- Thiên Đạo?
Long Vũ cau mày nói:
- Thiên Đạo là cái gì? Chẳng lẽ thật sự có Thiên Đạo tồn tại?
- Đương nhiên…
Lão giả nói:
- Thiên Đạo thực sự tồn tại, nó chính là chúa tể của vũ trụ này. Chúng sinh trong thiên địa đều do Thiên Đạo tạo ra, mà những người ở Thiên Ngoại Thiên cũng chỉ là con cờ của Thiên Đạo, tùy ý để Thiên Đạo sắp đặt. Quyền uy, lực lượng của Thiên Đạo không ai có thể khiêu chiến được.
Long Vũ ngã xuống, hít sâu một hơi nói:
- Một khi đã như vậy, tôi có biện pháp gì mà có thể giúp. Thần thông lớn và mạnh mẽ như các ông, vậy mà không có cách vậy thì chúng tôi có thể làm được gì sao?
- Cậu sẽ có biện pháp!
Lão giả nói:
- Cậu có thể nghĩ biện pháp lấy quy luật Thiên Đạo từ trong tay Thiên Nguyên, chỉ cần có được quy luật Thiên Đạo, ta liền có thể một lần nữa tính toán quy luật mới để tìm được phương pháp ẩn giấu khí tức. Như vậy Thiên Đạo sẽ không còn sinh ra uy hiếp gì đối với bọn ta nữa.
- Chỉ đơn giản như vậy thôi?
Long Vũ hỏi.
- Ha ha!
Lão giả cười nói:
- Cậu lại sai rồi, việc này cũng không đơn giản như vậy đâu. Thiên Đạo đã phong ấn lực lượng của bọn ta, cũng không phải là do cố ý mà là do bản năng tự phát. Lực lượng của bọn ta đã siêu việt hơn giới hạn trong không gian này, mà việc đó thì Thiên Đạo không cho phép xuất hiện…
- Đợi một chút!
Long Vũ cảm thấy mình càng nghe càng hồ đồ:
- Lão nhân gia, tôi không rõ, ông nói lúc thì Thiên Đạo phong ấn lực lượng của các ngài, lúc thì nói không phải Thiên Đạo cố ý… Thế rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
- Ha ha… Đạo chỗ nào cũng có và không chỗ nào không tồn tại. Nó luôn mờ mịt trong vũ trụ, cân bằng lực lượng khắp nơi. Nó rốt cuộc có ý thức của riêng mình hay không ta cũng không biết. Ta chỉ biết nó hiện tại cũng không có trong vũ trụ này… Ngoài trừ một cỗ lực lượng nó để lại thì đúng là nó không có ở đây. Mà theo ta phỏng đoán, sau một ngàn năm nó sẽ lại đến vũ trụ này. Đến lúc đó, nếu bọn ta còn không tìm được cách che giấu lực lượng thì Thiên Đạo sẽ phát động vô thượng thiên kiếp, cho bọn ta hóa thành tro bụi.
Lão giả nói:
- Thời gian còn lại của bọn ta chỉ còn một ngàn năm thôi…
Long Vũ nghe vậy liền cười nói:
- Thì ra là vậy, thời gian còn rất dài mà, cũng không cần phải gấp gáp làm gì.
- Cậu lại sai nữa rồi, thời gian còn lại của bọn ta cũng không còn nhiều.
Lão giả giải thích nói:
- Cho dù bọn ta có lấy được quy luật Thiên Đạo nhưng muốn tìm ra phương pháp để che giấu khí tức thì cũng không đơn giản như vậy. Có lẽ mấy trăm năm sẽ tìm ra nhưng có lúc hơn ngàn năm cũng chưa chắc được.
- Đúng là khá phiêu lưu…
Long Vũ nhíu mày nói:
- Chiếu theo lời ông nói, tôi cảm thấy được các ông không bằng rời khỏi thế giới này đi cho rồi…
- Không được.
Lão giả cười khổ một tiếng:
- Chúng ta đã bị lực lượng của Thiên Đạo tập trung khí tức lại. Coi như hiện giờ chúng ta rời đi thì cũng chẳng thấm vào đâu. Huống hồ, chúng ta căn bản là không có ý định rời khỏi Thiên Ngoại Thiên.
- Vậy tôi nên làm gì bây giờ? Tôi căn bản là đánh không lại Thiên Nguyên.
Long Vũ nói.
- Ta biết, cho nên ta mới gọi cậu đến đây…
Lão giả nói:
- Tiểu Vũ, chỉ cần cậu đáp ứng chúng ta, ta sẽ nói cho cậu biết thân phận thật của ta.
- Để tôi suy nghĩ một chút.
Long Vũ do dự nói.
Vẫn là câu nói kia, kỳ ngộ cùng thách thức luôn tồn tại song song với nhau. Hắn buộc phải lựa chọn.
La Lâm thì ủ rũ suy nghĩ, vẫn không nhúc nhích, nhìn bộ dáng của nàng bây giờ vẫn là không phục, đang cấp tốc giải toán, hy vọng có tìm ra nơi ẩn thân của lão giả.
- Tôi đáp ứng!
Long Vũ nói.
- Ha ha, tốt lắm… Cậu đúng là không làm cho ta thất vọng!
Lão giả trầm giọng nói:
- Ta chính là Quang Minh Tôn Thần của Thiên Ngoại Thiên… Ta ở chỗ này sẽ ra sức dậy dỗ cậu để cậu có thể có đủ sức mạnh đối kháng cùng Thiên Nguyên. Đương nhiên, có thành công hay không còn phải trông chờ vào tạo hóa, cơ duyên của cậu, cậu phải cố gắng rất nhiều đấy.
- Tôi bây giờ nên làm gì?
Long Vũ hỏi.
- Ta sẽ dạy cho cậu hiểu nguyên lực là cái gì, cách vận dụng nguyên lực. Đồng thời sẽ truyền lại cho cậu nguyên lực quang minh tinh thuần nhất.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Nếu sau khi truyền thừa, cậu có thể đạt tới lực lượng mà bọn ta kỳ vọng, bọn ta sẽ còn phái người đến hiệp trợ cậu…
- Các ông?
Long Vũ kinh hãi hỏi.
- Đúng vậy.
Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Chuyện này, Huyết Anh Đại Đế Dương Hoa cũng đã cho phép, lúc cần thiết hắn cũng sẽ xuất hiện. Đương nhiên tất cả còn phải nhìn vào cơ duyên của cậu. Đồng thời, chúng ta cũng không thể thi triển đại thần thông, nếu không Thiên Đạo sẽ phát hiện, lúc đó chúng ta càng khó nắm chắc hơn.
- Tôi hiểu được!
Long Vũ cười nói:
- Các ông hiện tại không thể dùng đại thần thông đi đối phó Thiên Nguyên, cho nên muốn tôi thay các ông xuất thủ. Xem ra đây là một tràng giao dịch mạo hiểm.
- Từ ý nào đó mà nói thì đúng là như vậy.
Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Kỳ thật cậu giúp chúng ta cũng chính là giúp chính mình… Trong cơ thể cậu căn bản chỉ có nguyên lực, nên cậu đã bị Thiên Nguyên chú ý. Thêm nữa, lần trước ta dùng nguyên thần trợ giúp cậu đánh hắn, đã khiến cho hắn càng thêm hoài nghi. Cậu hiện giờ đã bị hắn liệt vào danh sách đen những đối tượng cần giết. Trên thực tế, lấy lực lượng hiện tại của cậu căn bản không có khả năng đối kháng với Thiên Nguyên. Chỉ có hợp tác với bọn ta, cậu mới có cơ hội.
- Được rồi, việc này cũng không nên chậm trễ nữa. Cô bé, cô hãy quay vào trong cơ thể Tiểu Vũ đi. Truyền thừa lực lượng của ta ở trong Quang Minh Động, hiện tại ta sẽ mở ra thông đạo tới Quang Minh Động, cô cũng đi vào đi thôi.
Quang Minh Tôn Thần dặn dò:
- Nhớ kỹ, không nên khinh thường làm bậy, hết thảy đều phải dựa vào chỉ thị của ta mà làm.
Nghe vậy, La Lâm liền vội vàng tiến vào trong cơ thể Long Vũ, các hạng chức năng để mở ra toàn bộ, bắt đầu khẩn trương thu thập dữ liệu, hơn nữa còn cấp tốc phân tích tính toán.
Nơi này đối với nàng mà nói đúng là một chỗ đáng giá để nghiên cứu.
- Tiến vào đi, không cần do dự làm gì…
Khi nói chuyện, trước mặt Long Vũ đã xuất hiện một lốc xoáy tản mát ra khí tức quang minh.
Hắn ngẩng đầu lên không còn bất kỳ do dự nào nữa, đi thẳng vào lốc xoáy đó.
Khi Long Vũ trong nháy mắt tiền vào trong lốc xoáy, giọng nói của lão giả lại vang lên trong đầu Long Vũ:
- Chuẩn bị cho tốt, mở ra lực lượng phòng ngự lớn nhất của cậu.
Nghe lão giả nói vậy, vốn Long Vũ đang có chút thả lòng liền xốc lại tinh thần. Nguyên lực trong cơ thể lập tức bao quanh thân hắn.
Lúc này, một cỗ áp lực cường đại xuất hiện bốn phía quanh Long Vũ. Nếu không có lời nhắc nhở của Quang Minh Tôn Thần lúc nãy, thì hắn căn bản là không có lực ứng phó được trường hợp này.
Dù đã được chuẩn bị trước, cơ thể của hắn vẫn có chút khó có thể thừa nhận được áp lực từ bốn phía.
Long Vũ bắt đầu cảm thấy đau đớn kịch liệt, thân thể hắn bị một loại lực lượng mạnh mẽ bá đạo đè ép. Hắn cảm giác như mình đang tiến vào không gian cuồng bạo.
Bị cỗ lực lượng cuồng bạo này xé nát thành từng mảnh nhỏ.
- Đi tiếp lên phía trước!
Quang Minh Tôn Thần nói.
Long Vũ nghe vậy, vội vàng đi lên phía trước. Theo con đường hắn đi, cỗ lực lượng cuồng bạo kia không ngừng yếu đi.
Trong lúc mơ hồ, hắn thấy phía trước có lối ra. Long Vũ liền đi nhanh đến, sau khi đi vào Long Vũ liền cảm thấy áp lực biến mất, ánh sáng như ngọc tỏa ra từ bốn phía cũng biến mất.
Hiện giờ Long Vũ đã tiến vào một không gian khác, hắn ngẩng đầu nhìn khắp bốn phía.
Một đạo hư ảnh mờ ảo, quỷ dị xuất hiện trước mặt Long Vũ. Chỉ thấy thân ảnh kia cao lớn dị thường, quanh thân hắn tỏa ra một cỗ uy áp thật lớn cùng với quang mang chói mắt, Long Vũ thậm chí còn không thấy rõ được dung mạo của hắn.
Nhưng trực giác nói cho hắn biết, người trước mặt hắn chính là Quang Minh Tôn Thần.
Lúc này trên người hắn khí thế tản mát ra làm cho Long Vũ cảm thấy một cỗ áp lực cực lớn, khiến cho Long Vũ đánh mất dũng khí chiến đấu.
- Hài tử, lại đây nào…
Cánh tay bóng người kia nhẹ nhàng hạ xuống, một cỗ hấp lực thật lớn hút lấy Long Vũ, cỗ hấp lực này không để cho hắn có bất luận phản kháng nào. Chỉ trong nháy mắt Long Vũ liền xuất hiện bên cạnh bóng người kia.
- Ông chính là Quang Minh Tôn Thần sao?
Long Vũ hỏi.
- Đúng vậy!
Quang mang quanh thân lão giả liền biến mất, Long Vũ lúc này đã thấy rõ được khuôn mặt của hắn. Mái tóc đã bạc, sắc mặt hồng nhuận, con ngươi thâm thúy hữu thần, khi giơ tay nhấc chân đều tản ra khí thế cường giả.
- Tiểu Vũ, hiện tại ta sẽ nói cho cậu biết những điều huyền bí về nguyên lực…
Nói xong, Quang Minh Tôn Thần duỗi tay ra đặt lên trán Long Vũ. Một đạo kim quang liền bắn thẳng vào mi tâm hắn.
Vào thời khắc này, Long Vũ liền cảm thấy trong đầu mình có thêm một chút gì đó, một cỗ thanh lưu trong thoáng chốc làm một vòng tuần hoàn trong đầu hắn.
Long Vũ liền có một cảm giác kỳ quái, tinh thần lực của hắn hình như được tăng cường lên rất nhiều.
Quang Minh Tôn Thần thu bàn tay lại, nhìn Long Vũ thật sâu, mỉm cười nói:
- Ta đã đưa những huyền bí về nguyên lực trực tiếp khắc sâu vào trong đầu cậu, sau này cậu cứ chậm rãi lý giải và vận dụng chúng.
- A!
Long Vũ lập tức lên tiếng hỏi:
- Vậy thì khi nào tôi có thể đánh bại Thiên Nguyên…
- Không thể nói trước được, cái này còn phải xem vào cố gắng của cậu.
Giọng nói của Quang Minh Tôn Thần tuy rằng bình thản nhưng trong đó vẫn lộ ra một tia cuồng ngạo:
- Thiên Nguyên là do ta dạy dỗ, ngoài Huyết Anh Đại Đế ra hắn chính là đệ tử ưu tú nhất của ta. Nếu không phải năm đó khi hắn tranh đoạt ngôi vị chúa tể thất bại, tu vi của hắn cũng không chỉ có như vậy. Cho nên, cậu cần phải cẩn thận, cố gắng nhiều hơn nữa…
Long Vũ ngưng thần lại nhìn kỹ Quang Minh Tôn Thần, trong ánh mắt hắn tản ra một tia sáng kỳ dị. Hắn chẳng thể nghĩ đến, năm đó mình chỉ là đồ vứt đi không ngờ hôm nay lại có thành tựu như vậy. Thậm chí còn bị quấn vào một hồi đấu tranh khó có thể tưởng tượng được.
- Như thế nào, có tâm sự à? Hy vọng cậu không cô phụ kỳ vọng của lão phu đối với cậu… Lão phu thật sự muốn nhìn một chút tiềm lực vô hạn của cậu.
“……”
Trầm mặc hồi lâu, Long Vũ đột nhiên hỏi:
- Thần Tôn, các ông tính phái ai tới trợ giúp tôi?
- Bây giờ chúng ta còn chưa quyết định được.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Trước mắt cậu cứ ở trong Quang Minh Động này tu luyện một thời gian, sau khi tu luyện xong, lúc đó mới có thể quyết định xem nên phái ai đi trợ giúp cậu.
- Tôi sẽ không để cho ông thất vọng.
Long Vũ nói:
- Ngày trước tôi chỉ là đồ vứt đi, vì thế tôi đã bị mọi người chế giễu suốt mười tám năm. Hiện giờ tôi đã trở thành một cường giả, một cường giả chân chính, cho dù đối mặt với Thiên Đạo, tôi tuyệt đối cũng không dễ dàng cúi đầu.
Quang Minh Tôn Thần nghe Long Vũ nói vậy, thân mình liền run nhẹ một chút. Một lúc sau, mới nhẹ giọng nói:
- Tiểu Vũ tốt lắm, đối mặt với Thiên Đạo cùng cường giả cậu cũng không khuất phục. Cậu đúng là một đứa trẻ tốt…
Long Vũ cau mày nói:
- Thiên Đạo là cái gì? Chẳng lẽ thật sự có Thiên Đạo tồn tại?
- Đương nhiên…
Lão giả nói:
- Thiên Đạo thực sự tồn tại, nó chính là chúa tể của vũ trụ này. Chúng sinh trong thiên địa đều do Thiên Đạo tạo ra, mà những người ở Thiên Ngoại Thiên cũng chỉ là con cờ của Thiên Đạo, tùy ý để Thiên Đạo sắp đặt. Quyền uy, lực lượng của Thiên Đạo không ai có thể khiêu chiến được.
Long Vũ ngã xuống, hít sâu một hơi nói:
- Một khi đã như vậy, tôi có biện pháp gì mà có thể giúp. Thần thông lớn và mạnh mẽ như các ông, vậy mà không có cách vậy thì chúng tôi có thể làm được gì sao?
- Cậu sẽ có biện pháp!
Lão giả nói:
- Cậu có thể nghĩ biện pháp lấy quy luật Thiên Đạo từ trong tay Thiên Nguyên, chỉ cần có được quy luật Thiên Đạo, ta liền có thể một lần nữa tính toán quy luật mới để tìm được phương pháp ẩn giấu khí tức. Như vậy Thiên Đạo sẽ không còn sinh ra uy hiếp gì đối với bọn ta nữa.
- Chỉ đơn giản như vậy thôi?
Long Vũ hỏi.
- Ha ha!
Lão giả cười nói:
- Cậu lại sai rồi, việc này cũng không đơn giản như vậy đâu. Thiên Đạo đã phong ấn lực lượng của bọn ta, cũng không phải là do cố ý mà là do bản năng tự phát. Lực lượng của bọn ta đã siêu việt hơn giới hạn trong không gian này, mà việc đó thì Thiên Đạo không cho phép xuất hiện…
- Đợi một chút!
Long Vũ cảm thấy mình càng nghe càng hồ đồ:
- Lão nhân gia, tôi không rõ, ông nói lúc thì Thiên Đạo phong ấn lực lượng của các ngài, lúc thì nói không phải Thiên Đạo cố ý… Thế rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
- Ha ha… Đạo chỗ nào cũng có và không chỗ nào không tồn tại. Nó luôn mờ mịt trong vũ trụ, cân bằng lực lượng khắp nơi. Nó rốt cuộc có ý thức của riêng mình hay không ta cũng không biết. Ta chỉ biết nó hiện tại cũng không có trong vũ trụ này… Ngoài trừ một cỗ lực lượng nó để lại thì đúng là nó không có ở đây. Mà theo ta phỏng đoán, sau một ngàn năm nó sẽ lại đến vũ trụ này. Đến lúc đó, nếu bọn ta còn không tìm được cách che giấu lực lượng thì Thiên Đạo sẽ phát động vô thượng thiên kiếp, cho bọn ta hóa thành tro bụi.
Lão giả nói:
- Thời gian còn lại của bọn ta chỉ còn một ngàn năm thôi…
Long Vũ nghe vậy liền cười nói:
- Thì ra là vậy, thời gian còn rất dài mà, cũng không cần phải gấp gáp làm gì.
- Cậu lại sai nữa rồi, thời gian còn lại của bọn ta cũng không còn nhiều.
Lão giả giải thích nói:
- Cho dù bọn ta có lấy được quy luật Thiên Đạo nhưng muốn tìm ra phương pháp để che giấu khí tức thì cũng không đơn giản như vậy. Có lẽ mấy trăm năm sẽ tìm ra nhưng có lúc hơn ngàn năm cũng chưa chắc được.
- Đúng là khá phiêu lưu…
Long Vũ nhíu mày nói:
- Chiếu theo lời ông nói, tôi cảm thấy được các ông không bằng rời khỏi thế giới này đi cho rồi…
- Không được.
Lão giả cười khổ một tiếng:
- Chúng ta đã bị lực lượng của Thiên Đạo tập trung khí tức lại. Coi như hiện giờ chúng ta rời đi thì cũng chẳng thấm vào đâu. Huống hồ, chúng ta căn bản là không có ý định rời khỏi Thiên Ngoại Thiên.
- Vậy tôi nên làm gì bây giờ? Tôi căn bản là đánh không lại Thiên Nguyên.
Long Vũ nói.
- Ta biết, cho nên ta mới gọi cậu đến đây…
Lão giả nói:
- Tiểu Vũ, chỉ cần cậu đáp ứng chúng ta, ta sẽ nói cho cậu biết thân phận thật của ta.
- Để tôi suy nghĩ một chút.
Long Vũ do dự nói.
Vẫn là câu nói kia, kỳ ngộ cùng thách thức luôn tồn tại song song với nhau. Hắn buộc phải lựa chọn.
La Lâm thì ủ rũ suy nghĩ, vẫn không nhúc nhích, nhìn bộ dáng của nàng bây giờ vẫn là không phục, đang cấp tốc giải toán, hy vọng có tìm ra nơi ẩn thân của lão giả.
- Tôi đáp ứng!
Long Vũ nói.
- Ha ha, tốt lắm… Cậu đúng là không làm cho ta thất vọng!
Lão giả trầm giọng nói:
- Ta chính là Quang Minh Tôn Thần của Thiên Ngoại Thiên… Ta ở chỗ này sẽ ra sức dậy dỗ cậu để cậu có thể có đủ sức mạnh đối kháng cùng Thiên Nguyên. Đương nhiên, có thành công hay không còn phải trông chờ vào tạo hóa, cơ duyên của cậu, cậu phải cố gắng rất nhiều đấy.
- Tôi bây giờ nên làm gì?
Long Vũ hỏi.
- Ta sẽ dạy cho cậu hiểu nguyên lực là cái gì, cách vận dụng nguyên lực. Đồng thời sẽ truyền lại cho cậu nguyên lực quang minh tinh thuần nhất.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Nếu sau khi truyền thừa, cậu có thể đạt tới lực lượng mà bọn ta kỳ vọng, bọn ta sẽ còn phái người đến hiệp trợ cậu…
- Các ông?
Long Vũ kinh hãi hỏi.
- Đúng vậy.
Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Chuyện này, Huyết Anh Đại Đế Dương Hoa cũng đã cho phép, lúc cần thiết hắn cũng sẽ xuất hiện. Đương nhiên tất cả còn phải nhìn vào cơ duyên của cậu. Đồng thời, chúng ta cũng không thể thi triển đại thần thông, nếu không Thiên Đạo sẽ phát hiện, lúc đó chúng ta càng khó nắm chắc hơn.
- Tôi hiểu được!
Long Vũ cười nói:
- Các ông hiện tại không thể dùng đại thần thông đi đối phó Thiên Nguyên, cho nên muốn tôi thay các ông xuất thủ. Xem ra đây là một tràng giao dịch mạo hiểm.
- Từ ý nào đó mà nói thì đúng là như vậy.
Quang Minh Tôn Thần cười nói:
- Kỳ thật cậu giúp chúng ta cũng chính là giúp chính mình… Trong cơ thể cậu căn bản chỉ có nguyên lực, nên cậu đã bị Thiên Nguyên chú ý. Thêm nữa, lần trước ta dùng nguyên thần trợ giúp cậu đánh hắn, đã khiến cho hắn càng thêm hoài nghi. Cậu hiện giờ đã bị hắn liệt vào danh sách đen những đối tượng cần giết. Trên thực tế, lấy lực lượng hiện tại của cậu căn bản không có khả năng đối kháng với Thiên Nguyên. Chỉ có hợp tác với bọn ta, cậu mới có cơ hội.
- Được rồi, việc này cũng không nên chậm trễ nữa. Cô bé, cô hãy quay vào trong cơ thể Tiểu Vũ đi. Truyền thừa lực lượng của ta ở trong Quang Minh Động, hiện tại ta sẽ mở ra thông đạo tới Quang Minh Động, cô cũng đi vào đi thôi.
Quang Minh Tôn Thần dặn dò:
- Nhớ kỹ, không nên khinh thường làm bậy, hết thảy đều phải dựa vào chỉ thị của ta mà làm.
Nghe vậy, La Lâm liền vội vàng tiến vào trong cơ thể Long Vũ, các hạng chức năng để mở ra toàn bộ, bắt đầu khẩn trương thu thập dữ liệu, hơn nữa còn cấp tốc phân tích tính toán.
Nơi này đối với nàng mà nói đúng là một chỗ đáng giá để nghiên cứu.
- Tiến vào đi, không cần do dự làm gì…
Khi nói chuyện, trước mặt Long Vũ đã xuất hiện một lốc xoáy tản mát ra khí tức quang minh.
Hắn ngẩng đầu lên không còn bất kỳ do dự nào nữa, đi thẳng vào lốc xoáy đó.
Khi Long Vũ trong nháy mắt tiền vào trong lốc xoáy, giọng nói của lão giả lại vang lên trong đầu Long Vũ:
- Chuẩn bị cho tốt, mở ra lực lượng phòng ngự lớn nhất của cậu.
Nghe lão giả nói vậy, vốn Long Vũ đang có chút thả lòng liền xốc lại tinh thần. Nguyên lực trong cơ thể lập tức bao quanh thân hắn.
Lúc này, một cỗ áp lực cường đại xuất hiện bốn phía quanh Long Vũ. Nếu không có lời nhắc nhở của Quang Minh Tôn Thần lúc nãy, thì hắn căn bản là không có lực ứng phó được trường hợp này.
Dù đã được chuẩn bị trước, cơ thể của hắn vẫn có chút khó có thể thừa nhận được áp lực từ bốn phía.
Long Vũ bắt đầu cảm thấy đau đớn kịch liệt, thân thể hắn bị một loại lực lượng mạnh mẽ bá đạo đè ép. Hắn cảm giác như mình đang tiến vào không gian cuồng bạo.
Bị cỗ lực lượng cuồng bạo này xé nát thành từng mảnh nhỏ.
- Đi tiếp lên phía trước!
Quang Minh Tôn Thần nói.
Long Vũ nghe vậy, vội vàng đi lên phía trước. Theo con đường hắn đi, cỗ lực lượng cuồng bạo kia không ngừng yếu đi.
Trong lúc mơ hồ, hắn thấy phía trước có lối ra. Long Vũ liền đi nhanh đến, sau khi đi vào Long Vũ liền cảm thấy áp lực biến mất, ánh sáng như ngọc tỏa ra từ bốn phía cũng biến mất.
Hiện giờ Long Vũ đã tiến vào một không gian khác, hắn ngẩng đầu nhìn khắp bốn phía.
Một đạo hư ảnh mờ ảo, quỷ dị xuất hiện trước mặt Long Vũ. Chỉ thấy thân ảnh kia cao lớn dị thường, quanh thân hắn tỏa ra một cỗ uy áp thật lớn cùng với quang mang chói mắt, Long Vũ thậm chí còn không thấy rõ được dung mạo của hắn.
Nhưng trực giác nói cho hắn biết, người trước mặt hắn chính là Quang Minh Tôn Thần.
Lúc này trên người hắn khí thế tản mát ra làm cho Long Vũ cảm thấy một cỗ áp lực cực lớn, khiến cho Long Vũ đánh mất dũng khí chiến đấu.
- Hài tử, lại đây nào…
Cánh tay bóng người kia nhẹ nhàng hạ xuống, một cỗ hấp lực thật lớn hút lấy Long Vũ, cỗ hấp lực này không để cho hắn có bất luận phản kháng nào. Chỉ trong nháy mắt Long Vũ liền xuất hiện bên cạnh bóng người kia.
- Ông chính là Quang Minh Tôn Thần sao?
Long Vũ hỏi.
- Đúng vậy!
Quang mang quanh thân lão giả liền biến mất, Long Vũ lúc này đã thấy rõ được khuôn mặt của hắn. Mái tóc đã bạc, sắc mặt hồng nhuận, con ngươi thâm thúy hữu thần, khi giơ tay nhấc chân đều tản ra khí thế cường giả.
- Tiểu Vũ, hiện tại ta sẽ nói cho cậu biết những điều huyền bí về nguyên lực…
Nói xong, Quang Minh Tôn Thần duỗi tay ra đặt lên trán Long Vũ. Một đạo kim quang liền bắn thẳng vào mi tâm hắn.
Vào thời khắc này, Long Vũ liền cảm thấy trong đầu mình có thêm một chút gì đó, một cỗ thanh lưu trong thoáng chốc làm một vòng tuần hoàn trong đầu hắn.
Long Vũ liền có một cảm giác kỳ quái, tinh thần lực của hắn hình như được tăng cường lên rất nhiều.
Quang Minh Tôn Thần thu bàn tay lại, nhìn Long Vũ thật sâu, mỉm cười nói:
- Ta đã đưa những huyền bí về nguyên lực trực tiếp khắc sâu vào trong đầu cậu, sau này cậu cứ chậm rãi lý giải và vận dụng chúng.
- A!
Long Vũ lập tức lên tiếng hỏi:
- Vậy thì khi nào tôi có thể đánh bại Thiên Nguyên…
- Không thể nói trước được, cái này còn phải xem vào cố gắng của cậu.
Giọng nói của Quang Minh Tôn Thần tuy rằng bình thản nhưng trong đó vẫn lộ ra một tia cuồng ngạo:
- Thiên Nguyên là do ta dạy dỗ, ngoài Huyết Anh Đại Đế ra hắn chính là đệ tử ưu tú nhất của ta. Nếu không phải năm đó khi hắn tranh đoạt ngôi vị chúa tể thất bại, tu vi của hắn cũng không chỉ có như vậy. Cho nên, cậu cần phải cẩn thận, cố gắng nhiều hơn nữa…
Long Vũ ngưng thần lại nhìn kỹ Quang Minh Tôn Thần, trong ánh mắt hắn tản ra một tia sáng kỳ dị. Hắn chẳng thể nghĩ đến, năm đó mình chỉ là đồ vứt đi không ngờ hôm nay lại có thành tựu như vậy. Thậm chí còn bị quấn vào một hồi đấu tranh khó có thể tưởng tượng được.
- Như thế nào, có tâm sự à? Hy vọng cậu không cô phụ kỳ vọng của lão phu đối với cậu… Lão phu thật sự muốn nhìn một chút tiềm lực vô hạn của cậu.
“……”
Trầm mặc hồi lâu, Long Vũ đột nhiên hỏi:
- Thần Tôn, các ông tính phái ai tới trợ giúp tôi?
- Bây giờ chúng ta còn chưa quyết định được.
Quang Minh Tôn Thần nói:
- Trước mắt cậu cứ ở trong Quang Minh Động này tu luyện một thời gian, sau khi tu luyện xong, lúc đó mới có thể quyết định xem nên phái ai đi trợ giúp cậu.
- Tôi sẽ không để cho ông thất vọng.
Long Vũ nói:
- Ngày trước tôi chỉ là đồ vứt đi, vì thế tôi đã bị mọi người chế giễu suốt mười tám năm. Hiện giờ tôi đã trở thành một cường giả, một cường giả chân chính, cho dù đối mặt với Thiên Đạo, tôi tuyệt đối cũng không dễ dàng cúi đầu.
Quang Minh Tôn Thần nghe Long Vũ nói vậy, thân mình liền run nhẹ một chút. Một lúc sau, mới nhẹ giọng nói:
- Tiểu Vũ tốt lắm, đối mặt với Thiên Đạo cùng cường giả cậu cũng không khuất phục. Cậu đúng là một đứa trẻ tốt…
/378
|