Bội Mễ ngất lịm, nằm im trong vòng tay của Tử Sâm. Anh nhìn cô một lúc lâu, rồi lặng lẽ bế cô trong vòng tay, đem đặt lên chiếc giường êm ái trong phòng. Bội Mễ nhẹ vô cùng, bế cô quá là đơn giản. Được cọ xát tay vào thớ da của cô khiến Tử Sâm có những cảm giác thật mới lạ. Nói anh đào hoa vì không biết bao cô gái đã từng là tình nhân, cặp kè bên Tử Sâm. Tất nhiên cũng có chuyện quan hệ xảy ra, ai cũng như ai, cũng đều muốn hiến dâng cho anh, ngã ngựa trước phong thái ngút trời của thiếu gia Triệu
Tạm gác qua chuyện đó, Tử Sâm chồm lên người cô, ngón tay lướt từ cánh môi hồng xuống phần cổ, qua hai đôi gò bồng. Mùi sữa tắm thoang thoáng ngậy lên khiến Bội Mễ thêm quyến rũ. Nhìn lúc cô ngủ say thì trông thật dịu dàng, không còn vẻ khó chịu thường ngày đối với anh. Hai tay anh không tự chủ mà vén cao vạt áo cô lên, lộ cả ra hai bầu ngực trắng nõn. Anh khẽ thốt lên:
- Tuyệt...
Hai bầu ngực trắng mịn được che đậy sau chiếc áo lót ren mỏng dính, đủ che đi hai núm hồng nhưng vẫn lồ lộ ra một chút. Anh đưa lấy ngón tay mình bóp bóp hai núm, chúng mềm nhũn như thịt, anh kéo căng rồi nhào nặn một bên ngực thỏa thích. Xoa bóp bằng lực tay nên một lúc sau bầu ngực nóng ấm lên, Tử Sâm chậm rãi ngậm miệng mình xuống, lưỡi anh đã nhanh chóng càn quét, liếm láp trên núm nhỏ. Tiếng mút núm vang lên Tùn tụt tùn tụt. Cả người cô như phết kẹo, lưỡi anh lả lướt trên thớ da, nơi đâu đều đỗi ngọt ngào. Liếm từng ngón tay, lại xuống vùng bụng, xoáy lưỡi vào rốn nhỏ, dừng lại nơi cạp quần. Anh nhìn xuống hạ bộ cô sau lớp quần vải satin, trong đầu bắt đầu có những suy nghĩ đen tối. Anh chạm miệng xuống phần mu, hôn nhẹ rồi ngửng người dậy thỏa mãn. Tử Sâm thực muốn thử vị của tân sinh viên này quá, anh muốn chứng kiến cả cơ thể cô sẽ thay đổi như nào, khuôn mặt cô trở nên phóng khoáng ra sao. Dĩ nhiên.. anh sẽ giam cô bên mình, ăn cô từng thớ thịt. Để làm vậy thì cần một áp lực lên cô gái này. Vẻ mặt đểu cáng của Tử Sâm hiện lên, anh đi lại lấy máy ảnh nơi kệ sách, lắp cuộn phim vào. Bắt đầu đưa máy lên trước mặt cô, chụp từng đường nét từ khuôn mặt đến cơ thể. Anh kéo áo cao lên, cố kéo áo lót dịch hở ra một chút. Cứ thế từng pô ảnh quyến rũ được anh nháy sạch...
Sáng hôm sau...
Bội Mễ lơ mơ tỉnh dậy, cô nhìn mọi thứ xung quanh lạ lẫm rồi bật dậy, nhớ lại chuyện đêm qua. Cuống quýt kiểm tra cơ thể, quần áo. Cô được đắp chăn kín, chưa có dấu hiệu đã xảy ra quan hệ. Trong phòng ngủ cũng không có ai, cô nhẹ nhàng ra ngoài phòng khách, trên ghế salon to có gối và chăn, có lẽ đêm qua Tử Sâm đã ngủ ngoài này? Rồi cửa phòng mở ra, Tử Sâm vừa chạy bộ về, cả cơ thể mồ hôi nhễ nhại, khuôn mặt đầm đìa nước, chiếc áo ba lỗ đã thấm cả mảng lưng... Trông anh nam tính hơn bao giờ hết. Thấy cô, anh cười mỉm bên khóe miệng, châm chọc:
- Dậy rồi sao cục cưng?
Cô giận tím mặt, cũng có chút đề phòng lùi ra xa. Tử Sâm bước tới kéo tay cô bề phía mình, móc trong túi ra chiếc vòng rồi đeo vào tay cho Bội Mễ. Xong xuôi cô rụt tay lại thật nhanh, toan bước ra khỏi cửa thì Tử Sâm lại lên tiếng:
- Thành viên Bội Mễ.... Tôi muốn cho em xem cái này?
Cô chỉ muốn rời khỏi căn phòng này thật nhanh. Nụ hôn cùng chất rượu cay xè đêm qua lại ùa về trong tâm trí cô, thật xấu hổ. Tử Sâm đưa cho cô vài pô ảnh rồi quay về quầy rượu rót ly nước đầy. Ung dung uống và nhìn biểu cảm của cô. Bội Mễ cầm ảnh trên tay, từ từ xem, trên nét mặt hiện rõ vẻ khó hiểu. Dần dần các pô ảnh về sau thì khuôn mặt cô chuyển sang trạng thái sửng sốt, hai mắt căng ra nhìn, hơi thở như mạnh hơn. Đến bức cuối cùng, chụp rõ khuôn mặt cô cùng bầu ngực trắng lộ ra mồn một, Bội Mễ run run lên tiếng:
- Đây... Đây là...
Cô quá hoảng hốt mà tung hết ảnh ra. Tử Sâm nhăn mặt, đi lại nhặt rồi suýt xoa:
- Ảnh đẹp... Sao em nỡ lòng vứt chúng như vậy?
Cô hoảng loạn nhìn anh, ánh mắt hiện rõ vẻ căng thẳng, sợ hãi và căm phẫn. Bội Mễ thỉnh cầu:
- Đốt... Đốt chúng đi... Xin anh
Tử Sâm nét mặt vẫn bình thản, lạnh tanh như mọi ngày. Nụ cười thương hiệu bên khóe môi là nhếch lên đôi chút, anh vòng tay ôm eo Bội Mễ, cô hơi ẩn anh ra, nét mặt thoảng thốt cực độ. Một tay anh đưa lên vén tóc cô gọn vào mang tai, một tay anh ôm chặt cứng eo nhỏ của Bội Mễ, nhẹ nhàng nói:
- Nếu... câu trả lời là không... Em sẽ làm gì? Mễ Mễ..
Cách nói chuyển sang thân mật quá mức. Bội Mễ tức giận, khuôn mặt đỏ lên, hai đôi ngài lại nhíu lại, chất vấn:
- Anh muốn gì?
Ngón tay Tử Sâm cuốn dưới lọ tóc cô, đưa lên cọ cọ mặt mình rồi nói:
- Tôi muốn em... Muốn em làm tình nhân của tôi...
Bội Mễ càng lo sợ, cô ngập ngừng:
- Anh... Điên rồi...
Tử Sâm nhẹ nhàng buông cô ra, đi về ghế salon ngồi thảnh thơi, khản đặc giọng đe dọa:
- Hãy nghĩ đến lúc ba mẹ em- ông bà Lâm biết đứa con gái của mình cùng những bộ ảnh, họ sẽ nghĩ gì nào? Hay những bức ảnh này nổi như cồn trên mạng xã hội, đọc từng dòng comment đám đàn ông thèm khát cơ thể em xem? Đám sinh viên trường sẽ nghĩ gì về em, trông có vẻ ngoài trầm tính, ít nói mà bên trong lại phóng túng? Và cả ánh mắt bất ngờ của người bạn thân... Chà, bao nhiêu thứ tuyệt vời lắm...
Bội Mễ sợ hãi, chạy lại phía anh, quỳ xuống dưới ghế, nước mắt cô rơi ướt trọn khuôn mặt, giọng cô khản đi cầu xin:
- Đừng mà... Xin anh đấy... Tôi sai rồi... Tôi đã có thái độ không đúng... Hức hức...
Khuôn mặt cô lúc khóc lên sao lại kiều diễm đến như vậy, cả cách cô đang quỳ phục tùng càng khiến Tử Sâm muốn nhuốm đen cô một lần. Nhưng... một lần không đủ, anh muốn có thêm những lần sau nữa... Nghĩ đến vậy, anh kiềm chế lại. Cúi xuống khuôn mặt cô, đưa tay lau đi những giọt lệ, bỉ ổi nói:
- Tôi thực sự không muốn thấy dáng vẻ này của em trong hoàn cảnh này... Hãy quỳ dưới thân tôi lúc trên giường; cái giọng nức nở, nỉ non này vang lên khi em van cầu thỏa mãn; khuôn mặt em có thể đẫm lệ vì... có lẽ tôi sẽ thúc sâu khiến em đau... Lâm Bội Mễ
/73
|