Editor: Cà Rốt Hồng
Ngày hôm sau, ba người chia ra nộp bài chép phạt cho Dương sư phó và Lưu sư phó, còn phải nghe mấy câu nhắc nhở, chuyện như vậy mới coi như qua, Tào Ngọc Di len lén xoa nhẹ cổ tay phải, ở trong lòng thở ra một hơi.
Hai người Tào Ngọc Linh và Tào Ngọc Dao bị phạt chép sách nhiều hơn đều ỉu xìu, cả ngày học hôm nay đều không nâng tinh thần lên nổi, làm cho Tào Ngọc Di được thanh tịnh một ngày.
Yến hội ở Tào phủ định vào ngày hai mươi lăm tháng tám, bởi vì Tào phủ có hai gốc hoa quế đặc biệt nở sớm, cuối tháng tám liền nở ra.
Rất nhanh, ngày yến hội đã đến, Đại phu nhân đã sớm ngỏ lời cùng mấy vị sư phó, cho ba người Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Dao, Tào Ngọc Di không cần phải đi học vào ngày hai mươi lăm tháng tám hôm đó.
Ma ma, dọn sơ phòng một chút đi, có lẽ có khách nhân tới! Lúc Tào Ngọc Di dùng điểm tâm trong phòng, suy nghĩ một chút, thuận miệng phân phó một câu.
Dạ, nô tỳ làm ngay! Vương ma ma nghiêm túc đáp lại, giữ lại một tiểu nha đầu phục vụ Tào Ngọc Di dùng cơm, lập tức liền lui ra ngoài phân phó xuống dưới.
Ma ma, chẳng qua là Nhị tỷ tỷ và Tam tỷ tỷ nói một câu thôi, cũng không chắc chắn! Tào Ngọc Di để đôi đũa gỗ khắc hoa xuống, có chút bất đắc dĩ bổ sung.
Cho dù là như vậy, Vương ma ma cũng vẫn chỉ huy các tiểu nha đầu đều lau sơ đồ đạc trong phòng một lần, trà cụ cũng lấy bộ gốm phấn lần trước Chu thị đưa cho ra ngoài, còn tìm khắp những món đồ chơi Tào Ngọc Di chơi lúc còn nhỏ và làm hai năm qua ra thu vào trong một cái rương, chuẩn bị đến lúc đó lấy ra, lại thu xếp một lần nữa mới chãi đầu cho Tào Ngọc Di, thật ra bởi vì yến hội hôm nay, nên phần lớn Tào Ngọc Di đã hoa lệ hơn bình thường rất nhiều, trên đầu đeo một bộ trâm cài phỉ thúy khảm trân châu.
Tứ tiểu thư, đến lúc đó tất cả tiểu thư tới đây, trừ nói chuyện chơi đùa, chính là y phục trang sức, người như vậy sợ là. . . . . . Vương ma ma đi theo sau lưng Tào Ngọc Di khuyên nhủ.
Không sao đâu, ma ma không cần nhiều lời! Tào Ngọc Di cười cười, ra khỏi phòng.
Trong ngày thường Tào Ngọc Di rất ít ra khỏi phòng, chỉ sau khi ăn xong mới tản bộ tiêu thực mấy vòng ở dưới hành lang.
Cuối cùng Vương ma ma không dám cải ý của Tào Ngọc Di, nên kêu hai tiểu nha đầu đi theo Tào Ngọc Di, rồi vào phòng tìm Hồng Nhi thầm thì thương lượng.
Qua giờ Ngọ liền lục tục có phu nhân dẫn theo tiểu thư tới đây, mãi cho đến giờ Mùi coi là người đã đến đông đủ, Đại phu nhân loay hoay như con quay, một hồi thì dẫn theo khách quen biết đi bái kiến Lão phu nhân, một lát thì khách quý tới, lại tự mình đến Nhị môn (cổng trong) nghênh đón.
Yến hội được cử hành ở chỗ trồng hai gốc cây quế và trong vườn, theo thường lệ đầu tiên là tất cả phu nhân tiểu thư các nhà chào hỏi nhau một phen, trưởng bối cho tiểu bối lễ ra mắt…, sau đó là lúc tất cả mọi người ngồi vào chỗ của mình chân chính bắt đầu thưởng quế vui đùa, nửa canh giờ trôi qua, ngồi một lát, Lão phu nhân liền lấy cớ thân thể mệt mỏi rời đi trước.
Tràng diện từ từ náo nhiệt lên, các phu nhân có quen biết tụ tập ở chung một chỗ, hoặc là nói đùa hoặc là cho nhau chút tin tức.
Các tiểu thư cũng chia làm mấy nhóm, chỉ có mười mấy tiểu cô nương, lại ấn theo thân phận và độ tuổi, chia làm bốn tốp.
Tào Ngọc Linh hiển nhiên không phải là chủ nhân tốt, chỉ lo cùng mấy tỷ muội quen biết nói chuyện vui đùa, phần lớn mấy cô nương kia đều là đích xuất, số tuổi tương cận với Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Dao làm mặt lơ cứng rắn sáp lại gần, nhưng rõ ràng có thể nhìn ra, mấy cô nương cũng không thể nào chào đón Tào Ngọc Dao, các tiểu thư còn lại hoặc ít hoặc nhiều có chút lúng túng.
Bởi vì Tào Ngọc Nga sắp xuất giá rồi, nói chung Đại phu nhân cũng phải nhả ra để cho nàng đi ra, bái kiến phu nhân các nhà, vào lúc này nhìn tình hình không đúng, đứng lên, chào hỏi mấy vị tiểu thư thứ xuất mười hai mười ba tuổi, Tào Ngọc Nga từ nhỏ đến lớn gần như không được Đại phu nhân dẫn đi ra ngoài tham gia yến hội, cũng không có khăn tay chi giao (bạn thân), vào lúc này lấy ra dáng vẻ trưởng tỷ bình thường tiếp đón mấy vị tiểu thư thứ xuất kia, thứ nhất nàng đúng thật là lớn tuổi nhất, thứ hai nàng cũng là chủ nhân, cũng có thể làm càng.
Tứ muội muội, ngươi đi tiếp mấy vị muội muội! Rốt cuộc Tào Ngọc Linh cũng phát hiện không đúng, quay về phía Tào Ngọc Di cười nói.
Tào Ngọc Di có chút do dự đáp ứng, thật ra thì cũng không nguyện ý đi chơi cùng các tiểu cô nương, nhưng trong lòng lại rõ ràng tương lai không có mấy người bạn khuê trung, sợ là không được . . . . . .
Đại phu nhân đang theo thân gia tương lai - Lưu phu nhân nói chuyện, nhưng dư quang ánh mắt đã sớm chú ý tới tình hình các tiểu thư bên này, nhìn thấy bộ dạng
Ngày hôm sau, ba người chia ra nộp bài chép phạt cho Dương sư phó và Lưu sư phó, còn phải nghe mấy câu nhắc nhở, chuyện như vậy mới coi như qua, Tào Ngọc Di len lén xoa nhẹ cổ tay phải, ở trong lòng thở ra một hơi.
Hai người Tào Ngọc Linh và Tào Ngọc Dao bị phạt chép sách nhiều hơn đều ỉu xìu, cả ngày học hôm nay đều không nâng tinh thần lên nổi, làm cho Tào Ngọc Di được thanh tịnh một ngày.
Yến hội ở Tào phủ định vào ngày hai mươi lăm tháng tám, bởi vì Tào phủ có hai gốc hoa quế đặc biệt nở sớm, cuối tháng tám liền nở ra.
Rất nhanh, ngày yến hội đã đến, Đại phu nhân đã sớm ngỏ lời cùng mấy vị sư phó, cho ba người Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Dao, Tào Ngọc Di không cần phải đi học vào ngày hai mươi lăm tháng tám hôm đó.
Ma ma, dọn sơ phòng một chút đi, có lẽ có khách nhân tới! Lúc Tào Ngọc Di dùng điểm tâm trong phòng, suy nghĩ một chút, thuận miệng phân phó một câu.
Dạ, nô tỳ làm ngay! Vương ma ma nghiêm túc đáp lại, giữ lại một tiểu nha đầu phục vụ Tào Ngọc Di dùng cơm, lập tức liền lui ra ngoài phân phó xuống dưới.
Ma ma, chẳng qua là Nhị tỷ tỷ và Tam tỷ tỷ nói một câu thôi, cũng không chắc chắn! Tào Ngọc Di để đôi đũa gỗ khắc hoa xuống, có chút bất đắc dĩ bổ sung.
Cho dù là như vậy, Vương ma ma cũng vẫn chỉ huy các tiểu nha đầu đều lau sơ đồ đạc trong phòng một lần, trà cụ cũng lấy bộ gốm phấn lần trước Chu thị đưa cho ra ngoài, còn tìm khắp những món đồ chơi Tào Ngọc Di chơi lúc còn nhỏ và làm hai năm qua ra thu vào trong một cái rương, chuẩn bị đến lúc đó lấy ra, lại thu xếp một lần nữa mới chãi đầu cho Tào Ngọc Di, thật ra bởi vì yến hội hôm nay, nên phần lớn Tào Ngọc Di đã hoa lệ hơn bình thường rất nhiều, trên đầu đeo một bộ trâm cài phỉ thúy khảm trân châu.
Tứ tiểu thư, đến lúc đó tất cả tiểu thư tới đây, trừ nói chuyện chơi đùa, chính là y phục trang sức, người như vậy sợ là. . . . . . Vương ma ma đi theo sau lưng Tào Ngọc Di khuyên nhủ.
Không sao đâu, ma ma không cần nhiều lời! Tào Ngọc Di cười cười, ra khỏi phòng.
Trong ngày thường Tào Ngọc Di rất ít ra khỏi phòng, chỉ sau khi ăn xong mới tản bộ tiêu thực mấy vòng ở dưới hành lang.
Cuối cùng Vương ma ma không dám cải ý của Tào Ngọc Di, nên kêu hai tiểu nha đầu đi theo Tào Ngọc Di, rồi vào phòng tìm Hồng Nhi thầm thì thương lượng.
Qua giờ Ngọ liền lục tục có phu nhân dẫn theo tiểu thư tới đây, mãi cho đến giờ Mùi coi là người đã đến đông đủ, Đại phu nhân loay hoay như con quay, một hồi thì dẫn theo khách quen biết đi bái kiến Lão phu nhân, một lát thì khách quý tới, lại tự mình đến Nhị môn (cổng trong) nghênh đón.
Yến hội được cử hành ở chỗ trồng hai gốc cây quế và trong vườn, theo thường lệ đầu tiên là tất cả phu nhân tiểu thư các nhà chào hỏi nhau một phen, trưởng bối cho tiểu bối lễ ra mắt…, sau đó là lúc tất cả mọi người ngồi vào chỗ của mình chân chính bắt đầu thưởng quế vui đùa, nửa canh giờ trôi qua, ngồi một lát, Lão phu nhân liền lấy cớ thân thể mệt mỏi rời đi trước.
Tràng diện từ từ náo nhiệt lên, các phu nhân có quen biết tụ tập ở chung một chỗ, hoặc là nói đùa hoặc là cho nhau chút tin tức.
Các tiểu thư cũng chia làm mấy nhóm, chỉ có mười mấy tiểu cô nương, lại ấn theo thân phận và độ tuổi, chia làm bốn tốp.
Tào Ngọc Linh hiển nhiên không phải là chủ nhân tốt, chỉ lo cùng mấy tỷ muội quen biết nói chuyện vui đùa, phần lớn mấy cô nương kia đều là đích xuất, số tuổi tương cận với Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Dao làm mặt lơ cứng rắn sáp lại gần, nhưng rõ ràng có thể nhìn ra, mấy cô nương cũng không thể nào chào đón Tào Ngọc Dao, các tiểu thư còn lại hoặc ít hoặc nhiều có chút lúng túng.
Bởi vì Tào Ngọc Nga sắp xuất giá rồi, nói chung Đại phu nhân cũng phải nhả ra để cho nàng đi ra, bái kiến phu nhân các nhà, vào lúc này nhìn tình hình không đúng, đứng lên, chào hỏi mấy vị tiểu thư thứ xuất mười hai mười ba tuổi, Tào Ngọc Nga từ nhỏ đến lớn gần như không được Đại phu nhân dẫn đi ra ngoài tham gia yến hội, cũng không có khăn tay chi giao (bạn thân), vào lúc này lấy ra dáng vẻ trưởng tỷ bình thường tiếp đón mấy vị tiểu thư thứ xuất kia, thứ nhất nàng đúng thật là lớn tuổi nhất, thứ hai nàng cũng là chủ nhân, cũng có thể làm càng.
Tứ muội muội, ngươi đi tiếp mấy vị muội muội! Rốt cuộc Tào Ngọc Linh cũng phát hiện không đúng, quay về phía Tào Ngọc Di cười nói.
Tào Ngọc Di có chút do dự đáp ứng, thật ra thì cũng không nguyện ý đi chơi cùng các tiểu cô nương, nhưng trong lòng lại rõ ràng tương lai không có mấy người bạn khuê trung, sợ là không được . . . . . .
Đại phu nhân đang theo thân gia tương lai - Lưu phu nhân nói chuyện, nhưng dư quang ánh mắt đã sớm chú ý tới tình hình các tiểu thư bên này, nhìn thấy bộ dạng
/87
|