Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú
Chương 279: Nguyệt Trì Lạc, em đã chọc giận anh (42 -2)
/365
|
Đông Phương Tuyết nói: "A Lạc, Đông Phương Tuyết yêu em, chỉ yêu mình em....”
Từ nay về sau, Đông Phương Tuyết chỉ yêu mình Nguyệt Trì Lạc, thế giới của hắn cũng chỉ có cô.
Chỉ có thể là cô, cũng sẽ chỉ có một mình cô!
Hắn không dám cam đoan sau này sẽ thay lòng đổi dạ hay không, nhưng chỉ cần Nguyệt Trì Lạc một ngày còn là vợ của hắn, là người phụ nữ hắn yêu, như vậy hắn sẽ không phản bội cô, càng không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với cô.
Thế giới của Đông Phương Tuyết, chỉ có —— Nguyệt Trì Lạc!
Mà thời gian qua hắn lại để cho cô uất ức.....
Đáng chết!
Nghĩ tới đây, Đông Phương Tuyết theo bản năng siết chặt cánh tay, hình như như sợ cô không nghe thấy, lặp lại lời đã nói trước đó.
"Nguyệt Trì Lạc, Đông Phương Tuyết chỉ yêu em. . . . ."
Khóe miệng dần dần hiện lên một đường cong ngọt ngào, Nguyệt Trì Lạc dựa vào lồng ngực Đông Phương Tuyết, cọ cọ đầu vào ngực hắn.
Cô miễn cưỡng “Ừ” một tiếng.
Một lúc sau. . . .
Không nghe được lời nói muốn nghe, Đông Phương Tuyết không nhịn được hừ một tiếng, tiếng cuối còn cố tình kéo thật dài.
Giọng nói kia, rất nguy hiểm!
Nguyệt Lạc Trì không nhịn được cười trộm, nghịch ngợm nói: "Ừ, em nghe rồi. . ."
Nghe rồi?
Thì ra là nghe thấy rồi?
Đông Phương Tuyết cúi đầu xuống nhìn thấy Nguyệt Trì Lạc vẫn không biểu lộ gì thì nén không được tức giận.
Người phụ nữ đáng chết này, lại có thể coi thường hắn như thế!
"A Lạc, cho em thêm một cơ hội, nói. . ."
Nói?
Nói cái gì à!
Muốn cô nói gì đây?
Cho là Nguyệt Trì Lạc cô dễ bị bắt nạt?
Nghĩ tới nửa tháng chịu uất ức, hỏa khí trong lòng Nguyệt Trì Lạc từ từ bốc lên.
Tôi đây không nói, xem anh có thể như thế nào!
Miễn cưỡng ngáp một cái, "Được rồi, em đi ngủ đây.....”
Dừng một chút, nhìn gương mặt của người đàn ông đã đen đi một nửa tâm tình trong lòng lại tốt lên, cô hôn lên mặt người đàn ông nào đó một cái, trong lúc hắn còn đang ngây ngẩn cô lấy tốc độ sét đánh chạy thật nhanh về phía phòng ngủ.
Đùa à!
Cô chọc hắn nổi giận không trốn thì đúng là ngu ấy à!
Nhưng cánh tay của Đông Phương Tuyết dường như còn nhanh hơn đã tóm gọn lấy cô.
Nguyệt Trì Lạc cả kinh quay đầu nhìn lại, ánh mắt xinh đẹp của người đàn ông nhướng lên, bên trong là hai ngọn lửa dường như muốn thiêu đốt tất cả.
Từ nay về sau, Đông Phương Tuyết chỉ yêu mình Nguyệt Trì Lạc, thế giới của hắn cũng chỉ có cô.
Chỉ có thể là cô, cũng sẽ chỉ có một mình cô!
Hắn không dám cam đoan sau này sẽ thay lòng đổi dạ hay không, nhưng chỉ cần Nguyệt Trì Lạc một ngày còn là vợ của hắn, là người phụ nữ hắn yêu, như vậy hắn sẽ không phản bội cô, càng không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với cô.
Thế giới của Đông Phương Tuyết, chỉ có —— Nguyệt Trì Lạc!
Mà thời gian qua hắn lại để cho cô uất ức.....
Đáng chết!
Nghĩ tới đây, Đông Phương Tuyết theo bản năng siết chặt cánh tay, hình như như sợ cô không nghe thấy, lặp lại lời đã nói trước đó.
"Nguyệt Trì Lạc, Đông Phương Tuyết chỉ yêu em. . . . ."
Khóe miệng dần dần hiện lên một đường cong ngọt ngào, Nguyệt Trì Lạc dựa vào lồng ngực Đông Phương Tuyết, cọ cọ đầu vào ngực hắn.
Cô miễn cưỡng “Ừ” một tiếng.
Một lúc sau. . . .
Không nghe được lời nói muốn nghe, Đông Phương Tuyết không nhịn được hừ một tiếng, tiếng cuối còn cố tình kéo thật dài.
Giọng nói kia, rất nguy hiểm!
Nguyệt Lạc Trì không nhịn được cười trộm, nghịch ngợm nói: "Ừ, em nghe rồi. . ."
Nghe rồi?
Thì ra là nghe thấy rồi?
Đông Phương Tuyết cúi đầu xuống nhìn thấy Nguyệt Trì Lạc vẫn không biểu lộ gì thì nén không được tức giận.
Người phụ nữ đáng chết này, lại có thể coi thường hắn như thế!
"A Lạc, cho em thêm một cơ hội, nói. . ."
Nói?
Nói cái gì à!
Muốn cô nói gì đây?
Cho là Nguyệt Trì Lạc cô dễ bị bắt nạt?
Nghĩ tới nửa tháng chịu uất ức, hỏa khí trong lòng Nguyệt Trì Lạc từ từ bốc lên.
Tôi đây không nói, xem anh có thể như thế nào!
Miễn cưỡng ngáp một cái, "Được rồi, em đi ngủ đây.....”
Dừng một chút, nhìn gương mặt của người đàn ông đã đen đi một nửa tâm tình trong lòng lại tốt lên, cô hôn lên mặt người đàn ông nào đó một cái, trong lúc hắn còn đang ngây ngẩn cô lấy tốc độ sét đánh chạy thật nhanh về phía phòng ngủ.
Đùa à!
Cô chọc hắn nổi giận không trốn thì đúng là ngu ấy à!
Nhưng cánh tay của Đông Phương Tuyết dường như còn nhanh hơn đã tóm gọn lấy cô.
Nguyệt Trì Lạc cả kinh quay đầu nhìn lại, ánh mắt xinh đẹp của người đàn ông nhướng lên, bên trong là hai ngọn lửa dường như muốn thiêu đốt tất cả.
/365
|