Đặc Công Hoàng Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú
Chương 272: Đánh thắng lưu manh, đấu với tiểu tam (35)
/365
|
Giận dỗi, gây gổ, những thứ này đều không phải là mình muốn, vậy thì cứ đối mặt hỏi cho rõ ràng. . .
Hoặc chia tay, hoặc làm lành.
Ít nhất dù sao cũng nên có một kết quả. . . .
Nghĩ tới đây, cô đột nhiên bình tĩnh lại, bình tĩnh nhìn Đông Phương Tuyết.
Thản nhiên mở miệng: "Không! Buồn cười không phải anh mà buồn cười nhất chính là em. . . . ."
"A Tuyết, có lẽ anh không biết, em thuyết phục mình tin tưởng anh, khống chế tâm tình của mình không để cho người khác làm ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta. .. .Nhưng khi Nam Cung Huyên nói cho em biết anh không cho tòa soạn biết bài về anh cùng người phụ nữ khác thì em vẫn không nhịn được mà để ý. Thật ra, em để ý không phải là chuyện anh và người phụ nữ khác được đăng lên báo, mà em để ý là anh lại quan tâm đến chuyện này rồi sẽ vì chuyện này mà giấu giếm em. . . ."
Bởi vì sợ anh quan tâm cho nên em mới để ý. . . .
Trước đây không phải là Đông Phương Tuyết chưa từng được đăng lên đầu đề với người khác, thế nhưng lần này hắn lại để ý.
Cho nên. . . .
Nguyệt Trì Lạc không thể nào mà không lưu tâm được!
Đông Phương Tuyết lặng lẽ nhìn Nguyệt Trì Lạc, Nguyệt Trì Lạc cũng trả lại cho hắn một cái liếc mắt, chỉ ngừng lại một chút rồi cô nói tiếp: "Buổi tối đó em hiểu lầm anh, em biết là em không đúng, cho nên sang ngày hôm sau em đã tự mình xuống bếp nấu vài món muốn lấy lòng anh. . . .Nhưng Đông Phương Tuyết à, anh có từng nghĩ cho cảm giác của em chưa? Em rất vất vả mới xuống bếp nấu ăn một lần nhưng chỉ vì một cuộc điện thoại của người phụ nữ khác anh lại bỏ mặc em mà đi. . . Anh bảo em phải nghĩ như thế nào đây? Làm sao em có thể không để ý chứ? Làm sao có thể không hiểu lầm? Anh vì người khác mà bỏ lại em một mình, em làm sao có thể. . . . Không đau lòng chứ......Đông Phương Tuyết, em chỉ là, quá để ý đến anh mà thôi. . . . . ."
Nếu như không thèm để ý tới anh. . . . .
Con mẹ nó, em sẽ mặc kệ, chẳng thèm quan tâm có phải anh đi ngoại tình hay không, có phải anh nuôi dưỡng phụ nữ khác ở bên ngoài hay không?
Hoặc chia tay, hoặc làm lành.
Ít nhất dù sao cũng nên có một kết quả. . . .
Nghĩ tới đây, cô đột nhiên bình tĩnh lại, bình tĩnh nhìn Đông Phương Tuyết.
Thản nhiên mở miệng: "Không! Buồn cười không phải anh mà buồn cười nhất chính là em. . . . ."
"A Tuyết, có lẽ anh không biết, em thuyết phục mình tin tưởng anh, khống chế tâm tình của mình không để cho người khác làm ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta. .. .Nhưng khi Nam Cung Huyên nói cho em biết anh không cho tòa soạn biết bài về anh cùng người phụ nữ khác thì em vẫn không nhịn được mà để ý. Thật ra, em để ý không phải là chuyện anh và người phụ nữ khác được đăng lên báo, mà em để ý là anh lại quan tâm đến chuyện này rồi sẽ vì chuyện này mà giấu giếm em. . . ."
Bởi vì sợ anh quan tâm cho nên em mới để ý. . . .
Trước đây không phải là Đông Phương Tuyết chưa từng được đăng lên đầu đề với người khác, thế nhưng lần này hắn lại để ý.
Cho nên. . . .
Nguyệt Trì Lạc không thể nào mà không lưu tâm được!
Đông Phương Tuyết lặng lẽ nhìn Nguyệt Trì Lạc, Nguyệt Trì Lạc cũng trả lại cho hắn một cái liếc mắt, chỉ ngừng lại một chút rồi cô nói tiếp: "Buổi tối đó em hiểu lầm anh, em biết là em không đúng, cho nên sang ngày hôm sau em đã tự mình xuống bếp nấu vài món muốn lấy lòng anh. . . .Nhưng Đông Phương Tuyết à, anh có từng nghĩ cho cảm giác của em chưa? Em rất vất vả mới xuống bếp nấu ăn một lần nhưng chỉ vì một cuộc điện thoại của người phụ nữ khác anh lại bỏ mặc em mà đi. . . Anh bảo em phải nghĩ như thế nào đây? Làm sao em có thể không để ý chứ? Làm sao có thể không hiểu lầm? Anh vì người khác mà bỏ lại em một mình, em làm sao có thể. . . . Không đau lòng chứ......Đông Phương Tuyết, em chỉ là, quá để ý đến anh mà thôi. . . . . ."
Nếu như không thèm để ý tới anh. . . . .
Con mẹ nó, em sẽ mặc kệ, chẳng thèm quan tâm có phải anh đi ngoại tình hay không, có phải anh nuôi dưỡng phụ nữ khác ở bên ngoài hay không?
/365
|