Thời điểm Trương Đức Bưu trên quảng trường Ma Pháp Công Hội cân nhắc về Loa Toàn đấu khí, Cameron Ridge ở một địa phương có ánh mặt trời bên cạnh quảng trường híp mắt nằm phơi nắng. Thái Ca tới tới lui lui dò xét lão nhân này vài lần, thật sự không nhớ nổi rốt cuộc hắn là ai, dứt khóat làm ổ trên mái tốc rối nùi của lão già, thỏai mái nằm xuống ngủ ngáy phè.
Không thể không nói Cameron tính tình tốt đến kì lạ, tùy ý Thái Ca làm cho mái tóc của lão thành ổ gà.
Trương Đức Bưu suy nghĩ suốt một ngày, đối với Loa Toàn đấu khí không có bao nhiêu thu họach. Môn công pháp này chắc là bí mật bất truyền của Long Kỵ Cấm Quân, cũng không phải nói ngươi đã hiểu nguyên lí vận hành của nó thế nào, mà để vận dụng thành thục bên trong khẳng định còn có những bí quyết khác.
Ăn xong cơm tối, sau khi trở lại túp lều nhỏ, Trương Đức Bưu phát hiện trên giường rõ ràng nhiều hơn một quyển sách. Cầm lên xem, danh tự lại là: “Trình lên ngự lãm: Tính khả thi của kĩ xảo phát lực Loa Toàn Kình mở rộng trong quân đội”, người kí tên là Williams.
“Williams là Long Kị Cấm Quân đầu tiên nhậm chức Trụ Quốc Đại Tướng Quân. Trình lên ngự lãm, lọai ngữ khí này rõ ràng là thần tử ghi tấu chương cho hoàng đế!” Trương Đức Bưu trong lòng khiếp sợ vạn phần, mở sách ra nhìn thật kĩ, trong đầu không khỏi ông ông: “Đây là tấu chương hoàng đế tự mình phê duyệt!”
Chỉ thấy trong tấu chương một vài văn tự lúc chấm lúc khoanh, nhưng lại do hoàng đế chỉ thị, hơn nữa trên kĩ xảo phát lực của Loa Toàn đấu khí có vài cải biến tương ứng. Những thay đổi này nguyên lai những chỗ đấu khí vận chuyển không lưu lóat lập tức trở nên thông suốt.
Trong lịch đại hoàng đế, có thể có đuợc tu vi bực này cũng chỉ có khai quốc Thái Tông hoàng đế. Hoàng đế hiện tại ăn cơm mặc đồ đều có người hầu hỗ trợ, còn đâu loại tu vi bực này chứ!
Quyển sách thoạt nhìn không chút bắt mắt này, ấy vậy mà lại là tấu chương Thái Tông hoàng đế tự mình phê duyệt!
Trương Đức Bưu trong nội tâm chỉ cảm thấy khó có thể tin: “Cameron rốt cuộc là lọai người ra sao? Làm sao mà có thể đem thư tàng cất chứa trong hòang cung về nhà được? Hơn nữa…” Trương Đức Bưu ngẩng đầu dò xét lại cái chỗ vừa tàn vừa nhỏ này, im lặng cả nửa ngày.
Bất quá hắn liền vượt qua thế giới mộng tưởng, cũng không quan tâm thêm một chút sự tình kì lạ cổ quái này nữa. Cameron Ridge dù thần bí, nhưng đối với bản thân cũng không có ác ý, ngược lại còn hơi chiếu cố. Hắn rất nhanh liền thu lại việc nghĩ cách tìm hiểu lai lịch lão đầu mà chuyên tâm vùi đầu học tập Loa Tòan đấu khí.
Nghiên cứu bản kĩ xảo phát lực Loa Tòan Kình này một lần, Trương Đức Bưu không khỏi cảm khái tu vi của Williams Đại Trụ Quốc cùng với Thái Tông hoàng đế. Loa Toàn Kình cũng không cần tinh thần lực cao tới cấp mười lăm, chỉ cần đạt tới cấp sáu cấp bảy là có thể tu luyện rồi.
Kĩ xảo phát lực của nó cực kì tinh diệu. Những thứ đấu kĩ khác, hoặc chủ công hoặc chủ thủ, nhưng Loa Tòan Kình lại là công phòng nhất thể.
Lúc phòng ngự, đấu khí của địch nhân có thể bị Loa Toàn Kình hóa giải. Lúc tiến công, Loa Toàn Kình lại có thể nhẹ nhàng xua tan sự ngăn trở đấu khí của đối phương. Chỉ trên kĩ xảo phát lực mà nói, hình thái của Loa Toàn Kình hoàn toàn có thể gọi là độc bộ thiên hạ!
Hơn nữa lọai kĩ xảo phát lực này đối với tu luyện đấu khí cũng vô cùng hữu ích. Dựa theo phương thức tu luyện của Loa Toàn Kình về lâu về dài, tốc độ tăng trưởng tu vi nếu so với những người khác thì nhanh hơn một chút.
Chớ xem thường một chút tốc độ tăng trưởng này. Tinh thần lực tu vi đạt đến cấp mười, tất cả mọi người đều đứng cùng một tuyến xuất phát, có thể nhanh hơn một chút so với kẻ khác, ngươi cũng đã chiếm được ưu thế thật lớn rồi.
Trương Đức Bưu dằn kích động trong lòng xuống, bắt đầu dựa theo phương pháp bên trong bản tấu chương, trước ngưng tụ tinh thần lực của mình khiến cho tinh thần lực vận hành theo phương thức xoắn ốc. Sau khi quen thuộc rồi mới dùng tinh thần lực bao lấy đấu khí, thử thăm dò vận chuyển trong đấu khí thông đạo.
Hắn một bên tu luyện, một bên cân nhắc học tập, đến tận hừng đông mới nắm được Loa Toàn đấu khí.
Trương Đức Bưu đứng dậy, đem bản tấu chương cũ rích xếp gọn gàng, cung kính đặt trên mặt bàn. Hắn thực không phải tôn kính Williams Đại Trụ Quốc cùng Thái Tông hoàng đế, mà là tôn kính đối với môn võ học này. Williams và Thái Tông hoàng đế trong lòng hắn không phải người thống trị cao cao tại thượng, mà là những võ đạo đại tông sư tu dưỡng cao thâm.
Đi ra khỏi túp lều nhỏ, Trương Đức Bưu nhấc chổi đi ra ngoài, tiếp tục thành thành thật thật quét rác.
Mặc dù trong lúc quét rác, đấu khí trong cơ thể hắn vẫn thủy chung dựa theo phương thức vận chuyển của Loa Tòan Kình tu luyện không ngừng. Đấu khí tu vi của hắn sở dĩ có thể tăng trưởng nhanh như vậy, tư chất cùng kinh nghiệm ở thế giới trong mộng chỉ chiếm một tỉ lệ rất nhỏ, phần lớn là nhờ sự chăm chỉ của hắn.
Chỉ có cố gắng hơn thường nhân gấp trăm lần mới có thể thu họach gấp trăm lần so với thường nhân.
Sau khi hoàn thành hết mọi chuyện bề bộn, Trương Đức Bưu về túp lều nhỏ ở hậu viện Ma Pháp Công Hội quét dọn một lần. Bỗng nhiên hắn ý tưởng bộc phát, thầm nghĩ: “Nếu như Đại Phách Quan Thủ dùng phương thức phát lực của Loa Tòan Kình không biết sẽ thế nào?”
Nghĩ tới đấy, Trương Đức Bưu lập tức động thủ thí nghiệm. Đại Phách Quan Thủ là cực hạn âm nhu, mà Loa Tòan Kình là cực hạn biến hóa, hai chủng kĩ xảo phát lực bất đồng kết hợp cùng một chỗ rất là khó khăn, không cẩn thận là không khống chế được.
Cũng may Trương Đức Bưu tu luyện Tà Linh Thánh Điển trong Đại Xích Thiên Ma Thần Quyết, đấu khí thông đạo ngày càng cứng cỏi hơn, mặc dù không khống chế được, thông đạo cũng không chịu bao nhiêu tổn thương.
Sau khi cân nhắc một chút, hắn cuối cùng đem hai lọai tâm pháp tổng hợp cùng một chỗ. Hôm nay Đại Phách Quan Thủ đã biến thành lọai đấu khí xoắn ốc âm nhu, nhưng độ khó khống chế cũng tăng mạnh. Tu vi lúc này của Trương Đức Bưu chỉ có thể miễn cưỡng khống chế bốn đạo lực lượng bất đồng.
“Trước thử xem hiệu quả thế nào.”
Trương Đức Bưu đi đến một cái cọc buộc ngựa trước hậu viện, thu liễm tinh thần, nhẹ nhàng quét cây chổi đâm trên cọc buộc ngựa.
Cọc buộc ngựa là cột đá cao hai ba mét, nặng hơn ngàn cân, ma thú bị buộc lại mới không chạy loạn. Có mấy ma thú lực lượng lớn, tính khí táo bạo, cho nên cọc buộc ngựa thường còn có thể bị luyện kim sư khắc lên trọng lực ma pháp trận cùng phòng ngự ma pháp trận.
Thời điểm cây chổi tiếp xúc với cọc buộc ngựa, bề mặt trọng lực ma pháp trận cùng phòng ngự ma pháp trận liền nhanh chóng phát sáng lên, đột nhiên bộp bộp hai cái, hai ma pháp trận lần lượt tan vỡ, uy lực còn chưa được pháp huy đầy đủ, đã bị Loa Toàn đấu khí giã nát.
Răng rắc!
Bốn đạo thạch thứ bén nhọn bắn ra, đâm vào trên vách tường Ma Pháp Công Hội, kích phát hệ thống phòng ngự trên vách tường. Xòen xọet mấy tiếng, dư ba còn lại thế mà đâm thủng những trận pháp phòng ngự kia, đem vách tường khoét ra bốn cái lỗ nhỏ.
Trương Đức Bưu còn chưa lấy lại tinh thần, lại nghe một hồi thanh âm rầm rầm, chỉ thấy cái cột buộc ngựa cao hai ba mét độc nhiên vỡ vụn từng khúc, loạn thạch chồng chất đầy đất.
Lọai uy lực của Đại Phách Quan Thủ trải qua Loa Toàn Kình cải tiến, chẳng những vượt xa Đại Phách Quan chính tông, đồng thời cũng vượt xa Loa Tòan đấu khí của Long Kị Cấm Quân. Có thể đoán được, nếu như bản cải tiến Đại Phách Quan thủ đánh lên trên người thì tình hình phải khủng bố thế nào!
“Quá âm độc rồi…” Cameron đi qua sau lưng hắn, lắc đầu nói: “Tổn hại thiên hòa…” (ý chỉ quá ác độc)
Trương Đức Bưu từ trong khiếp sợ tỉnh lại, khó có thể tin nhìn cái chổi trong tay, sau nửa ngày mới gật đầu nói: “Thực sự quá âm độc rồi. Đại Phách Quan Thủ tấn công phủ tạng của địch, Loa Tòan Kình lại đem âm nhu lực đạo của Phách Quan Thủ rải khắp toàn thân, khiến tính công kích của Đại Phách Quan càng thêm sắc bén, đánh vào thân người, nhất định cốt cách cơ bắp ngủ tạng lục phủ toàn thân tất cả vỡ vụn! Loại võ học mới này có lẽ nên hạn chế sử dụng, không phải sinh tử đại địch kiên quyết không thể dùng đối phó.”
Dùng đấu kĩ độc ác như thế đối phó địch nhân, đã không phải là vấn đề võ học, mà là vấn đề đạo đức. Trương Đức Bưu dù có thời điểm so với Bái Địch Luân Tư còn lừa đảo xảo quyệt hơn, nhưng một mực đều tuân thủ nghiêm chỉnh điểm mấu chốt đạo đức của bản thân.
Nếu là những người khác, nhất định muốn dùng cừu địch làm thí nghiệm, kiểm tra uy lực của bản cải tiến Đại Phách Quan Thủ, nhưng Trương Đức Bưu lại không làm vậy. Đây cũng chính là điểm khác nhau giữa hắn và người khác.
Bất tri bất giác, hắn đã có một lọai khí độ của tông sư.
Tuy bản cải tiến Đại Phách Quan Thủ hơi quá âm độc, nhưng cũng không làm trở ngại niềm vui thú dung hợp Loa Toàn đấu khí với những tâm pháp khác của Trương Đức Bưu. Hắn bắt đầu đem Loa Tòan đấu khí dung hợp cùng Long Mông Bảo Tượng Quyết.
Trong quá trình dung hợp Long Mông Bảo Tượng Quyết, hắn quả thực gặp nan đề. Long Mông Bảo Tượng lấy khí dung dày, nặng, lớn mà nổi danh, trong khi Loa Toàn đấu khí là nhẹ, nhanh, sắc bén, quả thực là hai mặt đối lập.
Bất quá cũng có khả năng dung hợp. Long Mông Bảo Tượng Quyết tu luyện tới cấp độ tinh vi cũng có thể bao gồm những mặt nhẹ, nhanh, sắc bén, nhưng cho tới nay hắn đều là một mình mày mò, căn bản không có ai chỉ điểm.
Lần nữa khiến Trương Đức Bưu khiếp sợ chính là ngày hôm sau trên giường của hắn lại có thêm một quyển sách “Tản mạn về cảm tưởng tu luyện của ta”, kí tên đúng là vị Man tộc tiền bối khai sáng Long Mông Bảo Tượng Quyết kia, hơn nữa còn là bản chép tay!
Tuy quyển sách này không có khẩu quyết tâm pháp Long Mông Bảo Tượng Quyết, nhưng tâm đắc tu luyện trong đó đủ để giải quyết tuyệt đại bộ phận vấn đề Trương Đức Bưu gặp phải trong quá trình tu luyện.
Trương Đức Bưu đã chấn kinh đến lặng người. Cameron phảng phất chính là một võ học thánh địa di động, luôn có thể biến hóa ra những đồ vật khiến hắn khao khát, có những thứ này, trở ngại tu luyện liền dễ dàng giải quyết.
“Chắc chắn lúc trước Garment Ridge cùng Agan Brucci khi được thu dưỡng, nhất định cũng thường xuyên gặp kinh hỉ như vậy a? Không biết Cameron tiền bối có tư liệu phương diện muời hai ma thú phù văn không…”
Man tử nháy mắt mấy cái, tận lực theo lão đầu đi qua trước mặt, nói nhỏ trong miệng: “Phù văn mười hai ma thú…”
Sau một lúc lâu, sợ hắn không nghe, tiểu Man tử lại lần nữa đi qua trước mặt lão đầu, thanh âm trong miệng to rõ hơn một tí: “Khục khục, phù văn mười hai ma thú…”
Đợi chờ đến tối, trên giường quả nhiên đã nhiều thêm một vài tư liệu về phương diện phù văn mười hai ma thú. Những quyển sách ma pháp kia chồng chất như núi nhỏ trên giường, Trương Đức Bưu đặt tay lên một quyển sách ma pháp, chỉ nghe răng rắc một tiếng, giường bị đè sụp.
“Trời ạ! Tri thức về phương diện mừơi hai phù văn ma thú cũng quá nhiều đi à!!” Trương Đức Bưu kinh hồn tang đảm nhìn núi sách này, những quyển sách ma pháp này tùy tiện xuất một bản ra có thể làm cho một luyện kim đại sư vì hắn bán mạng cả đời.
“Hệ thống phù văn của luyện kim sư là một môn học vấn cao thâm, ta căn bản xem không hiểu, lọai chuyện này hay vẫn nên giao cho nhân sĩ chuyên nghiệp xử lí!”
Trương Đức Bưu xách lão hổ đáng thương ném lên trên núi sách, ra lệnh cưỡng chế nó phải xem hết đống sách này. Thái Ca phẫn nộ hướng hắn kháng nghị, bất quá bị Man tử bỏ qua.
“Cameron tiền bối rốt cuộc còn bao nhiêu thứ tốt?”
Lòng hiếu kì của Trương Đức Bưu vừa nổi lên, liền vô pháp át chế, lần nữa tậm lực đi qua hướng lão đầu nằm phơi nắng, nói nhỏ: “Đấu Chiến Thắng Quyết…”
Đến tối, đầu giường có thêm một tờ giấy. Trương Đức Bưu tâm thần bất định bất an cầm lên xem xét, sắc mặt lập tức đen thui, chỉ thấy trên giấy viết ngóay một câu.
“Ngươi so với Garment còn ngu hơn!”
Không có được Đấu Chiến Thắng Quyết, Man tự nguợc lại nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ: “May mắn hắn không lấy ra Đấu Chiến Thắng Quyết, nếu không ta thật sự cho rằng Cameron tiền bối là thần linh ẩn tàng ở thế gian rồi…”
-o0o-
Không thể không nói Cameron tính tình tốt đến kì lạ, tùy ý Thái Ca làm cho mái tóc của lão thành ổ gà.
Trương Đức Bưu suy nghĩ suốt một ngày, đối với Loa Toàn đấu khí không có bao nhiêu thu họach. Môn công pháp này chắc là bí mật bất truyền của Long Kỵ Cấm Quân, cũng không phải nói ngươi đã hiểu nguyên lí vận hành của nó thế nào, mà để vận dụng thành thục bên trong khẳng định còn có những bí quyết khác.
Ăn xong cơm tối, sau khi trở lại túp lều nhỏ, Trương Đức Bưu phát hiện trên giường rõ ràng nhiều hơn một quyển sách. Cầm lên xem, danh tự lại là: “Trình lên ngự lãm: Tính khả thi của kĩ xảo phát lực Loa Toàn Kình mở rộng trong quân đội”, người kí tên là Williams.
“Williams là Long Kị Cấm Quân đầu tiên nhậm chức Trụ Quốc Đại Tướng Quân. Trình lên ngự lãm, lọai ngữ khí này rõ ràng là thần tử ghi tấu chương cho hoàng đế!” Trương Đức Bưu trong lòng khiếp sợ vạn phần, mở sách ra nhìn thật kĩ, trong đầu không khỏi ông ông: “Đây là tấu chương hoàng đế tự mình phê duyệt!”
Chỉ thấy trong tấu chương một vài văn tự lúc chấm lúc khoanh, nhưng lại do hoàng đế chỉ thị, hơn nữa trên kĩ xảo phát lực của Loa Toàn đấu khí có vài cải biến tương ứng. Những thay đổi này nguyên lai những chỗ đấu khí vận chuyển không lưu lóat lập tức trở nên thông suốt.
Trong lịch đại hoàng đế, có thể có đuợc tu vi bực này cũng chỉ có khai quốc Thái Tông hoàng đế. Hoàng đế hiện tại ăn cơm mặc đồ đều có người hầu hỗ trợ, còn đâu loại tu vi bực này chứ!
Quyển sách thoạt nhìn không chút bắt mắt này, ấy vậy mà lại là tấu chương Thái Tông hoàng đế tự mình phê duyệt!
Trương Đức Bưu trong nội tâm chỉ cảm thấy khó có thể tin: “Cameron rốt cuộc là lọai người ra sao? Làm sao mà có thể đem thư tàng cất chứa trong hòang cung về nhà được? Hơn nữa…” Trương Đức Bưu ngẩng đầu dò xét lại cái chỗ vừa tàn vừa nhỏ này, im lặng cả nửa ngày.
Bất quá hắn liền vượt qua thế giới mộng tưởng, cũng không quan tâm thêm một chút sự tình kì lạ cổ quái này nữa. Cameron Ridge dù thần bí, nhưng đối với bản thân cũng không có ác ý, ngược lại còn hơi chiếu cố. Hắn rất nhanh liền thu lại việc nghĩ cách tìm hiểu lai lịch lão đầu mà chuyên tâm vùi đầu học tập Loa Tòan đấu khí.
Nghiên cứu bản kĩ xảo phát lực Loa Tòan Kình này một lần, Trương Đức Bưu không khỏi cảm khái tu vi của Williams Đại Trụ Quốc cùng với Thái Tông hoàng đế. Loa Toàn Kình cũng không cần tinh thần lực cao tới cấp mười lăm, chỉ cần đạt tới cấp sáu cấp bảy là có thể tu luyện rồi.
Kĩ xảo phát lực của nó cực kì tinh diệu. Những thứ đấu kĩ khác, hoặc chủ công hoặc chủ thủ, nhưng Loa Tòan Kình lại là công phòng nhất thể.
Lúc phòng ngự, đấu khí của địch nhân có thể bị Loa Toàn Kình hóa giải. Lúc tiến công, Loa Toàn Kình lại có thể nhẹ nhàng xua tan sự ngăn trở đấu khí của đối phương. Chỉ trên kĩ xảo phát lực mà nói, hình thái của Loa Toàn Kình hoàn toàn có thể gọi là độc bộ thiên hạ!
Hơn nữa lọai kĩ xảo phát lực này đối với tu luyện đấu khí cũng vô cùng hữu ích. Dựa theo phương thức tu luyện của Loa Toàn Kình về lâu về dài, tốc độ tăng trưởng tu vi nếu so với những người khác thì nhanh hơn một chút.
Chớ xem thường một chút tốc độ tăng trưởng này. Tinh thần lực tu vi đạt đến cấp mười, tất cả mọi người đều đứng cùng một tuyến xuất phát, có thể nhanh hơn một chút so với kẻ khác, ngươi cũng đã chiếm được ưu thế thật lớn rồi.
Trương Đức Bưu dằn kích động trong lòng xuống, bắt đầu dựa theo phương pháp bên trong bản tấu chương, trước ngưng tụ tinh thần lực của mình khiến cho tinh thần lực vận hành theo phương thức xoắn ốc. Sau khi quen thuộc rồi mới dùng tinh thần lực bao lấy đấu khí, thử thăm dò vận chuyển trong đấu khí thông đạo.
Hắn một bên tu luyện, một bên cân nhắc học tập, đến tận hừng đông mới nắm được Loa Toàn đấu khí.
Trương Đức Bưu đứng dậy, đem bản tấu chương cũ rích xếp gọn gàng, cung kính đặt trên mặt bàn. Hắn thực không phải tôn kính Williams Đại Trụ Quốc cùng Thái Tông hoàng đế, mà là tôn kính đối với môn võ học này. Williams và Thái Tông hoàng đế trong lòng hắn không phải người thống trị cao cao tại thượng, mà là những võ đạo đại tông sư tu dưỡng cao thâm.
Đi ra khỏi túp lều nhỏ, Trương Đức Bưu nhấc chổi đi ra ngoài, tiếp tục thành thành thật thật quét rác.
Mặc dù trong lúc quét rác, đấu khí trong cơ thể hắn vẫn thủy chung dựa theo phương thức vận chuyển của Loa Tòan Kình tu luyện không ngừng. Đấu khí tu vi của hắn sở dĩ có thể tăng trưởng nhanh như vậy, tư chất cùng kinh nghiệm ở thế giới trong mộng chỉ chiếm một tỉ lệ rất nhỏ, phần lớn là nhờ sự chăm chỉ của hắn.
Chỉ có cố gắng hơn thường nhân gấp trăm lần mới có thể thu họach gấp trăm lần so với thường nhân.
Sau khi hoàn thành hết mọi chuyện bề bộn, Trương Đức Bưu về túp lều nhỏ ở hậu viện Ma Pháp Công Hội quét dọn một lần. Bỗng nhiên hắn ý tưởng bộc phát, thầm nghĩ: “Nếu như Đại Phách Quan Thủ dùng phương thức phát lực của Loa Tòan Kình không biết sẽ thế nào?”
Nghĩ tới đấy, Trương Đức Bưu lập tức động thủ thí nghiệm. Đại Phách Quan Thủ là cực hạn âm nhu, mà Loa Tòan Kình là cực hạn biến hóa, hai chủng kĩ xảo phát lực bất đồng kết hợp cùng một chỗ rất là khó khăn, không cẩn thận là không khống chế được.
Cũng may Trương Đức Bưu tu luyện Tà Linh Thánh Điển trong Đại Xích Thiên Ma Thần Quyết, đấu khí thông đạo ngày càng cứng cỏi hơn, mặc dù không khống chế được, thông đạo cũng không chịu bao nhiêu tổn thương.
Sau khi cân nhắc một chút, hắn cuối cùng đem hai lọai tâm pháp tổng hợp cùng một chỗ. Hôm nay Đại Phách Quan Thủ đã biến thành lọai đấu khí xoắn ốc âm nhu, nhưng độ khó khống chế cũng tăng mạnh. Tu vi lúc này của Trương Đức Bưu chỉ có thể miễn cưỡng khống chế bốn đạo lực lượng bất đồng.
“Trước thử xem hiệu quả thế nào.”
Trương Đức Bưu đi đến một cái cọc buộc ngựa trước hậu viện, thu liễm tinh thần, nhẹ nhàng quét cây chổi đâm trên cọc buộc ngựa.
Cọc buộc ngựa là cột đá cao hai ba mét, nặng hơn ngàn cân, ma thú bị buộc lại mới không chạy loạn. Có mấy ma thú lực lượng lớn, tính khí táo bạo, cho nên cọc buộc ngựa thường còn có thể bị luyện kim sư khắc lên trọng lực ma pháp trận cùng phòng ngự ma pháp trận.
Thời điểm cây chổi tiếp xúc với cọc buộc ngựa, bề mặt trọng lực ma pháp trận cùng phòng ngự ma pháp trận liền nhanh chóng phát sáng lên, đột nhiên bộp bộp hai cái, hai ma pháp trận lần lượt tan vỡ, uy lực còn chưa được pháp huy đầy đủ, đã bị Loa Toàn đấu khí giã nát.
Răng rắc!
Bốn đạo thạch thứ bén nhọn bắn ra, đâm vào trên vách tường Ma Pháp Công Hội, kích phát hệ thống phòng ngự trên vách tường. Xòen xọet mấy tiếng, dư ba còn lại thế mà đâm thủng những trận pháp phòng ngự kia, đem vách tường khoét ra bốn cái lỗ nhỏ.
Trương Đức Bưu còn chưa lấy lại tinh thần, lại nghe một hồi thanh âm rầm rầm, chỉ thấy cái cột buộc ngựa cao hai ba mét độc nhiên vỡ vụn từng khúc, loạn thạch chồng chất đầy đất.
Lọai uy lực của Đại Phách Quan Thủ trải qua Loa Toàn Kình cải tiến, chẳng những vượt xa Đại Phách Quan chính tông, đồng thời cũng vượt xa Loa Tòan đấu khí của Long Kị Cấm Quân. Có thể đoán được, nếu như bản cải tiến Đại Phách Quan thủ đánh lên trên người thì tình hình phải khủng bố thế nào!
“Quá âm độc rồi…” Cameron đi qua sau lưng hắn, lắc đầu nói: “Tổn hại thiên hòa…” (ý chỉ quá ác độc)
Trương Đức Bưu từ trong khiếp sợ tỉnh lại, khó có thể tin nhìn cái chổi trong tay, sau nửa ngày mới gật đầu nói: “Thực sự quá âm độc rồi. Đại Phách Quan Thủ tấn công phủ tạng của địch, Loa Tòan Kình lại đem âm nhu lực đạo của Phách Quan Thủ rải khắp toàn thân, khiến tính công kích của Đại Phách Quan càng thêm sắc bén, đánh vào thân người, nhất định cốt cách cơ bắp ngủ tạng lục phủ toàn thân tất cả vỡ vụn! Loại võ học mới này có lẽ nên hạn chế sử dụng, không phải sinh tử đại địch kiên quyết không thể dùng đối phó.”
Dùng đấu kĩ độc ác như thế đối phó địch nhân, đã không phải là vấn đề võ học, mà là vấn đề đạo đức. Trương Đức Bưu dù có thời điểm so với Bái Địch Luân Tư còn lừa đảo xảo quyệt hơn, nhưng một mực đều tuân thủ nghiêm chỉnh điểm mấu chốt đạo đức của bản thân.
Nếu là những người khác, nhất định muốn dùng cừu địch làm thí nghiệm, kiểm tra uy lực của bản cải tiến Đại Phách Quan Thủ, nhưng Trương Đức Bưu lại không làm vậy. Đây cũng chính là điểm khác nhau giữa hắn và người khác.
Bất tri bất giác, hắn đã có một lọai khí độ của tông sư.
Tuy bản cải tiến Đại Phách Quan Thủ hơi quá âm độc, nhưng cũng không làm trở ngại niềm vui thú dung hợp Loa Toàn đấu khí với những tâm pháp khác của Trương Đức Bưu. Hắn bắt đầu đem Loa Tòan đấu khí dung hợp cùng Long Mông Bảo Tượng Quyết.
Trong quá trình dung hợp Long Mông Bảo Tượng Quyết, hắn quả thực gặp nan đề. Long Mông Bảo Tượng lấy khí dung dày, nặng, lớn mà nổi danh, trong khi Loa Toàn đấu khí là nhẹ, nhanh, sắc bén, quả thực là hai mặt đối lập.
Bất quá cũng có khả năng dung hợp. Long Mông Bảo Tượng Quyết tu luyện tới cấp độ tinh vi cũng có thể bao gồm những mặt nhẹ, nhanh, sắc bén, nhưng cho tới nay hắn đều là một mình mày mò, căn bản không có ai chỉ điểm.
Lần nữa khiến Trương Đức Bưu khiếp sợ chính là ngày hôm sau trên giường của hắn lại có thêm một quyển sách “Tản mạn về cảm tưởng tu luyện của ta”, kí tên đúng là vị Man tộc tiền bối khai sáng Long Mông Bảo Tượng Quyết kia, hơn nữa còn là bản chép tay!
Tuy quyển sách này không có khẩu quyết tâm pháp Long Mông Bảo Tượng Quyết, nhưng tâm đắc tu luyện trong đó đủ để giải quyết tuyệt đại bộ phận vấn đề Trương Đức Bưu gặp phải trong quá trình tu luyện.
Trương Đức Bưu đã chấn kinh đến lặng người. Cameron phảng phất chính là một võ học thánh địa di động, luôn có thể biến hóa ra những đồ vật khiến hắn khao khát, có những thứ này, trở ngại tu luyện liền dễ dàng giải quyết.
“Chắc chắn lúc trước Garment Ridge cùng Agan Brucci khi được thu dưỡng, nhất định cũng thường xuyên gặp kinh hỉ như vậy a? Không biết Cameron tiền bối có tư liệu phương diện muời hai ma thú phù văn không…”
Man tử nháy mắt mấy cái, tận lực theo lão đầu đi qua trước mặt, nói nhỏ trong miệng: “Phù văn mười hai ma thú…”
Sau một lúc lâu, sợ hắn không nghe, tiểu Man tử lại lần nữa đi qua trước mặt lão đầu, thanh âm trong miệng to rõ hơn một tí: “Khục khục, phù văn mười hai ma thú…”
Đợi chờ đến tối, trên giường quả nhiên đã nhiều thêm một vài tư liệu về phương diện phù văn mười hai ma thú. Những quyển sách ma pháp kia chồng chất như núi nhỏ trên giường, Trương Đức Bưu đặt tay lên một quyển sách ma pháp, chỉ nghe răng rắc một tiếng, giường bị đè sụp.
“Trời ạ! Tri thức về phương diện mừơi hai phù văn ma thú cũng quá nhiều đi à!!” Trương Đức Bưu kinh hồn tang đảm nhìn núi sách này, những quyển sách ma pháp này tùy tiện xuất một bản ra có thể làm cho một luyện kim đại sư vì hắn bán mạng cả đời.
“Hệ thống phù văn của luyện kim sư là một môn học vấn cao thâm, ta căn bản xem không hiểu, lọai chuyện này hay vẫn nên giao cho nhân sĩ chuyên nghiệp xử lí!”
Trương Đức Bưu xách lão hổ đáng thương ném lên trên núi sách, ra lệnh cưỡng chế nó phải xem hết đống sách này. Thái Ca phẫn nộ hướng hắn kháng nghị, bất quá bị Man tử bỏ qua.
“Cameron tiền bối rốt cuộc còn bao nhiêu thứ tốt?”
Lòng hiếu kì của Trương Đức Bưu vừa nổi lên, liền vô pháp át chế, lần nữa tậm lực đi qua hướng lão đầu nằm phơi nắng, nói nhỏ: “Đấu Chiến Thắng Quyết…”
Đến tối, đầu giường có thêm một tờ giấy. Trương Đức Bưu tâm thần bất định bất an cầm lên xem xét, sắc mặt lập tức đen thui, chỉ thấy trên giấy viết ngóay một câu.
“Ngươi so với Garment còn ngu hơn!”
Không có được Đấu Chiến Thắng Quyết, Man tự nguợc lại nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ: “May mắn hắn không lấy ra Đấu Chiến Thắng Quyết, nếu không ta thật sự cho rằng Cameron tiền bối là thần linh ẩn tàng ở thế gian rồi…”
-o0o-
/225
|