Chương 4.2: Vị trí trong lòng ba
Hạ Tình Không cắn môi dưới, cúi đầu. Hạ Chính Hoa càng cảm thấy cô đáng thương.
“Con biết là con đã làm phiền ba.”
“Tình Không…”
“Con nghe mẹ nói lúc con vừa ra đời đã bị thất lạc rồi, sau này mẹ ruột của con vì mãi không tìm được con, cũng u uất mà mất. Ba lại cưới dì… mọi người đều sống cuộc sống tốt. Vốn nghĩ dù sao con đã rời khỏi nhà họ Hạ nhiều năm như vậy rồi, cho dfu không về cũng không sao, không nên làm phiền.”
Hạ Tình Không ngước mắt, trong mắt lóe lên nước mắt. “Nhưng mà họ đều nói ba tuổi đã lớn rồi, lại vẫn luôn tìm con, nên con trở về. Không ngờ di và em gái vẫn là không thích con.”
Lời này của Hạ Tình Không lại khiến trái tim Hạ Chính Hoa chua xót.
Thẩm Diệu Ngọc và Hạ Chính Hoa vốn là thanh mai trúc mã từ nhỏ, Hạ Chính Hoa muốn phát triển thế lực gia tộc, nên đã cưới cô chủ của nhà họ Nạp Lan lúc đó, cũng chính là mẹ đẻ của Hạ Tình Không, Nạp Lan Tuyết. Năm đó Hạ Tình Không mất tích, Nạp Lan Tuyết cũng vì tìm con gái mà kiệt quệ tinh thần và sức lực, sau đó bệnh không dậy nổi, đã mất từ sớm rồi.
Sau đó, Thẩm Diệu Ngọc gả cho ông ta, sinh ra con gái Tình Xuyên.
Hạ Tình Xuyên có được toàn bộ sự yêu chiều của ông ta, nhưng Hạ Tình Không lại cô đơn, khổ sở ở bên ngoài, cũng may được mẹ nuôi nuôi dưỡng, đối xử với cô như con gái ruột.
Điều này khiến ông ta từ đầu đã áy náy với Hạ Tình Không rồi, cũng không nhịn được mà muốn đối xử tốt với Hạ Tình Không nhiều hơn. Hơn nữa Hạ Tình Không vừa về đã cứu ông ta khỏi cảnh lửa xém lông mày.
“Tình Xuyên, còn không xin lỗi!”
Lần đầu tiên Hạ Chính Hoa nổi giận với Hạ Tình Xuyên, Hạ Tình Xuyên sửng sốt, nhiều năm như vậy đều là cô ta ở bên cạnh ông ta, nhưng lại vì sự trở về của Hạ Tình Không mà nổi giận với cô ta như vậy!
“Ba!”
“Làm sai còn không thừa nhận?”
Hạ Tình Xuyên còn muốn giải thích, nhưng lại bị Thẩm Diệu Ngọc kéo lại, lắc đầu với cô ta.
Hạ Tình Xuyên lúc này mới không cam lòng mà xin lỗi Hạ Tình Không, giận dỗi ngồi lên sofa, không nói chuyện.
“Không sao.”
Hạ Tình Không cười xán lạn, nhưng lại càng làm Hạ Tình Xuyên chán ghét.
Cô chính là muốn hiệu quả này!
Hạ Tình Không lại rộng lượng nói: “Không trách em Tình Xuyên.”
“Lúc con còn nhỏ, mẹ của con đã chuẩn bị phòng riêng cho con, ngày mai bảo cô giúp việc thu dọn cho con, sau này cứ ở lại đó.”
Lời này nói ra, Hạ Tình Xuyên liền trợn to hai mắt nhìn về phía Hạ Chính Hoa.
Căn phòng đó là nơi có ánh sáng tốt nhất trong cả biệt thự, trang trí cũng sang trọng nhất!
Hơn nữa bên ngoài cửa sổ chính là trời xanh nước biếc và vườn hoa, thực sự là nơi cô ta luôn hướng tới!
Mặc dù chỗ khác cũng có thể trang trí như vậy, nhưng ở nhà họ Hạ, căn phòng này chính là tượng trưng của quyền lợi. Đó cũng là nơi lúc trước Hạ Chính Hoa tốn công sức lớn để trang trí cho đứa con gái thương yêu nhất của ông ta, cũng là tượng trưng cho thân phận cô chủ con vợ cả của nhà họ Hạ!
Nhiều năm như vậy, Hạ Tình Xuyên cậy Hạ Chính Hoa yêu thương cô ta, nghĩ sớm muộn gì căn phòng đó cũng sẽ là của cô ta. Hạ Chính Hoa lại vẫn không nhắc tới, Hạ Tình Xuyên cảm thấy ông ta quá chìm đắm trong chuyện cũ, cho nên không muốn chạm tới chuyện cũ.
Nhưng Hạ Tình Không vừa về, ông ta đã muốn cho cô ở?
Tuy căn phòng đó vẫn là của Hạ Tình Không, nhưng đây không thể nghi ngờ là cupws đi vị trí của cô ta trong lòng ba!
“Cảm ơn!”
Hạ Tình Không làm như vô ý mà nhìn Hạ Tình Xuyên một cái, trong ý cười lại lộ ra nụ cười đạt được ý đồ, nhìn Hạ Tình Xuyên giận sôi máu, cả người đều không ổn lắm.
/2723
|