Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Thẩm Nhất Đang được bà Triều cho mượn bộ quần áo của Triều Kim Nghiên giây phút này đây cô nhanh chóng thích nghi với cuộc sống thường tại, quên đi thân phận tiểu thư quyền quý của mình, cô phụ bà Triều làm các món ăn tuy có chút vụng về nhưng cô đã học được thêm nhiều điều mới mẻ, cô còn giúp bà giặt giũ quần áo quét dọn nhà cửa rồi trồng cây, một ngày tuy có chút công việc lặt vặt nhưng đủ làm cho cô vui vẻ và mang trong người một tinh thần đầy năng lượng.
Triều Kim Nghiên vương vai một cái rồi đi ra ngoài, cô ngơ ngác nhìn Thẩm Nhất Đang cùng bà Triều đang trồng cây bất giác cảm thấy một nhà ba người thế này thật hạnh phúc làm sao, nhiều lúc còn lầm tưởng rằng mình và Thẩm Nhất Đang là chị em nữa vì vẻ bề ngoài của cả hai quá giống nhau, khi nhìn cô giản dị như thế lại càng giống hơn.
“Mẹ, Nhất Đang, hai người làm gì vui thế cho con tham gia được không?”
Bfa Triều vẫy tay với cô, Thẩm Nhất Đang đưa tay lau khẽ mồ hôi trên trán và tiếp tục công việc của mình, giây phút vui vẻ ấy cũng phải tạm dừng lại vì bây giờ Thẩm Nhất Đang phải quay về giải quyết chuyện công ty, tuy cô không còn nơi để về nhưng công ty mẹ để lại vẫn còn đó, cô cần phải giúp nó phát triển tốt hơn nữa.
“Tôi sẽ tạm ngưng đến trường một thời gian.”
“Sao? vì bị ám sát mà cậu phải lẩn tránh như thế sao?”
Triều Kim Nghiên hoảng hốt.
“Đúng vậy, cô mất đi một đối thủ rồi nhưng tôi sẽ không chịu thua đâu, tôi sẽ quay lại sớm thôi.”
Triều Kim Nghiên lo lắng cho cô khi quay trở lại thành phố một mình nên quyết định đưa Thẩm Nhất Đang đến tận nơi, có vẻ như vừa quay về thì cô đã ra vẻ uy nghiêm mà tiến thẳng vào công ty, mọi người nhìn Thẩm Nhất Đang với vẻ lo lắng có chút sợ hãi, quản lý đi tới chặn lối đi của cô.
“Tiểu...tiểu thư, cô không thể vào trong.”
“Tại sao?”
Thẩm Nhất Đang tức giận quát lớn, tất cả đều run rẩy lo sợ không dám ngẩng đầu lên, quản lý ấp a ấp úng nói.
“Lịch...Lịch thiếu đã mua lại nơi này rồi ạ, tiểu thư mau chạy đi người của Lịch thiếu sẽ đến ngay đấy.”
“Cái gì? Đám người vô dụng phản bội các người dám nghe lời hắn và không nghe lời tôi sao?”
Cô dậm chân một cái rồi xông thẳng vào bên trong náo loạn một trận nhưng cô nhanh chóng bị bảo vệ bắt giữ lại lôi ra ngoài, có vẻ như đám người của Lịch Bắc dạ cũng đến nơi, quản lý lúc này cũng giải thích.
“Do mua lại nên Lịch thiếu có căn dặn chỉ cần thấy tiểu thư thì cho Lịch thiếu hay để đến bắt tiểu thư, chúng tôi không thể làm trái lại được mong tiểu thư thông cảm.”
Thẩm Nhất Đang có lẽ biết sợ đến nơi khi thấy đám người to lớn bắt đầu đuổi theo cô, Thẩm Nhất Đang sợ hãi cong chân và bắt đầu chạy, vì lo lắng cho cô nên Triều Kim Nghiên vẫn chưa về cô dừng xe gần đó chờ đợi Thẩm Nhất Đang một lúc thì thấy cô từ bên trong hớt hãi sắc mặt khó coi chạy ra.
“Sao thế?”
Thẩm Nhất Đang nhanh như cơn gió phóng lên xe rồi quát lớn.
“Chạy nhanh! Mau lên!”
Triều Kim Nghiên không nói nhiều liền lên ga và phóng đi, cũng may là giây phút hồi hộp thế này chiếc xe lại một phát ăn ngay nếu không thì có mà tiêu đời Thẩm Nhất Đang rồi, đám người đó thấy cô đã đi mất thì lấy điện thoại ra gọi cho Lịch Bắc Dạ thông báo.
“Tiểu thư chạy mất rồi ạ.”
Lịch Bắc Dạ bắt chéo chân rồi nhíu mày một cái.
“Được rồi, tỏa ra tìm cô ta đi, tìm được thì âm thầm gửi vị trí qua cho tôi, đích thân tôi giải quyết.”
“Vâng ạ.”
Lúc này Lịch Bắc Dạ liền cong môi nở nụ cười bí hiểm, xem ra cô cũng nhanh thật mà trò chơi ngày càng vui hơn rồi, anh bước tới phòng của Lịch lão gia rồi nói nhỏ vào tai của ông, ông liền đưa tay che miệng cười lớn.
“Thấy ngày càng giống mafia hơn rồi đấy, nhớ nhẹ tay với con bé con mà làm con bé bị thương thì liệu hồn với ông.”
“Con biết rồi, mà cái này chắc hơi mất mặt con lắm, ông nội có thể đổi cái khác được không?”
Lịch Bắc Dạ nhìn bản kế hoạch dạy dỗ của Lịch lão gia giao cho anh mà rầu rĩ, ngầu không được bao nhiêu mà chưa gì trở thành thân tàn ma dại như vậy lỡ để người khác phát hiện thì anh không còn mặt mũi nữa, người ta sẽ cười chê danh tiếng của anh mất.
“Không nói nhiều, dù gì có ai nhận ra đâu mà lo.”
“Con không hiểu nổi ông nội sao lại giao cho con cái vai diễn hèn hạ như thế nữa, oai oai chút đi mà.”
“Không là không, kế hoạch rất hoàn hảo cấm con làm hỏng.”
Thì ra đứng sau tất cả mọi chuyện đều là do một tay Lịch lão gia sắp xếp nhưng liệu lần này kế hoạch dạy dỗ Thẩm Nhất Đang có đi đến thành công hay không đây? người ta thường nói gừng càng già càng cay cho nên Lịch Bắc Dạ tin rằng sẽ thành công có điều đảm nhận một cái vai quá ư là xấu xí không chút hình tượng gì cả.
“Còn không mau đi đi?”
“Con đi ngay đây ạ.”.
/189
|