Cửu Thiên Khuynh Ca

Chương 28 - Chương 8.6

/50


Nàng kêu to: Cơ Thương huynh bình tĩnh lại chút đi! .

Trọng Uyên bất ngờ đưa tay ra, bịt miệng nàng lại, lắc đầu, có ý nhắc nàng đừng lên tiếng.

Lúc này Cơ Thương đã không còn lý trí tỉnh táo, nhất thiết không nên đối đầu với chàng ta. Cơ Thương vốn đã có ác cảm với Lạc Tê, chẳng may lại nhắm vào nàng như mục tiêu tấn công thì thật là xui rủi.

Dân chúng Cửu Lê tộc lũ lượt ùa ra, không hiểu chuyện gì đều cố sức cứu lấy những căn lều bị gió lớn thổi bay xiêu vẹo tứ tung. Rồi bỗng ai đó hét lên: Nhìn lên trời đi! .

Vừa thu lại móng vuốt vảy bạc giữa sấm sét mưa dông, vị thần tiên giáng thế Cơ Thương đã kịp nhe nanh giương vuốt quét đổ hết những lều trại trên mặt đất, khiến Cửu Lê tộc không kịp trở tay.

Lạc Tê cùng Trọng Uyên bước tới gần. Chỉ thấy trên mặt đất,trong lều trại,máu vương vãi khắp nơi. Bất chợt một thanh đao bay thẳng một mạch về phía Cơ Thương.

Đó là huyết đao của Xuy Vưu, nhuốm đầy máu, mùi tanh lợm.

Lạc Tê hoảng hốt hét lên, Trọng UYên vẫn không hề nao núng. Chàng biêt Cơ Thương khi đã hóa ra mình rồng thì sức mạnh chiến đấu cao nhất trong các thần. Đó là vì lân giáp phủ trên người tạo thành lớp hộ mệnh tối ưu, mọi binh khí đều không thể làm hại đến chiến giáp tự nhiên này. Dù là Huyết đao nhuốm máu ngàn người cũng không thể làm chàng ta phải e sợ.

Cơ Thương gầm lên một tiếng, rồi giữ chặt Huyết Nhận Đao trong móng vuốt. Tách một tiếng, thanh đao bay ngược trở lại hướng bên kia, không chạm đến được một sợi tóc nào của chàng.

Hương Tư ở dưới kia, không rõ là trại nào.

Chỉ biết pháp ứng của nữ thần hạn cùng với thiên thủy công lực cả Ứng Long thần vẫn cùng lúc tương hỗ nhau. Mặt đất khô cạn giờ thiên thủy ngập tràn, chàng bèn hiểu ra, nàng chí ít... vẫn còn sống.

Thấy lân giáp thần kỳ như thế, Lạc Tê mới từ từ thở phào nhẹ nhõm, nhưng lát sau lại thót tim. Chẳng biết trận gió âm u ở đâu thổi tới kéo theo một đám người thân cao hàng trượng từ trên trời nhảy xuống. Kẻ cầm đủ loại binh khí, kẻ cưỡi trên lưng mãnh thú, kẻ hình dạng kỳ dị, kéo đến đông đặc trước mặt hai người và rồng lớn.

Tên Bồng Uyên ấy cũng ở trong đám người hẳn là tám mươi mốt huynh đệ của Xuy Vưu.

Cơ Thương nhất thời không động thủ, đoán được Hương Tư vẫn còn sống nên cũng yên tâm hơn, đứng đó chờ Trọng UYên hạ lệnh.

Trọng Uyên cười lớn: Nếu đã như vậy, tình bằng hữu năm xưa thế là đoạn tuyệt. Bây giờ muón đấu một trận lớn cũng không ngại gì, tốt hơn hết chúng ta sao không đánh cược thử một phen? .

Xuy Vưu chĩa đao về phía trước quát lên: Tiểu tử mạt hạng các ngươi đã đột kích Cửu Lê tộc của ta, lại còn dám đòi đánh cược. Hôm nay ta sẽ cho các ngươi có đi mà không có về .

Mắt TRọng Uyên lạnh lùng: TA coi ngươi là đại anh hùng, hà cớ gì lại bắt giữ con gái Thiên đế chúng ta, giờ phải trách các ngươi trước .

Cái gì?

Thả Hương Tư ra! Bọn ác nhân các ngươi! LẠc Tê hét lớn, nàng đang lo lắng không biết chúng sẽ làm gì với Hương Tư.

Lúc này một kẻ từ phía sau bước tới nói thầm vào tai Xuy Vưu mấy lời. Xuy Vưu có vẻ kinh ngạc, rồi quay đầu nhìn về phía Bồng Uyên.

Bồng Uyên bỗng rúm người lại, bị Xuy Vưu cho ăn một cái bạt tai.

Lạc Tê hi vọng, biết đâu người này còn biết hối cải. Nàng níu chặt áo Trọng Uyên, lòng bàn tay mồ hôi ướt đẫm như mưa, căng thẳng vô cùng.

Xuy Vưu cất tiếng cười lớn: Đằng nào thì cũng đã phạm thượng thất lễ rồi, tiện thể đại náo hẳn một trận trời rung đất chuyển luôn! Ta sớm đã muốn gây chiến với ngươi, mau lại dưới lưỡi đao của ông nội mi đi, chơi một trận cho đã! .

Trọng Uyên giữ vẻ lạnh lùng, nhẹ nhàng nói với Lạc Tê: Nàng đi đi, để hai chúng ta ở lại đây. Hãy thừa lúc hỗn loạn mà cố gắng tìm Hương Tư .

Lạc Tê vội vã gật đầu.

Chàng nói rồi biến ra gương bát quái Phục Nghi giữa không trung - đó là cổ thần khí danh vang lưu truyền.

Trận chiến hai chọi trăm sắp sửa nổ ra.

Trọng Uyên không đợi đối phương có phản ứng, ra tay vẽ lên một đạo bùa, rồi thẳng một mạch bắn nó vào gương bát quái Phục Nghi, tức khắc thấy ánh sáng lấp lánh tỏa ngập. Trời mây trước mắt chợt nhuộm sắc óng ánh, đỏ thắm tím huyền rực rỡ hiện lên. Vạn lý khói mây cuồn cuộn như tranh hòa cùng những biến hóa trên tay Trọng Uyên. Chàng hạ giọng nói: Cơ Thương, phòng thủ phía trên .

Ứng Long lập tức lĩnh ý, chiếc đuôi dài quét mạnh, bốn móng thu lại, quăng cả thân mình vĩ đại lên không, rồi treo mình vững chãi trên đầu tất cả những kẻ dưới đất.

Tuy là một


/50

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status