" Biết vậy thì tốt. Trong lòng cô nên chỉ có một mình tôi thôi."
" Vâng. Sau này tôi không cãi anh nữa. Anh muốn gì cũng được."
Hắn nhướng mày lên nhìn cô, giống như cô vừa bị trúng tà vậy, mới ban nãy còn cãi nhau với hắn, vậy mà bây giờ câu nào cũng nghe theo hắn.
" Mau thay đồ đi. Cô bệnh tôi không chăm sóc cô nữa đâu."
Hắn quăng cái khăn tắm vào người cô rồi bỏ đi ra ngoài. Chỉ cần ngọt ngào với hắn một chút, hắn liền thay đổi thái độ với cô. Cô không tin là hắn chưa từng động lòng với cô.
…
Tối hôm đó.
Hắn nằm trên giường bấm điện thoại, còn cô thì đi pha ít sữa cho hắn. Hắn thường có thói quen dùng một ly sữa trước khi ngủ, lần này là chính tay cô pha.
Cô bước vào phòng mang theo ly sữa đặt cạnh bàn rồi nói.
" Cũng khuya rồi. Anh mau uống đi rồi ngủ sớm. Mai còn đến công ty nữa."
" Cô uống nhầm thuốc à? Hôm nay còn tự pha sữa cho tôi?"
Cô ngồi xuống đầu giường, hai tay đặt lên gối khó xử. Cô ngại ngùng nói.
" Tôi biết sai rồi. Tôi muốn làm chút gì đó để xin lỗi anh."
Hắn bỏ điện thoại sang một bên mà ngồi dậy.
" Vậy nên cô tự mình pha sữa cho tôi à?"
" Ừm. Nếu anh thích sau này tôi sẽ đều tự pha. Với lại tôi có một chuyện muốn nói."
" Nói đi."_hắn cầm ly sữa lên rồi uống.
Cô hít lấy một hơi rồi mới can đảm nói.
" Tôi có thể lên giường ngủ không? Ghế sofa đó bé quá, lại hơi cứng. Tôi không chiếm chỗ của anh đâu, tôi chỉ xin một góc giường thôi."
Hắn có hơi đớ người, cô xin hắn được lên giường ngủ? Hắn tự ngắt tay mình một cái xem có đau không? Hóa ra rất đau, vậy không phải là mơ rồi. Chỉ là hắn không hiểu, cô rốt cuộc có ý đồ gì?
" Cô lại muốn bày trò gì đúng không?"
" Không có…thật sự sofa rất khó ngủ. Anh không tin có thể nằm thử. Tôi thậm chí không thể trở mình được. Anh không sót cho tôi sao?"_cô nắm lấy tay hắn.
Hắn thản nhiên hất tay cô ra. Cô là đang muốn quyến rũ hắn sao? Cũng may là hắn còn khó tỉnh táo.
" Vậy thì cô cứ ngủ trên giường đi. Chúng ta không ai đụng đến ai là được."
" Cảm ơn anh."_cô mỉm cười.
Nụ cười của cô rất ngọt ngào, nhất thời hắn bị thu hút mà cứ nhìn mãi. Cô không tiếp tục nói chuyện có lẽ hắn đã không thôi nhìn.
" Anh đã quen việc ở công ty chưa?"
" Cũng ổn."
" Ở phòng truyền thông cũng tốt. Mọi người ở đó đều rất nhiệt tình."
" Vậy à?"
" Ừm."_cô gật đầu.
Thật ra cô muốn nói chuyện với hắn nhiều hơn, nhưng mà nói đi nói lại cũng hết chuyện để nói.
" Ở đó còn có anh trai của tôi. Nên cô thấy rất vui đúng chứ?"
" Không có. Mặc dù chúng tôi chung phòng làm việc, nhưng lại rất ít nói chuyện. Công việc của ai người nấy làm, không ai liên quan tới ai hết."
" Có cảm giác như cô đang thanh minh với tôi vậy?"
Cô ngượng đến muốn đỏ cả mặt, đúng là cô đang giải thích với hắn, để hắn không hiểu lầm.
" Anh đừng hiểu lầm. Từ khi lấy anh, tôi đã không còn tơ tưởng tới ai khác. Với tôi chỉ có cuộc sống hiện tại, con dâu của nhà họ Huỳnh."
" Vậy à?"
Hắn cứ luôn hỏi cắt cớ cô. Cô cũng không biết nên nói gì tiếp theo.
" Ngủ đi. Mai tôi còn đi làm."
Hắn đi vào nhà vệ sinh đánh răng. Còn cô thì gom đồ lên giường, cô lấy một cái gối ra chắn giữa giường. Hắn vừa bước ra liền thấy.
" Đây là ranh giới mà cô nói sao?"
" Nếu anh muốn phần mình to hơn. Vậy thì tôi sẽ nhích vô một chút."
" Không cần. Cứ như vậy đi."
Hắn lên giường rồi kéo chăn đắp, xoay lưng về phía cô. Cô nằm nhìn lên trần nhà, không ngờ yêu cầu của cô vậy mà hắn cũng chấp nhận.
" Aya."_hắn thở dài.
Cô bèn nhìn xem, thấy hắn đang tự đấm vào lưng mình vài cái. Cô liền ngồi dậy, có chút quan tâm nên hỏi hắn.
" Anh bị làm sao vậy? Mõi lưng à?"
" Không có gì. Cô không cần quan tâm."
" Tôi biết bóp lưng điều trị nhức mõi. Hay là để tôi giúp anh nhé?"
Hắn quay người sang nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ. Cô mà cũng biết mấy cái đó sao?
" Nhìn tôi có giống tin cô không?"
" Ông của tôi cũng hay bị nhức mõi, đau nửa đầu. Nên từ nhỏ tôi đã học qua, tôi hi vọng mình sẽ giúp cho ông đỡ đau hơn."
" Thì sao?"
" Tuy là bây giờ tôi không còn ở cạnh ông nữa. Nhưng mà tôi vẫn còn nhớ cách trị. Hay là anh để tôi giúp anh?"
Hắn suy nghĩ một lúc xong cũng cho cô giúp. Hắn cởi áo thun ra, nằm úp mặt xuống, ngửa lưng lên.
" Nếu không khỏi. Tôi sẽ tính sổ với cô."
Cô đưa tay lên vai hắn đầu tiên bắt đầu xoa xoa bóp bóp, từng nhịp nhẹ nhàng, lúc thì dồn dập, hắn nằm bên dưới có chút dễ chịu nên không nói gì. Đúng là có hiệu quả thật, do cô hên hay là do cô hay thật?
Cô xoa rồi bóp, cứ như thế 10’ trôi qua, khi cô bóp gần tới lưng quần của hắn, hắn liền trở mình dậy. Hắn làm cô ngã xuống giường. Sau đó liền tra khảo cô.
" Cô có biết mình xuống sâu quá rồi không?"
" Chỗ đó nhiều nguyệt đạo nhất. Anh đừng nghĩ bậy bạ, tôi chỉ là đang muốn giúp anh."
" Vậy à? Chi bằng cô giúp tôi cảm thấy vui vẻ đi."
" Nếu anh khỏe lại rồi thì ngủ sớm đi."
Cô mặc kệ hắn, cô quay lưng lại, ôm gối mà giả vờ ngủ. Hắn thấy vậy cũng không nói gì, bèn quay về trạng thái ban đầu. Hắn cũng ngủ thiếp đi.
" Vâng. Sau này tôi không cãi anh nữa. Anh muốn gì cũng được."
Hắn nhướng mày lên nhìn cô, giống như cô vừa bị trúng tà vậy, mới ban nãy còn cãi nhau với hắn, vậy mà bây giờ câu nào cũng nghe theo hắn.
" Mau thay đồ đi. Cô bệnh tôi không chăm sóc cô nữa đâu."
Hắn quăng cái khăn tắm vào người cô rồi bỏ đi ra ngoài. Chỉ cần ngọt ngào với hắn một chút, hắn liền thay đổi thái độ với cô. Cô không tin là hắn chưa từng động lòng với cô.
…
Tối hôm đó.
Hắn nằm trên giường bấm điện thoại, còn cô thì đi pha ít sữa cho hắn. Hắn thường có thói quen dùng một ly sữa trước khi ngủ, lần này là chính tay cô pha.
Cô bước vào phòng mang theo ly sữa đặt cạnh bàn rồi nói.
" Cũng khuya rồi. Anh mau uống đi rồi ngủ sớm. Mai còn đến công ty nữa."
" Cô uống nhầm thuốc à? Hôm nay còn tự pha sữa cho tôi?"
Cô ngồi xuống đầu giường, hai tay đặt lên gối khó xử. Cô ngại ngùng nói.
" Tôi biết sai rồi. Tôi muốn làm chút gì đó để xin lỗi anh."
Hắn bỏ điện thoại sang một bên mà ngồi dậy.
" Vậy nên cô tự mình pha sữa cho tôi à?"
" Ừm. Nếu anh thích sau này tôi sẽ đều tự pha. Với lại tôi có một chuyện muốn nói."
" Nói đi."_hắn cầm ly sữa lên rồi uống.
Cô hít lấy một hơi rồi mới can đảm nói.
" Tôi có thể lên giường ngủ không? Ghế sofa đó bé quá, lại hơi cứng. Tôi không chiếm chỗ của anh đâu, tôi chỉ xin một góc giường thôi."
Hắn có hơi đớ người, cô xin hắn được lên giường ngủ? Hắn tự ngắt tay mình một cái xem có đau không? Hóa ra rất đau, vậy không phải là mơ rồi. Chỉ là hắn không hiểu, cô rốt cuộc có ý đồ gì?
" Cô lại muốn bày trò gì đúng không?"
" Không có…thật sự sofa rất khó ngủ. Anh không tin có thể nằm thử. Tôi thậm chí không thể trở mình được. Anh không sót cho tôi sao?"_cô nắm lấy tay hắn.
Hắn thản nhiên hất tay cô ra. Cô là đang muốn quyến rũ hắn sao? Cũng may là hắn còn khó tỉnh táo.
" Vậy thì cô cứ ngủ trên giường đi. Chúng ta không ai đụng đến ai là được."
" Cảm ơn anh."_cô mỉm cười.
Nụ cười của cô rất ngọt ngào, nhất thời hắn bị thu hút mà cứ nhìn mãi. Cô không tiếp tục nói chuyện có lẽ hắn đã không thôi nhìn.
" Anh đã quen việc ở công ty chưa?"
" Cũng ổn."
" Ở phòng truyền thông cũng tốt. Mọi người ở đó đều rất nhiệt tình."
" Vậy à?"
" Ừm."_cô gật đầu.
Thật ra cô muốn nói chuyện với hắn nhiều hơn, nhưng mà nói đi nói lại cũng hết chuyện để nói.
" Ở đó còn có anh trai của tôi. Nên cô thấy rất vui đúng chứ?"
" Không có. Mặc dù chúng tôi chung phòng làm việc, nhưng lại rất ít nói chuyện. Công việc của ai người nấy làm, không ai liên quan tới ai hết."
" Có cảm giác như cô đang thanh minh với tôi vậy?"
Cô ngượng đến muốn đỏ cả mặt, đúng là cô đang giải thích với hắn, để hắn không hiểu lầm.
" Anh đừng hiểu lầm. Từ khi lấy anh, tôi đã không còn tơ tưởng tới ai khác. Với tôi chỉ có cuộc sống hiện tại, con dâu của nhà họ Huỳnh."
" Vậy à?"
Hắn cứ luôn hỏi cắt cớ cô. Cô cũng không biết nên nói gì tiếp theo.
" Ngủ đi. Mai tôi còn đi làm."
Hắn đi vào nhà vệ sinh đánh răng. Còn cô thì gom đồ lên giường, cô lấy một cái gối ra chắn giữa giường. Hắn vừa bước ra liền thấy.
" Đây là ranh giới mà cô nói sao?"
" Nếu anh muốn phần mình to hơn. Vậy thì tôi sẽ nhích vô một chút."
" Không cần. Cứ như vậy đi."
Hắn lên giường rồi kéo chăn đắp, xoay lưng về phía cô. Cô nằm nhìn lên trần nhà, không ngờ yêu cầu của cô vậy mà hắn cũng chấp nhận.
" Aya."_hắn thở dài.
Cô bèn nhìn xem, thấy hắn đang tự đấm vào lưng mình vài cái. Cô liền ngồi dậy, có chút quan tâm nên hỏi hắn.
" Anh bị làm sao vậy? Mõi lưng à?"
" Không có gì. Cô không cần quan tâm."
" Tôi biết bóp lưng điều trị nhức mõi. Hay là để tôi giúp anh nhé?"
Hắn quay người sang nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ. Cô mà cũng biết mấy cái đó sao?
" Nhìn tôi có giống tin cô không?"
" Ông của tôi cũng hay bị nhức mõi, đau nửa đầu. Nên từ nhỏ tôi đã học qua, tôi hi vọng mình sẽ giúp cho ông đỡ đau hơn."
" Thì sao?"
" Tuy là bây giờ tôi không còn ở cạnh ông nữa. Nhưng mà tôi vẫn còn nhớ cách trị. Hay là anh để tôi giúp anh?"
Hắn suy nghĩ một lúc xong cũng cho cô giúp. Hắn cởi áo thun ra, nằm úp mặt xuống, ngửa lưng lên.
" Nếu không khỏi. Tôi sẽ tính sổ với cô."
Cô đưa tay lên vai hắn đầu tiên bắt đầu xoa xoa bóp bóp, từng nhịp nhẹ nhàng, lúc thì dồn dập, hắn nằm bên dưới có chút dễ chịu nên không nói gì. Đúng là có hiệu quả thật, do cô hên hay là do cô hay thật?
Cô xoa rồi bóp, cứ như thế 10’ trôi qua, khi cô bóp gần tới lưng quần của hắn, hắn liền trở mình dậy. Hắn làm cô ngã xuống giường. Sau đó liền tra khảo cô.
" Cô có biết mình xuống sâu quá rồi không?"
" Chỗ đó nhiều nguyệt đạo nhất. Anh đừng nghĩ bậy bạ, tôi chỉ là đang muốn giúp anh."
" Vậy à? Chi bằng cô giúp tôi cảm thấy vui vẻ đi."
" Nếu anh khỏe lại rồi thì ngủ sớm đi."
Cô mặc kệ hắn, cô quay lưng lại, ôm gối mà giả vờ ngủ. Hắn thấy vậy cũng không nói gì, bèn quay về trạng thái ban đầu. Hắn cũng ngủ thiếp đi.
/112
|