Editor: Cà Rốt Hồng
Di nương, người trở về nghỉ ngơi sớm đi, sáng hôm nay Ngũ đệ đệ và Lục đệ đệ lại giận dỗi . . . . . . Tào Ngọc Di cười khuyên nhủ.
Chu thị vừa nghe đến chuyện cặp song sinh, cũng có chút ngồi không yên, Vậy Tứ tỷ nhi tự mình ngàn vạn lần phải chú ý nhé!
Ưhm, di nương, con biết chừng mực! Tào Ngọc Di vì để cho Chu thị yên tâm, nghiêm chỉnh đáp lại.
Ha ha, nhìn tiểu bộ dạng của con này, Tứ tỷ nhi ngoan, con cứ chơi cả ngày cũng không sao. . . . . . Chu thị thấy bộ dạng kia của Tào Ngọc Di nở nụ cười, Được rồi, được rồi, di nương đi về, con cũng đi nghỉ ngơi sớm đi!
Di nương đi thong thả! Thắng Nhi, tiễn di nương! Tào Ngọc Di quay ra phía bên ngoài cao giọng phân phó nói.
Chu thị vỗ vỗ tay Tào Ngọc Di, cười híp mắt đi ra ngoài.
Tứ tiểu thư, nô tỳ đi an bài nước nóng! Vương ma ma tiến lên nửa bước, khom người nói.
Đi đi! Tào Ngọc Di thả lỏng toàn thân dựa lên cái gối dựa lớn trên giường thấp.
Vương ma ma hành lễ một cái, bước nhanh lui xuống, bên ngoài rất nhanh truyền đến tiếng động của các nha hoàn bà tử.
Ngày hôm sau trời vừa rạng sáng, thỉnh an Đại phu nhân, dùng điểm tâm xong, nghe Đại phu nhân không mặn không nhạt dặn dò đôi câu, thì có bà tử tới báo, xe ngựa đã chuẩn bị xong.
Cùng đi trừ Vương ma ma, Tiểu Đào và Thắng Nhi, còn có hai bà tử Tào phủ phụ trách đánh xe, hai gã sai vặt khác một đường hộ tống ở hai bên xe ngựa.
Đến Từ phủ, sớm đã có bà tử hầu ở nơi cửa chính, sau khi chờ thông báo, mở cánh cửa thật cao ra, để cho xe ngựa một đường chạy đến Nhị môn (cổng trong), lại có bà tử quản sự có thể diện khác ra đón, dẫn cả đám người đi đến viện của Lão phu nhân, hai gã sai vặt thì ở tại cửa chính liền được dẫn đi nhà kề nghỉ ngơi.
Tào muội muội, mau vào, có thể chờ được ngươi đến rồi! Từ Tam tiểu thư cười lớn chạy đến, kéo tay Tào Ngọc Di đi vào nhà, Diệp muội muội, Triệu muội muội cũng đã đến, chỉ chờ một mình ngươi!
Không phải còn có Vương tỷ tỷ, Hà tỷ tỷ sao? Tào Ngọc Di theo Từ Tam tiểu thư bước nhanh vào phòng, mỉm cười hỏi.
Mời các nàng làm cái gì, ánh mắt đều trên đỉnh đầu, chúng ta là cùng nhau chơi đùa, cũng không phải là tìm chịu tội! Từ Tam tiểu thư tùy tiện nói.
Tào Ngọc Di khẽ cười một cái, bày tỏ đồng ý.
Vào cửa đã nhìn thấy một lão phu nhân tinh thần quắc thước ngồi trông về phía cửa, mái tóc hoa râm dùng một cây trâm chữ Thọ khảm bảo ngọc cài trên đỉnh đầu thật chỉnh tề, trên tai, trên cổ không có đồ trang sức khác, vừa cử động, một chiếc vòng tay mã não màu xám tro như ẩn
Di nương, người trở về nghỉ ngơi sớm đi, sáng hôm nay Ngũ đệ đệ và Lục đệ đệ lại giận dỗi . . . . . . Tào Ngọc Di cười khuyên nhủ.
Chu thị vừa nghe đến chuyện cặp song sinh, cũng có chút ngồi không yên, Vậy Tứ tỷ nhi tự mình ngàn vạn lần phải chú ý nhé!
Ưhm, di nương, con biết chừng mực! Tào Ngọc Di vì để cho Chu thị yên tâm, nghiêm chỉnh đáp lại.
Ha ha, nhìn tiểu bộ dạng của con này, Tứ tỷ nhi ngoan, con cứ chơi cả ngày cũng không sao. . . . . . Chu thị thấy bộ dạng kia của Tào Ngọc Di nở nụ cười, Được rồi, được rồi, di nương đi về, con cũng đi nghỉ ngơi sớm đi!
Di nương đi thong thả! Thắng Nhi, tiễn di nương! Tào Ngọc Di quay ra phía bên ngoài cao giọng phân phó nói.
Chu thị vỗ vỗ tay Tào Ngọc Di, cười híp mắt đi ra ngoài.
Tứ tiểu thư, nô tỳ đi an bài nước nóng! Vương ma ma tiến lên nửa bước, khom người nói.
Đi đi! Tào Ngọc Di thả lỏng toàn thân dựa lên cái gối dựa lớn trên giường thấp.
Vương ma ma hành lễ một cái, bước nhanh lui xuống, bên ngoài rất nhanh truyền đến tiếng động của các nha hoàn bà tử.
Ngày hôm sau trời vừa rạng sáng, thỉnh an Đại phu nhân, dùng điểm tâm xong, nghe Đại phu nhân không mặn không nhạt dặn dò đôi câu, thì có bà tử tới báo, xe ngựa đã chuẩn bị xong.
Cùng đi trừ Vương ma ma, Tiểu Đào và Thắng Nhi, còn có hai bà tử Tào phủ phụ trách đánh xe, hai gã sai vặt khác một đường hộ tống ở hai bên xe ngựa.
Đến Từ phủ, sớm đã có bà tử hầu ở nơi cửa chính, sau khi chờ thông báo, mở cánh cửa thật cao ra, để cho xe ngựa một đường chạy đến Nhị môn (cổng trong), lại có bà tử quản sự có thể diện khác ra đón, dẫn cả đám người đi đến viện của Lão phu nhân, hai gã sai vặt thì ở tại cửa chính liền được dẫn đi nhà kề nghỉ ngơi.
Tào muội muội, mau vào, có thể chờ được ngươi đến rồi! Từ Tam tiểu thư cười lớn chạy đến, kéo tay Tào Ngọc Di đi vào nhà, Diệp muội muội, Triệu muội muội cũng đã đến, chỉ chờ một mình ngươi!
Không phải còn có Vương tỷ tỷ, Hà tỷ tỷ sao? Tào Ngọc Di theo Từ Tam tiểu thư bước nhanh vào phòng, mỉm cười hỏi.
Mời các nàng làm cái gì, ánh mắt đều trên đỉnh đầu, chúng ta là cùng nhau chơi đùa, cũng không phải là tìm chịu tội! Từ Tam tiểu thư tùy tiện nói.
Tào Ngọc Di khẽ cười một cái, bày tỏ đồng ý.
Vào cửa đã nhìn thấy một lão phu nhân tinh thần quắc thước ngồi trông về phía cửa, mái tóc hoa râm dùng một cây trâm chữ Thọ khảm bảo ngọc cài trên đỉnh đầu thật chỉnh tề, trên tai, trên cổ không có đồ trang sức khác, vừa cử động, một chiếc vòng tay mã não màu xám tro như ẩn
/87
|