“Ha ha. Tất nhiên là tôi có cách nha!”
Lâm Vân Bạch thầm vui mừng, thấp giọng nói: “Nhà họ Lâm chúng tôi cần gấp thiệp mời cho bữa tiệc chào mừng Phiền Chiến Vương, nếu cậu có thể giúp. giải quyết chuyện này thì Thanh Nham nhất định sẽ có ấn tượng khác với cậu!”
“Đến lúc đó, Thanh Nham sẽ biết Diệp Huyền hoàn toàn không thể so sánh với nhà họ Tống! Đồng thời, con bé sẽ hiểu rõ sự thật cũng như biết được tâm ý của cậu!”
Nghe 'đề nghị" của Lâm Văn Bạch, ánh mắt Tống Khải đột nhiên sáng lên: “Cách của chú Lâm rất tốt! Tôi sẽ lập tức nhờ ông nội sắp xếp gửi cho nhà họ Lâm một tấm thiệp mời dự tiệc của Phiên Chiến Vương!”
“Tối nay, tôi sẽ dùng danh nghĩa của ông nội để mời chú và ông nội Lâm đến ăn tối, sau đó công khai đưa thiệp mời cho Thanh Nham, để Diệp Huyền xấu hổ, để Thanh Nham biết Diệp Huyền không thể so sánh với tôi!”
“Quá tốt! Lần này tôi nhất định có thể vả mặt Diệp Huyền!”
Lâm Vân Bạch không nhịn được bật cười khi thấy Tống Khải dễ dàng chấp nhận lời đề nghị của mình và hứa sẽ để ông nội Tống giúp anh ta lấy thiệp mời cho bữa tiệc của Phiền Chiến Vương!
Vốn dĩ ông cho rằng cấp độ yến tiệc của Phiền Chiến Vương quá cao, Tập đoàn Lâm Thị không thể có cơ hội tham gia, nhưng không ngờ hôm nay lại có 'Tống Khải giúp đỡ!
“Lần này, mình có thể nhân cơ hội đuổi Diệp Huyền ra khỏi nhà họ Lâm, đồng thời có thể có được mối quan hệ tốt với nhà họ Tống, quả thật nhất cử lưỡng tiện!”
“Hơn nữa, nhà họ Lâm cũng có tư cách tham dự yến tiệc của Phiền Chiến Vương, cho nên danh tiếng của nhà họ Lâm sẽ được tăng lên...”
Lâm Vân Bạch không thể hạnh phúc hơn!
Đồng thời, nhớ lại vừa rồi Diệp Huyền phá chuyện tốt của ông, trong lòng Lâm Vân Bạch cũng cảm thấy may mắn. Nếu không có chuyện này, Tống Khải cũng sẽ không tức giận đến mức muốn dùng thiệp mời để đấu với Diệp Huyền, giành lại thể diện. Diệp Huyền, chính hắn đang tự lấy đá đập vào chân mình!
Tống Khải cũng không nói suông, lập tức vội vàng về nhà kể cho ông nội nghe chuyện xảy ra hôm nay.
Nhà họ Tống.
Một ông lão đang ngồi trên ghế sofa nhấm nháp trà và tận hưởng cuộc sống sau khi nghỉ hưu. Ông ta là ông nội của Tống Khải, tên là Tống Quốc Đống, từng giữ một vị trí quan trọng trong Cục Cảnh sát Dương Thành trước khi nghỉ hưu. Bây giờ con trai ông ta Tống Lâm Thịnh cũng đã thừa kế sự nghiệp của ông, đang giữ một chức vụ trong Cục Cảnh sát, vị trí này chỉ dưới cục trưởng Hình, là lãnh đạo đứng thứ hai trong Cục Cảnh sát. Cho nên mặc dù Tống Quốc Đống đã giải nghệ nhưng ông ta vẫn khá có uy tín, lời nói rất có uy lực!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
/427
|