Chương 12.1: Một dao máu chảy đầm đìa
Nhà họ Mục? Hai tên lưu manh vô danh tiểu tốt cũng từng nghe danh nhà họ Mục!
Toàn bộ thành phố SH, có ai mà không biết nhà họ Mục? Một tay nắm toàn bộ nền kinh tế của thành phố SH, chính trị!
Thì ra cô gái xinh đẹp trước mặt này là vị hôn thê của trưởng tử nhà họ Mục mà gần đây được mọi người bàn tán xôn xao, cô cả nhà họ Hạ, Hạ Tình Không?
Hai người bắt đầu sợ sệt, ánh mắt nhìn qua Trần Văn Khang, không biết làm gì cho phải, họ không đắc tội nhà họ Mục nổi!
Trần Văn Khang châm thuốc lá, sâu kín mở miệng: "Hạ Tình Không, con vợ cả của nhà họ Hạ, nghe nói sắp trở thành vợ của cậu cả nhà họ Mục đúng không? Đúng là vận may rất tốt, nếu như lúc này bị dính scandal...Trước khi cô cả nhà họ Hạ vào nhà họ Mục, thông dâm với đàn ông khác...Mà không chỉ một người...Không biết nhà họ Mục còn muốn đứa con dâu này nữa không nhỉ..."
Hai người nghe Trần Văn Khang nói, người gầy không nhịn được hỏi một câu: "Ông chủ Khang, ông nói đồng ý cho chúng tôi mười vạn, có thể tăng thêm chút không? Sau khi làm xong chuyện, anh em chúng tôi không dám sống ở thành phố SH nữa..."
"Thành giao, thêm năm vạn, không thể nhiều hơn nữa. Gần đây tôi cũng khá kẹt!"
Công ty sắp sập tiệm đến nơi, trong tay có thể không kẹt sao?
Vì thù lao phong phú, tên mập và tên gầy quyết tâm liều mạng, đi đến bên cạnh Hạ Tình Không. Hạ Tình Không nhắm mắt lại, trong đầu bắt đầu nghĩ đối sách mới.
Làm sao bây giờ!
Làm sao bây giờ!
Không thể để hai tên lưụ manh này chà đạp được!
Trong lúc nhất thời, bàn tay của tên mập đã vuốt vuốt lên khuôn mặt bóng loáng của Hạ Tình Không.
...
Đang lúc tên mập muốn sờ xuống phía dưới thì cửa của nhà kho bị mở ra.
Không, bị đá văng mới đúng!
Hạ Tình Không quay đầu nhìn, là Mục Thần Hạo.
Cuối cùng Mục Thần Hạo cũng đến, trong lòng Hạ Tình Không thở phào một hơi. Tuy cô không phải người quan trọng trong lòng Mục Thần Hạo, nhưng dù sao quan hệ cũng tốt hơn tên đáng ghét Trần Văn Khang này nhiều!
Trần Văn Khang thấy Mục Thần Hạo đến, sắc mặt biến đổi.
Mục Thần Hạo không vội vàng đi vào, mà hứng thú khoanh tay đứng trước cửa, dựa vào thành cửa.
"Phụ nữ của tôi, mấy người cũng dám đụng?"
Tay Trần Văn Khang run run, sau đó bóp tắt thuốc lá trong tay, rút một con dao gọt trái cây bên hông ra, cấp tốc đi đến trước mặt Hạ Tình Không, dùng dao kề ngang cổ cô: "Mục Thần Hạo! Anh không được qua đây, phụ nữ của anh thì thế nào? Cô ta hại tôi tan nhà nát cửa. Tôi muốn cô ta phải trả giá đắt."
"Trần Văn Khang, vốn ông chỉ bị mất vợ con và công ty. Hiện tại ông nên chuẩn bị tinh thần, nửa đời còn lại của mình ở trong nhà tù đi!" Mục Thần Hạo bình tĩnh cúi đầu, thưởng thức chiếc nhẫn đầu rồng trong tay mình.
Trần Văn Khang cười dữ tợn một tiếng: "Bây giờ Hạ Tình Không đang ở trong tay tôi, anh có tư cách gì mà nói điều kiện? Anh cảm thấy anh có thể nhanh hơn được con dao trong tay tôi sao?"
"...Vậy thử chút xem, dao của ông nhanh hay tôi nhanh."
Mục Thần Hạo vừa dứt lời, trong chiếc nhẫn đầu rồng liền bắn ra một viên bi thép rất nhỏ, mục tiêu chính là bàn tay cầm dao của Trần Văn Khang.
Trần Văn Khang cảm thấy cổ tay đau đớn một cái, con dao lập tức rớt xuống đất.
Mục Thần Hạo canh đúng thời cơ đi đến đá một cước mạnh vào bụng Trần Văn Khang.
Trần Văn Khang rên đau một tiếng ngã xuống đất, "bịch" một tiếng lớn, có thể thấy được Mục Thần Hạo dùng lực mạnh cỡ nào.
/2723
|