Chương 10.1: Xuống xe trên đường cao tốc
Sau khi giả bộ lưu luyến một lát, Hạ Tình Không không quay đầu lại mà lên xe.
Sau khi lên xe, chiếc xe hơi vững vàng lái trở về nhà họ Mục. Tình Không nhắm mắt lại, chuẩn bị chợp mắt một lát, tối hôm qua ngủ không ngon, sáng lại dậy rất sớm, cô cảm thấy hơi đau đầu.
Nhưng vừa ngủ chưa được mấy phút, Tình Không cảm thấy trên mặt của cô có hơi thở phả tới, chóp mũi truyền tới một mùi dễ ngửi.
Tình Không mở mắt ra, chợt giật mình, đập vào mắt là khuôn mặt phóng to của Mục Thần Hạo.
“Đệch, anh làm cái gì? Muốn dọa chết tôi à?” Tình Không vỗ lồng ngực của mình, môi đỏ khẽ lên tiếng phàn nàn.
Mục Thần Hạo chậm rãi thả lỏng cà vạt của áo vest ra, sau đó nói: “Khóe miệng của cô có vụn bánh mì, thấy không? Đường đường là cô chủ con vợ cả của nhà họ Hạ, tướng ăn của cô kém quá rồi.”
“Cô đây thích ăn thế nào thì ăn, liền quan gì tới anh?” Tình Không thật sự phiền cậu chủ nhà họ Mục trước mặt này, sao chuyện gì cũng muốn quản, giờ còn chưa gả qua đâu!
Nếu như gả qua rồi, thì còn sống nổi?!
“Cô là vợ chưa cưới của tôi, sao tôi không quản được cô chứ? Cô tưởng rằng mợ chủ của nhà họ Mục tôi dễ làm như vậy à?” Mặt mày Mục Thần Hạo hơi cau lại, lạnh giọng nói.
“Anh tưởng tôi muốn gả cho anh à? Anh không muốn tôi làm cũng được thôi, dù sao nhà họ Hạ cũng không phải chỉ có mình tôi là con gái, Hạ Tình Xuyên không phải rất hợp khẩu vị của anh à?” Tình Không phản kích.
……
Mục Thần Hạo thật sự bị Tình Không nói nghẹn, sắc mặt hơi thay đổi.
“A Chính, dừng xe.”
Tệ rồi, cái tên này không phải muốn đuổi cô xuống xe, để cô tự đi về đó chứ? Hạ Tình Không cẩn thận nhìn lén Mục Thần Hạo một cái.
Chiếc xe từ từ dừng lại.
“Cậu chủ, sao vậy?” Tài xế được gọi là A Chính quay đầu hỏi.
Còn chưa đợi Mục Thần Hạo lên tiếng, trên mặt Hạ Tình Không đã tươi cười, kéo cánh tay của Mục Thần Hạo, ngọt ngào nói: “He he, tôi nói đùa với anh thôi…”
“Xuống xe.”
Môi mỏng của Mục Thần Hạo khẽ hé, ra lệnh.
“Cậu chủ à, nơi này là đường cao tốc… không…” A Chính do dự lên tiếng.
“Xuống xe, đừng để tôi nói lần thứ ba…” Mục Thần Hạo chậm rãi lên tiếng.
Hạ Tình Không càng buồn bực, cái tên này sao nói trở mặt là trở mặt, vừa nãy nghe A Chính nói đây đang ở trên đường cao tốc, bảo cô xuống xe ở chỗ này quá là nguy hiểm, tốt xấu gì cũng phải xuống đường cao tốc chứ?
Nhà họ Mục này đối xử với mợ của tương lai như vậy à?
Tính tình của Tình Không nháy mắt cũng vọt lên, đạp mở cửa xe, sau đó giẫm đôi giày gót mảnh cao 10 cm xuống xe.
Hạ Tình Không không nhịn được mà mắng: “Xuống xe thì xuống xe, ai thèm ngồi xe của anh chứ? Mục Thần Hạo, anh đợi đấy cho tôi, anh cái đồ biến thái chết tiệt.”
Sau khi chiếc xe lái được khoảng 10 mét, lại đỗ lại lần nữa, cửa xe bị mở ra, tài xế A Chính xuống xe đưa một chiếc di động cho Hạ Tình Không, nhỏ giọng nói bên tai của Tình Không: “Cô Hạ, đừng chống đối cậu chủ, nếu không cô sẽ rất khó sống ở nhà họ Mục.”
A Chính nói xong liền trở về.
Mục Thần Hạo ở trong xe vươn đầu ra, nhìn Tình Không nói: “Bên trên có chỉ đường, trong vòng hai tiếng tự nghĩ cách đến nhà họ Mục… nếu không, hậu quả tự chịu.”
Mục Thần Hạo nói xong, cửa chiếc xe lại đóng chặt lại, chiếc xe chậm rãi lái đi, để lại cát bụi.
“Đệch, cái tên này làm thật à, thật sự vứt mình ở trên đường cao tốt, ác độc quá rồi đấy!”
/2723
|