Cửu Chuyển Tinh Thần Biến

Chương 137 - Chương 137: Hồn Tuyết Quả

/170


Lúc này Thiên Viên lấy ra một khỏa trái cây màu đỏ từ trên người rồi nói:

- Chủ nhân, ta biết trong thân thể của ngươi có Kiếm linh, chỉ là Kiếm linh này ta không có cách nào thấy rõ được cấp bậc của nó. Thế nhưng ta có cảm giác tuổi tác của nó còn lớn hơn so với ta. Trái cây màu đỏ này là Hồn Huyết Quả, có trợ giúp rất lớn đối với linh hồn của nó, sau đó ngươi nên đưa cho nó dùng. Trên người ta cũng không có vật đáng giá gì khác để đưa cho chủ nhân, ta thật sự xin lỗi.

- Lâm Phong, đây cũng là thứ tốt nha, ngươi nhanh lấy một chút đi. Có khỏa Hồn Huyết Quả này, trong mười năm ta không cần dược tài liên quan tới linh hồn đó, đây chính là linh dược so với Hồn Tuyết thảo còn cao hơn mấy cấp.

Kiếm linh Nguyệt nhi đột nhiên nói, ngữ khí có vẻ rất kích động.

- Ồ, ta biết rồi, vậy ngươi định báo đáp ta như thế nào đây?

Sở Lâm Phong cười nói.

- Báo đáp? Ngươi có tin bổn tiểu thư sẽ khiến cho ngươi tiếc nuối cả đời hay không?

Lại là uy hiếp, Sở Lâm Phong im lặng, lại lấy Hồn Huyết Quả từ trong tay Thiên Viên, sau đó trực tiếp đặt vào trong nhẫn trữ vật.

- Ngươi định đi lúc nào?

Sở Lâm Phong hỏi Thiên viên.

- Đi luôn lúc này, chủ nhân mau chóng lui ra khỏi sơn động đi, chờ sau khi ta rời đi thì hang núi này sẽ sụp đổ.

Thiên Viên nói.

Sở Lâm Phong bất đắc dĩ gật đầu, đột nhiên dường như hắn nghĩ tới điều gì đó mà lại lên tiếng hỏi:

- Ngươi có biết ở đây còn có chỗ nào có Cửa truyền tống nữa hay không?

- Ở nơi này có bốn cái Cửa truyền tống, phân biệt ở bốn phía đông tây nam bắc, vị trí của chủ nhân hiện giờ hẳn là ở phía tây, Cửa truyền tống này thực sự quá nhỏ, chỉ có thể truyền tống được khoảng cách trong ngàn dặm mà thôi.

Thiên Viên nói.

Sở Lâm Phong vốn định hỏi lại, thế nhưng nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Thiên Viên, nhất định đối phương cần xử lý gấp chuyện nào đó cho nên mới như vậy. Vì vậy hắn nói:

- Vậy ta đi ra ngoài trước, bảo trọng!

Nói xong hắn lập tức xoay người rời đi.

Chờ Sở Lâm Phong đi rồi, Thiên Viên mới bất đắc dĩ nói:

- Chủ nhân, ta nhất định phải rời khỏi nơi này, hang núi này có một loại cấm chế vô hình, có thể ngăn cản được khí tức của ta. Nếu như theo ngươi chẳng mấy chốc sẽ bị mấy tên kia biết, bằng vào thực lực của ta bây giờ căn bản không có cách nào để bảo vệ được ngươi. Hi vọng ngươi có thể mau chóng giải trừ phong ấn trên Thanh Sương kiếm đi, học được võ kỹ bên trong, đến lúc đó có lẽ sẽ có năng lực tự vệ.

Rất nhanh Sở Lâm Phong đã đi ra khỏi sơn động, Dương Nhị và đám người Tiết Kim Sơn lập tức tiến lên đón, đang chuẩn bị hỏi một câu thì Sở Lâm Phong vội la lên:

- Mọi người mau tránh đi, hang núi này sắp sụp đổ, đất đá có thể làm tổn thương tới mọi người đó.

Hắn vừa mới nói thì một trận thanh âm đinh tai nhức óc xuất hiện ở trong tai của mọi người, mà vị trí của sơn động xuất hiện khói đặc cuồn cuộn, rất nhiều tảng đá bắn ra ngoài.

Tất cả mọi người cuống quít chạy đi về phía xa xa, qua chừng một phút động tĩnh kia mới biến mất, sơn động lúc trước đã bị đất đá nhấm chìm, khiến cho tất cả mọi người thấy vậy giật mình không thôi.

- Lâm Phong, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Ma thú kia đâu?

Dương Nhị là người lên tiếng hỏi trước.

Sở Lâm Phong biết Thiên Viên đã rời đi, lần này mặc dù không có cách nào tìm được Cửa truyền tống chân chính, thế nhưng cũng đã tìm được Hồn Tuyết Quả mà Kiếm linh cần, cũng không uổng công chuyến này. Mà hắn cũng biết vị trí cụ thể của Cửa truyền tống.

- Đầu ma thú kia đã bị ta chém giết, chỉ là cánh Cửa truyền tống kia đã bị phá huỷ. Chỉ là mọi người yên tâm, cái Cửa truyền tống kia cũng không phải là cửa truyền tống đến Thiên Long học viện, đó là một cánh cửa truyền tống bị bỏ đi rất lâu rồi, căn bản không có cách nào sử dụng được nữa.

Sở Lâm Phong thuận miệng nói, đối với chuyện về Thiên Viên hắn vẫn không muốn nói cho mọi người biết, tránh cho gia tăng áp lực trong lòng mọi người.

Đường Lỵ bán tín bán nghi nhìn Sở Lâm Phong, phát hiện ra sắc mặt của hắn trắng xám, nàng không khỏi hỏi:

- Lâm Phong, ngươi bị thương sao? Sắc mặt của ngươi thật là dọa người, ngươi không sao chứ?

Hỗn Độn khí tiêu hao hơn nửa thì nhất định sẽ có biểu hiện như vậy, việc Sở Lâm Phong hy vọng nhất hiện tại là tìm một chỗ để khôi phục Hỗn Độn khí, thế nhưng ở đây khắp nơi đều tràn ngập nguy hiểm.

Nơi này quá quỷ dị, ở nơi này lại có thể gặp phải linh thú Thượng Cổ, quả thực khiến cho người ta khó có thể tin được. Điểm kỳ quái nhất chính là hắn còn nhận mình là chủ nhân, nói mình là Thanh Sương môn chủ cái gì đó chuyển thế.

Nếu như là chuyển thế thì chí ít mình cũng phải biết được một ít chuyện của quá khứ nha. Thế nhưng hiện tại lại không biết gì cả, nếu như không phải trước đây Kiếm linh Nguyệt nhi đã nhắc qua về Thanh Sương môn chủ thì mình sẽ không biết người này.

Nhìn thấy biểu hiện lo lắng của mọi người Sở Lâm Phong cười cợt:

- Không có chuyện gì, chỉ là khi chém giết ma thú kia ta đã tiêu hao khá lớn, nghỉ ngơi một chút sẽ không sao, mọi người không cần phải lo lắng.

Mọi người đều biết bề ngoài Sở Lâm Phong nói rất ung dung, thế nhưng tình huống thực tế sẽ không phải như vậy, hắn chỉ không muốn để cho mọi người lo lắng mà thôi.

- Chúng ta trở về thôi, có khả năng mọi người cũng đang chờ. Nơi này gây ra động tĩnh lớn như vậy nhất định sẽ có người đi tới nơi này, hi vọng là người của Hải Long học viện tì tốt rồi!

Sau khi Sở Lâm Phong nói xong trực tiếp đi về phía trước.

Dương Nhị mơ hồ cảm thấy Sở Lâm Phong có chuyện gì gạt mọi người, cho nên nàng lặng lẽ đuổi kịp Sở Lâm Phong rồi hỏi:

- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Người khác không biết ngươi, thế nhưng ta và ngươi đã cùng trải qua sinh tử, ngươi không lừa gạt được ta đâu.

Sở Lâm Phong cười khổ nói:

- Dương Nhị, ta cứu một con ma thú so với Kim Ma Ngốc Ưng còn lợi hại hơn ngươi có tin không?

- Tin, ta nghe Phiêu Tuyết nói đầu ma thú kia rất giống khỉ, chỉ là thể tích lại lớn đến mức đáng sợ, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?

Dương Nhị càng hiếu kỳ hơn nữa, Sở Lâm Phong này quả nhiên luôn có chuyện mạo hiểm và kích thích nha.

Dọc trên đường đi, Sở Lâm Phong nói chuyện cứu Thiên Viên ra một cách đơn giản, tuy nhiên việc nhận chủ, Thần Chi chiến trường, mình là Thanh Sương môn chủ chuyển thế, những chuyện này hắn không nói, những chuyện này đều quá quỷ quái, người bình thường không thể nào tiếp thu được.

Khi dnd Sở Lâm Phong trở lại chỗ cũ thì mọi người đều chạy tới, Ngưu Thiên là người tích cực nhất, hắn đi tới trước mặt Sở Lâm Phong rồi hỏi:

- Lão đại, tình huống thế nào, động tĩnh lúc trước thật lớn là lớn nha, còn có tiếng kêu làm ta gấp tới độ sắp chết rồi.

- Lão Ngưu, không có việc gì lớn cả. Chỉ là chém giết một con ma thú rồi làm sập sơn động mà thôi, bên trong không có bảo vật gì cả. Mọi người không sao chứ, có tình huống gì hay không?

Sở Lâm Phong cười nói, đồng thời cũng nhìn quanh một vòng.

- Không có gì cả, có ta ở đây thì sao có thể xuất hiện tình huống gì chứ? Chỉ là Âu Dương Hồng rất muốn biết thân phận chân chính của ngươi.

Ngưu Thiên lẫm liệt cười nói.

- Ồ, chẳng trách ánh mắt của hắn nhìn về phía ta có chút đặc thù, đi thôi chúng ta qua đó.

Sở Lâm Phong nói xong trực tiếp đi về phương hướng Âu Dương Hồng đang đứng.

Âu Dương Hồng nhìn thấy Sở Lâm Phong đến, tuy rằng dung mạo đã thay đổi, nhưng nghĩ tới chuyện trước đây và bây giờ, trong lòng hắn đã cảm thấy rất uất ức.

- Sở Lâm Phong, rốt cuộc ngươi có có ý gì? Ngươi đang làm nhục ta sao? Tuy rằng Âu Dương Hồng ta không địch lại ngươi, thế nhưng cũng không phải là người mà ngươi có thể tùy tiện làm nhục, đổi dung mạo thì có gì mạnh cơ chứ?

Âu Dương Hồng mở miệng trước, lên tiếng nói.

- Ha ha, lửa giận không nhỏ nha, đừng quên cái mạng nhỏ của ngươi là lão tử cứu, ngươi đừng có không biết tốt xấu như thế!

Sở Lâm Phong cười nói, đối với Âu Dương Hồng hắn vẫn ẩn nhẫn, người nắm giữ huyết thống Bạch hổ rất là ít ỏi nha.

- Ai bảo ngươi cứu chứ, lão tử xem thường! Ngươi muốn thì có thể lấy lại bất cứ lúc nào, lão tử cũng không để ý!

Âu Dương Hồng vẫn khó có thể tiếp nhận sự thực này như cũ.

/170

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status