Hạt Tử múa thiết côn
Tiêu tùng ngay Vũ lão
Thừa thắng Thanh Hồ đảo
Có diệt Đằng Thanh Sơn?
(Thơ: anhthe237)
Tốc độ con yêu lang thật quá nhanh... Vũ trưởng lão vô cùng khẩn trương.
Bình thường khi cùng chạy nhanh, tốc độ con người vẫn chậm hơn thú có bốn chân. Sau khi đạt tới hư cảnh, tốc độ cực hạn của cường giả hư cảnh vẫn thua hư cảnh loài thú. Còn nói về tốc độ khoan xuống đất thì hư cảnh yêu thú bốn chân vẫn khoan nhanh hơn hư cảnh con người!
Do đó trừ phi phi hành, nếu không, cường giả hư cảnh không thể vượt qua hư cảnh loài thú về mặt tốc độ. Đây cũng là lý do tại sao Vũ trưởng lão chỉ chạy trốn, chứ không khoan xuống đất.
- Xoẹt xoẹt!
Một luồng lệ mang màu bạc từ cái sừng nhọn của con Xạ Nhật Thiên Lang bắn thẳng về phía Vũ trưởng lão.
- Nghiệt súc!
Vũ trưởng lão mắng một tiếng, vội vung thần kiếm ra ngăn trở kích này của nó.
Có thể vì phải ngăn cản công kích, Vũ trưởng lão không thể bảo trì được trạng thái thân dung thiên địa, tốc độ giảm xuống. Khi lão tiếp tục thân dung thiên địa để ẩn vào lực thiên địa thì do việc trì hoãn này, khoảng cách với Hạt Tử Kiếm Thánh ở phía sau đã bị rút ngắn được hai ba dặm.
Xạ Nhật Thiên Lang cũng không cứng đối cứng với Vũ trưởng lão, chỉ dùng tốc độ kinh người không ngừng né tránh, đồng thời phát ra những lệ mang màu bạc liên tục.
"Rõ là phiền toái."
"Xạ Nhật Thần Sơn lại giúp tên xú hạt tử đó." Vũ trưởng lão tức giận. Công kích của con Xạ Nhật Thiên Lang không giết chết được Vũ trưởng lão, nhưng lại ảnh hưởng rất lớn tới tốc độ của Vũ trưởng lão! Ảnh hưởng một lần, hai lần, ba lần, Hạt Tử Kiếm Thánh ở phía sau vẫn còn giữ nguyên tốc độ nhanh nhất, khoảng cách giữa hai người không ngừng kéo lại gần.
- Xú hạt tử! Ta khuyên ngươi nên mau mau thối lui đi. Nếu không, cho dù ta có chết, cũng sẽ kéo ngươi chết chung.
Vũ trưởng lão truyền âm, đồng thời một lần nữa né tránh công kích của Xạ Nhật Thiên Lang.
Hạt Tử Kiếm Thánh càng lúc càng gần thêm.
- Hừ, muốn cùng chết với ta à? Ngươi còn chưa đủ tư cách.
Hạt Tử Kiếm Thánh cũng truyền âm đáp lại.
Vù! Vù!
Hai cường giả hư cảnh và một hư cảnh yêu thú, đều là những đỉnh cao ở Cửu Châu, lúc này cứ thế một mạch chạy một mạch bay về phía tây, không ngừng chém giết. Những nông dân, những lữ khách trên đường chỉ thấy hoa mắt một cái rồi biến mất.
Ở phía tây Giang Ninh quận thành, đại khái khoảng ba trăm dặm, chính là Đại Duyên sơn ở Nghi thành!
Với tốc độ của cường giả hư cảnh, lúc khoảng cách giữa Hạt Tử Kiếm Thánh và Vũ trưởng lão bị thu hẹp còn hai dặm, hai người và một yêu thú đã đến Đại Duyên Sơn.
"Hắn chạy về phía tây. Nguyên lai là Đại Duyên Sơn." Hạt Tử Kiếm Thánh cả kinh.
"Chẳng lẽ, hắn và hai con yêu thú hư cảnh ở Đại Duyên Sơn có quan hệ?" Hạt Tử Kiếm Thánh căng thẳng. Lúc trước trong chiến dịch Đại Duyên Sơn, con Kim Sắc Long Quy cùng với con yêu long Tử Tích có từ thời bộ lạc xa xưa đều lộ diện! Hạt Tử Kiếm Thánh quả cũng hơi e dè khi gặp hai con yêu thú sống không biết bao nhiêu năm rồi.
Cường giả hư cảnh đại thành mà đụng độ với hư cảnh yêu thú đại thành, quá nửa là yêu thú sẽ thắng!
"Sinh cơ duy nhất của ta là ở nơi này."
"Nếu Yêu Long Tử Tích và Kim Sắc Long Quy có một con giúp ta, hôm nay ta có thể giữ được mạng sống." Vũ trưởng lão lao qua núi rừng, thỉnh thoảng tránh một đạo lệ mang từ Xạ Nhật Thiên Lang bắn về phía mình.
Mặc dù Xạ Nhật Thiên Lang không yếu hơn Vũ trưởng lão. Nhưng, Xạ Nhật Thiên Lang cũng không muốn liều mạng, chỉ dựa vào tốc độ cản trở Vũ trưởng lão, đó là phương pháp an toàn nhất.
"Không ổn." Vũ trưởng lão biến sắc.
- Ha ha, ngươi trốn không thoát đâu.
Hạt Tử Kiếm Thánh đã đuổi kịp.
- Xú hạt tử, Yêu Long Tử Tích ở trong quận Giang Ninh ta, từng có giao hảo với Quy Nguyên Tông ta, còn thiếu Quy Nguyên Tông một cái ơn.
Vũ trưởng lão vừa truyền âm, vừa không ngừng vọt tới hang ổ của con Yêu Long Tử Tích.
Bất luận là Vũ trưởng lão hay Hạt Tử Kiếm Thánh, ngay cả Xạ Nhật Thiên Lang ai cũng đều nhận thấy ở dưới đất có một luồng khí tức hỗn độn màu bạc rất hùng mạnh. So với khí tức của Hạt Tử Kiếm Thánh thì mạnh hơn nhiều! Gần luồng khí tức đáng sợ đó, dưới đất sâu còn có một luồng khí tức vừa dày vừa nặng màu vàng lợt.
Hai luồng khí tức cực kỳ cường đại!
- Yêu Long Tử Tích thiếu Quy Nguyên Tông ngươi một cái ơn à?
Hạt Tử Kiếm Thánh cười lạnh, chẳng chậm lại chút nào, thiết côn nhỏ trong tay vung lên hóa thành một luồng ánh sáng màu đen, đâm vào Vũ trưởng lão.
- Hây!
Vũ trưởng lão quát lớn một tiếng, thanh thần kiếm màu xanh lá trong tay cũng hóa thành những tàn ảnh cố gắng chống lại luồng ánh sáng màu đen nhìn như bình thường đó.
- Ầm ầm..
Nơi Vũ trưởng lão, Hạt Tử Kiếm Thánh giao kích lập tức nổ tung ra. Kình khí cuồng bạo dưới sự cố ý dẫn đường của Vũ trưởng lão đã đánh mạnh vào mặt đất, dễ dàng đánh thủng cả một vùng núi thành một hang sâu thăm thẳm. Dưới động sâu u ám chính là chỗ con Yêu Long Tử Tích đang ngủ.
- Yêu Long Tử Tích, mau mau ra đi.
Vũ trưởng lão chỉ có thể truyền âm không ngừng vang vọng bên tai Yêu Long Tử Tích.
- Ngươi muốn chết.
Hạt Tử Kiếm Thánh quát lớn. Thiết côn nhỏ trong tay trong nháy mắt hóa thành chín luồng ánh sáng màu đen liên tiếp.
Chín luồng ánh sáng màu đen tiền tiền hậu hậu, nối liền thành một đạo!
Một luồng lệ mang màu đen làm cho người ta phải ớn lạnh!
- A...
Vũ trưởng lão gào lên một tiếng không cam lòng.
Híc híc!
Lệ mang màu đen này như một cây châm, đâm thẳng qua thân thể của Vũ trưởng lão, hơn nữa lại đâm thẳng vào chỗ yếu hại nhất - Ấn đường!
- Vù vù...
Ấn đường của Vũ trưởng lão xuất hiện một lỗ thủng, không có một vết máu nào.
Vũ trưởng lão mất mạng!
"Hừ, lão gia hỏa còn mưu toan nhờ Yêu Long Tử Tích cứu hắn." Hạt Tử Kiếm Thánh nhìn thi thể Vũ trưởng lão dưới đất, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
- Ngao ngô...
Một tiếng gầm hùng hậu làm cho người ta ớn lạnh từ trong động sâu âm u vọng ra, cả cái động đều rung động. Vô số đá sỏi lăn xuống, đồng thời'bùng' một tiếng. Mặt đất bên trái phía trước Hạt Tử Kiếm Thánh chợt nứt vỡ ra. Một cái đầu rồng thật lớn nhô ra, một đôi đồng tử kim sắc lạnh buốt nhìn về phía Hạt Tử Kiếm Thánh.
Vèo! Con Xạ Nhật Thiên Lang vừa thấy tình thế không ổn, lập tức bỏ chạy ngay.
- Đi!
Hạt Tử Kiếm Thánh cũng không do dự chút nào, lập tức bay bổng lên không.
Cái đầu rồng thật lớn nhìn theo Hạt Tử Kiếm Thánh rời đi, sau đó thụt lại, những đá sỏi lập tức lăn xuống, bịt kín cả huyệt động, tất cả bằng phẳng lại như trước.
...
Phi hành trong không trung, Hạt Tử Kiếm Thánh vừa nghĩ lại đã thấy sợ.
"Không hổ là Yêu Long Tử Tích năm đó có thể đánh với Vũ Hoàng một trận." Hạt Tử Kiếm Thánh thán phục. "E rằng con Yêu Long Tử Tích này là yêu thú hư cảnh số một số hai trong cả thiên hạ." Kỳ thật khi vừa cảm ứng được khí tức của Yêu Long Tử Tích, Hạt Tử Kiếm Thánh đã biết hắn không phải là đối thủ của Yêu Long Tử Tích.
"Đối phó với thứ thiên phú dị bẩm bực này, lại là yêu thú hư cảnh đại thành, phỏng chừng phải đạt tới cảnh giới động hư mới thành công được." Chỉ một lát sau, Hạt Tử Kiếm Thánh đã bay đến bầu trời Quy Nguyên Tông.
Hắn về Quy Nguyên Tông với mục đích giết chết Gia Cát Nguyên Hồng!
Dù sao thiên phú cùng nhận thức của Gia Cát Nguyên Hồng chẳng hề thua Cổ Ung chút nào, thậm chí còn cao hơn một chút.
"Chạy trốn nhanh thật!"
Hạt Tử Kiếm Thánh chỉ cười nhạt. "Chạy trốn được nhất thời, nhưng trốn không thoát một đời. Không có lão già đó che chở... xem ngươi có thể sống được bao lâu."
"Lão già đó chạy trốn tới Đại Duyên Sơn, còn muốn gạt ta, nói là Yêu Long Tử Tích từng có giao hảo với Quy Nguyên Tông của hắn? Nếu có giao hảo, trong chiến dịch Đại Duyên Sơn, Yêu Long Tử Tích hoàn toàn có thể bảo vệ cho Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn hẳn không phải chạy trốn khắp thiên hạ một cách đáng thương như vậy."
Tâm tình Hạt Tử Kiếm Thánh lúc này rất tốt.
Giết hư cảnh duy nhất của Quy Nguyên Tông, há có thể không vui cơ chứ?
"Từ nay về sau, Dương Châu chính là của Thanh Hồ Đảo." Hạt Tử Kiếm Thánh cũng chẳng coi Quy Nguyên Tông lúc này không có hư cảnh trấn thủ vào mắt, hóa thành một luồng lưu quang màu đen bay rất nhanh về phía nam.
Cửu Lang Đảo.
Đứng cạnh bờ hồ, gió thổi vi vu, tạo nên hàng vạn hàng nghìn gợn sóng.
- Hẳn là phải như thế!
Đứng cạnh hồ, Đằng Thanh Sơn khi thì tĩnh tu, khi thì diễn luyện quyền pháp.
Tới Cửu Lang Đảo mấy tháng, Đằng Thanh Sơn vẫn chưa sáng tạo được một quyền cuối cùng của Hành Thổ chi quyền.
Nhưng đối với quyền cuối cùng của Hành Thủy Chi Quyền thì nhờ vào việc mỗi ngày quan sát hồ nước, cảm thụ nước chảy... Đằng Thanh Sơn thi thoảng có một chút cảm ngộ.
- Hả?
Đằng Thanh Sơn biến sắc, cơ hồ trong nháy mắt hóa thành một luồng hồng quang, chạy tới chỗ ở của Lục Túc Đao Trì.
- Hống...
Lục Túc Đao Trì đang nằm sấp trong động đất, nghi hoặc nhìn Đằng Thanh Sơn hớt hải chạy về phía nó.
"Lão Hạt Tử Kiếm Thánh này muốn tới chỗ ta làm gì?" Đằng Thanh Sơn rõ ràng cảm ứng được khí tức của Hạt Tử Kiếm Thánh trên trời. Chính là vì cảm ứng được Hạt Tử Kiếm Thánh đang tới gần, nên Đằng Thanh Sơn mới lập tức chạy đến bên cạnh Lục Túc Đao Trì.
...
"Kinh Ý này còn có đường lui." Hạt Tử Kiếm Thánh bay qua bầu trời Cửu Lang Đảo, cúi đầu nhìn xuống. "Bên cạnh hắn có một luồng khí tức rất mạnh. So với phần lớn yêu thú tiên thiên kim đan mà ta gặp qua thì mạnh hơn nhiều. Hẳn là một con yêu thú cực kỳ lợi hại." Khí tức của Lục Túc Đao Trì đích xác rất mạnh.
"Vừa cảm ứng được ta tới, hắn đã vọt tới bên cạnh con yêu thú đó."
"Xem ra, hắn rất tin tưởng con yêu thú đó có thể bảo vệ tính mạng hắn dưới tay của ta."
Trong nháy mắt Hạt Tử Kiếm Thánh phán đoán ra vài điểm.
Kỳ thật Hạt Tử Kiếm Thánh trên đường về lại Thanh Hồ Đảo, đi ngang qua Cửu Lang Đảo là có ý nhìn xem Kinh Ý có át chủ bài gì.
Đằng Thanh Sơn cảm ứng được Hạt Tử Kiếm Thánh rời đi, lúc này mới thở phào một hơi.
Kỳ thật Đằng Thanh Sơn rất tự tin. Hắn đã đạt tới hư cảnh, phối hợp thêm với 'Lục Túc Đao Trì', như vậy, cho dù Hạt Tử Kiếm Thánh có tìm thêm bang thủ, cũng khó mà giết được hắn!
Đầu tiên...
Tốc độ phi hành của Lục Túc Đao Trì vốn cũng rất cao, chỉ chậm hơn Thanh Loan một chút. Một khi Đằng Thanh Sơn dùng lực thiên địa phụ trợ, tốc độ phi hành của Lục Túc Đao Trì chưa chắc đã chậm hơn cường giả hư cảnh đại thành.
Hơn nữa điều Đằng Thanh Sơn coi trọng nhất ở Lục Túc Đao Trì, tuyệt không phải là phi hành, mà là… Khoan đất!
Lục Túc Đao Trì hàng năm sống ở trong đất, sở trường nhất là khoan đất!
Một khi Đằng Thanh Sơn dùng lực thiên địa phụ trợ, tốc độ khoan của Lục Túc Đao Trì có thể tưởng tượng được.
Sáng sớm ngày hai mươi bốn tháng ba.
Toong! Toong! Toong!
Mùa xuân trời mưa dầm. Mưa mãi không ngừng, những giọt mưa đầy trời rơi xuống mặt hồ Cửu Lang Hồ vô tận. Trong lúc nhất thời thiên địa đều bị che kín bởi làn mưa, Đằng Thanh Sơn ngồi trong lương đình, thi thoảng có một vài giọt nước bị gió lạc lên người hắn, cảm giác vô cùng thư sảng.
"Hả?" Đằng Thanh Sơn hơi kinh ngạc, quay đầu nhìn về phương đông. "Sư phụ tới Cửu Lang Hồ?"
Mưa to liên miên không dứt.
Trên mặt hồ Cửu Lang Hồ mênh mông, một bóng người đang đạp lên mặt hồ, chạy như bay về phía Cửu Lang Đảo.
"Ta ngụ ở Nam Tinh quận, đợi một ngày, không ngờ khi nhận được tin tức, thì Vũ trưởng lão vẫn còn chưa về tông." Cẩn thận vô cùng, không để tiên thiên chân nguyên phát thành một màn hào quang, toàn thân Gia Cát Nguyên Hồng đều ướt đẫm, sắc mặt tái nhợt, trong mắt có chút bi ai. "Vũ trưởng lão... Thanh Hồ Đảo!!!"
Lòng hận thù của Gia Cát Nguyên Hồng tràn dâng!
Đạp trên mặt nước chạy như bay một hồi, xuyên qua màn mưa đầy trời, rốt cục Gia Cát Nguyên Hồng đã thấy mờ mờ hòn đảo xa xa ở giữa hồ... Cửu Lang Đảo.
/623
|