Tiệc xong,
Trở lại Lưu Ly Cung, ta sai người đi chăm sóc hắc báo
.
Lưu Ly tỷ tỷ cánh tay đang bị thương, nhưng không có trở ngại, tuy rằng mười hôm sau còn có một trận đấu nữa , nhưng dù sao còn chưa tới ngày đó… Ta không thích nghĩ đến những thứ xa xôi …
Cho dù không có trận đấu kia ,trong Vinh thân Vương phủ , thiếu gì người thích ép buộc người khác?
Mỗi ngày đều là phiền não ,ta cũng không thể quản
Cho nên ta lựa chọn,không để ý !
Quan trọng là , Lưu Ly tỷ tỷ đâu?
Hắc báo cắn trúng cánh tay trái của Lưu Ly tỉ tỉ , may mà, Lưu Ly tỷ tỷ cùng người thường không giống nhau,nàng vẫn còn tay phải
Ta nghĩ, nên để cho hắc báo ăn đồ ngon một chút
Đỡ phải nghe Nhàn Thục Vương phi mỗi ngày nói Lưu Ly tỷ tỷ ngược đãi động vật, ảnh hưởng không khí vui vẻ hài hòa của Vương phủ
Ta thả một ít thuốc gây tê vào thịt nướng, quả nhiên hắc báo không địch lại được trí tuệ hoa đà tái thế của ta , ngã gục xuống, ta sai người đi tu sửa móng vuốt cho hắc báo.
Trước tiên dùng dây thừng trói nó lại , sau đó dùng đao, kiên nhẫn từng chút từng chút một mài móng vuốt ra một độ cong tinh xảo
Ta chạy tới tẩm cung ,thị nữ của Lưu Ly tỉ tỉ đã thay thuốc tốt nhất cho nàng!
Lưu Ly tỷ tỷ mặc một bộ trung y màu vàng nhạt , ngồi ở bên giường nghỉ ngơi.
Nhìn ta, khẽ nở nụ cười , nhẹ nhàng vẫy vẫy tay …
Ta chạy tới, tiến vào trong lòng nàng , ngọt ngào kêu: “Lưu Ly tỷ tỷ…”
Lưu Ly tỷ tỷ nhẹ nhàng vỗ đầu ta mà nói: “Tiểu Nguyệt Nha Nhi hôm nay thực dũng cảm a… Bất quá, lần sau , Lưu Ly tỷ tỷ bị thương, ngươi không cần trở lên giúp ta . Ngươi đã mười ba tuổi , phụ vương cũng phi thường sủng ái ngươi, cho dù không có Lưu Ly tỷ tỷ, ngươi vẫn có thể sống sót.”
Ý tứ của Lưu Ly tỷ tỷ là, đối với cuộc chiến mười ngày sau không có tin tưởng sao?
Ta cũng không rõ ràng lắm, Lưu Ly tỷ tỷ luôn luôn là nữ hài tử thông minh nhất,dũng cảm và quyết đoán nhất , có lẽ nàng có biện pháp khác cũng không chừng…
Ta ngọt ngào “Ân” một tiếng. Khẽ híp mắt, ta đang ngủ…
Trong mơ có Lưu Ly tỷ tỷ, mọi việc hết thảy, đều thực yên tĩnh tốt đẹp.
Hôm nay là ngày sinh nhật phụ vương ta, trong phủ cao thấp, trừ bỏ ta, ai không bận rộn ?
Sáng sớm, Lưu Ly tỷ tỷ liền nổi điên . Trong vương phủ phỏng chừng cũng chỉ có ta là lười nhất!
Ta ăn một chút điểm tâm này nọ , sau đó ôm ôm bằng hữu mới của ta là hắc báo xuất hành.
Ta mấy ngày nay đều sai người cho nó ăn thuốc gây tê , bởi vì nắm không rõ phân lượng thuốc cần dùng nên cho nhiều hơn một chút,làm cho tinh thần nó hôm nay rất không tốt
.
Bất quá, ta xem độ cong móng vuốt của hắc báo ,thấy thực tốt
.
Nhịn không được hôn nhẹ nó.
Ta mỗi ngày đều cười với nó , cho nó ăn đồ ngon nhất , thường cùng nó nói chuyện , cho nên, nó thực thích ta.
Đương nhiên, ta cũng thực thích nó, nếu nó hôm nay không làm Lưu Ly tỉ tỉ bị thương , ta đây càng thích nó.
Ta vui mừng như vậy vẫn là quá sớm , bởi vì ta căn bản không biết hôm nay sẽ phát sinh cái gì?
Nhàn hạ thoải mái đi dạo một vòng, nhìn xem một đống các tỷ muội đang đánh nhau…
Có người nhìn thấy ta, sinh khí quay ra mắng ta , phỏng chừng là phái của Phỉ Thúy tỷ tỷ , hoặc là bên phái của Trân Chấu tỷ tỷ…
Dù sao mỗi ngày cũng mắng,không có cái ý mới mẻ gì , Lưu Ly tỷ tỷ mà trở ra , các nàng căn bản không dám đối ta mà mắng nữa !
Mặc kệ các nàng bắt ta làm cái gì, ta một mực bày ra bộ dáng lười biếng , trời xanh như vậy , mây trắng như vậy , mặt trời đẹp như vậy , còn quản chuyện của ta làm cái gì?
Đi dạo nửa ngày, gặp bọn tỷ muội cũng không có chiêu gì mới , mệt mỏi… Vẫn là về Lưu Ly Cung tìm Lưu Ly tỷ tỷ đi.
Dọc theo đường đi ta thấy trong nhà thật nhộn nhịp nha , dù sao cũng là yến hội sinh nhật phụ vương mỗi năm chỉ có một lần , tất cả đều rối ren… Mỗi người đều bị phân công đi làm những việc khác nhau , trừ ta ở ngoài.
Ta, đại khái cũng không giống như một người bình thường .
Trở lại Lưu Ly Cung, quả nhiên gặp Lưu Ly tỷ tỷ.
Một thân y phục màu xanh , tư thế oai hùng hiên ngang, trong tay là cây trường tiên…
Ta ngồi ở một bên, ăn chút điểm tâm, chậm rãi cho hắc báo trong lòng ăn một chút !
Hiển nhiên,
Lưu Ly tỷ tỷ chính là không dứt khỏi trường tiên
Ta ôm hắc báo ngồi ở một bên nhìn, nhàn nhã vuốt lỗ tai hắc báo , nhìn nó mỉm cười,
Thế nhưng vào thời điểm quan trọng , ta sẽ tự đâm nó một kiếm , không chút nương tay!
Rất nhiều người sau lưng nói ta là con người vô tình
Có lẽ là vậy , bất quá, sự vô tình của ta đến từ chính thiện lương của ta , ta vẫn toàn tâm toàn ý tín nhiệm một người lãnh huyết khác .
Bởi vì, Lưu Ly tỷ tỷ, là người ta tin tưởng duy nhất !
Kỳ thật Lưu Ly tỷ tỷ của ta cũng có tín ngưỡng của riêng nàng , đó là phụ vương đại nhân của chúng ta ,
Nhưng nàng cũng không có gặp may mắn như ta , bởi vì, người nàng tin tưởng hiển nhiên cũng không yêu thương nàng!
Trở lại Lưu Ly Cung, ta sai người đi chăm sóc hắc báo
.
Lưu Ly tỷ tỷ cánh tay đang bị thương, nhưng không có trở ngại, tuy rằng mười hôm sau còn có một trận đấu nữa , nhưng dù sao còn chưa tới ngày đó… Ta không thích nghĩ đến những thứ xa xôi …
Cho dù không có trận đấu kia ,trong Vinh thân Vương phủ , thiếu gì người thích ép buộc người khác?
Mỗi ngày đều là phiền não ,ta cũng không thể quản
Cho nên ta lựa chọn,không để ý !
Quan trọng là , Lưu Ly tỷ tỷ đâu?
Hắc báo cắn trúng cánh tay trái của Lưu Ly tỉ tỉ , may mà, Lưu Ly tỷ tỷ cùng người thường không giống nhau,nàng vẫn còn tay phải
Ta nghĩ, nên để cho hắc báo ăn đồ ngon một chút
Đỡ phải nghe Nhàn Thục Vương phi mỗi ngày nói Lưu Ly tỷ tỷ ngược đãi động vật, ảnh hưởng không khí vui vẻ hài hòa của Vương phủ
Ta thả một ít thuốc gây tê vào thịt nướng, quả nhiên hắc báo không địch lại được trí tuệ hoa đà tái thế của ta , ngã gục xuống, ta sai người đi tu sửa móng vuốt cho hắc báo.
Trước tiên dùng dây thừng trói nó lại , sau đó dùng đao, kiên nhẫn từng chút từng chút một mài móng vuốt ra một độ cong tinh xảo
Ta chạy tới tẩm cung ,thị nữ của Lưu Ly tỉ tỉ đã thay thuốc tốt nhất cho nàng!
Lưu Ly tỷ tỷ mặc một bộ trung y màu vàng nhạt , ngồi ở bên giường nghỉ ngơi.
Nhìn ta, khẽ nở nụ cười , nhẹ nhàng vẫy vẫy tay …
Ta chạy tới, tiến vào trong lòng nàng , ngọt ngào kêu: “Lưu Ly tỷ tỷ…”
Lưu Ly tỷ tỷ nhẹ nhàng vỗ đầu ta mà nói: “Tiểu Nguyệt Nha Nhi hôm nay thực dũng cảm a… Bất quá, lần sau , Lưu Ly tỷ tỷ bị thương, ngươi không cần trở lên giúp ta . Ngươi đã mười ba tuổi , phụ vương cũng phi thường sủng ái ngươi, cho dù không có Lưu Ly tỷ tỷ, ngươi vẫn có thể sống sót.”
Ý tứ của Lưu Ly tỷ tỷ là, đối với cuộc chiến mười ngày sau không có tin tưởng sao?
Ta cũng không rõ ràng lắm, Lưu Ly tỷ tỷ luôn luôn là nữ hài tử thông minh nhất,dũng cảm và quyết đoán nhất , có lẽ nàng có biện pháp khác cũng không chừng…
Ta ngọt ngào “Ân” một tiếng. Khẽ híp mắt, ta đang ngủ…
Trong mơ có Lưu Ly tỷ tỷ, mọi việc hết thảy, đều thực yên tĩnh tốt đẹp.
Hôm nay là ngày sinh nhật phụ vương ta, trong phủ cao thấp, trừ bỏ ta, ai không bận rộn ?
Sáng sớm, Lưu Ly tỷ tỷ liền nổi điên . Trong vương phủ phỏng chừng cũng chỉ có ta là lười nhất!
Ta ăn một chút điểm tâm này nọ , sau đó ôm ôm bằng hữu mới của ta là hắc báo xuất hành.
Ta mấy ngày nay đều sai người cho nó ăn thuốc gây tê , bởi vì nắm không rõ phân lượng thuốc cần dùng nên cho nhiều hơn một chút,làm cho tinh thần nó hôm nay rất không tốt
.
Bất quá, ta xem độ cong móng vuốt của hắc báo ,thấy thực tốt
.
Nhịn không được hôn nhẹ nó.
Ta mỗi ngày đều cười với nó , cho nó ăn đồ ngon nhất , thường cùng nó nói chuyện , cho nên, nó thực thích ta.
Đương nhiên, ta cũng thực thích nó, nếu nó hôm nay không làm Lưu Ly tỉ tỉ bị thương , ta đây càng thích nó.
Ta vui mừng như vậy vẫn là quá sớm , bởi vì ta căn bản không biết hôm nay sẽ phát sinh cái gì?
Nhàn hạ thoải mái đi dạo một vòng, nhìn xem một đống các tỷ muội đang đánh nhau…
Có người nhìn thấy ta, sinh khí quay ra mắng ta , phỏng chừng là phái của Phỉ Thúy tỷ tỷ , hoặc là bên phái của Trân Chấu tỷ tỷ…
Dù sao mỗi ngày cũng mắng,không có cái ý mới mẻ gì , Lưu Ly tỷ tỷ mà trở ra , các nàng căn bản không dám đối ta mà mắng nữa !
Mặc kệ các nàng bắt ta làm cái gì, ta một mực bày ra bộ dáng lười biếng , trời xanh như vậy , mây trắng như vậy , mặt trời đẹp như vậy , còn quản chuyện của ta làm cái gì?
Đi dạo nửa ngày, gặp bọn tỷ muội cũng không có chiêu gì mới , mệt mỏi… Vẫn là về Lưu Ly Cung tìm Lưu Ly tỷ tỷ đi.
Dọc theo đường đi ta thấy trong nhà thật nhộn nhịp nha , dù sao cũng là yến hội sinh nhật phụ vương mỗi năm chỉ có một lần , tất cả đều rối ren… Mỗi người đều bị phân công đi làm những việc khác nhau , trừ ta ở ngoài.
Ta, đại khái cũng không giống như một người bình thường .
Trở lại Lưu Ly Cung, quả nhiên gặp Lưu Ly tỷ tỷ.
Một thân y phục màu xanh , tư thế oai hùng hiên ngang, trong tay là cây trường tiên…
Ta ngồi ở một bên, ăn chút điểm tâm, chậm rãi cho hắc báo trong lòng ăn một chút !
Hiển nhiên,
Lưu Ly tỷ tỷ chính là không dứt khỏi trường tiên
Ta ôm hắc báo ngồi ở một bên nhìn, nhàn nhã vuốt lỗ tai hắc báo , nhìn nó mỉm cười,
Thế nhưng vào thời điểm quan trọng , ta sẽ tự đâm nó một kiếm , không chút nương tay!
Rất nhiều người sau lưng nói ta là con người vô tình
Có lẽ là vậy , bất quá, sự vô tình của ta đến từ chính thiện lương của ta , ta vẫn toàn tâm toàn ý tín nhiệm một người lãnh huyết khác .
Bởi vì, Lưu Ly tỷ tỷ, là người ta tin tưởng duy nhất !
Kỳ thật Lưu Ly tỷ tỷ của ta cũng có tín ngưỡng của riêng nàng , đó là phụ vương đại nhân của chúng ta ,
Nhưng nàng cũng không có gặp may mắn như ta , bởi vì, người nàng tin tưởng hiển nhiên cũng không yêu thương nàng!
/14
|