Trương Vãn Thanh rất mong đợi về phản ứng của Diệp Huyền.
Nếu Diệp Huyền có thể bao dung, vậy Trương Vãn Thanh nhất định sẽ càng thêm đánh giá cao Diệp Huyền hơn!
“Diệp Huyền.”
Bác sĩ Trương cười nói: “Hôm nay anh Lưu đặc biệt tới đây để xin lỗi cậu. Hôm qua thấy cha bị bệnh nặng, lo lắng hỗn loạn, cho nên mới nói chuyện không chú ý trước sau, hy vọng cậu Diệp bỏ qua.”
Bác sĩ Trương hiển nhiên muốn ở giữa hòa giải, hy vọng hai bên có thể giải quyết mâu thuẫn.
Lưu Bình Vân cũng cười xin lỗi nói: “Cậu Diệp, hôm qua tôi đã thô lỗ, mong cậu tha thứ cho tôi!”
Ở Dương Thành, ông ta chính là nhân vật lớn có tiếng tăm, hiện tại lại đang khiêm tốn xin lỗi một chàng trai trẻ.
Nếu người bên ngoài biết chuyện này chắc chắn sẽ chấn động!
Diệp Huyền cười thầm trong lòng.
Cũng là con trai, Diệp Huyền có thể hiểu được nỗi lo lắng của Lưu Bình Vân khi đối mặt bệnh tình của cha mình là Lưu Công Thiên.
Gấp quá nên nói sai.
Không có gì tốt hơn biết sai rồi sửa sai.
Được rồi.
Cho ông ta một cơ hội để sửa đổi vậy.
Đối mặt với những lời xin lỗi chân thành, hắn cũng không thích hung hăng.
Diệp Huyền cười nhẹ nói: “Lưu Bình Vân, tôi tha thứ cho ông. Có điều, bác sĩ Trương có y thuật xuất sắc, đã cứu được cha ông, ông phải kính trọng ông ấy.”
“Đúng đúng, cậu Diệp nói đúng!”
Lưu Bình Vân vội vàng gật đầu đồng ý, trong lòng vô cùng hưng phấn!
Quá tốt rồi, cậu ta đã bỏ qua!
Sau khi trải qua chuyện này, Lưu Bình Vân cũng có cái nhìn khác về Diệp Huyền!
Tuổi còn trẻ, lại có thể có một trái tim rộng rãi như vậy, thật hiếm thấy!
Bác sĩ Trương cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm lần này Diệp Huyền đã giúp ông có thể diện lớn!
“Anh Diệp Huyền, anh thật rộng rãi!”
Diệp Huyền đã vượt qua kỳ vọng của Trương Vãn Thanh!
Cô lén nhìn gương mặt đẹp trai của Diệp Huyền, đôi mắt sáng ngời tràn đầy yêu thương và ngưỡng mộ!
Sau khi mâu thuẫn được giải quyết, Lưu Bình Vân chân thành nói với Diệp Huyền: “Cậu Diệp, ngày mai nhà họ Lưu của tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho cha tôi, mời cậu đến ăn cơm cùng chúng tôi!”
Trương Vãn Thanh lo lắng Diệp Huyền sẽ không đồng ý, lập tức nói: “Anh Diệp, tôi cũng muốn xem sự kiện lớn như vậy, anh có thể đưa tôi đi cùng không?”
Lưu Bình Vân và Trương Vũ Hà không khỏi cười thầm, cảm thấy Trương Vãn Thanh thật nhanh nhạy!
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, không nể mặt ai cũng không thể không nể mặt người đẹp được.
Hắn không muốn Trương Vãn Thanh khó xử.
Hơn nữa, hắn vốn đã có ấn tượng tốt với Trương Vãn Thanh.
“Tiệc sinh nhật à? Được thôi! “
“Chỉ cần đừng ghét bỏ tôi là một nông dân quê mùa là được.”
Diệp Huyền vui vẻ nói.
“Anh Diệp Huyền, anh thật biết nói đùa, ai sẽ ghét bỏ anh chứ, anh đẹp trai như vậy!”
Trương Vãn Thanh cười rất vui vẻ, thầm nghĩ mình lại có cơ hội gần gũi Diệp Huyền.
Vẻ mặt Lưu Bình Vân cũng vui mừng.
Sau khi đồng ý dự tiệc tối mai, Diệp Huyền cũng định rời đi.
Trương Vũ Hà và Lưu Bình Vân tiễn hắn ra ngoài.
Trương Vãn Thanh phụ trách lái xe đưa Diệp Huyền trở về công ty.
Trên đường đi, Diệp Huyền hỏi: “Bàng Hổ Cường có gây phiền phức gì cho cô không?”
Nghe xong lời này, sắc mặt Trương Vãn Thanh đột nhiên trở nên nghiêm nghị, có chút bất an nói:
“Ông ta là một kẻ tàn nhẫn nổi tiếng ở Dương Thành. May mắn, ông nội tôi là bác sĩ giỏi có tiếng nên ông ta không tìm đến gây rắc rối gì. Anh Diệp, ông ta gây chuyện với anh à?”
Diệp Huyền nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Không phải...”
Diệp Huyền nghĩ thầm, là mình tìm ông ta gây chuyện.
Trương Vãn Thanh vẫn còn lo lắng: “Nếu ông ta đụng tới anh, cứ nói cho tôi biết, ông nội tôi nhất định sẽ giúp anh giải quyết. Hơn nữa, Lưu Bình Vân cũng sẽ giúp đỡ!”
Diệp Huyền bình tĩnh cười nói: “Tôi nghĩ không cần làm phiền tới họ đâu.”
Người chết sao có thể đụng gì tới hắn nữa?
Trương Vãn Thanh đưa Diệp Huyền đến công ty rồi lập tức trở về Diệu Y Đường, nói lại chuyện này cho ông nội cô.
“Con cho rằng Diệp Huyền đã đụng chuyện với Bàng Hổ Cường?”
Nghe suy đoán của Trương Vãn Thanh, Trương Vũ Hà không khỏi sững sờ, sau đó cau mày!
“Có lẽ vậy!”
Trương Vãn Thanh cẩn thận suy nghĩ, sau đó gật đầu!
Lưu Bình Vân khẽ nói: “Bàng Hổ Cường là cánh tay phải của Ngô Thiên Di của tập đoàn Thiên Di!”
Trương Vũ Hà cũng gật đầu: “Anh Lưu nói đúng, Bàng Hổ Cường này tâm địa ác độc, không biết đã làm bao nhiêu chuyện xấu xa dưới trướng Ngô Thiên Di!”
Lưu Bình Vân cau mày nói: “Diệp Huyền là ân nhân của nhà họ Lưu chúng tôi, nếu Bàng Hổ Cường gây chuyện với Diệp Huyền, tôi nhất định phải ra tay.”
Trương Vũ Hà không ngờ Lưu Bình Vân lại ra mặt giúp Diệp Huyền giải quyết vấn đề, nhưng sau khi nghĩ lại, đây là chuyện tốt!
Từ nay trở đi, Diệp Huyền và nhà họ Lưu sẽ trở nên thân thiết, không ai ở Dương Thành dám xúc phạm hắn!
Lưu Bình Vân lập tức gọi điện thoại cho thư ký của mình.
“Liên hệ với Bàng Hổ Cường, nói cho hắn biết, người tên Diệp Huyền là bạn tốt của tôi.”
Thư ký nghe xong, trong lòng thầm kinh ngạc, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói: “Chủ tịch Lưu, không cần nữa rồi. Vừa mới có tin tức người của Sở cảnh sát và Chiến Bộ đã phái người đến giải quyết Bàng Hổ Cường và tay chân của hắn. Tất cả các thế lực ngầm đã bị tiêu diệt!”
“Ngay cả tập đoàn Thiên Di cũng liên lụy, bị điều tra.”
Lưu Bình Vân nghe thư ký nói xong lập tức sửng sốt!
Bàng Hổ Cường bị tiêu diệt?
Hơn nữa còn là Sở cảnh sát và Chiến Bộ đồng thời phái người đến tiêu diệt?
Không chỉ Lưu Bình Vân sững sờ, mà ngay cả bác sĩ Trương và Trương Vãn Thanh cũng cảm thấy không thể tin được!
Nhưng nghĩ lại, Bàng Hổ Cường đã làm đủ loại chuyện ác, đã phạm không ít tội, sớm muộn gì gã cũng sẽ bị Sở cảnh sát và Chiến Bộ loại bỏ.
“Xem ra Diệp Huyền đã nhìn thấy tin tức này, cho nên mới hỏi về Bàng Hổ Cường...”
Lưu Bình Vân và bác sĩ Trương dường như đã hiểu ra, không nói về chuyện này nữa.
Thay vào đó, ông nhanh chóng thông báo cho cha mình, Lưu Công Thiên, về việc Diệp Huyền sẽ tham gia tiệc tối ngày mai.
“Tốt, rất tốt!”
Tâm trạng Lưu Công Thiên rất tốt, ông muốn nhân cơ hội này tạo quan hệ tốt với Diệp Huyền!
Diệp Huyền có bản lĩnh, lại còn trẻ, đầy triển vọng, có thể kết bạn với hắn, thật sự là vinh dự của nhà họ Lưu!
Ánh mắt Lưu Công Thiên và Trương Vũ Hà đều rất tốt, biết cách nhìn báu vật.
Lưu Bình Vân nói: “Cha, bác sĩ Trương nói tới đó Diệp Huyền sẽ đi cùng bọn họ, con dự định không gửi thiệp mời mà trực tiếp đến đón, dành cho cậu ấy sự kính trọng lớn nhất!”
“Đúng.”
Lưu Công Thiên lại nhắc nhở: “Gửi thư mời cho nhà họ Lâm nữa, cha nghe bác sĩ Trương nói Diệp Huyền và Lâm Vân Hà có quan hệ không tệ, mấy chi tiết nhỏ này chúng ta nhất định phải làm tốt để Diệp Huyền cảm nhận được thành ý của chúng ta.”
Lưu Bình Vân nhanh chóng gật đầu: “Tiền tài dễ kiếm, nhân tài khó tìm! Được rồi, con sẽ sắp xếp ngay!”
Đang nói, Lưu Công Thiên không khỏi cau mày: “Cái gã Bàng Hổ Cường ngang ngược hung ác ở Dương Thành đã lâu, đột nhiên bị Chiến Bộ diệt trừ, chuyện này cũng không đơn giản!”
“Cha nghĩ chuyện này có khả năng có liên quan đến Diệp Huyền! Cậu ta vừa đến Dương Thành, Bàng Hổ Cường và toàn bộ thế lực ngầm liền bị diệt...”
Lưu Bình Vân cảm thấy suy đoán của cha mình hơi quá lên, Diệp Huyền chỉ là một người có y thuật cao, làm sao đủ năng lực để huy động người của Chiến Bộ và Sở Cảnh sát?
“Chắc chuyện này không liên quan gì đến Diệp Huyền đâu. Lúc Bàng Hổ Cường bị tiêu diệt, Diệp Huyền còn đang trên đường đến Diệu Y Đường, sao có thể xử lý Bàng Hổ Cường và thuộc hạ ông ta trong thời gian ngắn như vậy?”
“Còn khiến Chiến Bộ và Sở Cảnh sát cùng ra tay, thực lực phải đáng sợ đến mức nào chứ?”
Nghe vậy, Lưu Công Thiên lắc đầu, cười nói: “Gửi thiệp mời đến Cục trưởng Cục Hình sự của Sở Cảnh sát đi, xem xem thái độ của họ với Diệp Huyền như thế nào thì liền rõ ràng thôi.”
“Được, con sẽ sắp xếp!”
Lưu Bình Vân lập tức bắt đầu chuẩn bị.
Ông cũng rất tò mò về lai lịch của Diệp Huyền.
/427
|