"Đại nhân, làm sao bây giờ?"
Bọn người Will đứng trên đỉnh núi, quan sát bọn Trương Đức Bưu và Charlotte cùng đi ra thung lũng, tên cao thủ sử dụng song kiếm lập tức hỏi: "Tiểu tử kia và Charlotte ở cùng một chỗ, chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể trơ mắt bọn chúng ly khai?"
Trên mặt Will lộ ra vẻ nghi hoặc, suy tư nói: "Đầu ma thú kia biết nói chuyện, thoạt nhìn có chút quen mắt... Ta nhớ ra rồi! Thiết Kỵ Cấm Quân Tài Vận Sử của chúng ta, tổng bộ Hoắc Căn thương hội, chính là bị một con Lục Dực Kim Quang Hống đánh lén, sau đó bọn người Nam Minh thừa dịp hỗn loạn lẻn vào, cắt đứt đường tài lộ của chúng ta. Mà con ma thú này, chỉ sợ chính là cái con kia Lục Dực Kim Quang Hống đó!"
Sắc mặt mấy người khẽ biến, lộ ra vẻ khiếp đảm: "Đại nhân, nghe nói Đại Ma đạo sư bên người Vương gia Carol ton đang điều tra chuyện này, về sau thi thể được người của chúng ta phát hiện ở bên ngoài Tân Lợi Đán thành. Carol ton đại nhân, là lục cấp Đại Ma đạo sư..."
Will trầm ngâm một lát, khẽ cười nói: "Xem ra chuyện này không phải chúng ta có thể ứng phó được, giao cho Vương gia xử lý thì tốt hơn... Cho dù Charlotte còn sống trở lại Ngự Kinh, thì có thể làm gì? Ép chúng ta sao, cùng lắm là tạo phản! Các huynh đệ, chúng ta đi!"
Trên đường núi, Trương Đức Bưu cùng bọn người Charlotte đi cùng một chỗ, đột nhiên tên kỵ sĩ bị đoạn tí (đứt tay) quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhịn đau cười nói: "Tiểu tử Will kia đã đi rồi. A Man huynh đệ, lần này đa tạ ngươi rồi."
Sắc mặt Trương Đức Bưu cũng có chút tái nhợt, lắc đầu nói: "Không có gì, nếu như ta không ra tay, bọn chúng giết các ngươi xong, khẳng định cũng sẽ giết ta diệt khẩu." Trong lòng của hắn thầm than một tiếng: "Đáng tiếc, vận dụng Sinh Tử Kiều còn chưa thành thục, nếu không lần này sẽ không bị thương..."
Đầu vai của hắn cũng có một vết thương, sâu đến nổi có thể nhìn thấy xương, đây là là do tên tráng hán Đa Trạch gây ra cho hắn.
Đa Trạch tu vi đạt tới Đấu Khí Như Đao, mà hắn chỉ gần đạt tới giai đoạn Đấu Khí Ngoại Phóng, so với Đa Trạch thấp hơn hai cấp bậc, có thể có cái chiến tích như thế này, Trương Đức Bưu có thể kiêu ngạo rồi.
Bất quá hắn còn có chút không vừa ý, bởi vì Sinh Tử Kiều của hắn vận dụng không thuần thục, lúc đấu khí Đa Trạch bộc phát, gây ra chấn động cường độ lớn làm cho cảnh giới của hắn bất ổn, Sinh Tử Kiều xuất hiện chấn động, cho nên mới phải lưu lại vết thương này.
Sở dĩ xuất hiện loại tình huống này, nguyên nhân là do đấu khí cùng tinh thần lực của hắn còn chưa đủ cường đại, đổi lại nhân vật cấp Đấu Thánh, quyền ý thần niệm của bọn họ cũng có thể lưu lại trên hư không, vĩnh viễn không biến mất, bất luận kẻ nào cũng không thể dao động.
"Chút vết thương này không coi là gì!" Kỵ sĩ đoạn tí (đứt tay) tên là Hans Norton, là một gia hỏa rất cởi mở, không bận lòng chút nào về một đầu cánh tay bị chặt đứt, cười nói: "Phía trước là Lợi Đán thành, tìm mục sư trị liệu một phát. A Man, đợi khi đến Ngự Kinh Hoa thành, ta mời ngươi đi uống Hoa Tửu! Chậc chậc, nữ nhân Ngự Kinh, rất ra tươi ngon mộng nước a..."
Mấy tên hộ vệ khác cười ầm lên, nói: "Hans, ngươi thật sự là chó không đổi tính ăn shjt! Lần này ngươi bị thương đã có thể xuất ngũ, chỉ có một chút kim tệ này còn không đủ cho người xài vài ngày, coi chừng mời người khác không thành, lại bị mấy tên Quy Công, Tú bà đánh cho té *** té đái!"
"Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, các ngươi là bọn ranh con!" Hans Norton cười mắng một câu, miệng vết thương trên bả vai lại bắt đầu đau, nhịn không được kêu rên một tiếng.
Trương Đức Bưu không khỏi bội phục người này, nếu là mình bị chặt một đầu cánh tay, tuyệt đối sẽ không kiên cường thoải mái được như hắn. Thực lực Hans Norton vốn không yếu, hắn cực kỳ mạnh mẽ, bởi vì một mình hắn ngăn trở hai tên cao thủ của Thiết Kỵ quân toàn lực công kích, đổi lại lúc trạng thái của hắn toàn thịnh, Trương Đức Bưu tối đa chỉ có thể cùng hắn chiến đấu ngang tay.
Lúc này hắn bị chặt tay, một thân bổn sự tối đa chỉ còn lại ba thành, muốn không xuất ngũ cũng thật khó, thậm chí sinh kế sau này là cả vấn đề.
"Hans là hán tử, đáng tiếc..." Trương Đức Bưu nghĩ tới đây, nói: "Hans, cao thủ như ngươi tại kinh thành, còn bao nhiêu người?"
"Người như ta cũng được gọi là cao thủ?" Hans Norton không đếm xỉa tới, nói: "A Man, ngươi quá coi trọng ta rồi. Tại địa phương khác, ta miễn cưỡng còn có thể được coi là một nhân vật, nhưng ở kinh thành, đến rắm ta còn không bằng. Mấy cái học viện tốt nhất Đế Quốc đều tập trung tại kinh thành, tuyển nhận những nhân vật thiên tài trên khắp cả nước, ngươi ngẫm lại xem, những thiên tài kia mạnh hay quân côn đồ như ta cường?"
Trương Đức Bưu gật đầu đồng ý, Bái Địch Luân Tư đã từng nói qua, mỗi cái học viện đều tương đương với một tòa thần miếu, những cái học viện trong kinh thành lại càng khó lường, tuyển chọn nhân tài ưu tú khắp cả nước, quả thực là thần miếu trong thần miếu, thánh địa trong thánh địa!
Hans tiếp tục nói: "Quý tộc trong nội thành, đều là hậu đại của công thần từ thời kì khai quốc lưu lại, đều có tuyệt học gia truyền! Tuy nói những tên con dòng cháu giống đều là nhị thế tổ, một đời không bằng một đời, nhưng người ta nội tình dày, trong ổ gà có thể xuất ra Phượng Hoàng nha..."
Giám sát sứ Charlotte liên tục ho khan một tiếng, Hans gượng cười hai tiếng, cười làm lành nói: "Đương nhiên, Charlotte đại nhân của chúng ta không phải nhị thế tổ, nhưng không có cả một cái rắm dùng. Ngài không biết, người khác ở sau lưng đều nói ngài là tiểu bạch kiểm, dựa vào việc thè lưỡi liếm mông đít của nữ nhân..." Quay đầu hướng Trương Đức Bưu thấp giọng nói: "Thê tử Charlotte đại nhân, là con gái tài vụ đại thần , chậc chậc, là mỹ nữ nổi danh khắp kinh thành! Năm đó lúc gả cho đại nhân, tất cả mọi người đều nói, một đóa hoa lày cắm bãi *** trâu. Nhưng Charlotte đại nhân là một bãi *** trâu vô cùng có dinh dưỡng, không mất mấy năm Giám sát sứ phu nhân lại càng mặn mà hơn, mỗi lần ta nhìn tâm can đều phát run..."
Mặt trắng của Charlotte tức giận đến đỏ bừng, ngón tay run rẩy, chỉ vào hắn run rẩy nói không ra lời.
Trương Đức Bưu nhịn cười, so sánh Hans Norton với các binh lính càn quấy, Charlotte chính là một quý tộc đứng đắn, đừng nhìn Giám sát sứ đại nhân đứng trước mặt cường địch chậm rãi nói chuyện, thậm chí đối với Kháo Sơn Vương quyền thế ngập trời cũng không biến sắc, nhưng gặp phải loại binh lính càn quấy giống như Hans cũng chỉ có thể chịu đựng.
Charlotte thiếu chút nữa bị Hans Norton chọc giận mà chết, phải mất nửa ngày mới bình tĩnh trở lại, hắn là một quý tộc có giáo dục đầy đủ, cả ngày phải cùng binh lính càn quấy như Hans thô tục lăn lộn cùng một chỗ cũng đã cảm thấy khó chịu, thật khó hiểu làm như thế nào mà hắn vẫn kiên trì được cho đến tận bây giờ.
Giám sát sứ Charlotte nghiêm mặt nói: "Đức Bưu Man Chuy các hạ..."
Trương Đức Bưu vội vàng nói: "Bảo ta A Man là được rồi, Nhị Thế cũng được."
Charlotte chần chờ một chút, xưng hô nhủ danh người khác không phải là thói quen của một quý tộc có giáo dục, chỉ đành phải nói: "Nhị Thế, Hans bị thương, Thiết Kỵ quân lại đang đuổi giết chúng ta, không biết ngài có thể bảo hộ chúng ta đi đến kinh thành được không? Sau khi đến kinh thành, ta nhất định tạ ơn ngươi rất nhiều!"
Trương Đức Bưu gật đầu đáp ứng, thầm nghĩ: "Trả thù lao cái gì ngược lại ta cũng không để trong lòng, lần này ta đi ra ngoài, chính là đi lịch lãm rèn luyện, lịch lãm rèn luyện không chỉ đơn giản là chém chém giết giết, đối phó mấy con ma thú thì coi như xong, còn phải có về kiến thức phong thổ, gia tăng hiểu biết cho chính mình. Tầm mắt càng khoáng đạt, đối với quyền ý thần niệm của ta càng thêm ngưng tụ, như thế mới càng có lợi!"
Những hộ vệ kia thấy hắn gật đầu, đều nhẹ nhàng thở ra, trong lòng bọn họ, Đức Bưu Man Chuy này tuyệt đối là cao thủ thâm tàng bất lộ, có thể một đao tiêu diệt Thiết Kỵ cấm quân đệ nhất lực sĩ Đa Trạch, thực lực tự nhiên là rất lợi hại. Còn có con ma thú bên cạnh hắn biết nói chuyện, hiển nhiên cũng là ma sủng cực kỳ lợi hại, có hắn ở đây, dọc đường Thiết Kỵ quân muốn động đến bọn hắn, đều phải suy nghĩ kĩ.
Hans Norton lại đi lên, cười hắc hắc nói: "A Man, chúng ta tiếp tục tâm sự Giám sát sứ Thủy Linh Linh phu nhân..."
Quý tộc như Charlotte rốt cục cũng nhịn không được, mặt đỏ bừng lên, gào thét nói: "Hans, ngươi muốn chết phải không?"
-o0o-
Bọn người Will đứng trên đỉnh núi, quan sát bọn Trương Đức Bưu và Charlotte cùng đi ra thung lũng, tên cao thủ sử dụng song kiếm lập tức hỏi: "Tiểu tử kia và Charlotte ở cùng một chỗ, chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể trơ mắt bọn chúng ly khai?"
Trên mặt Will lộ ra vẻ nghi hoặc, suy tư nói: "Đầu ma thú kia biết nói chuyện, thoạt nhìn có chút quen mắt... Ta nhớ ra rồi! Thiết Kỵ Cấm Quân Tài Vận Sử của chúng ta, tổng bộ Hoắc Căn thương hội, chính là bị một con Lục Dực Kim Quang Hống đánh lén, sau đó bọn người Nam Minh thừa dịp hỗn loạn lẻn vào, cắt đứt đường tài lộ của chúng ta. Mà con ma thú này, chỉ sợ chính là cái con kia Lục Dực Kim Quang Hống đó!"
Sắc mặt mấy người khẽ biến, lộ ra vẻ khiếp đảm: "Đại nhân, nghe nói Đại Ma đạo sư bên người Vương gia Carol ton đang điều tra chuyện này, về sau thi thể được người của chúng ta phát hiện ở bên ngoài Tân Lợi Đán thành. Carol ton đại nhân, là lục cấp Đại Ma đạo sư..."
Will trầm ngâm một lát, khẽ cười nói: "Xem ra chuyện này không phải chúng ta có thể ứng phó được, giao cho Vương gia xử lý thì tốt hơn... Cho dù Charlotte còn sống trở lại Ngự Kinh, thì có thể làm gì? Ép chúng ta sao, cùng lắm là tạo phản! Các huynh đệ, chúng ta đi!"
Trên đường núi, Trương Đức Bưu cùng bọn người Charlotte đi cùng một chỗ, đột nhiên tên kỵ sĩ bị đoạn tí (đứt tay) quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhịn đau cười nói: "Tiểu tử Will kia đã đi rồi. A Man huynh đệ, lần này đa tạ ngươi rồi."
Sắc mặt Trương Đức Bưu cũng có chút tái nhợt, lắc đầu nói: "Không có gì, nếu như ta không ra tay, bọn chúng giết các ngươi xong, khẳng định cũng sẽ giết ta diệt khẩu." Trong lòng của hắn thầm than một tiếng: "Đáng tiếc, vận dụng Sinh Tử Kiều còn chưa thành thục, nếu không lần này sẽ không bị thương..."
Đầu vai của hắn cũng có một vết thương, sâu đến nổi có thể nhìn thấy xương, đây là là do tên tráng hán Đa Trạch gây ra cho hắn.
Đa Trạch tu vi đạt tới Đấu Khí Như Đao, mà hắn chỉ gần đạt tới giai đoạn Đấu Khí Ngoại Phóng, so với Đa Trạch thấp hơn hai cấp bậc, có thể có cái chiến tích như thế này, Trương Đức Bưu có thể kiêu ngạo rồi.
Bất quá hắn còn có chút không vừa ý, bởi vì Sinh Tử Kiều của hắn vận dụng không thuần thục, lúc đấu khí Đa Trạch bộc phát, gây ra chấn động cường độ lớn làm cho cảnh giới của hắn bất ổn, Sinh Tử Kiều xuất hiện chấn động, cho nên mới phải lưu lại vết thương này.
Sở dĩ xuất hiện loại tình huống này, nguyên nhân là do đấu khí cùng tinh thần lực của hắn còn chưa đủ cường đại, đổi lại nhân vật cấp Đấu Thánh, quyền ý thần niệm của bọn họ cũng có thể lưu lại trên hư không, vĩnh viễn không biến mất, bất luận kẻ nào cũng không thể dao động.
"Chút vết thương này không coi là gì!" Kỵ sĩ đoạn tí (đứt tay) tên là Hans Norton, là một gia hỏa rất cởi mở, không bận lòng chút nào về một đầu cánh tay bị chặt đứt, cười nói: "Phía trước là Lợi Đán thành, tìm mục sư trị liệu một phát. A Man, đợi khi đến Ngự Kinh Hoa thành, ta mời ngươi đi uống Hoa Tửu! Chậc chậc, nữ nhân Ngự Kinh, rất ra tươi ngon mộng nước a..."
Mấy tên hộ vệ khác cười ầm lên, nói: "Hans, ngươi thật sự là chó không đổi tính ăn shjt! Lần này ngươi bị thương đã có thể xuất ngũ, chỉ có một chút kim tệ này còn không đủ cho người xài vài ngày, coi chừng mời người khác không thành, lại bị mấy tên Quy Công, Tú bà đánh cho té *** té đái!"
"Tiên sư bà ngoại nhà nó chứ, các ngươi là bọn ranh con!" Hans Norton cười mắng một câu, miệng vết thương trên bả vai lại bắt đầu đau, nhịn không được kêu rên một tiếng.
Trương Đức Bưu không khỏi bội phục người này, nếu là mình bị chặt một đầu cánh tay, tuyệt đối sẽ không kiên cường thoải mái được như hắn. Thực lực Hans Norton vốn không yếu, hắn cực kỳ mạnh mẽ, bởi vì một mình hắn ngăn trở hai tên cao thủ của Thiết Kỵ quân toàn lực công kích, đổi lại lúc trạng thái của hắn toàn thịnh, Trương Đức Bưu tối đa chỉ có thể cùng hắn chiến đấu ngang tay.
Lúc này hắn bị chặt tay, một thân bổn sự tối đa chỉ còn lại ba thành, muốn không xuất ngũ cũng thật khó, thậm chí sinh kế sau này là cả vấn đề.
"Hans là hán tử, đáng tiếc..." Trương Đức Bưu nghĩ tới đây, nói: "Hans, cao thủ như ngươi tại kinh thành, còn bao nhiêu người?"
"Người như ta cũng được gọi là cao thủ?" Hans Norton không đếm xỉa tới, nói: "A Man, ngươi quá coi trọng ta rồi. Tại địa phương khác, ta miễn cưỡng còn có thể được coi là một nhân vật, nhưng ở kinh thành, đến rắm ta còn không bằng. Mấy cái học viện tốt nhất Đế Quốc đều tập trung tại kinh thành, tuyển nhận những nhân vật thiên tài trên khắp cả nước, ngươi ngẫm lại xem, những thiên tài kia mạnh hay quân côn đồ như ta cường?"
Trương Đức Bưu gật đầu đồng ý, Bái Địch Luân Tư đã từng nói qua, mỗi cái học viện đều tương đương với một tòa thần miếu, những cái học viện trong kinh thành lại càng khó lường, tuyển chọn nhân tài ưu tú khắp cả nước, quả thực là thần miếu trong thần miếu, thánh địa trong thánh địa!
Hans tiếp tục nói: "Quý tộc trong nội thành, đều là hậu đại của công thần từ thời kì khai quốc lưu lại, đều có tuyệt học gia truyền! Tuy nói những tên con dòng cháu giống đều là nhị thế tổ, một đời không bằng một đời, nhưng người ta nội tình dày, trong ổ gà có thể xuất ra Phượng Hoàng nha..."
Giám sát sứ Charlotte liên tục ho khan một tiếng, Hans gượng cười hai tiếng, cười làm lành nói: "Đương nhiên, Charlotte đại nhân của chúng ta không phải nhị thế tổ, nhưng không có cả một cái rắm dùng. Ngài không biết, người khác ở sau lưng đều nói ngài là tiểu bạch kiểm, dựa vào việc thè lưỡi liếm mông đít của nữ nhân..." Quay đầu hướng Trương Đức Bưu thấp giọng nói: "Thê tử Charlotte đại nhân, là con gái tài vụ đại thần , chậc chậc, là mỹ nữ nổi danh khắp kinh thành! Năm đó lúc gả cho đại nhân, tất cả mọi người đều nói, một đóa hoa lày cắm bãi *** trâu. Nhưng Charlotte đại nhân là một bãi *** trâu vô cùng có dinh dưỡng, không mất mấy năm Giám sát sứ phu nhân lại càng mặn mà hơn, mỗi lần ta nhìn tâm can đều phát run..."
Mặt trắng của Charlotte tức giận đến đỏ bừng, ngón tay run rẩy, chỉ vào hắn run rẩy nói không ra lời.
Trương Đức Bưu nhịn cười, so sánh Hans Norton với các binh lính càn quấy, Charlotte chính là một quý tộc đứng đắn, đừng nhìn Giám sát sứ đại nhân đứng trước mặt cường địch chậm rãi nói chuyện, thậm chí đối với Kháo Sơn Vương quyền thế ngập trời cũng không biến sắc, nhưng gặp phải loại binh lính càn quấy giống như Hans cũng chỉ có thể chịu đựng.
Charlotte thiếu chút nữa bị Hans Norton chọc giận mà chết, phải mất nửa ngày mới bình tĩnh trở lại, hắn là một quý tộc có giáo dục đầy đủ, cả ngày phải cùng binh lính càn quấy như Hans thô tục lăn lộn cùng một chỗ cũng đã cảm thấy khó chịu, thật khó hiểu làm như thế nào mà hắn vẫn kiên trì được cho đến tận bây giờ.
Giám sát sứ Charlotte nghiêm mặt nói: "Đức Bưu Man Chuy các hạ..."
Trương Đức Bưu vội vàng nói: "Bảo ta A Man là được rồi, Nhị Thế cũng được."
Charlotte chần chờ một chút, xưng hô nhủ danh người khác không phải là thói quen của một quý tộc có giáo dục, chỉ đành phải nói: "Nhị Thế, Hans bị thương, Thiết Kỵ quân lại đang đuổi giết chúng ta, không biết ngài có thể bảo hộ chúng ta đi đến kinh thành được không? Sau khi đến kinh thành, ta nhất định tạ ơn ngươi rất nhiều!"
Trương Đức Bưu gật đầu đáp ứng, thầm nghĩ: "Trả thù lao cái gì ngược lại ta cũng không để trong lòng, lần này ta đi ra ngoài, chính là đi lịch lãm rèn luyện, lịch lãm rèn luyện không chỉ đơn giản là chém chém giết giết, đối phó mấy con ma thú thì coi như xong, còn phải có về kiến thức phong thổ, gia tăng hiểu biết cho chính mình. Tầm mắt càng khoáng đạt, đối với quyền ý thần niệm của ta càng thêm ngưng tụ, như thế mới càng có lợi!"
Những hộ vệ kia thấy hắn gật đầu, đều nhẹ nhàng thở ra, trong lòng bọn họ, Đức Bưu Man Chuy này tuyệt đối là cao thủ thâm tàng bất lộ, có thể một đao tiêu diệt Thiết Kỵ cấm quân đệ nhất lực sĩ Đa Trạch, thực lực tự nhiên là rất lợi hại. Còn có con ma thú bên cạnh hắn biết nói chuyện, hiển nhiên cũng là ma sủng cực kỳ lợi hại, có hắn ở đây, dọc đường Thiết Kỵ quân muốn động đến bọn hắn, đều phải suy nghĩ kĩ.
Hans Norton lại đi lên, cười hắc hắc nói: "A Man, chúng ta tiếp tục tâm sự Giám sát sứ Thủy Linh Linh phu nhân..."
Quý tộc như Charlotte rốt cục cũng nhịn không được, mặt đỏ bừng lên, gào thét nói: "Hans, ngươi muốn chết phải không?"
-o0o-
/225
|