Sở Lâm Phong nghe thấy lời này của Tư Mã Tĩnh Di tức thì sửng sốt, làm sao nàng lại nói ra những lời này chứ, lẽ nào hiện tại nàng đã động tình rồi hay sao?
Dùng tính cách của Tĩnh Di cũng sẽ không chủ động như thế nha, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nơi này chính là cửa truyền tống đó, tùy thời sẽ có người đến đây, nếu như nói làm chút vận động cho nóng người ở chỗ này cũng rất không ổn.
Tuy rằng bản thân hắn cũng rất muốn, nhưng thời gian và địa điểm đều không đúng, Tử Ma Lôi Hồ và Kim Ma Ngốc Ưng ở đây, lẽ nào mình lại biểu diễn sao? Nghĩ tới đây sau lưng Sở Lâm Phong đã cảm thấy lạnh cả người.
- Tĩnh Di, nàng không sao chứ!
Sở Lâm Phong nhẹ giọng hỏi.
Hắn phát hiện ra lúc này trên mặt của nàng sớm đã trở thành như áng mây đỏ, hơi thở như lan, cả người như đã ăn vào một loại dược vật lợi hại nào đó, có vẻ hết sức yêu mị.
Tư Mã Tĩnh Di không nói gì, chỉ là loại ánh mắt khát vọng này khiến cho Sở Lâm Phong trong khoảng thời gian ngắn không biết nên làm thế nào. Bụng dưới xuất hiện cảm giác khô nóng, càng ngày càng đậm hơn, nếu như còn như vậy, hắn sẽ thực sự không nhịn được nữa.
Nếu như dẫn Thuần Dương chi khí ẩn dấu đã lâu ra ngoài, như vậy rất có thể hắn sẽ làm ra vận động rất lâu nha.
Cưỡng chế đè cảm giác lửa nóng trong lòng, tay hắn Tư Mã Tĩnh Di đẩy ra, suy nghĩ duy nhất trong lòng là không thể làm vậy ở chỗ này, cho dù muốn cũng phải tìm một chỗ không người, biểu diễn ở trước mặt người khác, dù hắn có muốn cũng không làm vậy được.
- Lâm Phong, có khả năng Tư Mã Tĩnh Di đã trúng mị thuật của tiểu hồ ly kia, ngươi phải mau chóng phá giải.
Thanh âm của Kiếm linh Nguyệt nhi đột nhiên truyền đến.
- Mị thuật? Là Mị Tiêu Tiêu làm ra sao? Điều này sao có thể, Nguyệt Nhi tỷ tỷ ngươi mau nói rõ một chút xem.
Trong lòng Sở Lâm Phong vội la lên.
- Tử Ma Lôi Hồ này quả thực không đơn giản, không chỉ là hậu duệ của Cửu Vĩ Linh Hồ, hơn nữa còn là Tiên Thiên mị thể, mị thuật này hiện tại cũng khá có hỏa hầu, biểu hiện của Tư Mã Tĩnh Di bây giờ chính là biểu hiện của bệnh.
Sở Lâm Phong vừa nghe thấy vậy trong lòng cũng rất là kinh hãi, chỉ là không rõ Tiên Thiên mị thể này rốt cuộc là cái gì.
- Tiên Thiên mị thể giống như thân thể Cửu Âm và thân thể Thuần Dương vậy, đều rất là hiếm thấy, có thể nói là như lông phượng sừng lân. Người có loại thể chất này sẽ khiến cho người ta không tự chủ được sinh ra một loại ảo giác, nhất là sau khi tu luyện mị thuật sẽ càng lợi hại.
Kiếm linh nói tiếp, đối với việc Tử Ma Lôi Hồ có Tiên Thiên mị thể nàng cũng rất là khiếp sợ.
Lúc này Sở Lâm Phong đã hiểu, Tư Mã Tĩnh Di như bây giờ đều là bởi vì Tử Ma Lôi Hồ dẫn tới, nhất định nàng đã thi triển mị thuật đối với Tĩnh Di, hắn không khỏi cả giận nói:
- Mị Tiêu Tiêu, nếu ngươi còn không giải trừ mị thuật ở trên người của Tĩnh Di, không nên ép ta phát hỏa.
Kim Ma Ngốc Ưng có chút mơ hồ nhìn Sở Lâm Phong, đối với việc hắn nói hắn hoàn toàn nghe không hiểu, sau đó hắn lại nhìn Tử Ma Lôi Hồ một chút. Chuyện duy nhất mà hắn có thể hiểu là nhất định Tư Mã Tĩnh Di đã làm cái gì đó.
- Mị thuật, mị thuật cái gì chứ? Đại ca ta nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì nha.
Trên mặt Tử Ma Lôi Hồ hiện lên vẻ vô tội, nàng nói.
Nếu như không phải là Kiếm linh Nguyệt nhi nói cho Sở Lâm Phong biết Tư Mã Tĩnh Di trúng mị thuật. Như vậy dùng vẻ mặt của Tử Ma Lôi Hồ hiện tại, quả thực là làm cho không người nào có thể hoài nghi được nửa phần.
- Ngươi đừng có giả vờ ở trước mặt ta. Hậu duệ của Cửu Vĩ Linh Hồ, hơn nữa còn là Tiên Thiên mị thể, niềm vui ngươi mang tới cho ta rất lớn nha, chỉ là ngươi không nên dùng ở trên người Tĩnh Di, lẽ nào ngươi không muốn rời khỏi nơi này hay sao?
Sở Lâm Phong bất đắc dĩ chỉ có thể dùng đòn sát thủ mà thôi.
Tử Ma Lôi Hồ vừa nghe thấy vậy, nụ cười trên mặt thoáng cái cứng lại.
- Đại ca, đừng nóng giận, ta sẽ lập tức giải trừ cho tẩu tử, ai bảo trước đó ngươi làm trò như vậy, làm trò ở trước mặt ta cùng với lông vàng, ta chỉ muốn làm cho các ngươi tiến thêm một bước mà thôi!
Tử Ma Lôi Hồ nói xong trong mắt đột nhiên bắn ra một đạo ánh sáng màu tím hơi mờ, trúng vào người của Tư Mã Tĩnh Di.
Sở Lâm Phong nghe thấy nàng nói thi triển mị thuật là để cho mình và Tĩnh Di trực tiếp làm như vậy ở chỗ này, chủ ý rắm thối như vậy mà nàng cũng nghĩ ra được, trong lòng hắn vừa bực mình vừa buồn cười.
Nhưng trong lòng Tử Ma Lôi Hồ lại như một mặt hồ bình tĩnh bị ném vào một tảng đá lớn, tức thì có vô số bọt nước bắn tứ tung.
Mình là Tiên Thiên mị thể, chuyện này có thể nói không người nào biết được, khi nàng đột phá lên cấp chín thì trong đầu mới xuất hiện chút tin tức, làm cho nàng biết về thể chất của nàng, đồng thời phương pháp tu hành mị thuật cũng xuất hiện vào lúc đó nha.
Không nghĩ tới Sở Lâm Phong này có thể liếc mắt nhìn Tư Mã Tĩnh Di bị trúng mị thuật sau đó đã kết luận mình là Tiên Thiên mị thể, thật là thật lợi hại.
Trong lòng nàng quyết định, bất kể như thế nào thì cũng phải ở lại bên người của hắn, cũng chỉ có ở lại bên người của hắn thì mới có thể làm cho mình đột phá đến cảnh giới cửu vĩ, trở thành đầu Cửu Vĩ Linh Hồ thứ nhất trong nghìn vạn năm qua.
Lúc này Tư Mã Tĩnh Di đã được giải trừ mị thuật, cả người khôi phục lại vẻ bình thường, chỉ là rặng mây đỏ trên mặt còn chưa biến mất:
- Lâm Phong, vừa rồi thế nào vậy, ta cảm thấy trong lòng có chút xung động không rõ, không biết ta có làm cái gì không nữa?
- Không, không, chúng ta đi thôi! Sớm hoàn thành nhiệm vụ một chút, về sớm một chút là được!
Sở Lâm Phong cười nói, nếu như nói cho nàng biết tình huống lúc trước là cái gì, không biết nàng sẽ có phản ứng gì.
Sở Lâm Phong đi tới trước mặt của Tử Ma Lôi Hồ, tay nhéo một cái vào mặt của nàng rồi nói:
- Lần sau không thể làm như thế nữa, nàng là tẩu tử của ngươi đó.
- Đã biết rồi đại ca, ha ha! Lần sau sẽ không.
Tử Ma Lôi Hồ vui vẻ như trút được gánh nặng ói. Lập tức ba người ngồi ở trên lưng của Kim Ma Ngốc Ưng rời khỏi nơi này.
- Lão đại, kỳ thực ngươi muốn ma tinh thì rất dễ nha, ta cùng với mị hồ có thể giúp ngươi giải quyết được rất nhanh, hà tất phải phiền toái như vậy chứ? Ta thấy ngươi và tẩu tử cũng đã mệt mỏi, không bằng tìm một nơi nghỉ ngơi một chút thì hơn.
Kim Ma Ngốc Ưng nói.
- Đúng vậy, đại ca nên ở bên cạnh tẩu tử, đừng để cho tẩu tử lo lắng hãi hùng theo ngươi, chúng ta làm việc ngươi vẫn chưa yên tâm sao? Không thì để ta và lông vàng chém giết toàn bộ người ở bên trong này nha?
Tử Ma Lôi Hồ cũng nói.
Sở Lâm Phong nghĩ biện pháp này cũng không tệ, chỉ là người của Thiên Long học viện va Hải Long học viện thế nào, bọn họ không nhận ra, vạn nhất chém giết người của Thiên Long học viện chẳng phải sẽ thảm hay sao?
Tư Mã Tĩnh Di nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng của Sở Lâm Phong, nàng nói:
- Chúng ta nên đi cùng nhau thì hơn, vạn nhất các ngươi giết sai người thì không tốt, phải biết rằng ma tinh bên trong hồng diệu thạch chúng ta đạt được thì cũng vô dụng.
- Đại ca, yên tâm đi, ta có biện pháp phân biệt ra được bọn họ, ngươi và tẩu tử cứ vào động phủ chờ, nhất định ta cùng với lông vàng sẽ thuận lợi hoàn thành, coi như là lập công chuộc tội nha.
Tử Ma Lôi Hồ còn chưa từ bỏ ý định nói.
- Quên đi, chém giết những người này đối với các ngươi chỉ là chút chuyện mà thôi, không cần thiết phải tích cực như thế, chỉ là có một việc ta cần phải đi làm.
Lúc này trong lòng Sở Lâm Phong đột nhiên nghĩ đến một việc.
- Chuyện gì? Hiện tại ở trong Ma Thú sâm lâm này hẳn là không còn ai là đối thủ của chúng ta nữa, đại ca cứ nói xem.
- Ta muốn biết trong này có nơi nào kỳ quái không, ví dụ như xuất hiện thiên tài địa bảo, hoặc là nơi có nguyên tố tụ tập rất dày đặc vậy.
Sở Lâm Phong nói, đối với viên thổ linh châu ở khu vực phổ thông, trong lòng hắn vẫn nhớ mãi không quên, đáng tiếc không có biện pháp nào thu được ó.
- Lão đại, ở đây chỉ có mị hồ mới quen thuộc, lão đại cứ hỏi nàng là được, dù sao ta đã rời khỏi nơi này hơn trăm năm cho nên cũng không rõ ràng cho lắm.
- Đại ca, ở đây cũng không có thiên tài địa bảo, linh dược đều bị ta và ma hổ chiếm lấy. Chỉ là nơi nguyên tố tụ tập tương đối dày đặc thì trái lại ta lại biết, hoặc nói là nơi đó là nơi duy nhất mà ta không dám xâm nhập.
Tử Ma Lôi Hồ nói.
- Ở nơi nào?
Sở Lâm Phong vừa nghe xong trong lòng lập tức vui vẻ, nói không chừng ở đây cũng sẽ có một viên Linh châu, bằng vào thực lực của ba người hiện tại có lẽ có thể lấy được nha.
Dùng tính cách của Tĩnh Di cũng sẽ không chủ động như thế nha, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nơi này chính là cửa truyền tống đó, tùy thời sẽ có người đến đây, nếu như nói làm chút vận động cho nóng người ở chỗ này cũng rất không ổn.
Tuy rằng bản thân hắn cũng rất muốn, nhưng thời gian và địa điểm đều không đúng, Tử Ma Lôi Hồ và Kim Ma Ngốc Ưng ở đây, lẽ nào mình lại biểu diễn sao? Nghĩ tới đây sau lưng Sở Lâm Phong đã cảm thấy lạnh cả người.
- Tĩnh Di, nàng không sao chứ!
Sở Lâm Phong nhẹ giọng hỏi.
Hắn phát hiện ra lúc này trên mặt của nàng sớm đã trở thành như áng mây đỏ, hơi thở như lan, cả người như đã ăn vào một loại dược vật lợi hại nào đó, có vẻ hết sức yêu mị.
Tư Mã Tĩnh Di không nói gì, chỉ là loại ánh mắt khát vọng này khiến cho Sở Lâm Phong trong khoảng thời gian ngắn không biết nên làm thế nào. Bụng dưới xuất hiện cảm giác khô nóng, càng ngày càng đậm hơn, nếu như còn như vậy, hắn sẽ thực sự không nhịn được nữa.
Nếu như dẫn Thuần Dương chi khí ẩn dấu đã lâu ra ngoài, như vậy rất có thể hắn sẽ làm ra vận động rất lâu nha.
Cưỡng chế đè cảm giác lửa nóng trong lòng, tay hắn Tư Mã Tĩnh Di đẩy ra, suy nghĩ duy nhất trong lòng là không thể làm vậy ở chỗ này, cho dù muốn cũng phải tìm một chỗ không người, biểu diễn ở trước mặt người khác, dù hắn có muốn cũng không làm vậy được.
- Lâm Phong, có khả năng Tư Mã Tĩnh Di đã trúng mị thuật của tiểu hồ ly kia, ngươi phải mau chóng phá giải.
Thanh âm của Kiếm linh Nguyệt nhi đột nhiên truyền đến.
- Mị thuật? Là Mị Tiêu Tiêu làm ra sao? Điều này sao có thể, Nguyệt Nhi tỷ tỷ ngươi mau nói rõ một chút xem.
Trong lòng Sở Lâm Phong vội la lên.
- Tử Ma Lôi Hồ này quả thực không đơn giản, không chỉ là hậu duệ của Cửu Vĩ Linh Hồ, hơn nữa còn là Tiên Thiên mị thể, mị thuật này hiện tại cũng khá có hỏa hầu, biểu hiện của Tư Mã Tĩnh Di bây giờ chính là biểu hiện của bệnh.
Sở Lâm Phong vừa nghe thấy vậy trong lòng cũng rất là kinh hãi, chỉ là không rõ Tiên Thiên mị thể này rốt cuộc là cái gì.
- Tiên Thiên mị thể giống như thân thể Cửu Âm và thân thể Thuần Dương vậy, đều rất là hiếm thấy, có thể nói là như lông phượng sừng lân. Người có loại thể chất này sẽ khiến cho người ta không tự chủ được sinh ra một loại ảo giác, nhất là sau khi tu luyện mị thuật sẽ càng lợi hại.
Kiếm linh nói tiếp, đối với việc Tử Ma Lôi Hồ có Tiên Thiên mị thể nàng cũng rất là khiếp sợ.
Lúc này Sở Lâm Phong đã hiểu, Tư Mã Tĩnh Di như bây giờ đều là bởi vì Tử Ma Lôi Hồ dẫn tới, nhất định nàng đã thi triển mị thuật đối với Tĩnh Di, hắn không khỏi cả giận nói:
- Mị Tiêu Tiêu, nếu ngươi còn không giải trừ mị thuật ở trên người của Tĩnh Di, không nên ép ta phát hỏa.
Kim Ma Ngốc Ưng có chút mơ hồ nhìn Sở Lâm Phong, đối với việc hắn nói hắn hoàn toàn nghe không hiểu, sau đó hắn lại nhìn Tử Ma Lôi Hồ một chút. Chuyện duy nhất mà hắn có thể hiểu là nhất định Tư Mã Tĩnh Di đã làm cái gì đó.
- Mị thuật, mị thuật cái gì chứ? Đại ca ta nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì nha.
Trên mặt Tử Ma Lôi Hồ hiện lên vẻ vô tội, nàng nói.
Nếu như không phải là Kiếm linh Nguyệt nhi nói cho Sở Lâm Phong biết Tư Mã Tĩnh Di trúng mị thuật. Như vậy dùng vẻ mặt của Tử Ma Lôi Hồ hiện tại, quả thực là làm cho không người nào có thể hoài nghi được nửa phần.
- Ngươi đừng có giả vờ ở trước mặt ta. Hậu duệ của Cửu Vĩ Linh Hồ, hơn nữa còn là Tiên Thiên mị thể, niềm vui ngươi mang tới cho ta rất lớn nha, chỉ là ngươi không nên dùng ở trên người Tĩnh Di, lẽ nào ngươi không muốn rời khỏi nơi này hay sao?
Sở Lâm Phong bất đắc dĩ chỉ có thể dùng đòn sát thủ mà thôi.
Tử Ma Lôi Hồ vừa nghe thấy vậy, nụ cười trên mặt thoáng cái cứng lại.
- Đại ca, đừng nóng giận, ta sẽ lập tức giải trừ cho tẩu tử, ai bảo trước đó ngươi làm trò như vậy, làm trò ở trước mặt ta cùng với lông vàng, ta chỉ muốn làm cho các ngươi tiến thêm một bước mà thôi!
Tử Ma Lôi Hồ nói xong trong mắt đột nhiên bắn ra một đạo ánh sáng màu tím hơi mờ, trúng vào người của Tư Mã Tĩnh Di.
Sở Lâm Phong nghe thấy nàng nói thi triển mị thuật là để cho mình và Tĩnh Di trực tiếp làm như vậy ở chỗ này, chủ ý rắm thối như vậy mà nàng cũng nghĩ ra được, trong lòng hắn vừa bực mình vừa buồn cười.
Nhưng trong lòng Tử Ma Lôi Hồ lại như một mặt hồ bình tĩnh bị ném vào một tảng đá lớn, tức thì có vô số bọt nước bắn tứ tung.
Mình là Tiên Thiên mị thể, chuyện này có thể nói không người nào biết được, khi nàng đột phá lên cấp chín thì trong đầu mới xuất hiện chút tin tức, làm cho nàng biết về thể chất của nàng, đồng thời phương pháp tu hành mị thuật cũng xuất hiện vào lúc đó nha.
Không nghĩ tới Sở Lâm Phong này có thể liếc mắt nhìn Tư Mã Tĩnh Di bị trúng mị thuật sau đó đã kết luận mình là Tiên Thiên mị thể, thật là thật lợi hại.
Trong lòng nàng quyết định, bất kể như thế nào thì cũng phải ở lại bên người của hắn, cũng chỉ có ở lại bên người của hắn thì mới có thể làm cho mình đột phá đến cảnh giới cửu vĩ, trở thành đầu Cửu Vĩ Linh Hồ thứ nhất trong nghìn vạn năm qua.
Lúc này Tư Mã Tĩnh Di đã được giải trừ mị thuật, cả người khôi phục lại vẻ bình thường, chỉ là rặng mây đỏ trên mặt còn chưa biến mất:
- Lâm Phong, vừa rồi thế nào vậy, ta cảm thấy trong lòng có chút xung động không rõ, không biết ta có làm cái gì không nữa?
- Không, không, chúng ta đi thôi! Sớm hoàn thành nhiệm vụ một chút, về sớm một chút là được!
Sở Lâm Phong cười nói, nếu như nói cho nàng biết tình huống lúc trước là cái gì, không biết nàng sẽ có phản ứng gì.
Sở Lâm Phong đi tới trước mặt của Tử Ma Lôi Hồ, tay nhéo một cái vào mặt của nàng rồi nói:
- Lần sau không thể làm như thế nữa, nàng là tẩu tử của ngươi đó.
- Đã biết rồi đại ca, ha ha! Lần sau sẽ không.
Tử Ma Lôi Hồ vui vẻ như trút được gánh nặng ói. Lập tức ba người ngồi ở trên lưng của Kim Ma Ngốc Ưng rời khỏi nơi này.
- Lão đại, kỳ thực ngươi muốn ma tinh thì rất dễ nha, ta cùng với mị hồ có thể giúp ngươi giải quyết được rất nhanh, hà tất phải phiền toái như vậy chứ? Ta thấy ngươi và tẩu tử cũng đã mệt mỏi, không bằng tìm một nơi nghỉ ngơi một chút thì hơn.
Kim Ma Ngốc Ưng nói.
- Đúng vậy, đại ca nên ở bên cạnh tẩu tử, đừng để cho tẩu tử lo lắng hãi hùng theo ngươi, chúng ta làm việc ngươi vẫn chưa yên tâm sao? Không thì để ta và lông vàng chém giết toàn bộ người ở bên trong này nha?
Tử Ma Lôi Hồ cũng nói.
Sở Lâm Phong nghĩ biện pháp này cũng không tệ, chỉ là người của Thiên Long học viện va Hải Long học viện thế nào, bọn họ không nhận ra, vạn nhất chém giết người của Thiên Long học viện chẳng phải sẽ thảm hay sao?
Tư Mã Tĩnh Di nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng của Sở Lâm Phong, nàng nói:
- Chúng ta nên đi cùng nhau thì hơn, vạn nhất các ngươi giết sai người thì không tốt, phải biết rằng ma tinh bên trong hồng diệu thạch chúng ta đạt được thì cũng vô dụng.
- Đại ca, yên tâm đi, ta có biện pháp phân biệt ra được bọn họ, ngươi và tẩu tử cứ vào động phủ chờ, nhất định ta cùng với lông vàng sẽ thuận lợi hoàn thành, coi như là lập công chuộc tội nha.
Tử Ma Lôi Hồ còn chưa từ bỏ ý định nói.
- Quên đi, chém giết những người này đối với các ngươi chỉ là chút chuyện mà thôi, không cần thiết phải tích cực như thế, chỉ là có một việc ta cần phải đi làm.
Lúc này trong lòng Sở Lâm Phong đột nhiên nghĩ đến một việc.
- Chuyện gì? Hiện tại ở trong Ma Thú sâm lâm này hẳn là không còn ai là đối thủ của chúng ta nữa, đại ca cứ nói xem.
- Ta muốn biết trong này có nơi nào kỳ quái không, ví dụ như xuất hiện thiên tài địa bảo, hoặc là nơi có nguyên tố tụ tập rất dày đặc vậy.
Sở Lâm Phong nói, đối với viên thổ linh châu ở khu vực phổ thông, trong lòng hắn vẫn nhớ mãi không quên, đáng tiếc không có biện pháp nào thu được ó.
- Lão đại, ở đây chỉ có mị hồ mới quen thuộc, lão đại cứ hỏi nàng là được, dù sao ta đã rời khỏi nơi này hơn trăm năm cho nên cũng không rõ ràng cho lắm.
- Đại ca, ở đây cũng không có thiên tài địa bảo, linh dược đều bị ta và ma hổ chiếm lấy. Chỉ là nơi nguyên tố tụ tập tương đối dày đặc thì trái lại ta lại biết, hoặc nói là nơi đó là nơi duy nhất mà ta không dám xâm nhập.
Tử Ma Lôi Hồ nói.
- Ở nơi nào?
Sở Lâm Phong vừa nghe xong trong lòng lập tức vui vẻ, nói không chừng ở đây cũng sẽ có một viên Linh châu, bằng vào thực lực của ba người hiện tại có lẽ có thể lấy được nha.
/170
|