Hôm nay cô xuất viện
...
-Ân, tôi tự đi được mà!
Miệng nhỏ cô không ngừng la lối, tay lại liên tục đấm vào ngực Rum. Cô bị mấy mảnh kính làm trầy chút xíu thôi chứ có liệt đâu mà phải bế cô chứ?
Atemu đi bên cạnh, tay cầm cả giỏ hoa quả và một bó hoa tươi, vốn là đến thăm cô, không ngờ lại đúng ngày cô xuất viện. Kết quả là khoa trương như vậy!
Rum thả cô xuống, tay dịu dàng dìu cô đi từng bước
-Sức khỏe em còn yếu, để tôi dìu em
Atemu hưởng ứng
-Đúng vậy! Nhìn gương mặt cô hốc hác, xanh xao lắm, vẫn chưa khỏe hẳn đâu, vẫn là để anh ta dìu đi
Kaiba vừa đến liền thấy cảnh tượng dở khóc dở cười này, cũng không biết nên tỏ ra thái độ gì mới đúng. Một cô gái xuất viện liền được cậu ấm tài ba của tập đoàn CK danh tiếng dìu đi từng bước lại có đương kim quán quân Vua bài ma thuật Atemu cầm giúp những món linh tinh có phải quá phô trương không? Được, nếu cô muốn nổi, làm sao có thể thiếu anh xã quốc dân Kaiba Seto anh chứ?!
A
Bằng một chút động tác nhỏ, anh dễ dàng kéo cô về phía mình, lại chẳng tốn chút công sức bế cô lên. Cô nhẹ như một đứa trẻ, đôi mắt tròn xoe nhìn anh kinh ngạc. Bế cô, anh mới biết cô nhỏ bé đến mức nào, cô lại nhẹ quá, nhẹ như một đứa bé con, gò má đỏ ửng phúng phính khiến người ta muốn cắn một cái.
-Anh đừng bế em nữa, em tự đi
Cuối cùng, cô vẫn là da mặt rất mỏng
Kaiba liếc nhìn cô, miệng cười
-Nói một tiếng nữa, tôi lập tức quăng em xuống!
Cô ờ một tiếng, lập tức ngoan ngoãn yên lặng. Không khí giữa 2 người vẫn như vậy, không ai nói với ai lời nào, nhưng tự trong lòng mỗi người đều hiểu hành động của anh ngày hôm nay không bình thường chút nào. Cứ thế, anh bế cô cho đến khi ra xe mới đặt cô yên vị trên chỗ ngồi không quên giúp cô thắt dây an toàn. Cô nhìn anh, rất muốn hỏi anh nhưng khóe mô vừa mở liền khép lại. Cô có cảm giác, nếu như cô hỏi, những hành động dễ thương này sẽ không còn nữa, mối quan hệ của 2 người sẽ trở lại như trước.
...
Lại nói về Rum và Atemu. Sau khi thấy cách mà Kaiba chứng minh tình cảm, liền thấy buồn cười. Thì ra, một người lạnh lùng, lãnh cảm với mọi thứ khi biết yêu lại trở nên đáng yêu như vậy. Lúc anh giật lấy cô, gương mặt anh cứ như một đứa trẻ bị giật mất đồ chơi yêu thích, nhìn rất tức cười. Rum đứng đó hồi lâu, rốt cục quay sang Atemu buồn bã kết luận
-Cô ấy không thuộc về chúng ta!
Atemu đối với cô chỉ dừng lại là thích chứ không hề yêu, bởi vậy nên cậu chưa từng có ý định giành cô từ tay Kaiba. Khi nghe Rum nói những lời này, cảm thấy rất khó chịu nhưng lại không tài nào phủ nhận được nó.
...
-Ân, tôi tự đi được mà!
Miệng nhỏ cô không ngừng la lối, tay lại liên tục đấm vào ngực Rum. Cô bị mấy mảnh kính làm trầy chút xíu thôi chứ có liệt đâu mà phải bế cô chứ?
Atemu đi bên cạnh, tay cầm cả giỏ hoa quả và một bó hoa tươi, vốn là đến thăm cô, không ngờ lại đúng ngày cô xuất viện. Kết quả là khoa trương như vậy!
Rum thả cô xuống, tay dịu dàng dìu cô đi từng bước
-Sức khỏe em còn yếu, để tôi dìu em
Atemu hưởng ứng
-Đúng vậy! Nhìn gương mặt cô hốc hác, xanh xao lắm, vẫn chưa khỏe hẳn đâu, vẫn là để anh ta dìu đi
Kaiba vừa đến liền thấy cảnh tượng dở khóc dở cười này, cũng không biết nên tỏ ra thái độ gì mới đúng. Một cô gái xuất viện liền được cậu ấm tài ba của tập đoàn CK danh tiếng dìu đi từng bước lại có đương kim quán quân Vua bài ma thuật Atemu cầm giúp những món linh tinh có phải quá phô trương không? Được, nếu cô muốn nổi, làm sao có thể thiếu anh xã quốc dân Kaiba Seto anh chứ?!
A
Bằng một chút động tác nhỏ, anh dễ dàng kéo cô về phía mình, lại chẳng tốn chút công sức bế cô lên. Cô nhẹ như một đứa trẻ, đôi mắt tròn xoe nhìn anh kinh ngạc. Bế cô, anh mới biết cô nhỏ bé đến mức nào, cô lại nhẹ quá, nhẹ như một đứa bé con, gò má đỏ ửng phúng phính khiến người ta muốn cắn một cái.
-Anh đừng bế em nữa, em tự đi
Cuối cùng, cô vẫn là da mặt rất mỏng
Kaiba liếc nhìn cô, miệng cười
-Nói một tiếng nữa, tôi lập tức quăng em xuống!
Cô ờ một tiếng, lập tức ngoan ngoãn yên lặng. Không khí giữa 2 người vẫn như vậy, không ai nói với ai lời nào, nhưng tự trong lòng mỗi người đều hiểu hành động của anh ngày hôm nay không bình thường chút nào. Cứ thế, anh bế cô cho đến khi ra xe mới đặt cô yên vị trên chỗ ngồi không quên giúp cô thắt dây an toàn. Cô nhìn anh, rất muốn hỏi anh nhưng khóe mô vừa mở liền khép lại. Cô có cảm giác, nếu như cô hỏi, những hành động dễ thương này sẽ không còn nữa, mối quan hệ của 2 người sẽ trở lại như trước.
...
Lại nói về Rum và Atemu. Sau khi thấy cách mà Kaiba chứng minh tình cảm, liền thấy buồn cười. Thì ra, một người lạnh lùng, lãnh cảm với mọi thứ khi biết yêu lại trở nên đáng yêu như vậy. Lúc anh giật lấy cô, gương mặt anh cứ như một đứa trẻ bị giật mất đồ chơi yêu thích, nhìn rất tức cười. Rum đứng đó hồi lâu, rốt cục quay sang Atemu buồn bã kết luận
-Cô ấy không thuộc về chúng ta!
Atemu đối với cô chỉ dừng lại là thích chứ không hề yêu, bởi vậy nên cậu chưa từng có ý định giành cô từ tay Kaiba. Khi nghe Rum nói những lời này, cảm thấy rất khó chịu nhưng lại không tài nào phủ nhận được nó.
/61
|