghĩ việc nói ra là đúng và cô tin người yêu cô nhất tất nhiên thấu hiểu từng chân tơ kẻ tóc và cũng không vì chút chuyện này mà lồng lộn, thà tự nói ra còn hơn để kẻ khác lợi dụng thổi phồng sự thật
_A Siêu, là do lúc trước thầy Phùng biết chuyện em mang thai trước anh, em có bảo thầy ấy giấu anh vì lúc đó em không biết phải làm sao, em sợ anh giận em
_Anh không nghĩ gì đâu, em đã chịu thiệt thòi nhiều rồi, đồ ngốc sau này đừng như vậy nữa, thời điểm đó đúng là rất khó cho em
Lâm Tương Y cảm nhận từng khoảnh khắc ngọt ngào, hắn không còn ngông cuồng như trước, mọi sự ôn nhu đều đặt biệt chân thành, trong mắt nam nhân này chỉ biết có mỗi cô và con là nhất ngoài ra không chấp nhặt những chuyện đã qua
_Mong là từ đây hạnh phúc sẽ đến, A Siêu rất hiểu chuyện nhưng mà việc thầy Đường có ý thích mình chắc chắn anh ấy sẽ không bỏ qua, cả mình cũng không thích nhưng sao hết chuyện này là đến chuyện kia...
Hắn hậm hực vờ nhíu mày đe dọa. Việc vui mừng này đáng nhẽ cô phải nói sớm hơn
_Em biết sai rồi mà, ưm...ọe...mới nói vài câu, bé cưng của anh lại quấy rồi, thật là giống anh...ưm...
Lâm Tương Y khổ sở che miệng, dạo này thai nghén rất khó chịu, suốt ngày nôn ói mệt mỏi
_Hừm...tiểu Y, để tôi giúp em hết nghén...
Nói rồi Hoa Trạch Siêu ôm cô sờ soạn còn hôn rất cuồng trên môi mềm làm cô ngạt thở nhíu mày
_Anh...anh chứng nào tật nấy, từ nay không được làm phiền em, chỉ hôn cấm làm hơn, nếu không anh đừng hòng em cho ngủ cùng
Cô gằng giọng ra lệnh, hai tay đấm trên ngực hắn đẩy ra, hắn trố mắt hậm hực không ngờ có bé cưng lại phiền đến vậy, phải nhịn chắc hắn chết mất
_Tiểu Y đừng bắt anh phơi củ cải khô, anh sẽ nhẹ nhàng, rút ngắn thời gian
_Em biết rõ anh quá mà. Rút ngắn của anh cũng đến 3 tiếng, không nói nhiều, em buồn ngủ em muốn về nhà
Hoa Trạch Siêu từ khi biết cô mang thai thì một bước cũng không rời cô, tuy công việc ngày càng bận rộn, chạy nước rút tìm người điều hành Tập Đoàn nhưng hắn vẫn cố gắng ở bên cô không sót một giây
_Siêu, bỏ em xuống đi mà, em tự đi được
Lâm Tương Y nhíu mày nhìn hắn cứ khư khư bồng cô trên tay, ôm chặt trong ngực cưng sũng còn hơn trứng mỏng, không lúc nào để cô tự đi đứng, mọi hoạt động đều bồng bế đủ kiểu
_Ấy...không được, tiểu Y ngoan, em không thích tôi sủng em kiểu này à?
Hắn đưa cô ra sau vườn cho khoán đãng, tiện thể cùng cô hóng gió mát rất vui vẻ, cô nhoẻn miệng cười nhìn nam nhân ân cần vô cùng
_Em...em thích lắm, nhưng mà em ngại...hì...
_Tiểu Y này, em bớt ngây ngốc được không? Tôi yêu em điên đảo mất, sắp không kìm lòng được rồi
Hoa Trạch Siêu để cô ngồi trên bắp đùi mình tâm tình, bàn tay to nhè nhẹ sờ lên bụng cô, thần thái nóng nảy gấp gáp
_Em đã nói là không được mà, A Siêu, anh ngoan một chút đi, sao cha con anh quấy thật đó nha?
Cô áp mặt vào ngực hắn khẽ lắc đầu, bàn tay ôm chặt vai hắn hạnh phúc, những ngày bình yên này phải cố gắng tận hưởng
_Tiểu thê à, chúng ta kết hôn ngay đi, có được không? Tôi rất nghiện em, em hiểu điều này mà đúng không? Tôi sẽ chuẩn bị cầu hôn em, chỉ cần em muốn tất cả đều cho em
Hắn nắm đôi bàn tay mềm mại, cả hai hòa vào nhau, những ngón tay đan chặt đặt trên bụng nhỏ, nơi có mầm sống đang cựa quậy
_Em cũng rất yêu anh, nếu không là anh em không biết mình sẽ ra làm sao, nhưng mà Siêu à, bác sĩ nói em mang thai khi còn quá trẻ, cái thai rất yếu cần tịnh dưỡng, việc kết hôn còn nhiều thứ chuẩn bị, cả việc học, việc ở tập đoàn, việc gia đình, em sợ căng thẳng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, em không muốn anh lo lắng nhiều thứ, em chỉ cần ở bên anh thế này là đủ, em không cần nhiều đâu, miễn sao anh cảm thấy vui là em cũng vui, chúng ta cứ đơn giản thế này, sau khi sắp xếp được mọi thứ mình kết hôn cũng được mà
Lâm Tương Y nhỏ giọng tâm sự, cô ở bên hắn cảm tưởng chỉ muốn thời gian ngừng lại, mọi thứ vỏn vẹn bấy nhiêu thôi cũng đã hạnh phúc
_Được, nghe theo em, nhưng mà tôi đã xin thôi học ở trường cho em rồi. Thời gian này em không cần bận tâm, cứ tịnh dưỡng trước đã
_Em biết rồi, em cũng không thể vác cái bụng to đến trường được, chỉ tiếc chuyện học của em dang dở
_Hừm...tôi đã bảo Phùng đến dạy riêng cho em ở nhà rồi, đừng buồn nữa
Hoa Trạch Siêu véo gò má đang ửng đỏ thở dài, mèo nhỏ này chăm sóc phải đặt biệt, nếu không có tập đoàn thì hắn đã đích thân dạy cô học rồi, dạy dỗ vợ bé nhỏ rất là hạnh phúc
_Không...em không thích...
Cô nghe đến Đường Vũ Phùng thì lắc đầu ngay, cô vẫn đang hoang mang chuyện Mộ Phong Tước từng nói, nếu để lộ chuyện Đương Vũ Phùng cùng cô giấu chuyện mang thai một thời gian thì hắn sẽ nghĩ thế nào đây dù tên cặn bã đó đã chết nhưng đâu chắc cái mồm gian xảo của An Thuần Hy có thêm mắm dậm muối
_Tại sao?
Hoa Trạch Siêu khó chịu nhăn nhó, hắn bắt đầu tỏ ý không vui, cứ nhắc đến Đường Vũ Phùng là cô sốt sắn như vậy về phần hắn máu ghen thì có thừa, Lâm Tương Y đã yêu hắn đến mức này, lại còn mang thai cốt nhục của hắn, cô nghĩ việc nói ra là đúng và cô tin người yêu cô nhất tất nhiên thấu hiểu từng chân tơ kẻ tóc và cũng không vì chút chuyện này mà lồng lộn, thà tự nói ra còn hơn để kẻ khác lợi dụng thổi phồng sự thật
_A Siêu, là do lúc trước thầy Phùng biết chuyện em mang thai trước anh, em có bảo thầy ấy giấu anh vì lúc đó em không biết phải làm sao, em sợ anh giận em
_Anh không nghĩ gì đâu, em đã chịu thiệt thòi nhiều rồi, đồ ngốc sau này đừng như vậy nữa, thời điểm đó đúng là rất khó cho em
Lâm Tương Y cảm nhận từng khoảnh khắc ngọt ngào, hắn không còn ngông cuồng như trước, mọi sự ôn nhu đều đặt biệt chân thành, trong mắt nam nhân này chỉ biết có mỗi cô và con là nhất ngoài ra không chấp nhặt những chuyện đã qua
_Mong là từ đây hạnh phúc sẽ đến, A Siêu rất hiểu chuyện nhưng mà việc thầy Đường có ý thích mình chắc chắn anh ấy sẽ không bỏ qua, cả mình cũng không thích nhưng sao hết chuyện này là đến chuyện kia...
/131
|