Gió Bắc lạnh thấu xương…
Ta cùng Lưu Ly tỷ tỷ giục ngựa chạy gấp.
Gió lạnh như tát vào mặt , lạnh thấu xương, thân thể Lưu Ly tỷ tỷ thực ấm , ta ngoan ngoãn nằm trong lòng nàng,không nhúc nhích …
Chạy thật lâu thật lâu,
Đến tận sáng sớm…
Con ngựa lúc này đã sức cùng lực kiệt, , mỗi một bước đi đều như dùng hết toàn lực.
Phía sau truyền đến âm thanh như tiếng chân bước , càng ngày càng vang, ta có thể tinh tường cảm giác được một chấn động lớn
Ta nhìn thấy ở phía trước có một người gọi ta , …
Lưu Ly tỷ tỷ nhẹ nhàng đeo trên cổ ta khối ngọc bội đại biểu cho thân phận nữ nhi của Vinh Thân vương, mặt sau viết hai chữ “Năm hai”(chính là số thứ tự theo tên của tỷ ấy)
Sau đó thấp giọng nói: “Minh Nguyệt, phải nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, tên của ngươi là Nguyệt Nha Nhi, mặc kệ ai hỏi ngươi, ngươi đều phải nói ngươi tên Nguyệt Nha Nhi,biết chưa?”
Ta ngước mắt lên ,nhìn Lưu Ly tỷ tỷ, nhu thuận đáp lại : “Ân ”.
“Lưu Ly tỷ tỷ nếu như còn sống nhất định sẽ gặp lại ngươi . Ngươi phải sống thật tốt. So với thời điểm lúc mẫu thân mới qua đời càng phải mạnh mẽ hơn !” Lưu Ly tỷ tỷ mỉm cười, tin tưởng nói với ta .
Ta cũng gật đầu mỉm cười: “Ta đã biết, Lưu Ly tỷ tỷ, ngươi phải nhanh tới đón ta !”
“Ta cam đoan!” Lưu Ly tỷ tỷ bình tĩnh nói.
Sau đó nàng dùng một sợi dây cột thật chặt quanh eo ta
Cuối cùng liếc mắt một cái, ta nhìn Lưu Ly tỷ tỷ thật lâu thật lâu…
Lưu Ly tỷ tỷ cúi người, thả sợi dây buộc quanh mình ta xuống ,ta phiêu đãng mơ hồ rơi xuống dưới…
Lưu Ly tỷ tỷ, ta không nhìn thấy Lưu Ly tỷ tỷ của ta nữa
Nhưng ta tin tưởng, nàng nhất định sẽ tuân thủ hứa hẹn của chúng ta, hứa hẹn của tỷ muội ta , là thứ quan trọng nhất trên đời này, là hứa hẹn chân thành nhất, đặc biệt,Lưu Ly tỷ tỷ đã nói với ta, thì nhất định sẽ tuân thủ
Đây,chính là điều ta tin tưởng !
Ta hiện tại chỉ cần tận lực bảo vệ tốt chính mình không làm phiền đến Lưu Ly tỷ tỷ,
Ta cũng biết, muốn gặp lại Lưu Ly tỷ tỷ, cần một thời gian rất dài,rất cực khổ
Chính là, với trí tuệ có hạn của ta
Nào biết đâu rằng…
Tất cả những điều này đều rất đau,rất đau ………….
…
Gió nhẹ thổi qua , ta theo lực gió thổi , nhẹ nhàng rơi xuống…
Đây là một cái sân nhỏ , góc tường đều là hoa hồng, hoa mai , phía trước có một tòa đá Thái Hồ, bên cạnh núi có một cái đình gỗ ….
Có một nam tử xa lạ , ngồi trên ghế dài,đang nhắm mắt dưỡng thần, hắn mặc cẩm y màu trắng thuần , ngón tay dài nhỏ đang cầm một cuốn sách cổ.
Đại khái là nghe được ta phát ra thanh âm rất nhỏ , khi ta đang ở giữa không trung , hắn đột nhiên mở mắt …Gương mặt trắng nõn , mặt thon dài , ẩn chứa ánh mắt lợi hại nhưng cũng vô cùng ôn nhu …
Ánh mặt trời ấm áp tỏa xuống … Ta nhẹ nhàng, rơi hướng xuống chỗ hắn ngồi…
Dây cuốn quanh hông … Làm cho tốc độ rơi của ta chậm lại…
Cũng không thấy hắn đứng dậy, chỉ cảm thấy thân mình ấm áp, liền phát hiện ta đã rơi vào trong lòng hắn
Đôi mắt hắn , ẩn chứa sầu não không nói nên lời …Thế giới trong mắt hắn , có lẽ chính là một màu đơn giản
Sau đó, ta nở nụ cười, thực ngọt thực ngọt…
Đôi mắt , mở thật to, nhìn nam tử không chớp mắt
…
Chúng ta cùng nhau ngồi xuống … Cảm giác giống như đang ở trong mộng …
Nam tử xa lạ , bưng một ly trà đặt lên bàn …
Ngón tay dài nhỏ,trắng nõn mà không nhu nhược, kiên định mà hữu lực
Ta cúi đầu , khẽ thưởng thức mùi hương thơm mát của nước trà …
Ta lẳng lặng nhìn hắn , cảm thấy hắn thật sự không giống những nam nhân khác
Chẳng hạn như ta, rơi từ trên trời xuống đất một cách kì lạ đến khó hiểu , hắn không hề cảm thấy kì quái ,ôm ta vào trong ngực, hết sức ôn tồn . Thật sự không phải chuyện mà trí não đơn giản của ta có thể tưởng tượng
Thế nên ta cũng không nghĩ , ta chỉ cần, mỉm cười…
Nam tử nhìn chằm chằm mặt ta , hình như muốn hỏi cái gì , khẽ nhếch miệng, nhưng cái gì cũng không có hỏi
Sau đó,
Nam tử ôm ta, nhẹ nhàng tháo đi sợi dây Lưu Ly tỷ tỷ cuốn quanh người ta !
Lúc này, ta nghe thấy từ bên ngoài,tiếng của truy binh !
Hắn thế nhưng nói với bọn họ chưa từng gặp ta , mặt không hề đổi sắc !
Ta ở trong lòng hắn , nghĩ: Lưu Ly tỷ tỷ của ta hiện tại không biết như thế nào ?
Ta không có năng lực đi cứu nàng, chỉ có thể tận lực bảo vệ chính mình , không cần lại làm phiền đến nàng …
Chuyển tới viện này , ta cùng với Lưu Ly tỷ tỷ của ta , càng lúc càng xa… Cuối cùng,hoàn toàn mất đi tin tức của nàng
Ta muốn bắt đầu cuộc sống mới … Ta nhẹ nhàng thử ghé đầu vào bả vai của nam tử …
Đây là biểu hiện dịu hiền của ta!
Thân mình hắn hơi cương lại,
Sau đó, đem một bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu ta …
Ta an tâm nhắm mắt lại, trong lòng nặng nề, làm thế nào cũng không thể bỏ hết lo lắng cùng bất an …
Ta cùng Lưu Ly tỷ tỷ giục ngựa chạy gấp.
Gió lạnh như tát vào mặt , lạnh thấu xương, thân thể Lưu Ly tỷ tỷ thực ấm , ta ngoan ngoãn nằm trong lòng nàng,không nhúc nhích …
Chạy thật lâu thật lâu,
Đến tận sáng sớm…
Con ngựa lúc này đã sức cùng lực kiệt, , mỗi một bước đi đều như dùng hết toàn lực.
Phía sau truyền đến âm thanh như tiếng chân bước , càng ngày càng vang, ta có thể tinh tường cảm giác được một chấn động lớn
Ta nhìn thấy ở phía trước có một người gọi ta , …
Lưu Ly tỷ tỷ nhẹ nhàng đeo trên cổ ta khối ngọc bội đại biểu cho thân phận nữ nhi của Vinh Thân vương, mặt sau viết hai chữ “Năm hai”(chính là số thứ tự theo tên của tỷ ấy)
Sau đó thấp giọng nói: “Minh Nguyệt, phải nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, tên của ngươi là Nguyệt Nha Nhi, mặc kệ ai hỏi ngươi, ngươi đều phải nói ngươi tên Nguyệt Nha Nhi,biết chưa?”
Ta ngước mắt lên ,nhìn Lưu Ly tỷ tỷ, nhu thuận đáp lại : “Ân ”.
“Lưu Ly tỷ tỷ nếu như còn sống nhất định sẽ gặp lại ngươi . Ngươi phải sống thật tốt. So với thời điểm lúc mẫu thân mới qua đời càng phải mạnh mẽ hơn !” Lưu Ly tỷ tỷ mỉm cười, tin tưởng nói với ta .
Ta cũng gật đầu mỉm cười: “Ta đã biết, Lưu Ly tỷ tỷ, ngươi phải nhanh tới đón ta !”
“Ta cam đoan!” Lưu Ly tỷ tỷ bình tĩnh nói.
Sau đó nàng dùng một sợi dây cột thật chặt quanh eo ta
Cuối cùng liếc mắt một cái, ta nhìn Lưu Ly tỷ tỷ thật lâu thật lâu…
Lưu Ly tỷ tỷ cúi người, thả sợi dây buộc quanh mình ta xuống ,ta phiêu đãng mơ hồ rơi xuống dưới…
Lưu Ly tỷ tỷ, ta không nhìn thấy Lưu Ly tỷ tỷ của ta nữa
Nhưng ta tin tưởng, nàng nhất định sẽ tuân thủ hứa hẹn của chúng ta, hứa hẹn của tỷ muội ta , là thứ quan trọng nhất trên đời này, là hứa hẹn chân thành nhất, đặc biệt,Lưu Ly tỷ tỷ đã nói với ta, thì nhất định sẽ tuân thủ
Đây,chính là điều ta tin tưởng !
Ta hiện tại chỉ cần tận lực bảo vệ tốt chính mình không làm phiền đến Lưu Ly tỷ tỷ,
Ta cũng biết, muốn gặp lại Lưu Ly tỷ tỷ, cần một thời gian rất dài,rất cực khổ
Chính là, với trí tuệ có hạn của ta
Nào biết đâu rằng…
Tất cả những điều này đều rất đau,rất đau ………….
…
Gió nhẹ thổi qua , ta theo lực gió thổi , nhẹ nhàng rơi xuống…
Đây là một cái sân nhỏ , góc tường đều là hoa hồng, hoa mai , phía trước có một tòa đá Thái Hồ, bên cạnh núi có một cái đình gỗ ….
Có một nam tử xa lạ , ngồi trên ghế dài,đang nhắm mắt dưỡng thần, hắn mặc cẩm y màu trắng thuần , ngón tay dài nhỏ đang cầm một cuốn sách cổ.
Đại khái là nghe được ta phát ra thanh âm rất nhỏ , khi ta đang ở giữa không trung , hắn đột nhiên mở mắt …Gương mặt trắng nõn , mặt thon dài , ẩn chứa ánh mắt lợi hại nhưng cũng vô cùng ôn nhu …
Ánh mặt trời ấm áp tỏa xuống … Ta nhẹ nhàng, rơi hướng xuống chỗ hắn ngồi…
Dây cuốn quanh hông … Làm cho tốc độ rơi của ta chậm lại…
Cũng không thấy hắn đứng dậy, chỉ cảm thấy thân mình ấm áp, liền phát hiện ta đã rơi vào trong lòng hắn
Đôi mắt hắn , ẩn chứa sầu não không nói nên lời …Thế giới trong mắt hắn , có lẽ chính là một màu đơn giản
Sau đó, ta nở nụ cười, thực ngọt thực ngọt…
Đôi mắt , mở thật to, nhìn nam tử không chớp mắt
…
Chúng ta cùng nhau ngồi xuống … Cảm giác giống như đang ở trong mộng …
Nam tử xa lạ , bưng một ly trà đặt lên bàn …
Ngón tay dài nhỏ,trắng nõn mà không nhu nhược, kiên định mà hữu lực
Ta cúi đầu , khẽ thưởng thức mùi hương thơm mát của nước trà …
Ta lẳng lặng nhìn hắn , cảm thấy hắn thật sự không giống những nam nhân khác
Chẳng hạn như ta, rơi từ trên trời xuống đất một cách kì lạ đến khó hiểu , hắn không hề cảm thấy kì quái ,ôm ta vào trong ngực, hết sức ôn tồn . Thật sự không phải chuyện mà trí não đơn giản của ta có thể tưởng tượng
Thế nên ta cũng không nghĩ , ta chỉ cần, mỉm cười…
Nam tử nhìn chằm chằm mặt ta , hình như muốn hỏi cái gì , khẽ nhếch miệng, nhưng cái gì cũng không có hỏi
Sau đó,
Nam tử ôm ta, nhẹ nhàng tháo đi sợi dây Lưu Ly tỷ tỷ cuốn quanh người ta !
Lúc này, ta nghe thấy từ bên ngoài,tiếng của truy binh !
Hắn thế nhưng nói với bọn họ chưa từng gặp ta , mặt không hề đổi sắc !
Ta ở trong lòng hắn , nghĩ: Lưu Ly tỷ tỷ của ta hiện tại không biết như thế nào ?
Ta không có năng lực đi cứu nàng, chỉ có thể tận lực bảo vệ chính mình , không cần lại làm phiền đến nàng …
Chuyển tới viện này , ta cùng với Lưu Ly tỷ tỷ của ta , càng lúc càng xa… Cuối cùng,hoàn toàn mất đi tin tức của nàng
Ta muốn bắt đầu cuộc sống mới … Ta nhẹ nhàng thử ghé đầu vào bả vai của nam tử …
Đây là biểu hiện dịu hiền của ta!
Thân mình hắn hơi cương lại,
Sau đó, đem một bàn tay nhẹ nhàng xoa đầu ta …
Ta an tâm nhắm mắt lại, trong lòng nặng nề, làm thế nào cũng không thể bỏ hết lo lắng cùng bất an …
/14
|