“Ồ?” Ông cụ Triệu lập tức nói: “Mời nói, chỉ cần là việc nhà họ Triệu chúng tôi có thể giúp, chúng tôi nhất định sẽ cố hết SỨC.”
“Tôi nghe nói ông Triệu đây từng làm Bộ trưởng Bộ tài chính, tuy rằng bây giờ đã lui về ở ẩn thế nhưng vẫn có uy vọng trong Bộ.”
“Cho nên tôi mong ông Triệu có thể giúp tôi đánh tiếng tới Bộ tài chính, tra xem tập đoàn Diệp thị có vấn đề gì về thuế không. Nếu như có thể tra được vậy thì nhất định phải nghiêm trị không thai”
Anh vừa nói xong mọi người nhà họ Triệu đã giật mình.
Bọn họ cũng không rõ, cũng cực kỳ ngạc nhiên, Diệp Lâm vốn là người của nhà họ Diệp, tại sao phải đi sao kê thuế của tập đoàn nhà mình?
Vì nước quên nhà?
Mà người biết Diệp Lâm bị trục xuất ra khỏi nhà họ Diệp lại cảm thấy Diệp Lâm đang trả thù nhà họ Diệp, muốn tiêu trừ ấm ức trong lòng.
Thế nhưng Triệu Uyển Đình nhanh chóng phản ứng lại: “Ngài Diệp, anh muốn dùng cách này quậy tung nhà họ Diệp. lên, sau đó nhân cơ hội này để đoạt lại!”
“Không sai!” Diệp Lâm kiên định nói: “Tuy rằng tôi bị trục. xuất khỏi gia tộc, nhưng những thứ thuộc về tôi, tôi nhất định sẽ lấy về toàn bội”
Nhưng loại quái vật khổng lồ giống nhà họ Diệp này, người ngoài muốn chen vào rất khó. Chỉ khi bên trong xuất hiện vấn đề, ví dụ như việc bị tra thuế khiến công ty rung chuyển thì Diệp Lâm mới có cơ hội.
Triệu Uyển Đình nhìn Diệp Lâm băng ánh mắt hoảng sợ, cô ấy không nghĩ tới Diệp Lâm lại có mưu đồ lớn như vậy, thế mà lại muốn đoạt quyền nhà họ Diệp!
“Chuyện này vẫn phải nhờ ông Triệu ra tay giúp đỡ mới xong!”
Diệp Lâm lại nói.
“Hô...” Ông cụ Triệu chậm rãi khôi phục tinh thần, ông ấy cảm thấy chuyện này có hơi khó giải quyết.
Hiện tại nhà họ Diệp cũng đã đứng trong top mười đại gia tộc lớn nhất, ngay cả nhà họ Triệu cũng có không ít hợp đồng làm ăn với nhà họ Diệp, bây giờ trở mặt làm địch liệu có phải là quyết định sáng suốt hay không?
Hơn nữa, bản thân mình đã rời khỏi quan trường nhiều năm, bây giờ muốn lợi dụng lại nhân mạch và quan hệ chỉ sợ cũng không dễ như vậy, dùng lần nào thì ít đi lần đó.
Tuy rằng Diệp Lâm đã cứu mình một mạng, nhưng muốn bản thân mình phản bội nhà họ Diệp, lại còn phải sử dụng nhân mạch quý giá của mình... Vì tất cả những thứ này vì Diệp Lâm, liệu có đáng hay không?
Bởi vì chuyện này dính dáng tới rất nhiều vấn đề, ông cụ Triệu thân là gia chủ không thể không đản đo.
“Ông cụ Triệu cũng không cần đản đo nhiều, ông cứ từ từ suy xét cũng được.” Diệp Lâm nói tời từ biệt.
“Được” Ông cụ Triệu vội vàng nói với cháu gái: “Uyển Đình, cháu tiễn Diệp thần y giúp ông.”
Sau khi anh rời khỏi phòng bệnh, Hoa Quốc Đống, Triệu Uyển Đình và Lưu thần y Lưu Văn Cảnh cũng đi theo.
“Ngài Diệp!” Triệu Uyển Đình không nhịn được hỏi: “Chẳng. lẽ ông nội của tôi... Thật sự chỉ sống được một tháng nữa à? Không còn cách nào nữa ư?”
“Không có.” Diệp Lâm nhẹ nhàng läc đầu, không muốn nhắc tới chút hy vọng xa vời kia.
“Không, anh lừa tôi!” Triệu Uyển Đình lại nói: “Ánh mắt của anh có một chút do dự. Có phải anh có chuyện giấu chúng tôi hay không?”
“Có phải ông nội tôi còn cứu được đúng không? Cầu xin anh đấy, nói cho tôi biết đi!”
Thấy thế Hoa Quốc Đống cũng lên tiếng phụ họa: “Anh hùng à, anh lợi hại như thế, chắc chăn là có cách khác đúng không?”
“Đúng thế, sư phụ!” Lưu Văn Cảnh cũng nói: “Sư phụ chính là truyền nhân của Thánh Y Sát Nhân mài!”
Đối mặt với mọi người cầu xin, Diệp Lâm chỉ đành nói: “Không sai, vẫn còn một cách, chỉ có điều...”
“Cách đó gần như không thể làm!”
Vừa nói Diệp Lâm vừa đi quầy phục vụ, viết một đơn thuốc ra.
“Nếu như cô có thể tìm được đủ mọi dược liệu ở trên đơn thuốc, tôi có thể giúp ông nội cô kéo dài tuổi thọ thêm một năm"
“Tôi nghe nói ông Triệu đây từng làm Bộ trưởng Bộ tài chính, tuy rằng bây giờ đã lui về ở ẩn thế nhưng vẫn có uy vọng trong Bộ.”
“Cho nên tôi mong ông Triệu có thể giúp tôi đánh tiếng tới Bộ tài chính, tra xem tập đoàn Diệp thị có vấn đề gì về thuế không. Nếu như có thể tra được vậy thì nhất định phải nghiêm trị không thai”
Anh vừa nói xong mọi người nhà họ Triệu đã giật mình.
Bọn họ cũng không rõ, cũng cực kỳ ngạc nhiên, Diệp Lâm vốn là người của nhà họ Diệp, tại sao phải đi sao kê thuế của tập đoàn nhà mình?
Vì nước quên nhà?
Mà người biết Diệp Lâm bị trục xuất ra khỏi nhà họ Diệp lại cảm thấy Diệp Lâm đang trả thù nhà họ Diệp, muốn tiêu trừ ấm ức trong lòng.
Thế nhưng Triệu Uyển Đình nhanh chóng phản ứng lại: “Ngài Diệp, anh muốn dùng cách này quậy tung nhà họ Diệp. lên, sau đó nhân cơ hội này để đoạt lại!”
“Không sai!” Diệp Lâm kiên định nói: “Tuy rằng tôi bị trục. xuất khỏi gia tộc, nhưng những thứ thuộc về tôi, tôi nhất định sẽ lấy về toàn bội”
Nhưng loại quái vật khổng lồ giống nhà họ Diệp này, người ngoài muốn chen vào rất khó. Chỉ khi bên trong xuất hiện vấn đề, ví dụ như việc bị tra thuế khiến công ty rung chuyển thì Diệp Lâm mới có cơ hội.
Triệu Uyển Đình nhìn Diệp Lâm băng ánh mắt hoảng sợ, cô ấy không nghĩ tới Diệp Lâm lại có mưu đồ lớn như vậy, thế mà lại muốn đoạt quyền nhà họ Diệp!
“Chuyện này vẫn phải nhờ ông Triệu ra tay giúp đỡ mới xong!”
Diệp Lâm lại nói.
“Hô...” Ông cụ Triệu chậm rãi khôi phục tinh thần, ông ấy cảm thấy chuyện này có hơi khó giải quyết.
Hiện tại nhà họ Diệp cũng đã đứng trong top mười đại gia tộc lớn nhất, ngay cả nhà họ Triệu cũng có không ít hợp đồng làm ăn với nhà họ Diệp, bây giờ trở mặt làm địch liệu có phải là quyết định sáng suốt hay không?
Hơn nữa, bản thân mình đã rời khỏi quan trường nhiều năm, bây giờ muốn lợi dụng lại nhân mạch và quan hệ chỉ sợ cũng không dễ như vậy, dùng lần nào thì ít đi lần đó.
Tuy rằng Diệp Lâm đã cứu mình một mạng, nhưng muốn bản thân mình phản bội nhà họ Diệp, lại còn phải sử dụng nhân mạch quý giá của mình... Vì tất cả những thứ này vì Diệp Lâm, liệu có đáng hay không?
Bởi vì chuyện này dính dáng tới rất nhiều vấn đề, ông cụ Triệu thân là gia chủ không thể không đản đo.
“Ông cụ Triệu cũng không cần đản đo nhiều, ông cứ từ từ suy xét cũng được.” Diệp Lâm nói tời từ biệt.
“Được” Ông cụ Triệu vội vàng nói với cháu gái: “Uyển Đình, cháu tiễn Diệp thần y giúp ông.”
Sau khi anh rời khỏi phòng bệnh, Hoa Quốc Đống, Triệu Uyển Đình và Lưu thần y Lưu Văn Cảnh cũng đi theo.
“Ngài Diệp!” Triệu Uyển Đình không nhịn được hỏi: “Chẳng. lẽ ông nội của tôi... Thật sự chỉ sống được một tháng nữa à? Không còn cách nào nữa ư?”
“Không có.” Diệp Lâm nhẹ nhàng läc đầu, không muốn nhắc tới chút hy vọng xa vời kia.
“Không, anh lừa tôi!” Triệu Uyển Đình lại nói: “Ánh mắt của anh có một chút do dự. Có phải anh có chuyện giấu chúng tôi hay không?”
“Có phải ông nội tôi còn cứu được đúng không? Cầu xin anh đấy, nói cho tôi biết đi!”
Thấy thế Hoa Quốc Đống cũng lên tiếng phụ họa: “Anh hùng à, anh lợi hại như thế, chắc chăn là có cách khác đúng không?”
“Đúng thế, sư phụ!” Lưu Văn Cảnh cũng nói: “Sư phụ chính là truyền nhân của Thánh Y Sát Nhân mài!”
Đối mặt với mọi người cầu xin, Diệp Lâm chỉ đành nói: “Không sai, vẫn còn một cách, chỉ có điều...”
“Cách đó gần như không thể làm!”
Vừa nói Diệp Lâm vừa đi quầy phục vụ, viết một đơn thuốc ra.
“Nếu như cô có thể tìm được đủ mọi dược liệu ở trên đơn thuốc, tôi có thể giúp ông nội cô kéo dài tuổi thọ thêm một năm"
/440
|