Đỡ kiếm bằng tay không?
Cảnh tượng này ngay lập tức khiến cho tất cả những người có mặt phải sững sờ.
Từ việc Diệp Lâm xuất hiện đến khi anh đoạt lấy thanh kiếm từ tay Tân công tử.
Tất cả quá trình chỉ có một hai giây. Nhanh như chớp.
Thậm chí, nhiều người có mặt còn chưa kịp phản ứng hoặc thậm chí nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra.
Khi họ định thần lại.
Kinh Hồng Kiếm vốn nằm trong tay Tần công tử, không hiểu sao đã rơi vào tay Diệp Lâm.
"Chuyện... Chuyện gì vậy? Tôi đang mơ sao?”
"Tên nhóc đó là ai? Sao có thể đỡ được đường kiếm của Tần công tử, thậm chí còn lấy được thanh kiếm từ tay Tần công tử nữa?”
"Mẹ ơi! Điều này không thể nào là sự thật được! Đừng nói với tôi, chàng trai trẻ đó... Cũng là một võ cổ giả đấy nhé?”
Trong lúc nhất thời, hiện trường trở nên náo động, tất cả mọi người đều há hốc mồm.
Sự bí ẩn và sức mạnh của Diệp Lâm đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người có mặt.
Người của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ khó hiểu thì không nói. Thế nhưng, ngay cả người dân ở Long Môn cũng phải choáng váng.
Sức mạnh thâm sâu của Diệp Lâm một lần nữa làm mới nhận thức của Hắc. Long và những người khác.
Thậm chí họ còn cảm thấy rằng, đối mặt với võ cổ giả mạnh mẽ này, cho dù lão Long Vương có ở đây thì có lẽ cũng không làm được những gì họ đang thấy.
"Long Vương? Cậu ta thật sự là Long Vương sao?”
Sau khi tận mắt chứng kiến tất cả những chuyện này, Mạc Viễn Sơn cũng vô cùng ngạc nhiên.
Gã nhận ra rằng mình đã sai, hơn nữa còn là một sai lầm khủng khiếp. Thật không ngời
Người mà ban đầu gã phớt lờ, thậm chí còn lầm tưởng là con rối, không ngờ lại là con át chủ bài thực sự của Long Môn!
Long Vương của Long Môn... Quả nhiên đã trở lại! Hơn nữa, người này thậm chí còn giỏi hơn cả Lão Long Vương ngày xưa!
Nghĩ tới đây, Mạc Viễn Sơn chợt cảm thấy sợ hãi, toàn thân không khỏi run rẩy.
Gã có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, lần này gã xông vào Long Môn cũng chính là bước một chân vào Quỷ Môn Quan.
Mặc dù phía sau gã có con trai thứ ba nhà họ Tân chống đỡ.
Nhưng tình hình bây giờ vẫn không lạc quan chút nào!
Cán cân thắng bại dường như một lần nữa nghiêng về phía Long Môn.
Vốn dĩ Mạc Viễn Sơn rất tin tưởng vào người nhà họ Tần, độ tin cậy lên đến 120%.
Nhưng tận mắt chứng kiến cảnh Diệp Lâm dùng tay không đoạt kiếm vừa rồi đã khiến Mạc Viễn Sơn chấn động.
Đột nhiên, gã lại trở nên mất tự tin.
"Anh, anh..." . Ngôn Tình Sắc
Lúc này, Tân công tử cũng rất sốc và tức giận.
Lần này, anh ta không chỉ đánh hụt.
Mà thậm chí còn bị mất luôn thanh kiếm?
Đối với một kiếm khách mà nói, vũ khí trên tay chính là mạng sống thứ hai. Bị lấy đi vũ khí là điều nhục nhã nhất.
Huống chỉ, thanh kiếm đó còn là bảo vật quý giá nhất của gia tộc và là món quà được cha anh ta tặng cho trong lễ trưởng thành.
Cảnh tượng này ngay lập tức khiến cho tất cả những người có mặt phải sững sờ.
Từ việc Diệp Lâm xuất hiện đến khi anh đoạt lấy thanh kiếm từ tay Tân công tử.
Tất cả quá trình chỉ có một hai giây. Nhanh như chớp.
Thậm chí, nhiều người có mặt còn chưa kịp phản ứng hoặc thậm chí nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra.
Khi họ định thần lại.
Kinh Hồng Kiếm vốn nằm trong tay Tần công tử, không hiểu sao đã rơi vào tay Diệp Lâm.
"Chuyện... Chuyện gì vậy? Tôi đang mơ sao?”
"Tên nhóc đó là ai? Sao có thể đỡ được đường kiếm của Tần công tử, thậm chí còn lấy được thanh kiếm từ tay Tần công tử nữa?”
"Mẹ ơi! Điều này không thể nào là sự thật được! Đừng nói với tôi, chàng trai trẻ đó... Cũng là một võ cổ giả đấy nhé?”
Trong lúc nhất thời, hiện trường trở nên náo động, tất cả mọi người đều há hốc mồm.
Sự bí ẩn và sức mạnh của Diệp Lâm đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người có mặt.
Người của Liên minh Võ đạo Thiên Hạ khó hiểu thì không nói. Thế nhưng, ngay cả người dân ở Long Môn cũng phải choáng váng.
Sức mạnh thâm sâu của Diệp Lâm một lần nữa làm mới nhận thức của Hắc. Long và những người khác.
Thậm chí họ còn cảm thấy rằng, đối mặt với võ cổ giả mạnh mẽ này, cho dù lão Long Vương có ở đây thì có lẽ cũng không làm được những gì họ đang thấy.
"Long Vương? Cậu ta thật sự là Long Vương sao?”
Sau khi tận mắt chứng kiến tất cả những chuyện này, Mạc Viễn Sơn cũng vô cùng ngạc nhiên.
Gã nhận ra rằng mình đã sai, hơn nữa còn là một sai lầm khủng khiếp. Thật không ngời
Người mà ban đầu gã phớt lờ, thậm chí còn lầm tưởng là con rối, không ngờ lại là con át chủ bài thực sự của Long Môn!
Long Vương của Long Môn... Quả nhiên đã trở lại! Hơn nữa, người này thậm chí còn giỏi hơn cả Lão Long Vương ngày xưa!
Nghĩ tới đây, Mạc Viễn Sơn chợt cảm thấy sợ hãi, toàn thân không khỏi run rẩy.
Gã có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, lần này gã xông vào Long Môn cũng chính là bước một chân vào Quỷ Môn Quan.
Mặc dù phía sau gã có con trai thứ ba nhà họ Tân chống đỡ.
Nhưng tình hình bây giờ vẫn không lạc quan chút nào!
Cán cân thắng bại dường như một lần nữa nghiêng về phía Long Môn.
Vốn dĩ Mạc Viễn Sơn rất tin tưởng vào người nhà họ Tần, độ tin cậy lên đến 120%.
Nhưng tận mắt chứng kiến cảnh Diệp Lâm dùng tay không đoạt kiếm vừa rồi đã khiến Mạc Viễn Sơn chấn động.
Đột nhiên, gã lại trở nên mất tự tin.
"Anh, anh..." . Ngôn Tình Sắc
Lúc này, Tân công tử cũng rất sốc và tức giận.
Lần này, anh ta không chỉ đánh hụt.
Mà thậm chí còn bị mất luôn thanh kiếm?
Đối với một kiếm khách mà nói, vũ khí trên tay chính là mạng sống thứ hai. Bị lấy đi vũ khí là điều nhục nhã nhất.
Huống chỉ, thanh kiếm đó còn là bảo vật quý giá nhất của gia tộc và là món quà được cha anh ta tặng cho trong lễ trưởng thành.
/440
|