Hai mươi phút sau, bọn họ tới một trung tâm tắm hơi.
Kỷ Vĩ bảo cô: “Lát nữa anh ở phòng xông hơi bên kia chờ em, phòng đó nhiệt độ vừa phải, ngồi nói chuyện cũng được.”
Kiều Mạt tắm qua loa một chút, mặc quần áo của trung tâm tắm hơi vào xong, liền sang phòng xông hơi bên cạnh, trung tâm tắm hơi này rất rộng, phòng trị liệu bằng nham thạch từ núi lửa, phòng xông hơi, phòng chứa than, lớn nhỏ khác nhau, giống như đi trong mê cung, cô tìm xung quanh, rốt cuộc tìm thấy Kỷ Vĩ trong một phòng xông hơi nhỏ nhất, hắn đang ngồi bên trong, nhàm chán lật xem một quyển tạp chí ảnh trước mặt.
Thấy Kiều Mạt vào, hắn cười ha hả, với lấy cái túi ni lông bên cạnh, Kiều Mạt nhìn theo, là bia, một túi đầy toàn là bia lon.
Hắn cười, nhưng thoạt nhìn có vẻ tinh quái, xấu xa: “Không phải em nói, em không uống rượu còn giống người, vừa chạm tới rượu liền không giống người sao? Hôm nay cho em một cơ hội để em điên cuồng một lần.”
Kiều Mạt lẩm bẩm: “Em sẽ không cho anh cơ hội thưởng thức đâu.”
Hắn gân giọng nói: “Thật ra anh chỉ muốn mở mang tầm mắt một chút, xem một ma nữ nổi loạn là như thế nào. Em biết không, anh cũng có tật xấu, anh ấy à, cứ uống một chút rượu vào là nói nhiều, uống thêm một chút nữa lại rất vô sỉ, uống thêm chút nữa, anh rất phong lưu, khi đã quá chén, anh lại vô cùng dịu dàng.”
Kiều Mạt trừng mắt lườm hắn, hắn khiêu khích nói: “Em muốn xem anh biểu diễn cấp mấy?”
Cô hậm hực: “Đôi khi em thấy anh rất hạ lưu.”
Hắn vênh váo: “Vừa khéo hợp với em rụt rè.”
Vừa mở lon bia ra, hắn liền đưa cho cô, “Đến đây đi, cho dù em có cưỡng bức anh, anh cũng quyết không hét lên đâu.”
Kiều Mạt giằng lấy lon bia, “Thôi được, hôm nay em sẽ cùng anh say sưa một lần.”
Uống rượu rồi, Kỷ Vĩ mới cảm thấy hối hận, đúng là không nên để cô uống rượu, mới một lon bia mà cô nhóc này đã lộ nguyên hình rồi, bắt đầu ầm ĩ hệt như chim sẻ ríu rít.
“Em sẽ kể anh nghe một truyện cười.”
Kỷ Vĩ không nói gì, đây đã là truyện cười thứ tám cô kể rồi.
Kiều Mạt rất vui, cô nằm đè lên người Kỷ Vĩ, vừa vặn nằm trên bụng hắn, Kỷ Vĩ thuận tay, luồn tay vào trong áo cô tìm kiếm đôi gò bồng, rất không an phận muốn sờ nắn cô một chút, cô giữ tay hắn lại: “Vùng cấm.”
Hắn hừ một tiếng: “Vùng cấm chẳng phải để người ta xông vào sao?”
Kiều Mạt đẩy tay hắn ra, nói tiếp: “Em lại kể anh nghe một truyện cười nữa.”
Hắn vô cùng bất đắc dĩ gối đầu lên tay, ai, cô nhóc này.
Kiều Mạt vô cùng hào hứng kể truyện: “Có một người đàn ông cưới một mỹ nữ về làm vợ, trước khi cưới thì thề non hẹn biển, nói rằng sẽ chăm sóc vợ cả đời, kết quả là, người vợ vừa bị bệnh, người chồng liền lộ nguyên hình, bỏ mặc vợ trong bệnh viện, dở sống dở chết uất hận mà không có chỗ trút giận. Sau đó anh em bên nhà ngoại đến mắng nhiếc, ba chồng cũng không thể trơ mắt nhìn nữa, đành đứng ra hứa hẹn, bất kể con dâu sống hay chết, đã cưới vào cửa, đều do nhà ông lo liệu, sau đó ba chồng không nói hai lời liền đưa tiền tiết kiệm cho con dâu chữa bệnh, mời bác sĩ tốt nhất đến điều trị, tìm hộ lý giỏi nhất, nằm trong phòng bệnh hạng nhất, hết thảy mọi việc đều lựa điều kiện tốt nhất, cứ như vậy người vợ này cũng chữa khỏi bệnh, mà chuyện đầu tiên cô ta làm sau khi xuất viện là ly hôn với người chồng vô tâm, sau đó quang minh chính đại quăng một câu vào mặt chồng cũ, anh nghe kỹ cho tôi, ba anh nói, tôi được cưới vào cửa nhà anh, sống là người nhà anh, chết là ma nhà anh, đúng, tôi nhận, cho nên hiện tại tôi qua lại với ba anh, anh hãy nghe cho rõ để sau này khi gặp mặt tôi, nhất định phải gọi tôi là mẹ.”
Kỷ Vĩ ha một tiếng, có chút hứng thú: “Sau đó thì sao?”
Kiều Mạt lại uống một ngụm bia, vui vẻ hào hứng kể tiếp: “Quả đúng là mỹ nữ kia qua lại với ba chồng, sống chết gì cũng đòi gả cho ba chồng góa vợ, bất luận ai can ngăn cũng vô dụng, cuối cùng, cô cũng khiến ba chồng cảm động, rốt cuộc đi đăng ký kết hôn vào một ngày nọ, tên đàn ông khốn kiếp kia không chỉ đánh mất người vợ xinh đẹp, lại rước về một mẹ kế xảo quyệt, để giờ đây không thể tránh khỏi việc gọi một đứa bé còn bú sữa mẹ là em, người vợ trước của hắn chính đại quang minh mà sinh cho hắn một đứa em trai.”
Kỷ Vĩ cười ha ha: “Đáng đời gã đàn ông kia, người vợ nào chẳng như vậy, diễn kịch còn muốn trước sau vẹn toàn, thật hết nói nổi mà.”
“Còn chưa hết đâu, sau khi bên kế hoạch hóa gia đình tìm đến, không phải ngươi lại sinh một em bé nữa sao? Ai thèm quản ngươi cái gì là tình yêu đã phai nhạt hay là hai lần kết hôn, dù sao cũng đã vỡ kế hoạch, phải nộp tiền phạt.”
Kỷ Vĩ cười to: “Làm đúng lắm, kế hoạch hóa gia đình là quốc sách căn bản.”
Hai người cùng cười.
Đúng lúc này, cửa phòng xông hơi lại mở ra, một đôi vợ chồng trung niên bước vào, vừa nhìn thấy Kỷ Vĩ, người đàn ông chào hỏi: “Tiểu Kỷ? Ha, dẫn bạn gái đến thư giãn à?”
Kỷ Vĩ chạy nhanh đến chỗ ông ta ngồi chào hỏi: “Vâng, anh Lý, chị dâu.”
Kiều Mạt cẩn thận đánh giá người đàn ông trước mặt, đột nhiên cô hỏi một câu rất ngốc nghếch: “Hai người là vợ chồng sao? Vậy người đàn ông này cũng thật biết điều nha, vợ ông còn đang tắm rửa bên trong mà ông lại trêu ghẹo nữ phục vụ, ông còn chạm đầu ngón chân vào ngực nữ phục vụ, ông đúng là không biết xấu hổ.”
Một câu này vừa thốt ra, thật sự khiến cho ba người còn lại sửng sốt tựa như sấm sét giữa trời quang.
Kỷ Vĩ choáng váng, vô cùng xấu hổ, Kiều Mạt, em chắc cũng chưa say đi, còn chưa uống hết ba lon bia mà em đã nói năng lung tung rồi? Lại nhìn sang anh Lý, sắc mặt xanh mét, không nghĩ tới hành động mờ ám, vụng trộm của mình lại bị cô nhóc này bắt gặp, vậy nếu chị Lý nghe tin chồng mình phong lưu bên ngoài, mặt biến sắc, hận không thể mạnh tay giáng một bạt tai vào mặt chồng trước mặt mọi người, đôi vợ chồng kia xấu hổ, người phụ nữ ra ngoài, người đàn ông cũng hốt hoảng đuổi theo, sau cùng còn quay đầu lại dữ tợn trừng Kiều Mạt một cái, ánh mắt toát ra hung ác cùng cực, con đàn bà hỗn láo này.
Kiều Mạt cười ha hả, cô hỏi Kỷ Vĩ: “Không phải em cũng được gọi là thay trời hành đạo sao?”
Kỷ Vĩ nghiến răng nghiến lợi, kéo đầu của cô đè lên bụng anh, “Em, đây gọi là giết người phóng hỏa.”
Kiều Mạt phản đối, cô chỉ cảm thấy thú vị, dứt khoát gối đầu lên tay muốn nằm thoải mái một chút, nhưng trong lúc đầu óc mơ màng, miễn cưỡng định ngồi xuống, tay trái chống đỡ cơ thể, chỉ nghe thấy Kỷ Vĩ hét thảm một tiếng, dường như rất đau đớn.
Cô nghiêng mặt qua thì thấy, tay mình vừa vặn chống lên giữa hai chân hắn.
Kiều Mạt rút tay lại, ngơ ngác nhìn nơi đó, sau đó hối hận mà cắn cắn môi mỏng, cười ha ha nhìn Kỷ Vĩ tựa như đang hỏi, anh không bị gãy xương chứ?
Nhất thời Kỷ Vĩ dở khóc dở cười xấu hổ, từ khi chập chững yêu đương đến khi biết mùi khoái lạc, hắn vẫn là lần đầu tiên cùng một bạn gái có chút ngốc nghếch hẹn hò.
Càng khiến hắn bị thôi thúc hơn nữa chính là, trong nháy mắt nơi nào đó không chịu thua kém liền cứng rắn, hết thảy mọi việc Kiều Mạt đều thấy.
Hắn bất đắc dĩ nhìn cô nhóc khơi mào dục vọng kia, nhưng ngay lúc này cô lại mang vẻ mặt mờ mịt, vô tội, cứ như là người ngoài cuộc đang xem kịch hay vậy, dáng vẻ cô như đang nói chỉ là tai nạn thôi, anh làm gì được em.
Chết tiệt, hắn chửi thề, rốt cuộc cô nhóc quái thai này là ngu ngốc thật hay là giả điên?
Kiều Mạt nhìn vào mắt hắn, dường như ánh mắt ấy vừa lạ lẫm, vừa đặc biệt, đầu óc mơ màng, cô tò mò hỏi: “Kỷ Vĩ, anh đang nghĩ gì vậy?”
Kỷ Vĩ có chút tức giận, dừng lại một lát, hắn đuổi kịp cô, kéo cô ra ngoài, Kiều Mạt nói năng lộn xộn: “Rượu, vẫn còn hai lon bia nữa.”
Rất nhanh, hắn kéo cô đến trước cửa một phòng VIP.
Vào phòng, Kiều Mạt rất tò mò: “Đây là phòng VIP sao? Thế nào mà nhìn như phòng bình thường của khách sạn vậy? Qua đêm ở phòng này liệu có thoải mái không?”
Hắn hừ một tiếng, cởi áo choàng tắm ra, hai tay chống nạnh đứng trước mặt cô: “Nếu không chúng ta thử xem?”
Vừa nói xong lời này, hắn chặn ngang kéo Kiều Mạt ngã xuống giường lớn.
Lúc này Kiều Mạt cũng tỉnh táo lại đôi chút, cô ngã trên giường lớn, mà Kỷ Vĩ nằm đè lên cô ngay lập tức, tay chống hai bên hông cô, bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hắn như có một ngọn lửa thiêu đốt, càng lúc càng bùng cháy mãnh liệt.
Cô cúi đầu nhìn, đôi mắt nhìn vào vòm ngực trần cường tráng của Kỷ Vĩ, cơ bắp màu đồng rắn chắc đang nhấp nhô theo từng nhịp thở, cô lại choáng váng: “Anh muốn làm gì?”
Hắn nhìn cô chằm chằm, nhìn vào đôi môi mỏng hồng nhuận như hạt lựu của cô, không chút do dự liền cúi đầu hôn cô.
“Em nói gì?”
Kỷ Vĩ bảo cô: “Lát nữa anh ở phòng xông hơi bên kia chờ em, phòng đó nhiệt độ vừa phải, ngồi nói chuyện cũng được.”
Kiều Mạt tắm qua loa một chút, mặc quần áo của trung tâm tắm hơi vào xong, liền sang phòng xông hơi bên cạnh, trung tâm tắm hơi này rất rộng, phòng trị liệu bằng nham thạch từ núi lửa, phòng xông hơi, phòng chứa than, lớn nhỏ khác nhau, giống như đi trong mê cung, cô tìm xung quanh, rốt cuộc tìm thấy Kỷ Vĩ trong một phòng xông hơi nhỏ nhất, hắn đang ngồi bên trong, nhàm chán lật xem một quyển tạp chí ảnh trước mặt.
Thấy Kiều Mạt vào, hắn cười ha hả, với lấy cái túi ni lông bên cạnh, Kiều Mạt nhìn theo, là bia, một túi đầy toàn là bia lon.
Hắn cười, nhưng thoạt nhìn có vẻ tinh quái, xấu xa: “Không phải em nói, em không uống rượu còn giống người, vừa chạm tới rượu liền không giống người sao? Hôm nay cho em một cơ hội để em điên cuồng một lần.”
Kiều Mạt lẩm bẩm: “Em sẽ không cho anh cơ hội thưởng thức đâu.”
Hắn gân giọng nói: “Thật ra anh chỉ muốn mở mang tầm mắt một chút, xem một ma nữ nổi loạn là như thế nào. Em biết không, anh cũng có tật xấu, anh ấy à, cứ uống một chút rượu vào là nói nhiều, uống thêm một chút nữa lại rất vô sỉ, uống thêm chút nữa, anh rất phong lưu, khi đã quá chén, anh lại vô cùng dịu dàng.”
Kiều Mạt trừng mắt lườm hắn, hắn khiêu khích nói: “Em muốn xem anh biểu diễn cấp mấy?”
Cô hậm hực: “Đôi khi em thấy anh rất hạ lưu.”
Hắn vênh váo: “Vừa khéo hợp với em rụt rè.”
Vừa mở lon bia ra, hắn liền đưa cho cô, “Đến đây đi, cho dù em có cưỡng bức anh, anh cũng quyết không hét lên đâu.”
Kiều Mạt giằng lấy lon bia, “Thôi được, hôm nay em sẽ cùng anh say sưa một lần.”
Uống rượu rồi, Kỷ Vĩ mới cảm thấy hối hận, đúng là không nên để cô uống rượu, mới một lon bia mà cô nhóc này đã lộ nguyên hình rồi, bắt đầu ầm ĩ hệt như chim sẻ ríu rít.
“Em sẽ kể anh nghe một truyện cười.”
Kỷ Vĩ không nói gì, đây đã là truyện cười thứ tám cô kể rồi.
Kiều Mạt rất vui, cô nằm đè lên người Kỷ Vĩ, vừa vặn nằm trên bụng hắn, Kỷ Vĩ thuận tay, luồn tay vào trong áo cô tìm kiếm đôi gò bồng, rất không an phận muốn sờ nắn cô một chút, cô giữ tay hắn lại: “Vùng cấm.”
Hắn hừ một tiếng: “Vùng cấm chẳng phải để người ta xông vào sao?”
Kiều Mạt đẩy tay hắn ra, nói tiếp: “Em lại kể anh nghe một truyện cười nữa.”
Hắn vô cùng bất đắc dĩ gối đầu lên tay, ai, cô nhóc này.
Kiều Mạt vô cùng hào hứng kể truyện: “Có một người đàn ông cưới một mỹ nữ về làm vợ, trước khi cưới thì thề non hẹn biển, nói rằng sẽ chăm sóc vợ cả đời, kết quả là, người vợ vừa bị bệnh, người chồng liền lộ nguyên hình, bỏ mặc vợ trong bệnh viện, dở sống dở chết uất hận mà không có chỗ trút giận. Sau đó anh em bên nhà ngoại đến mắng nhiếc, ba chồng cũng không thể trơ mắt nhìn nữa, đành đứng ra hứa hẹn, bất kể con dâu sống hay chết, đã cưới vào cửa, đều do nhà ông lo liệu, sau đó ba chồng không nói hai lời liền đưa tiền tiết kiệm cho con dâu chữa bệnh, mời bác sĩ tốt nhất đến điều trị, tìm hộ lý giỏi nhất, nằm trong phòng bệnh hạng nhất, hết thảy mọi việc đều lựa điều kiện tốt nhất, cứ như vậy người vợ này cũng chữa khỏi bệnh, mà chuyện đầu tiên cô ta làm sau khi xuất viện là ly hôn với người chồng vô tâm, sau đó quang minh chính đại quăng một câu vào mặt chồng cũ, anh nghe kỹ cho tôi, ba anh nói, tôi được cưới vào cửa nhà anh, sống là người nhà anh, chết là ma nhà anh, đúng, tôi nhận, cho nên hiện tại tôi qua lại với ba anh, anh hãy nghe cho rõ để sau này khi gặp mặt tôi, nhất định phải gọi tôi là mẹ.”
Kỷ Vĩ ha một tiếng, có chút hứng thú: “Sau đó thì sao?”
Kiều Mạt lại uống một ngụm bia, vui vẻ hào hứng kể tiếp: “Quả đúng là mỹ nữ kia qua lại với ba chồng, sống chết gì cũng đòi gả cho ba chồng góa vợ, bất luận ai can ngăn cũng vô dụng, cuối cùng, cô cũng khiến ba chồng cảm động, rốt cuộc đi đăng ký kết hôn vào một ngày nọ, tên đàn ông khốn kiếp kia không chỉ đánh mất người vợ xinh đẹp, lại rước về một mẹ kế xảo quyệt, để giờ đây không thể tránh khỏi việc gọi một đứa bé còn bú sữa mẹ là em, người vợ trước của hắn chính đại quang minh mà sinh cho hắn một đứa em trai.”
Kỷ Vĩ cười ha ha: “Đáng đời gã đàn ông kia, người vợ nào chẳng như vậy, diễn kịch còn muốn trước sau vẹn toàn, thật hết nói nổi mà.”
“Còn chưa hết đâu, sau khi bên kế hoạch hóa gia đình tìm đến, không phải ngươi lại sinh một em bé nữa sao? Ai thèm quản ngươi cái gì là tình yêu đã phai nhạt hay là hai lần kết hôn, dù sao cũng đã vỡ kế hoạch, phải nộp tiền phạt.”
Kỷ Vĩ cười to: “Làm đúng lắm, kế hoạch hóa gia đình là quốc sách căn bản.”
Hai người cùng cười.
Đúng lúc này, cửa phòng xông hơi lại mở ra, một đôi vợ chồng trung niên bước vào, vừa nhìn thấy Kỷ Vĩ, người đàn ông chào hỏi: “Tiểu Kỷ? Ha, dẫn bạn gái đến thư giãn à?”
Kỷ Vĩ chạy nhanh đến chỗ ông ta ngồi chào hỏi: “Vâng, anh Lý, chị dâu.”
Kiều Mạt cẩn thận đánh giá người đàn ông trước mặt, đột nhiên cô hỏi một câu rất ngốc nghếch: “Hai người là vợ chồng sao? Vậy người đàn ông này cũng thật biết điều nha, vợ ông còn đang tắm rửa bên trong mà ông lại trêu ghẹo nữ phục vụ, ông còn chạm đầu ngón chân vào ngực nữ phục vụ, ông đúng là không biết xấu hổ.”
Một câu này vừa thốt ra, thật sự khiến cho ba người còn lại sửng sốt tựa như sấm sét giữa trời quang.
Kỷ Vĩ choáng váng, vô cùng xấu hổ, Kiều Mạt, em chắc cũng chưa say đi, còn chưa uống hết ba lon bia mà em đã nói năng lung tung rồi? Lại nhìn sang anh Lý, sắc mặt xanh mét, không nghĩ tới hành động mờ ám, vụng trộm của mình lại bị cô nhóc này bắt gặp, vậy nếu chị Lý nghe tin chồng mình phong lưu bên ngoài, mặt biến sắc, hận không thể mạnh tay giáng một bạt tai vào mặt chồng trước mặt mọi người, đôi vợ chồng kia xấu hổ, người phụ nữ ra ngoài, người đàn ông cũng hốt hoảng đuổi theo, sau cùng còn quay đầu lại dữ tợn trừng Kiều Mạt một cái, ánh mắt toát ra hung ác cùng cực, con đàn bà hỗn láo này.
Kiều Mạt cười ha hả, cô hỏi Kỷ Vĩ: “Không phải em cũng được gọi là thay trời hành đạo sao?”
Kỷ Vĩ nghiến răng nghiến lợi, kéo đầu của cô đè lên bụng anh, “Em, đây gọi là giết người phóng hỏa.”
Kiều Mạt phản đối, cô chỉ cảm thấy thú vị, dứt khoát gối đầu lên tay muốn nằm thoải mái một chút, nhưng trong lúc đầu óc mơ màng, miễn cưỡng định ngồi xuống, tay trái chống đỡ cơ thể, chỉ nghe thấy Kỷ Vĩ hét thảm một tiếng, dường như rất đau đớn.
Cô nghiêng mặt qua thì thấy, tay mình vừa vặn chống lên giữa hai chân hắn.
Kiều Mạt rút tay lại, ngơ ngác nhìn nơi đó, sau đó hối hận mà cắn cắn môi mỏng, cười ha ha nhìn Kỷ Vĩ tựa như đang hỏi, anh không bị gãy xương chứ?
Nhất thời Kỷ Vĩ dở khóc dở cười xấu hổ, từ khi chập chững yêu đương đến khi biết mùi khoái lạc, hắn vẫn là lần đầu tiên cùng một bạn gái có chút ngốc nghếch hẹn hò.
Càng khiến hắn bị thôi thúc hơn nữa chính là, trong nháy mắt nơi nào đó không chịu thua kém liền cứng rắn, hết thảy mọi việc Kiều Mạt đều thấy.
Hắn bất đắc dĩ nhìn cô nhóc khơi mào dục vọng kia, nhưng ngay lúc này cô lại mang vẻ mặt mờ mịt, vô tội, cứ như là người ngoài cuộc đang xem kịch hay vậy, dáng vẻ cô như đang nói chỉ là tai nạn thôi, anh làm gì được em.
Chết tiệt, hắn chửi thề, rốt cuộc cô nhóc quái thai này là ngu ngốc thật hay là giả điên?
Kiều Mạt nhìn vào mắt hắn, dường như ánh mắt ấy vừa lạ lẫm, vừa đặc biệt, đầu óc mơ màng, cô tò mò hỏi: “Kỷ Vĩ, anh đang nghĩ gì vậy?”
Kỷ Vĩ có chút tức giận, dừng lại một lát, hắn đuổi kịp cô, kéo cô ra ngoài, Kiều Mạt nói năng lộn xộn: “Rượu, vẫn còn hai lon bia nữa.”
Rất nhanh, hắn kéo cô đến trước cửa một phòng VIP.
Vào phòng, Kiều Mạt rất tò mò: “Đây là phòng VIP sao? Thế nào mà nhìn như phòng bình thường của khách sạn vậy? Qua đêm ở phòng này liệu có thoải mái không?”
Hắn hừ một tiếng, cởi áo choàng tắm ra, hai tay chống nạnh đứng trước mặt cô: “Nếu không chúng ta thử xem?”
Vừa nói xong lời này, hắn chặn ngang kéo Kiều Mạt ngã xuống giường lớn.
Lúc này Kiều Mạt cũng tỉnh táo lại đôi chút, cô ngã trên giường lớn, mà Kỷ Vĩ nằm đè lên cô ngay lập tức, tay chống hai bên hông cô, bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt hắn như có một ngọn lửa thiêu đốt, càng lúc càng bùng cháy mãnh liệt.
Cô cúi đầu nhìn, đôi mắt nhìn vào vòm ngực trần cường tráng của Kỷ Vĩ, cơ bắp màu đồng rắn chắc đang nhấp nhô theo từng nhịp thở, cô lại choáng váng: “Anh muốn làm gì?”
Hắn nhìn cô chằm chằm, nhìn vào đôi môi mỏng hồng nhuận như hạt lựu của cô, không chút do dự liền cúi đầu hôn cô.
“Em nói gì?”
/68
|