Diệp Huyền cười lớn nói: “Người đẹp, chỉ cô được nói dối tôi mà tôi không được phép nói dối cô sao? Làm gì có chuyện vô lý như vậy?”
Nghe Diệp Huyền nói xong, Lâm Thanh Nham không khỏi hơi sửng sốt, sau đó khuôn mặt đỏ lên!
Cho dù cô có ngu ngốc đến đâu thì lúc này cô đoán rằng Diệp Huyền đã biết mình đang cố ý lừa hắn về nhà!
“Tôi, tôi không nói dối anh!”
Lâm Thanh Nham biết mình đã bị nhìn thấu nhưng vẫn không cam lòng chịu thua, vẻ mặt cao ngạo cãi lại: “Vừa rồi ông nội cảm thấy không thoải mái! Nếu không tin tôi thì anh hỏi ông nội là biết!”
“Chuyện này?”
Lâm lão gia không ngờ Lâm Thanh Nham lại đẩy vấn đề lên người mình, vì vậy ông đành phải mỉm cười bất lực nói:
“Thanh Nham, đừng cố cãi nữa, cháu chỉ cần thừa nhận cháu nhớ Diệp Huyền quá nên mới lừa cậu ấy về nhà không phải là được rồi sao?”
“Ha hai” Diệp Huyền nghe thấy vậy không khỏi bật cười.
Lâm Thanh Nham không ngờ Lâm lão gia lại vạch trần lời nói dối của mình, khuôn mặt cô lập tức đỏ lên, nói: “Ông nội, ông đang nói gì vậy?”
“Còn Diệp Huyền, cái tên bại hoại nhà anh, có gì đáng mà cười!”
Nói rồi, Lâm Thanh Nham đá vào mông Diệp Huyền, sau đó ôm khuôn mặt đỏ bừng bỏ chạy!
Mất mặt, thực sự quá mất mặt! “Thanh Nham, đừng đi mà, chúng ta nói dối tiếp đi!”
Diệp Huyền cố ý trêu chọc Lâm Thanh Nham, nhưng cô đã che chặt lỗ tai, xấu hổ bỏ chạy!
“Haha!”
Lâm lão gia cũng vui vẻ, cười nói với Diệp Huyền: “Diệp Huyền, tính Thanh Nham là vậy, trong ngoài không đồng nhất, con bé thật sự rất nhớ cậu!”
Lý Gia Tuệ cũng cười nói: “Tối nay con không ăn ở nhà, Thanh Nham cứ phụng phịu, ăn hết tận ba chén cơm!”
Nghe xong, trong lòng Diệp Huyền không thể không thừa nhận hắn cũng động tâm!
Hắn biết Lâm Thanh Nham là người kiêu ngạo, trong lòng thật sự rất muốn nhưng cô không thể bỏ xuống thể diện của mình, cho nên không nói những lời trong lòng ra ngoài.
Diệp Huyền thật sự biết rất rõ, sở dĩ Lâm Thanh Nham nói dối hắn chẳng qua chỉ là muốn hắn trở về, muốn người đàn ông mình thích có thể về nhà gặp cô!
Đây là cách thức thể hiện tình cảm của cô, không giống với những người khác!
Điều này cũng là do tính cách của cô! “Thanh Nham thật sự khá dễ thương!”
Diệp Huyền thưởng thức dáng vẻ ngại ngùng chạy trốn của Lâm Thanh Nham, không khỏi nhẹ nhàng cong khóe miệng lên!
'Thấy Diệp Huyền dùng ánh mắt cưng chiều nhìn Lâm Thanh Nham, trong lòng Lý Gia Tuệ thầm vui mừng!
Trong lòng hai người trẻ tuổi thực sự đều có nhau, xem ra chỉ cần chờ thời điểm họ vượt qua rào cản tâm lý!
Sẽ thật đáng tiếc nếu cả hai không phát triển thành một mối quan hệ lãng mạn!
Lâm lão gia có chút không chắc chắn hỏi thăm: “Diệp Huyền, cơ thể của tôi thật sự không có chuyện gì chứ?”
Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Diệp Huyền cười nói: “Sức khỏe của ông không những không sao mà còn rất khoẻ mạnh! Nếu tích cực chăm sóc và bồi bổ thì tinh lực sẽ dồi dào, sinh thêm một đứa cũng không có vấn đề gì!”
Lý Gia Tuệ lập tức bị chọc cười, Lâm lão gia xấu hổ nói: “Thằng nhóc này đúng thật là, còn dám lấy ông nội ra làm trò cười? Tuổi đã cao rồi còn sinh một đứa gì chứ!”
Đúng lúc này, Lâm Văn Bạch đứng trong phòng khách đột nhiên hét lớn: “Cha, vợ, Thanh Nham, mọi người xuống đây một chút! Con nghe nói có chuyện xảy ra với nhà họ Khổng!”
“Nhà họ Khổng?” Lâm lão gia không khỏi cau mày, vội vàng cùng mọi người đi đến phòng khách: “Nhà họ Khổng mà anh đang nói đến có phải là nhà họ Khổng, một trong năm gia tộc lớn ở Dương Thành không?” ,ụ
“Không sa!
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
/427
|