Diệp Huyền có thể không để Tiêu Băng Tuyết vào mắt, nhưng Hoàng Bắc Long là người phụ trách một trong tám chiến khu, hơn nữa lại còn là bạn tốt của phụ thân hắn!
Cho nên nể tình phụ thân, hắn là vẫn phải cho ông chút mặt mũi!
“Vậy thì tối mai gặp nhau vậy. Cứ gửi địa chỉ vào điện thoại di động của tôi đi."
Nói xong, Diệp Huyền trực tiếp cúp điện thoại, không muốn cùng Tiêu Băng Tuyết nói thêm gì nữa!
“Diệp Huyền...”
Tiêu Băng Tuyết vốn đã muốn mượn chuyện này để xin lỗi Diệp Huyền, nhưng cô chưa kịp mở miệng thì đầu dây bên kia điện thoại đã vang lên tín hiệu đang bận, trong lòng cô như bị lấy đi một mảnh thịt đi vậy.
“Xem ra Diệp Huyền thật sự rất ghét mình...”
“Vậy mà trước đây mình còn cười nhạo Diệp Huyền, nói hai người chúng ta đến từ hai thế giới khác nhau, thì ra mình mới là trò hề làm nhục nhã bản thân...”
Tiêu Băng Tuyết trong tay nắm chặt điện thoại, không khỏi nghĩ đến thái độ kiêu ngạo của mình lúc trước, khiến Diệp Huyền không muốn nói với bản thân cô thêm một lời nào nữa...
Lúc ấy em thờ ơ với tôi, bây giờ em với không tới tôi rồi!
Lúc này, Tiêu Băng Tuyết mới cảm nhận được sự sâu sắc của cụm từ kinh điển trên mạng này!
Khi phụ tá xinh đẹp Vương Tiểu Vũ nhìn thấy vẻ mặt chán nản của Tiêu Băng Tuyết, cô không khỏi nhẹ nhàng an ủi nàng: “Tiểu thư, đừng buồn nản thở dài nữa. Diệp Huyền đại nhân nói sẽ gặp phụ thân của cô một lần, nói không chừng mọi chuyện sẽ có thể xoay chuyển tình thế!”
Nghe vậy, Tiêu Băng Tuyết cười khổ: “Tôi không dám yêu cầu bất kỳ sự thay đổi tình thế nào hết, tôi chỉ muốn anh ấy cho tôi một cơ hội để xin lỗi anh ấy mà thôi...”
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng Tiêu Băng Tuyết vẫn có một tia hi vọng, hy vọng cô và Diệp Huyền có thể hoàn thành hôn ước mà phụ thân của hai người đã hẹn ước!
Trong nhà hàng.
Diệp Huyền không giấu giếm hai người đẹp điều gì mà trực tiếp nói với bọn họ rằng tối mai hắn sẽ đi gặp Hoàng Bắc Long.
“Vậy có phải là anh sẽ gặp Tiêu Băng Tuyết không?”
Lập tức, vẻ mặt của hai người đẹp trở nên căng thẳng, giọng điệu cũng trở nên chua chát.
“Các em phải có lòng tự tin với chính bản thân mình chứ!”
Diệp Huyền không khỏi mỉm cười: “So với Tiêu Băng Tuyết, các em cũng không kém, hơn nữa anh thật sự không có chút cảm giác nào với Tiêu Băng Tuyết, anh không thích loại nữ nhân cao ngạo mạnh mẽ như vậy!”
Nghe xong lời nói của Diệp Huyền, hai vị mỹ nhân vẫn là đầy bất an! Hiện tại Tiêu Băng Tuyết hiển nhiên đã hối hận, nhận ra sai lầm của mình! Những ngày sau này, cô ta nhất định sẽ thay đổi tính cách kiêu ngạo và xa cách của mình, hơn nữa cũng sẽ tự kiểm điểm và nỗ lực để giành được sự tha thứ của Diệp Huyền!
Hơn nữa, Tiêu Băng Tuyết có thân hình hoàn hảo như vậy, cơ thể dẻo dai hơn những cô gái bình thường khác, nếu cô ta tìm được cơ hội thích hợp rồi lao vào vòng tay của Diệp Huyền, tên khốn Diệp Huyền này có lẽ sẽ không thể kiểm soát được bản thân mà trúng kế mất!
Không phải sao, Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh bây giờ vô cùng hối hận, tự trách mình tại sao đêm đó lại để bản thân uống quá say, bỏ lỡ cơ hội động phòng hoa chúc với Diệp Huyền!
Lúc này, hai mỹ nữ ngầm hiểu nhìn nhau, nhỏ giọng nói với nhau: “Sau buổi đấu giá từ thiện tối nay, dù thế nào chúng ta cũng phải đè Diệp Huyền lên giường, kể cả có phải dùng vũ lực đi chăng nữa cũng phải ngủ với anh ấy một đêm!”
“Anh nói này, hai em đang lẩm bẩm cái gì vậy?”
Diệp Huyền không khỏi tò mò khi nhìn thấy hai người đẹp nhìn qua nhìn lại, thấp giọng thảo luận cái gì đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
/427
|